Vay tiền bố mẹ mà giả tao thấy là ngu

lyhongchuong791

Già trâu
Bố và chú tao đều vay tiền ông bà nội, cả bố và chú tao đều bị ông bà nội đòi tiền, bố tao giả cả gốc lẫn lãi theo ngân hàng, chú tao đéo giả. Đến hôm nay sau khi đọc di chúc (ông tao mất tròn 3 năm rồi) thì coi như tài sản tất cả chia đôi. Nghĩa là cái phần chú tao vay ông nội tao coi như là của chú tao luôn, còn bố tao giả ông bà tao thì cái phần đó tính vào phần chia đôi.

Đọc đến đây có thể chúng mày sẽ có thằng lại bảo giả như thế sống không thẹn với lòng, được thiên hạ nể phục, họ hàng kính ngưỡng,... Ồ không, thực tế họ nhà tao ai cũng chửi bố tao là ngu chứ chả ai kính trọng gì hết :)) =)) Ông chú tao cầm tiền ông bà là đã giàu rồi, giờ lại được chia tài sản (trong đó có 1 phần tiền bố tao giả ông bà tao cả gốc lẫn lãi) thế là càng giàu. Còn nhà tao khởi đầu cũng ngang ông chú, xong giả ông bà tao xong là nát, giờ được nhận cái phần thừa kế thì cũng đỡ nát hơn 1 tí.

Nói chung tao thấy sống ở đời làm thằng đàn ông cũng không nên tự ái mà đánh mất cơ đồ. Bố tao hồi đấy giả ông bà tiền cũng là vì bị ông bà tao xúc phạm, động chạm tới lòng tự trọng (theo như họ hàng tao gọi đấy là sĩ diện hão) chứ thực ra lúc đầu bố tao cũng không định giả. Ông chú tao thì cũng bị xúc phạm nhưng ông ý đéo giả, ông ý cứ cười hềnh hệch, thế là có tiền :)) =)) Ngẫm lại thời xưa ở bên Tàu có những người họ còn nhịn được cái nỗi nhục chui háng thằng vô lại, nhịn nhục ăn cứt kẻ thù mà làm nên nghiệp lớn. Người như bố tao tính khí thất thường, hỏi sao giờ vẫn không bằng chú tao, cũng là bài học cho tao cần học sau này là không nên sĩ diện hão.
 
Giả làm đéo gì, đằng nào trước sau chả thuộc về mình. Các cụ già có tiêu cái gì đến tiền đâu mà giả, như hàng xóm nhà tao các con vay có vài cây vàng cũng đòi cho bằng được, làm bù lu bù loa lên. Lúc nó giả cất vào tủ xong bị trộm vào nhà lấy mất, nhục nhã, người ăn thì còn con ăn thì mất nó là thế đấy
 
Bố và chú tao đều vay tiền ông bà nội, cả bố và chú tao đều bị ông bà nội đòi tiền, bố tao giả cả gốc lẫn lãi theo ngân hàng, chú tao đéo giả. Đến hôm nay sau khi đọc di chúc (ông tao mất tròn 3 năm rồi) thì coi như tài sản tất cả chia đôi. Nghĩa là cái phần chú tao vay ông nội tao coi như là của chú tao luôn, còn bố tao giả ông bà tao thì cái phần đó tính vào phần chia đôi.

Đọc đến đây có thể chúng mày sẽ có thằng lại bảo giả như thế sống không thẹn với lòng, được thiên hạ nể phục, họ hàng kính ngưỡng,... Ồ không, thực tế họ nhà tao ai cũng chửi bố tao là ngu chứ chả ai kính trọng gì hết :)) =)) Ông chú tao cầm tiền ông bà là đã giàu rồi, giờ lại được chia tài sản (trong đó có 1 phần tiền bố tao giả ông bà tao cả gốc lẫn lãi) thế là càng giàu. Còn nhà tao khởi đầu cũng ngang ông chú, xong giả ông bà tao xong là nát, giờ được nhận cái phần thừa kế thì cũng đỡ nát hơn 1 tí.

