Live Trong đầu chúng mày còn giữ ký ức lúc mới biết bò, biết đi không?

Có và đéo hiểu sao lại nhớ. Có 1 chuyện như xưa thật xưa, hợp tác xã ông già tao làm đi Vũng Tàu. Tao nhớ ở trên cái nhà sàn như nhà rông sát biển, rồi tối đó bạn ông già ngồi chỉ ra biển rồi nói với tao "ngoài đó có con quái vật ghê lắm".
Rồi thêm 1 việc là cũng xưa, lúc đó đéo đi Q1 chơi đâu. Mà chỗ chơi là Q5 kìa, sau khi ăn ở Bát Đạt xong thì đi bộ lòng vòng. Tới chỗ bán đồ chơi trẻ em, tao thấy cái xe điều khiển có xài dây, bấm chạy lên chạy xuống thôi. Tao đòi mua, bà già hỏi giá xong mới nói với ông già - đồ chơi gì gần 1 chỉ lận anh. Tao mới nói "Má mua đi Má, có 1 chỉ mà" :))
Chú thích: 2 câu chuyện trên tao kể thì cỡ năm 86-87 là cùng
 
Nếu nhập tâm thiền định, tao có thể tua được ký ức tối đa về lúc 5t. Ông bà già t ko tin, cho đến khi tao vẽ ra chính xác toàn bộ nhà cũ, từ nội thất đến màu sơn tường bằng mấy chương trình dựng phối cảnh AI. Những năm đó nghèo lắm, làm éo ji có máy ảnh chụp, nên khi t đưa file ảnh dựng, ông bà già thấy đều đúng, cảm giác thân quen, thậm chí lỗ chuột nơi chân tường cũng đúng vị trí luôn, nên xác nhận khả năng này :big_smile:
Sơ sơ thì từ bé đến năm 25t, chắc t phải đổi qua ít nhất 8 căn nhà rồi, nên việc nhớ chính xác được 3 căn nhà đầu tiên trong cuộc đời là chuyện khá khó.
Nhờ khả năng này nên t vài lần cảnh báo ông già về những người thân xấu bụng, tính lợi dụng tiền gia đình t. Họ tưởng con nít ngô nghê ko biết gì, nên lúc ba t rời bàn nhậu, có mỗi t ngồi ăn ở đó, họ thì thầm nói xấu, t nhớ hết.

Khả năng nhớ của con nít dựa phần nhiều vào phản xạ ấn tượng ghi nhớ
Còn đến khi trưởng thành, có ý thức, ghi nhớ dựa vào bài tập, thao tác tập trung ghi nhớ cụ thể, lập hệ thống :doubt:

T thề, nghiêm túc ko xạo loz, là cái khái niệm mơ đa tầng trong film Inception cực kỳ quen thuộc và tao thi triển nhiều lần rồi. Nên film ra mắt, t ko ngạc nhiên lắm
 
Nếu nhập tâm thiền định, tao có thể tua được ký ức tối đa về lúc 5t. Ông bà già t ko tin, cho đến khi tao vẽ ra chính xác toàn bộ nhà cũ, từ nội thất đến màu sơn tường bằng mấy chương trình dựng phối cảnh AI. Những năm đó nghèo lắm, làm éo ji có máy ảnh chụp, nên khi t đưa file ảnh dựng, ông bà già thấy đều đúng, cảm giác thân quen, thậm chí lỗ chuột nơi chân tường cũng đúng vị trí luôn, nên xác nhận khả năng này :big_smile:
Sơ sơ thì từ bé đến năm 25t, chắc t phải đổi qua ít nhất 8 căn nhà rồi, nên việc nhớ chính xác được 3 căn nhà đầu tiên trong cuộc đời là chuyện khá khó.
Nhờ khả năng này nên t vài lần cảnh báo ông già về những người thân xấu bụng, tính lợi dụng tiền gia đình t. Họ tưởng con nít ngô nghê ko biết gì, nên lúc ba t rời bàn nhậu, có mỗi t ngồi ăn ở đó, họ thì thầm nói xấu, t nhớ hết.

