Venezuela tài trợ 18 tỷ đô cho Cuba, trong 25 năm qua, khi Venezuela bị Mỹ vây thì Cuba im lặng hèn nhát không dám nói gì

Trong bối cảnh căng thẳng địa chính trị tại khu vực Mỹ Latinh, khi Mỹ triển khai lực lượng hải quân hùng hậu với ba tàu khu trục, một tàu ngầm tấn công và hơn 4.000 lính thủy đánh bộ tới vùng biển Caribe gần Venezuela với lý do "chống buôn lậu ma túy", hành động im lặng đến khó hiểu của Cuba – đồng minh chiến lược lâu năm của Venezuela – là một sự thất vọng sâu sắc, gần như là một sự phản bội đối với tình đoàn kết từng được ca ngợi giữa hai quốc gia. Cuba, một quốc gia từng tự hào đứng đầu các phong trào đoàn kết quốc tế, từng tuyên bố "Vì Việt Nam, Cuba sẵn sàng hiến dâng cả máu của mình", giờ đây lại chọn cách im lặng như "chó nghe pháo Mậu Thân" trước mối đe dọa trực tiếp từ Mỹ đối với Venezuela. Hành động này không chỉ làm tổn thương mối quan hệ đặc biệt giữa hai nước mà còn phơi bày sự yếu đuối và thiếu trách nhiệm của Cuba trong việc bảo vệ đồng minh.

Cuba tuyên bố tiến hành cuộc tập trận toàn quốc kéo dài 5 ngày ảnh 1
Lực lượng quân đội Cuba hùng hổ duyệt binh

Sự im lặng đáng xấu hổ của Cuba

Trong những tuần gần đây, Tổng thống Venezuela Nicolás Maduro đã mạnh mẽ lên án hành động quân sự của Mỹ, gọi đó là "mối đe dọa lố bịch, phi lý, vô đạo đức và là tội ác đẫm máu". Venezuela đã triển khai tàu chiến, máy bay không người lái và hàng nghìn dân quân để đối phó, đồng thời kêu gọi Liên Hợp Quốc can thiệp để yêu cầu Mỹ dừng triển khai quân sự. Trong khi đó, Cuba – quốc gia từng được Venezuela hỗ trợ hàng tỷ USD qua các chương trình dầu mỏ và hợp tác kinh tế, với con số ước tính lên tới 18 tỷ USD từ năm 1999 – lại không hề lên tiếng ủng hộ hay bày tỏ bất kỳ hành động đoàn kết nào. Sự im lặng này không chỉ là một sự thiếu sót về ngoại giao mà còn là một cái tát vào mặt tình hữu nghị mà hai nước từng xây dựng trong hàng thập kỷ.

Cuba từng tự hào là ngọn cờ đầu trong phong trào chống đế quốc, từng hô vang khẩu hiệu bảo vệ các quốc gia bị đe dọa bởi Mỹ, như khi lãnh tụ Fidel Castro tuyên bố bảo vệ Việt Nam trong những năm 1960-1970. Vậy mà giờ đây, khi Venezuela đang đối mặt với áp lực quân sự chưa từng có từ Mỹ – một mối đe dọa mà Maduro gọi là "lớn nhất trong 100 năm qua" – Cuba lại chọn cách đứng ngoài cuộc, không một lời phản đối, không một hành động cụ thể. Sự im lặng này không khác gì một sự đồng lõa ngầm, để mặc Venezuela đơn độc đối mặt với gã khổng lồ phương Bắc.

Chú thích ảnh
Chủ tịch Cuba Miguel Díaz-Canel. Phản bội tình đoàn kết lịch sử im lặng như chó, qua Việt Nam xin tiền

Mối quan hệ giữa Cuba và Venezuela được xây dựng trên nền tảng ý thức hệ chung và sự hỗ trợ lẫn nhau trong những thời khắc khó khăn. Venezuela dưới thời Hugo Chávez đã cung cấp cho Cuba hàng triệu thùng dầu giá rẻ mỗi năm, ước tính trị giá hàng tỷ USD, giúp Cuba vượt qua khó khăn kinh tế do lệnh cấm vận của Mỹ gây ra. Cuba, đổi lại, đã gửi hàng nghìn bác sĩ, giáo viên và chuyên gia tới Venezuela, tạo nên một mối quan hệ đôi bên cùng có lợi. Nhưng khi Venezuela đang bị đe dọa bởi một chiến dịch quân sự trá hình của Mỹ, sự im lặng của Cuba cho thấy họ sẵn sàng quay lưng với người bạn đã từng là ân nhân lớn nhất của mình.

