Trải qua hoặc nghĩ tới việc Ba/Mẹ tụi mầy mất, cảm xúc của tụi mầy ra sao?

Nghĩ đến topic nầy thông qua 1 comment của @Bố Nobita về việc ba thằng nầy mất lúc covid và cảm xúc của nó, rip ba mầy 1 lần nữa
Cảm ơn mày. Tao đang ăn sáng đi làm. Chúc mày ngày mới an lành. Đối với tao tuy thấu rõ cuộc sống sinh lão bệnh tử nhưng khi thực tế khi người ông già tao cứng lại thì các giác quan tao như trống rỗng. Nói thì dễ đối mặt mới khó.
 
Nghĩ đến thôi đã thấy sợ rồi :3 giờ còn bố mẹ thì còn tết, muốn về nhà, chứ sau này không còn nữa chắc đéo muốn về luôn :3

Nghĩ đến thôi đã thấy sợ rồi :3 giờ còn bố mẹ thì còn tết, muốn về nhà, chứ sau này không còn nữa chắc đéo muốn về luôn :3
 
hôm nay tìm hiểu tâm lý xàm mơ, tao biết nhiều đứa trong đây đã trải qua rồi, nên muốn biết việc này có tác động gì đến tụi mầy?
8 tuổi thấy hàng xóm mất, nghĩ về ba má (đã già) sẽ mất tao khóc mấy ngày ai hỏi gì cũng không nói, một nỗi sợ khó tả.

Ba mất tao khóc mấy ngày lúc đó 10 tuổi

Má mất lúc 35 tuổi, không khóc, buồn nhiều nhưng khác lúc nhỏ nhiều.

Rồi sẽ qua thôi các bạn trẻ, vì phải giải quyết những vấn đề khác trong đời.

Nếu hôm may bạn lo lắng điều đó tôi khuyên bạn tìm hiểu phật giáo nguyên thủy.

Đừng vội, nó không giúp bạn tránh được điều đó, nó chỉ giúp bạn tận hưởng thời gian trc khi điều trên xảy ra và đồng hành với bạn sau khi điều không muốn đã xảy đến. (Tìm hiểu khác với có tôn giáo nhé)

Chúc bạn và phụ huynh vui vẻ, an lạc, khỏe mạnh!
 
cái này tùy thuộc vào trải nghiệm và thấu hiểu nhân sinh quan của mỗi người thôi.
tao thấy bình thường. sinh lão bệnh tử, vốn là chuyện k thể tránh khỏi. chỉ cần mỗi ngày đều sống vui vẻ, thế là được.

Phần lớn mọi người đều cố gắng chạy theo " tiêu chuẩn xã hội " mà quên đi bản thân. nên họ mới tiếc nuối, mệt mỏi.
 
8 tuổi thấy hàng xóm mất, nghĩ về ba má (đã già) sẽ mất tao khóc mấy ngày ai hỏi gì cũng không nói, một nỗi sợ khó tả.

Ba mất tao khóc mấy ngày lúc đó 10 tuổi

Má mất lúc 35 tuổi, không khóc, buồn nhiều nhưng khác lúc nhỏ nhiều.

Rồi sẽ qua thôi các bạn trẻ, vì phải giải quyết những vấn đề khác trong đời.

Nếu hôm may bạn lo lắng điều đó tôi khuyên bạn tìm hiểu phật giáo nguyên thủy.

Đừng vội, nó không giúp bạn tránh được điều đó, nó chỉ giúp bạn tận hưởng thời gian trc khi điều trên xảy ra và đồng hành với bạn sau khi điều không muốn đã xảy đến. (Tìm hiểu khác với có tôn giáo nhé)

Chúc bạn và phụ huynh vui vẻ, an lạc, khỏe mạnh!
Đừng buồn vì nó đã kết thúc, mà hãy vui vì nó đã xảy ra. Tao mong xàm mơ chúng quấc ai còn cha còn mẹ, đôi lúc hãy chậm lại một xíu, mà dành thời gian càng nhiều càng tốt với ổng bả đi, còn trường hợp ba mẹ là toxic parents thì tuỳ tụi mầy, né :vozvn (21):
 