Nói chung tao thấy sống ở đời làm thằng đàn ông cũng không nên tự ái mà đánh mất cơ đồ. Bố tao hồi đấy giả ông bà tiền cũng là vì bị ông bà tao xúc phạm, động chạm tới lòng tự trọng (theo như họ hàng tao gọi đấy là sĩ diện hão) chứ thực ra lúc đầu bố tao cũng không định giả. Ông chú tao thì cũng bị xúc phạm nhưng ông ý đéo giả, ông ý cứ cười hềnh hệch, thế là có tiền :)) =)) Ngẫm lại thời xưa ở bên Tàu có những người họ còn nhịn được cái nỗi nhục chui háng thằng vô lại, nhịn nhục ăn cứt kẻ thù mà làm nên nghiệp lớn. Người như bố tao tính khí thất thường, hỏi sao giờ vẫn không bằng chú tao, cũng là bài học cho tao cần học sau này là không nên sĩ diện hão.
Mong sau mày cho con mày vay tiền nhé. Rồi mày sẽ hiểu cảm giác nhé. Thằng kiếm dc lại đéo dc tiêu. Thằng nuôi bao năm đéo kiếm. Đéo báo hiếu. Mà lại cầm $ mình đi tiêu. Đéo trả thì ai ngu đây. Tao chắc giống tính bố mày. Sau tao cũng cho con tao vay để lập nghiệp nếu có với dk nó chứng minh dc dự án khả thi + phải trả lãi + đưa ra phương án đền bù nếu ko may thất bại. Tài sản để lại cho con là $. Thì chỉ đúng với thằng ngu thôi
 
Tùy tình hình mà trả ví dụ thiếu thốn ko có ăn, chứ đủ ăn đủ sống già gần xuống lỗ rồi thì trả làm gì
 
có vay thì có trả thằng ngu à, chứ ở đó mà cười cái Lồn. m chắc là ngão nghệ quá nhỉ
 
M ngu đéo bằng súc vật, xin thì ko càn trả nhưng nói tiếng vay, mượn thì cở nào phải trả, bố m trả rồi thì ok, ôg bà m có làm giấy tờ cho chú m vay thì lấy tờ giấy nợ ra đòi mà chia
 
Chỉ có loại mất dậy mới thở ra đc những câu thối như mày
 
Bố và chú tao đều vay tiền ông bà nội, cả bố và chú tao đều bị ông bà nội đòi tiền, bố tao giả cả gốc lẫn lãi theo ngân hàng, chú tao đéo giả. Đến hôm nay sau khi đọc di chúc (ông tao mất tròn 3 năm rồi) thì coi như tài sản tất cả chia đôi. Nghĩa là cái phần chú tao vay ông nội tao coi như là của chú tao luôn, còn bố tao giả ông bà tao thì cái phần đó tính vào phần chia đôi.

Đọc đến đây có thể chúng mày sẽ có thằng lại bảo giả như thế sống không thẹn với lòng, được thiên hạ nể phục, họ hàng kính ngưỡng,... Ồ không, thực tế họ nhà tao ai cũng chửi bố tao là ngu chứ chả ai kính trọng gì hết :)) =)) Ông chú tao cầm tiền ông bà là đã giàu rồi, giờ lại được chia tài sản (trong đó có 1 phần tiền bố tao giả ông bà tao cả gốc lẫn lãi) thế là càng giàu. Còn nhà tao khởi đầu cũng ngang ông chú, xong giả ông bà tao xong là nát, giờ được nhận cái phần thừa kế thì cũng đỡ nát hơn 1 tí.