Hành động này không chỉ phản bội tình đoàn kết mà còn làm lu mờ di sản của Fidel Castro – người từng không ngần ngại đối đầu với Mỹ để bảo vệ các đồng minh. Cuba của ngày hôm nay, dưới sự lãnh đạo của Miguel Díaz-Canel, dường như đã đánh mất tinh thần bất khuất đó. Thay vì đứng lên bảo vệ Venezuela, họ chọn cách cúi đầu, có lẽ vì sợ hãi những hậu quả từ Mỹ hoặc vì lợi ích riêng tư hẹp hòi. Điều này đặt ra câu hỏi: Liệu Cuba có còn xứng đáng với hình ảnh một quốc gia cách mạng kiên cường, hay chỉ còn là một cái bóng mờ nhạt của quá khứ hào hùng?

Lời biện minh yếu ớt không thể chấp nhận

Một số người có thể lập luận rằng Cuba đang phải đối mặt với khó khăn kinh tế nghiêm trọng do lệnh cấm vận kéo dài hơn 60 năm của Mỹ, và do đó không đủ sức để đối đầu trực tiếp với Washington. Tuy nhiên, đây là một lời biện minh không thể chấp nhận được. Trong lịch sử, Cuba từng hỗ trợ Việt Nam khi chính họ cũng đang bị cấm vận và đối mặt với khó khăn kinh tế. Tinh thần đoàn kết quốc tế không phải là thứ chỉ được thể hiện khi thuận lợi, mà phải được duy trì ngay cả trong nghịch cảnh. Việc Cuba im lặng trước hành động của Mỹ không chỉ là sự thiếu trách nhiệm mà còn là một dấu hiệu của sự yếu đuối về ý chí và thiếu cam kết với các giá trị cách mạng mà họ từng rao giảng.

Hơn nữa, trong khi Cuba sẵn sàng lên tiếng kêu gọi Mỹ dỡ bỏ cấm vận đối với chính mình tại các diễn đàn quốc tế, họ lại không hề lên tiếng ủng hộ Venezuela khi đồng minh này đang bị đe dọa trực tiếp. Sự chọn lọc này cho thấy một sự thiếu nhất quán và ích kỷ trong chính sách đối ngoại của Cuba, làm tổn hại nghiêm trọng đến uy tín của họ trên trường quốc tế. Sự im lặng của Cuba trước hành động quân sự của Mỹ đối với Venezuela là một vết nhơ trong lịch sử quan hệ giữa hai nước. Nó không chỉ làm suy yếu niềm tin của Venezuela vào Cuba mà còn khiến cộng đồng quốc tế đặt câu hỏi về vai trò của Cuba trong phong trào chống đế quốc. Cuba từng là biểu tượng của sự kiên cường và đoàn kết, nhưng giờ đây, họ dường như đã chọn cách thu mình, để mặc đồng minh gánh chịu áp lực từ Mỹ. Hành động này không chỉ là sự thất bại về mặt ngoại giao mà còn là một sự phản bội đối với tinh thần cách mạng mà Fidel Castro từng xây dựng.

Nếu Cuba muốn lấy lại vị thế của mình như một ngọn cờ đầu trong phong trào đoàn kết quốc tế, họ cần phải lên tiếng mạnh mẽ, hành động quyết liệt để bảo vệ Venezuela. Sự im lặng hiện tại không chỉ là một sự hèn nhát mà còn là một lời cảnh báo rằng Cuba đang đánh mất chính mình, đánh mất những giá trị đã từng làm nên tên tuổi của họ trên trường quốc tế.
 
Trong bối cảnh căng thẳng địa chính trị tại khu vực Mỹ Latinh, khi Mỹ triển khai lực lượng hải quân hùng hậu với ba tàu khu trục, một tàu ngầm tấn công và hơn 4.000 lính thủy đánh bộ tới vùng biển Caribe gần Venezuela với lý do "chống buôn lậu ma túy", hành động im lặng đến khó hiểu của Cuba – đồng minh chiến lược lâu năm của Venezuela – là một sự thất vọng sâu sắc, gần như là một sự phản bội đối với tình đoàn kết từng được ca ngợi giữa hai quốc gia. Cuba, một quốc gia từng tự hào đứng đầu các phong trào đoàn kết quốc tế, từng tuyên bố "Vì Việt Nam, Cuba sẵn sàng hiến dâng cả máu của mình", giờ đây lại chọn cách im lặng như "chó nghe pháo Mậu Thân" trước mối đe dọa trực tiếp từ Mỹ đối với Venezuela. Hành động này không chỉ làm tổn thương mối quan hệ đặc biệt giữa hai nước mà còn phơi bày sự yếu đuối và thiếu trách nhiệm của Cuba trong việc bảo vệ đồng minh.