Khả năng nhớ của con nít dựa phần nhiều vào phản xạ ấn tượng ghi nhớ
Còn đến khi trưởng thành, có ý thức, ghi nhớ dựa vào bài tập, thao tác tập trung ghi nhớ cụ thể, lập hệ thống :doubt:

T thề, nghiêm túc ko xạo loz, là cái khái niệm mơ đa tầng trong film Inception cực kỳ quen thuộc và tao thi triển nhiều lần rồi. Nên film ra mắt, t ko ngạc nhiên lắm
Cái này ko biết có phải tâm linh hay khoa học ko nhỉ ?
 
tao nhớ hình ảnh đầu tiên tao cầm bình sữa rồi vừa đi vừa uống . Vẫn nhớ rõ vị sữa và hơi ấm của nó .
ngày đó tao nhìn lên trời ban đêm thấy nguyên mặt con rồng . Hình ảnh chớp nhá nhưng vẫn nhớ khá rõ
lớn lên khoảng lớp 2 3 tao từng mơ chung giấc mơ với bà chị họ , hai đứa sống chung nhà xem nhu bạn thơ âu . Trong giấc mơ tụi tao đi ngang dãy đèn đường màu vàng vô tận , sau cùng giấc mơ kết thúc khi 2 đưa tìm đến 1 ngôi mộ , thỉnh thoảng 2 đứa có ngồi hồi tường lại những chuyện mà tuổi thơ chỉ có thể thấy
 
Cái này ko biết có phải tâm linh hay khoa học ko nhỉ ?
* Theo khoa học: não bộ là siêu máy tính, thậm chí có thể nhớ những mảnh ký ức di truyền có trong gene >> chính là phản xạ sống (ví dụ sợ bóng tối, giác quan luôn đề phòng sau lưng, sợ rắn, sợ các côn trùng nhiều chân, .... từ bẩm sinh) Những ai có luyện tập, liên kết não đủ mạnh, có thể tự do trích lục thông tin trong não trong bất kỳ trường hợp nào. Siêu trí nhớ là thiên phú + luyện tập lập hệ thống logic đa chiều. Nên từ lúc sinh ra, cho dù sơ sinh chưa có nhận thức, nhưng thông tin vẫn ghi lại đầy đủ, một khi cần và đủ khả năng, vẫn có thể lôi ra và giữ được khoảng 60-80% thông tin :doubt: Nhiều trường hợp dị biệt, có người scan thông tin và ghi nhớ siêu nhanh trong tíc tắc vài giây, xong trích lục lại vẫn chính xác lên đến trên 95%, còn lưu giữ lâu hay ko thì hên xui. Hoặc có những đứa bé bị bắt cóc lúc nhỏ mới 2-4t, vẫn nhớ quang cảnh xung quanh nhà và mặt cha mẹ ruột. Sau này lớn lên tụi nó lại tự mò về thành công.
 
Tao cố rặn mà mãi không nhớ ra lúc đó cảnh vật như nào chúng mày ạ:-??
Liệu có khi nào các ký ức đó được hiện về trong giấc mơ không?
Có chứ mày. Tao lúc 3 tuổi thì có gọi mẹ tao vào bảo là báo với thằng lính đầu làng chuẩn bị cho tao 3 nồi cơm với 3 cân thịt. kèm 1 con ngựa sắt. Trên đường quân địch tao lấy bụi tre làm vũ khí.Thế là tao vã tụi quân địch tan hoang không còn mang giáp liền cưỡi ngựa bây về trời.
 
Tao cố rặn mà mãi không nhớ ra lúc đó cảnh vật như nào chúng mày ạ:-??
Liệu có khi nào các ký ức đó được hiện về trong giấc mơ không?
Vì hippocampus trong não đến 3 tuổi chưa phát triển để nhớ lại được.

Tao có thể nhớ khá rõ chuyện từ 4 tuổi đi ăn bánh cuốn nhà trẻ, gặp được ma sơ, mổ lẹo.
 
:)) tao chỉ nhớ những sự kiện nào làm tao nhớ cả đời thôi. Như hồi xưa cỡ 6 tuổi ra ngoài xóm đi tìm obz thì có thằng Lồn nào đó chạy tới kêu: ba má cu đang chơi ở nhà chú, lên xe chú chở đi gặp nè :vozvn (17):địt cụ tao mà phóng lên xe thì bây giờ có tao được bán qua cho Brad Pitt đá đít thằng Pax Thiên rồi :vozvn (12):
 