Nói chung tao thấy sống ở đời làm thằng đàn ông cũng không nên tự ái mà đánh mất cơ đồ. Bố tao hồi đấy giả ông bà tiền cũng là vì bị ông bà tao xúc phạm, động chạm tới lòng tự trọng (theo như họ hàng tao gọi đấy là sĩ diện hão) chứ thực ra lúc đầu bố tao cũng không định giả. Ông chú tao thì cũng bị xúc phạm nhưng ông ý đéo giả, ông ý cứ cười hềnh hệch, thế là có tiền :)) =)) Ngẫm lại thời xưa ở bên Tàu có những người họ còn nhịn được cái nỗi nhục chui háng thằng vô lại, nhịn nhục ăn cứt kẻ thù mà làm nên nghiệp lớn. Người như bố tao tính khí thất thường, hỏi sao giờ vẫn không bằng chú tao, cũng là bài học cho tao cần học sau này là không nên sĩ diện hão.
Đời có vay có trả. Đừng có tham vài đồng mà vay không trả sau này nghiệp nặng :)). Mọi thứ đều có luật “nhân quả” hết. Còn mày nghĩ vậy thì tao thấy hẹp hòi và ích kỷ. Đừng lấy cái sai của ông chú có chút lợi lộc mà muốn bố mẹ mày cũng làm sai theo ! Bố mày hơn chú mày với mày là còn liêm sỉ. Tao lại thích có như vậy.
 
Bố và chú tao đều vay tiền ông bà nội, cả bố và chú tao đều bị ông bà nội đòi tiền, bố tao giả cả gốc lẫn lãi theo ngân hàng, chú tao đéo giả. Đến hôm nay sau khi đọc di chúc (ông tao mất tròn 3 năm rồi) thì coi như tài sản tất cả chia đôi. Nghĩa là cái phần chú tao vay ông nội tao coi như là của chú tao luôn, còn bố tao giả ông bà tao thì cái phần đó tính vào phần chia đôi.

Đọc đến đây có thể chúng mày sẽ có thằng lại bảo giả như thế sống không thẹn với lòng, được thiên hạ nể phục, họ hàng kính ngưỡng,... Ồ không, thực tế họ nhà tao ai cũng chửi bố tao là ngu chứ chả ai kính trọng gì hết :)) =)) Ông chú tao cầm tiền ông bà là đã giàu rồi, giờ lại được chia tài sản (trong đó có 1 phần tiền bố tao giả ông bà tao cả gốc lẫn lãi) thế là càng giàu. Còn nhà tao khởi đầu cũng ngang ông chú, xong giả ông bà tao xong là nát, giờ được nhận cái phần thừa kế thì cũng đỡ nát hơn 1 tí.

Nói chung tao thấy sống ở đời làm thằng đàn ông cũng không nên tự ái mà đánh mất cơ đồ. Bố tao hồi đấy giả ông bà tiền cũng là vì bị ông bà tao xúc phạm, động chạm tới lòng tự trọng (theo như họ hàng tao gọi đấy là sĩ diện hão) chứ thực ra lúc đầu bố tao cũng không định giả. Ông chú tao thì cũng bị xúc phạm nhưng ông ý đéo giả, ông ý cứ cười hềnh hệch, thế là có tiền :)) =)) Ngẫm lại thời xưa ở bên Tàu có những người họ còn nhịn được cái nỗi nhục chui háng thằng vô lại, nhịn nhục ăn cứt kẻ thù mà làm nên nghiệp lớn. Người như bố tao tính khí thất thường, hỏi sao giờ vẫn không bằng chú tao, cũng là bài học cho tao cần học sau này là không nên sĩ diện hão.
Ờ đoạn mày phân tích cũng có vẻ có lí, đúng là k nên vì sĩ diện mà mất cơ đồ. Nhưng ngược lại thì cái tít đáng ăn đập vl ;))
 
Đời có vay có trả. Đừng có tham vài đồng mà vay không trả sau này nghiệp nặng :)). Mọi thứ đều có luật “nhân quả” hết. Còn mày nghĩ vậy thì tao thấy hẹp hòi và ích kỷ. Đừng lấy cái sai của ông chú có chút lợi lộc mà muốn bố mẹ mày cũng làm sai theo ! Bố mày hơn chú mày với mày là còn liêm sỉ. Tao lại thích có như vậy.
Liêm sỉ như bố tao cuối cùng cả họ vẫn chửi là ngu đấy thôi... đâu có được tôn trọng tí nào
 
Gỉ là cái Lồn gì. Đấy mai này m cũng đừng giả bố mẹ mày là xong. Mọi người khen m lắm
 
Top