Hồi nhỏ tao hay dùng dao để tàn sát mấy cây chuối mọc quanh lề đường, tưởng tượng mình đang luyệt đao pháp.
Tao biến thái tới mức nhiều lúc đã dành tình cảm cho mấy chuối, nghĩ nó cũng có ý thức, sự sống của nó cũng biết đau đớn như con người, nhiều khi tao còn ôm nó vào lòng để cảm nhận coi có hơi thở âm thầm nào ko.
Nhưng cuối cùng, khi bãn chất đã chiếm đoạt lý trí, tao tự tay chặt chém tất cả tình cảm đã từng hình thành với cây chuối. Có chút nhẫn tâm, tao cảm nhận dc mình đã khóc nhẹ mỗi khi làm vậy, nhưng tao nghĩ cây chuối sẽ thông cảm cho tao, ai rồi cũng chet. R sau đo cảm giác sung sướng khi có thể hành động dã man mà chẳng ai làm gì dc mình.
Tao biến thái tới mức nhiều lúc đã dành tình cảm cho mấy chuối, nghĩ nó cũng có ý thức, sự sống của nó cũng biết đau đớn như con người, nhiều khi tao còn ôm nó vào lòng để cảm nhận coi có hơi thở âm thầm nào ko.
Nhưng cuối cùng, khi bãn chất đã chiếm đoạt lý trí, tao tự tay chặt chém tất cả tình cảm đã từng hình thành với cây chuối. Có chút nhẫn tâm, tao cảm nhận dc mình đã khóc nhẹ mỗi khi làm vậy, nhưng tao nghĩ cây chuối sẽ thông cảm cho tao, ai rồi cũng chet. R sau đo cảm giác sung sướng khi có thể hành động dã man mà chẳng ai làm gì dc mình.