Ngày thất đầu tiên ông già tao mất, tao buồn quá và có con bướm từ đâu bay vào nhà tao và đậu trên vai áo sơ mi của tao. Tao xua kiểu gì cũng ko bay, nghĩ rằng ông già về thăm nhà và còn vương vấn con cháu ko rời. Tao xách cái ghế bố ông già thích nằm nằm vuông góc với bàn thờ ông già. Cảm giác đau khổ và nhớ ông già,cơ thể tao bắt đầu lạnh từ chân lên đầu, tao vẫn nằm im nhắm mắt 1 hồi tự nhiên trong suy nghĩ của tao phần linh hồn thoát khỏi thể xác. Tao nhìn xuống vẫn thấy mình nằm đấy. Nghĩ rằng linh hồn mình thoát ra được khỏi cơ thể thì thử bay lên trên trời coi thử có những cái xưa giờ coi trên phim trên thấy có thật không ? Tao cảm giác rất nhanh tầm 1s tao đã bay vượt ra khỏi trái đất nhìn xuống thì thấy cục không tròn lắm nhìn giống màu xám nhạt, tao tiếp tục thử bay nhanh lên nữa coi thử du hành như thế nào thì tự nhiên cảm giác và nhìn xung quanh đen thui và cảm giác bay đâm xuống chứ ko phải bay lên nữa. Lực cản cực mạnh xuất hiện xung quanh linh hồn tao, tao ko thể tiến tiếp được nữa thì thấy có 2 người hộ vệ của tao xuất hiện bên cạnh và bay nhanh lên phía trước tao 1 tý và giống như họ dùng sức của họ mở đường tao đi xuống. Và mấy tml biết ko, tao xuống 1 nơi có thể là địa phủ như trong dân gian hay nói. Nó là những ngọn núi cách nhau 1 tý 1 tý. Tao liền hạ xuống ngọn núi gần nhất thì tự nhiên có 1 người tao giờ ko nhớ mặc đồ gì nhưng trong trí nhớ của tao giống phán quan từ đâu xuất hiện trước mặt,chặn tao lại liền ko cho bước vào. Người đó nói với tao ngài chưa chết nên ko thể vào đây, tao nói tao nhớ ông già tao quá nên tao xuống thì người đó chỉ đến 1 ngọn núi đằng xa nói cha ngài xuống đến đây lâu rồi chờ ngày đầu thai nhưng vì cha của ngài nên được đối xử đặc biệt đang ở ngọn núi đó để chờ đến lượt. Tao nhìn theo ngón tay thì 1 ngọn núi thấy nhọn hoắt giống như mũi nhọn trên tam giác ấy, tao nghĩ đm sao ở đó được và trong suy nghĩ của tao là muốn đến đó. Tự nhiên tao dịch chuyển phát thẳng đến đỉnh ngọn núi ấy luôn, từ xa thì nó nhỏ xíu như đỉnh tam giác nhưng tao đứng trên thì thấy nó rộng vl, ông già tao đang ở trong 1 biệt viện riêng trên đỉnh núi ấy. Tao định tiến vào biệt viện ấy thì tự nhiên trước mặt tao xuất hiện địa tạng vương bồ tát. Khuôn mặt tao ko thấy rõ nhưng có vòng tròn trắng vàng sau lưng đứng cản tao lại không cho tao tiến vào. Ngài nói tao là Đông Nhạc Đại Đế nên mới được mọi người đối xử đặc biệt và ông già tao cũng được đối xử rất chu đáo. Tuy nhiên tao vẫn còn dương khí vì chưa chết nên không được tiến vào vì ảnh hưởng đến âm giới. Ngài dơ tay cái tao thấy bên trong biệt viện ông già tao ngồi đang uống trà trong ấy và ngài đảm bảo ông già tao sẽ vui vẻ,thoải mái ở đây chờ đến ngày đầu thai. Cái tao tự nhiên rùng mình 1 cái trở về lại thể xác của mình.