* Theo khoa học: não bộ là siêu máy tính, thậm chí có thể nhớ những mảnh ký ức di truyền có trong gene >> chính là phản xạ sống (ví dụ sợ bóng tối, giác quan luôn đề phòng sau lưng, sợ rắn, sợ các côn trùng nhiều chân, .... từ bẩm sinh) Những ai có luyện tập, liên kết não đủ mạnh, có thể tự do trích lục thông tin trong não trong bất kỳ trường hợp nào. Siêu trí nhớ là thiên phú + luyện tập lập hệ thống logic đa chiều. Nên từ lúc sinh ra, cho dù sơ sinh chưa có nhận thức, nhưng thông tin vẫn ghi lại đầy đủ, một khi cần và đủ khả năng, vẫn có thể lôi ra và giữ được khoảng 60-80% thông tin :doubt: Nhiều trường hợp dị biệt, có người scan thông tin và ghi nhớ siêu nhanh trong tíc tắc vài giây, xong trích lục lại vẫn chính xác lên đến trên 95%, còn lưu giữ lâu hay ko thì hên xui. Hoặc có những đứa bé bị bắt cóc lúc nhỏ mới 2-4t, vẫn nhớ quang cảnh xung quanh nhà và mặt cha mẹ ruột. Sau này lớn lên tụi nó lại tự mò về thành công.
thật ra não bộ con người không khác gì một vũ trụ chưa được khai phá. Tao mới nghe youtube bọn nó bảo Mật tông Tây Tạng có pháp môn biến không thành có. Cụ thể, các bậc cao tăng, ngồi tưởng tượng ra cảnh song tu để nâng cao pháp lực, ảo cảnh thật đến nỗi, các lỗ chân lông của bậc cao tăng cũng phải tiết mồ hôi, cảm xúc như thật. Tao nghĩ, thần thức phải mạnh lắm mới có thể biến không thành có...Đáng tiếc tu vi của các bậc cao tăng chỉ đến luyện khí kỳ vì vậy pháp môn này không thể chân thật được. Nếu tu vi ở trúc cơ, hoặc kết đan có thể dùng thần thức biến ảo cảnh thành thực tại cũng ko phải là không thể.
 
Cái này ko biết có phải tâm linh hay khoa học ko nhỉ ?
* Còn theo tâm linh: họ gọi là con mắt thứ ba giữa trán - Luân Xa. Khả năng này cho phép những đứa bé thiên bẩm, nhìn thấy được trường điện từ, vong âm, .... Và có thể tùy ý trích lục ký ức rất mạnh. Khả năng này kéo dài đến khoảng 3t, khi trẻ bắt đầu có nhận thức, và bộ nhớ sẽ nạp thêm nhiều thông tin hơn, dần lấn át kỹ năng này, người ta gọi là đóng Luân Xa. Để duy trì khả năng này, phải có thiên phú, gia đình hướng dẫn và tập luyện, để tái mở lại, hoặc duy trì skill này tới lúc trưởng thành. Những người này gọi là trường phái Điện Nhân.

T xác nhận Luân Xa là có thật, vì con bé lớn nhà t có khả năng này. Nó tả chính xác bà cố mà nó chưa gặp mặt bao giờ. Tả được bà mặc bộ đồ gì, màu gì, tay đeo vòng ra sao, mấy cái. Đến khi bóc cốt và lục tìm ảnh trong đám tang, mới đối chiếu chính xác lời bé nói đúng. Bé nó nói bà mặc áo màu đỏ bã trầu, ai cũng nói trong ảnh chụp là màu vàng. Đến lúc bóc cốt, thì đúng là áo trong cùng là màu đỏ bã trầu, còn áo vàng là áo quan, mà nhà lễ họ quàng lên người, lớp ngoài cùng cho tăng phần trang trọng, đó ko phải đồ của bà. Rồi con bé nhìn thấy các bác các cô chú của nó, tổng cộng 3 người. 3 đứa này là em ruột của t, sẩy thai, hoặc bị mẹ t phá bỏ vì ko đủ điều kiện nuôi lúc xưa. Cái chuyện này đâu ai đi kể cho con nít nghe. Nó nói các bạn nhỏ hay chơi trên phòng thờ, tối ra kéo giò và hù con. Phải đến khi t và ông già lên bàn thờ thắp nhang, xin và răn đe, con bé mới ko bị chọc phá nữa. Sau 3t là con bé ko thấy gì nữa, và t cũng ko dự định giúp nó mở Luân Xa lại, vì gia đình đâu có theo nghề tâm linh. Và còn nhiều nhiều chuyện tâm linh có thật t từng trải qua, nhưng ko liên quan vấn đề trí nhớ hay nhãn quang nên ko kể
 

Có thể bạn quan tâm

Top