Thật! Quốc kỳ của chúng ta màu ĐỎ!
Máu ĐỎ của hàng triệu người ngã xuống để giành lại SỔ ĐỎ cho 100 triệu người hôm nay, bao gồm những kẻ đang miệt thị gọi những người yêu đất nước mình, trân trọng đồng bào mình, tự tôn dân tộc mình là bò ĐỎ.
Thái độ đó chỉ có ở 3 loại người:
1. Kẻ thù của đại đa số người VN yêu nước.
Đó là những kẻ nhiều đời ích kỷ, vinh thân phì gia, bỏ qua dân tộc, khinh miệt và chối bỏ bản thân mình, dòng máu đỏ da vàng của mình. Thà làm mọi tây mà sướng cái thân ngũ uẩn, thấy tây khinh miệt đồng bào thì vờ coi như mình không cùng dân tộc, nó khinh ai chứ trừ mình ra, cố xun xoe tây để có cảm giác tuy kém tây thật, nhưng vẫn "thượng đẳng" hơn đồng bào. Nói khác đi, họ sung sướng được làm quản gia (người da đen, được giao cai quản gia nô trong các gia đình quý tộc da trắng).
Họ có thể là:
- Quý tộc phong kiến cũ hoặc/và dòng dõi quý tộc, những người bị mất quyền lực do cách mạng nhân dân. Đại đa số con cháu nhà Nguyễn mà tôi biết đều thức thời và đã thích nghi cuộc sống mới, chứng tỏ giá trị. Một số không nhỏ đã là danh nhân như gia đình bác sĩ Tôn Thất Tùng. Nhưng tiếc thay vẫn có những người hậm hực vì mất đi cái quyền "ngồi mát ăn bát vàng".
- Sĩ quan, công chức, viên chức trong chế độ "phong kiến-thuộc địa-tay sai đế quốc" hoặc/và hậu duệ của họ. Như trên, đại đa số đều nhanh chóng thừa nhận thực tại mới, nơi có làm thì mới có ăn. Không những thế, chúng ta cần làm nhiều hơn ăn vì đất nước còn nghèo quá, còn yếu quá, rất dễ bị nô lệ hóa trở lại. Tuy nhiên vẫn có những người tự xem họ là ngoại lệ, dù tây đến tàu qua hay mỹ lai, thì họ luôn cho rằng, họ là những người có vị thế chăn dắt đồng bào, vắt sữa đồng bào cho tây bú. Vì thế luôn có lương cao lộc hậu. Họ cũng có cái "đúng". Nhưng họ sung sướng không phải vì họ xứng đáng được sung sướng, mà bởi họ đã ăn gian, bán (không được phép) với giá rẻ mạt quyền lợi của đại đa số đồng bào để được thối lại phần bổng lộc dồi dào cho riêng họ.
- Những người được cha mẹ nuôi ăn học hết chữ nghĩa rồi bỗng dưng thấy cha mẹ mình thật quê mùa. Họ chỉ những mong được "một ngày tựa mạn thuyền tây, còn hơn chín kiếp cầm tay chèo nhà". Thân là người có học nhưng hồn chưa từng thoát kiếp nô lệ. Thua những người cha, mẹ, anh em khác, học để tự lập và góp phần xây dựng đất nước.
Những người như thế, nhìn vào những ai lo cái lo chung, đều thấy giống lũ bò (ngu như bò). Và vì những người đó, hoặc bản thân họ hoặc gia đình họ là người làm cách mạng, sát cánh với chế độ hiện hành, nên được ưu ái nhuộm màu "đỏ".
...
Họ chửi "bò ĐỎ" là nhằm dán nhãn mang hàm ý khinh miệt những người thấp cổ bé họng nhưng vì nước quên thân. Hoặc những người yêu quý và trân trọng những người yêu nước đó. Bò đỏ ra đời từ cửa mõm những người như thế.
Đó là loại số 1.
2. Những người lười biếng siêng ăn nhưng lười lao động, chỉ muốn hưởng hoặc/và xin lỗi, bị khuyết tật về nhận thức.
Với những người nhu vậy, những ai yêu tổ quốc, yêu đồng bào, học tập tốt, lao động tốt, đoàn kết tốt, kỷ luật tốt, giữ gìn vệ sinh diễn đàn thật tốt, khiêm tốn thật thà dũng cảm, đều là lũ ngu. Ngu như bò. Bò đỏ. Vì họ đi cày. Chứ không ngồi xó nghĩ cách lừa thiên hạ kiếm ăn.
Thực tế thì:
Dân tộc VN là một dân tộc có bản lĩnh đã được chứng minh, có năng lực, có giá trị để trường tồn 1 cách xứng đáng cùng các dán tộc khác, sẽ giàu mạnh lên mà không cần xun xoe bợ đỡ, luồn tây cúi tàu me Mỹ. Nhờ lao động, nhờ biết giữ phẩm giá. Nhưng chỉ những ai có đóng góp vào quá trình lột xác ấy, thì mới nhận được thứ cổ phần cao thượng của toàn dân tộc đó. Còn những ai thân thì lười biếng, thói dối trá, tính cách bố láo, ranh ma, tâm địa thì phản phúc, ăn cây táo nhưng rào cây sung, thân làm người VN mà lòng thì me tây me Mỹ, hoặc giả suốt đời chỉ những mong theo tây để tây thảy cho đồ ăn thừa, thế là đủ để lấy đó làm cái để hơn người (VN), thì không nhận thức đc giá trị của dân tộc mình đâu, và luôn mang tư tưởng nhược tiểu.
3. Loại thoái hoá tư tưởng.
Là những kẻ có thời đã từng tham gia cách mạng. Được giáo dục, tạo điều kiện, thậm chí có thể đã từng làm nên chuyện tốt đẹp. Hoặc sinh ra lớn lên trong gia đình tham gia cách mạng nhưng đã thoái hoá, trở thành loại số 1 hoặc 2.
Không cần mô tả thêm. Trồng khế ngọt nhưng ra khế chua âu cũng là phước phần của từng gia đình, và rộng ra là đất nước.
...
Đó là 3 loại người mà mở mồm là "bò đỏ".
Chỉ có 3 loại đó thôi.