Sau vụ này 2 hộ vệ bên cạnh tao bị trừng phạt vì ko cản tao mà còn giúp tao mở đường, làm có 1 đợt đi nhậu khuya về bị con ma nó bổ ra xô té, tao còn nhớ lúc đó có 1 bóng đen nhảy vào xe tao xô tao ngã, cái bên cạnh tao xuất hiện 2 hộ vệ mới chém con ma nó ra làm 2 và đỡ tao khỏi chết. Sau tai nạn ấy tao bị gãy tay trái, sống mũi bị gãy, máu trong mũi đóng 1 cục đen thui.
 
Ngày thất đầu tiên ông già tao mất, tao buồn quá và có con bướm từ đâu bay vào nhà tao và đậu trên vai áo sơ mi của tao. Tao xua kiểu gì cũng ko bay, nghĩ rằng ông già về thăm nhà và còn vương vấn con cháu ko rời. Tao xách cái ghế bố ông già thích nằm nằm vuông góc với bàn thờ ông già. Cảm giác đau khổ và nhớ ông già,cơ thể tao bắt đầu lạnh từ chân lên đầu, tao vẫn nằm im nhắm mắt 1 hồi tự nhiên trong suy nghĩ của tao phần linh hồn thoát khỏi thể xác. Tao nhìn xuống vẫn thấy mình nằm đấy. Nghĩ rằng linh hồn mình thoát ra được khỏi cơ thể thì thử bay lên trên trời coi thử có những cái xưa giờ coi trên phim trên thấy có thật không ? Tao cảm giác rất nhanh tầm 1s tao đã bay vượt ra khỏi trái đất nhìn xuống thì thấy cục không tròn lắm nhìn giống màu xám nhạt, tao tiếp tục thử bay nhanh lên nữa coi thử du hành như thế nào thì tự nhiên cảm giác và nhìn xung quanh đen thui và cảm giác bay đâm xuống chứ ko phải bay lên nữa. Lực cản cực mạnh xuất hiện xung quanh linh hồn tao, tao ko thể tiến tiếp được nữa thì thấy có 2 người hộ vệ của tao xuất hiện bên cạnh và bay nhanh lên phía trước tao 1 tý và giống như họ dùng sức của họ mở đường tao đi xuống. Và mấy tml biết ko, tao xuống 1 nơi có thể là địa phủ như trong dân gian hay nói. Nó là những ngọn núi cách nhau 1 tý 1 tý. Tao liền hạ xuống ngọn núi gần nhất thì tự nhiên có 1 người tao giờ ko nhớ mặc đồ gì nhưng trong trí nhớ của tao giống phán quan từ đâu xuất hiện trước mặt,chặn tao lại liền ko cho bước vào. Người đó nói với tao ngài chưa chết nên ko thể vào đây, tao nói tao nhớ ông già tao quá nên tao xuống thì người đó chỉ đến 1 ngọn núi đằng xa nói cha ngài xuống đến đây lâu rồi chờ ngày đầu thai nhưng vì cha của ngài nên được đối xử đặc biệt đang ở ngọn núi đó để chờ đến lượt. Tao nhìn theo ngón tay thì 1 ngọn núi thấy nhọn hoắt giống như mũi nhọn trên tam giác ấy, tao nghĩ đm sao ở đó được và trong suy nghĩ của tao là muốn đến đó. Tự nhiên tao dịch chuyển phát thẳng đến đỉnh ngọn núi ấy luôn, từ xa thì nó nhỏ xíu như đỉnh tam giác nhưng tao đứng trên thì thấy nó rộng vl, ông già tao đang ở trong 1 biệt viện riêng trên đỉnh núi ấy. Tao định tiến vào biệt viện ấy thì tự nhiên trước mặt tao xuất hiện địa tạng vương bồ tát. Khuôn mặt tao ko thấy rõ nhưng có vòng tròn trắng vàng sau lưng đứng cản tao lại không cho tao tiến vào. Ngài nói tao là Đông Nhạc Đại Đế nên mới được mọi người đối xử đặc biệt và ông già tao cũng được đối xử rất chu đáo. Tuy nhiên tao vẫn còn dương khí vì chưa chết nên không được tiến vào vì ảnh hưởng đến âm giới. Ngài dơ tay cái tao thấy bên trong biệt viện ông già tao ngồi đang uống trà trong ấy và ngài đảm bảo ông già tao sẽ vui vẻ,thoải mái ở đây chờ đến ngày đầu thai. Cái tao tự nhiên rùng mình 1 cái trở về lại thể xác của mình.

Sau vụ này 2 hộ vệ bên cạnh tao bị trừng phạt vì ko cản tao mà còn giúp tao mở đường, làm có 1 đợt đi nhậu khuya về bị con ma nó bổ ra xô té, tao còn nhớ lúc đó có 1 bóng đen nhảy vào xe tao xô tao ngã, cái bên cạnh tao xuất hiện 2 hộ vệ mới chém con ma nó ra làm 2 và đỡ tao khỏi chết. Sau tai nạn ấy tao bị gãy tay trái, sống mũi bị gãy, máu trong mũi đóng 1 cục đen thui.
tao đã đọc cài này của mầy ở đâu đó mấy tháng trước, tao chưa gặp mấy vụ này nên cũng ko tin, nào tao gặp rồi thì nếu không phải ảo giác tao sẽ kể lại cho xàm mơ
 
tao đã đọc cài này của mầy ở đâu đó mấy tháng trước, tao chưa gặp mấy vụ này nên cũng ko tin, nào tao gặp rồi thì nếu không phải ảo giác tao sẽ kể lại cho xàm mơ
bài nào về ông già tao tao đều post cái này. ko phải là mình tuyên truyền cái gì mà chủ yếu là nỗi nhớ ông già luôn luôn hiện hữu trong tiềm thức.
 
nchung nếu ông già là 1 ng bạn, 1 ng thầy đúng nghĩa thì cảm giác sẽ rất khó tả. Tao nghĩ khi ông mất thì đấy sẽ là bài học cuối ông để lại cho bọn mày. nhưng chưa chắc bọn mày sẽ khóc
 
Ngay lúc đó tim tao thót lên một nhịp , hàng trăm ý nghĩ lộn xộn chen lấn nhau , nhưng tao ko khóc được. Để rồi nhiều tháng sau tao hình dung lại khoảnh khắc đó và khóc nức nở.
 
hôm nay tìm hiểu tâm lý xàm mơ, tao biết nhiều đứa trong đây đã trải qua rồi, nên muốn biết việc này có tác động gì đến tụi mầy?
Cảm ơn mày. Tao đang ăn sáng đi làm. Chúc mày ngày mới an lành. Đối với tao tuy thấu rõ cuộc sống sinh lão bệnh tử nhưng khi thực tế khi người ông già tao cứng lại thì các giác quan tao như trống rỗng. Nói thì dễ đối mặt mới khó.
Tê buốt. Mọi thứ dừng lại trong một khoảnh khắc. Không khóc được.
Nghĩ đến thôi đã thấy sợ rồi :3 giờ còn bố mẹ thì còn tết, muốn về nhà, chứ sau này không còn nữa chắc đéo muốn về luôn :3
Ngay lúc đó tim tao thót lên một nhịp , hàng trăm ý nghĩ lộn xộn chen lấn nhau , nhưng tao ko khóc được. Để rồi nhiều tháng sau tao hình dung lại khoảnh khắc đó và khóc nức nở.
Ê mày. Tao tu đạo Phật đã đắc quả A-La-Hán. Tao mới xem 1 bộ phim Tu Tiên: Tiên Nghịch. Tập phim mới đây chính là nói về cái mày đang thắc mắc. Nay hữu duyên chia sẻ cho mày 1 chút nhé:

Mày xem tập 104 từ phút thứ 3'23 nhé: https://tram3d.vip/watch-tien-nghich-thuyet-minh/ep-104-sv1.html

Vương Lâm (Nhân vật chính, ở nhà gọi là Thiết Trụ) tham gia thử thách ở ải Nhân - Khảo nghiệm Đạo Tâm. Bố mẹ Vương Lâm chính là vì hắn mà Chết. Nên tình cảm và chấp niệm về bố mẹ hắn rất lớn. Ải Nhân sẽ dùng Đạo Tâm để huyễn hóa ra những người mà mày nhớ nhung nhất. Mày phải tĩnh tâm tránh ảo ảnh hoặc chém ảo ảnh mà ra.

Vương Lâm trong ảo ảnh gặp lại bố mẹ hắn và chứng kiến cảnh bố mẹ hắn chết đi hết lần này tới lần khác.

- Đạo Phật có nói rất kỹ về Vô Thường, Sinh Lão Bệnh Tử. Ai rồi cũng phải sinh ra, lớn lên rồi chết đi thôi. Ko ai tránh khỏi quy luật này cả. Bố mẹ mày hay bố mẹ tao cũng vậy. Bản thân tao và mày rồi cũng thế. Vì vậy khi cái Chết đến hãy bình thản mà chấp nhận nó.
- Lành thay, lành thay. Có lẽ bố mẹ mày giờ này vẫn còn sống, mà mày đã biết nghĩ tới lúc bố mẹ mày chết. Vậy ngay từ bây giờ muốn nói gì, làm gì cho bố mẹ mày thì hãy làm đi. Để sau này khi bố mẹ mày chết sẽ không có gì phải hối tiếc.

Trong nhiều trận chiến, khi đánh nhau với đối thủ, Vương Lâm thường bị đối phương lấy điểm yếu ra để làm phân tâm. Chính là nhắc tới bố mẹ hắn, nhắc tới cái chết của bố mẹ hắn ==> lần này trong ải Nhân, gọi là khảo nghiệm. Nhưng cũng chính là Cơ Duyên để hắn Vấn Đạo. Vương Lâm ko thoát ra khỏi ảo ảnh, mà chấp nhận hiện thực, liên tục trải qua vô số lần chứng kiến cảnh bố mẹ hắn chết đi và bình thản chấp nhận nó ==> Chắc chắn sau này Đạo Tâm của hắn sẽ ko có gì lay chuyển được.
cái này tùy thuộc vào trải nghiệm và thấu hiểu nhân sinh quan của mỗi người thôi.
tao thấy bình thường. sinh lão bệnh tử, vốn là chuyện k thể tránh khỏi. chỉ cần mỗi ngày đều sống vui vẻ, thế là được.

Phần lớn mọi người đều cố gắng chạy theo " tiêu chuẩn xã hội " mà quên đi bản thân. nên họ mới tiếc nuối, mệt mỏi.
Lành thay, lành thay.!

Adidas phật
Quán sinh diệt
Quán Vô Thường
A Di Đà Phật
 
Ê mày. Tao tu đạo Phật đã đắc quả A-La-Hán. Tao mới xem 1 bộ phim Tu Tiên: Tiên Nghịch. Tập phim mới đây chính là nói về cái mày đang thắc mắc. Nay hữu duyên chia sẻ cho mày 1 chút nhé:

Mày xem tập 104 từ phút thứ 3'23 nhé: https://tram3d.vip/watch-tien-nghich-thuyet-minh/ep-104-sv1.html

Vương Lâm (Nhân vật chính, ở nhà gọi là Thiết Trụ) tham gia thử thách ở ải Nhân - Khảo nghiệm Đạo Tâm. Bố mẹ Vương Lâm chính là vì hắn mà Chết. Nên tình cảm và chấp niệm về bố mẹ hắn rất lớn. Ải Nhân sẽ dùng Đạo Tâm để huyễn hóa ra những người mà mày nhớ nhung nhất. Mày phải tĩnh tâm tránh ảo ảnh hoặc chém ảo ảnh mà ra.

Vương Lâm trong ảo ảnh gặp lại bố mẹ hắn và chứng kiến cảnh bố mẹ hắn chết đi hết lần này tới lần khác.

- Đạo Phật có nói rất kỹ về Vô Thường, Sinh Lão Bệnh Tử. Ai rồi cũng phải sinh ra, lớn lên rồi chết đi thôi. Ko ai tránh khỏi quy luật này cả. Bố mẹ mày hay bố mẹ tao cũng vậy. Bản thân tao và mày rồi cũng thế. Vì vậy khi cái Chết đến hãy bình thản mà chấp nhận nó.
- Lành thay, lành thay. Có lẽ bố mẹ mày giờ này vẫn còn sống, mà mày đã biết nghĩ tới lúc bố mẹ mày chết. Vậy ngay từ bây giờ muốn nói gì, làm gì cho bố mẹ mày thì hãy làm đi. Để sau này khi bố mẹ mày chết sẽ không có gì phải hối tiếc.

Trong nhiều trận chiến, khi đánh nhau với đối thủ, Vương Lâm thường bị đối phương lấy điểm yếu ra để làm phân tâm. Chính là nhắc tới bố mẹ hắn, nhắc tới cái chết của bố mẹ hắn ==> lần này trong ải Nhân, gọi là khảo nghiệm. Nhưng cũng chính là Cơ Duyên để hắn Vấn Đạo. Vương Lâm ko thoát ra khỏi ảo ảnh, mà chấp nhận hiện thực, liên tục trải qua vô số lần chứng kiến cảnh bố mẹ hắn chết đi và bình thản chấp nhận nó ==> Chắc chắn sau này Đạo Tâm của hắn sẽ ko có gì lay chuyển được.

Lành thay, lành thay.!


Quán Vô Thường
A Di Đà Phật
Có thể khối óc mày đắc quả a la hán nhưng tâm mày thì ko. Tâm tao đi về vô minh chỉ có 1 chấp niệm về người thân tao chưa bỏ được.
 
Có thể khối óc mày đắc quả a la hán nhưng tâm mày thì ko. Tâm tao đi về vô minh chỉ có 1 chấp niệm về người thân tao chưa bỏ được.
Tao từ lâu Thân Tâm đã là 1 - Nhất tâm bất loạn.
Nay tao đã gieo cho mày 1 duyên lành. Nếu cơ duyên mày ngộ được Đạo mà vẫn cố chấp với chấp niệm của mày, thì xin hãy cẩn trọng, kẻo sẽ Tẩu hỏa nhập ma.
A Di Đà Phật!
 
Tao từ lâu Thân Tâm đã là 1 - Nhất tâm bất loạn.
Nay tao đã gieo cho mày 1 duyên lành. Nếu cơ duyên mày ngộ được Đạo mà vẫn cố chấp với chấp niệm của mày, thì xin hãy cẩn trọng, kẻo sẽ Tẩu hỏa nhập ma.
A Di Đà Phật!
Mày có suy nghĩ gì về phim Tây Du Ký : mối tình ngoại truyện 1
 
Tao mất ông già khi 20 tuổi cảm giác hụt hẫng và mọi việc mình làm đều phải Tự lực ko có đc sự động viên hay giúp đỡ. So với các chú nhà tạo bị lụm nhất từ kih tế so với Tiếng nói
 
Ngày thường tao chửi trời chửi đất, báng bổ hết mọi thứ mê tín dị đoan. Nhưng khi những người thân nhất của tao qua đời, tao chỉ mong có âm giới, có kiếp sau, để còn được gặp lại, hoặc người thân còn có thể dõi theo tao, nhìn thấy tao hàng ngày, và tao có thể tin rằng mọi người vẫn còn tồn tại ở đâu đó. Và thêm 1 cảm giác nữa là khi đó tao không còn sợ cái chết, không e sợ bất cứ điều gì nữa, không phải là tao muốn chết mà là nếu có chuyện gì xảy ra tao cũng có thể bình thản đón nhận được (Nhưng chỉ giai đoạn đó thôi, rồi nỗi đau buồn cũng nguôi ngoai dần, và lại tìm được mục đích sống thì tâm trạng cũng khác)

Tao là một Metalhead, chỉ nghe Rock Âu Mỹ, không bao giờ để 1 note nhạc Việt nào được lọt vào tai, nhưng "Nhật ký của mẹ" là bài hát duy nhất mà tao chỉ cần nghĩ đến giai điệu của nó là lại nghẹn ngào, nghe đến câu thứ hai là tự dưng khóc nức nở rồi, tao chỉ dám nghe nó vào 1 ngày trong năm
 

Có thể bạn quan tâm

Top