Cuba tuyên bố tiến hành cuộc tập trận toàn quốc kéo dài 5 ngày ảnh 1
Lực lượng quân đội Cuba hùng hổ duyệt binh

Sự im lặng đáng xấu hổ của Cuba

Trong những tuần gần đây, Tổng thống Venezuela Nicolás Maduro đã mạnh mẽ lên án hành động quân sự của Mỹ, gọi đó là "mối đe dọa lố bịch, phi lý, vô đạo đức và là tội ác đẫm máu". Venezuela đã triển khai tàu chiến, máy bay không người lái và hàng nghìn dân quân để đối phó, đồng thời kêu gọi Liên Hợp Quốc can thiệp để yêu cầu Mỹ dừng triển khai quân sự. Trong khi đó, Cuba – quốc gia từng được Venezuela hỗ trợ hàng tỷ USD qua các chương trình dầu mỏ và hợp tác kinh tế, với con số ước tính lên tới 18 tỷ USD từ năm 1999 – lại không hề lên tiếng ủng hộ hay bày tỏ bất kỳ hành động đoàn kết nào. Sự im lặng này không chỉ là một sự thiếu sót về ngoại giao mà còn là một cái tát vào mặt tình hữu nghị mà hai nước từng xây dựng trong hàng thập kỷ.

Cuba từng tự hào là ngọn cờ đầu trong phong trào chống đế quốc, từng hô vang khẩu hiệu bảo vệ các quốc gia bị đe dọa bởi Mỹ, như khi lãnh tụ Fidel Castro tuyên bố bảo vệ Việt Nam trong những năm 1960-1970. Vậy mà giờ đây, khi Venezuela đang đối mặt với áp lực quân sự chưa từng có từ Mỹ – một mối đe dọa mà Maduro gọi là "lớn nhất trong 100 năm qua" – Cuba lại chọn cách đứng ngoài cuộc, không một lời phản đối, không một hành động cụ thể. Sự im lặng này không khác gì một sự đồng lõa ngầm, để mặc Venezuela đơn độc đối mặt với gã khổng lồ phương Bắc.

Chú thích ảnh
Chủ tịch Cuba Miguel Díaz-Canel. Phản bội tình đoàn kết lịch sử im lặng như chó, qua Việt Nam xin tiền

Mối quan hệ giữa Cuba và Venezuela được xây dựng trên nền tảng ý thức hệ chung và sự hỗ trợ lẫn nhau trong những thời khắc khó khăn. Venezuela dưới thời Hugo Chávez đã cung cấp cho Cuba hàng triệu thùng dầu giá rẻ mỗi năm, ước tính trị giá hàng tỷ USD, giúp Cuba vượt qua khó khăn kinh tế do lệnh cấm vận của Mỹ gây ra. Cuba, đổi lại, đã gửi hàng nghìn bác sĩ, giáo viên và chuyên gia tới Venezuela, tạo nên một mối quan hệ đôi bên cùng có lợi. Nhưng khi Venezuela đang bị đe dọa bởi một chiến dịch quân sự trá hình của Mỹ, sự im lặng của Cuba cho thấy họ sẵn sàng quay lưng với người bạn đã từng là ân nhân lớn nhất của mình.

Hành động này không chỉ phản bội tình đoàn kết mà còn làm lu mờ di sản của Fidel Castro – người từng không ngần ngại đối đầu với Mỹ để bảo vệ các đồng minh. Cuba của ngày hôm nay, dưới sự lãnh đạo của Miguel Díaz-Canel, dường như đã đánh mất tinh thần bất khuất đó. Thay vì đứng lên bảo vệ Venezuela, họ chọn cách cúi đầu, có lẽ vì sợ hãi những hậu quả từ Mỹ hoặc vì lợi ích riêng tư hẹp hòi. Điều này đặt ra câu hỏi: Liệu Cuba có còn xứng đáng với hình ảnh một quốc gia cách mạng kiên cường, hay chỉ còn là một cái bóng mờ nhạt của quá khứ hào hùng?

Lời biện minh yếu ớt không thể chấp nhận

Một số người có thể lập luận rằng Cuba đang phải đối mặt với khó khăn kinh tế nghiêm trọng do lệnh cấm vận kéo dài hơn 60 năm của Mỹ, và do đó không đủ sức để đối đầu trực tiếp với Washington. Tuy nhiên, đây là một lời biện minh không thể chấp nhận được. Trong lịch sử, Cuba từng hỗ trợ Việt Nam khi chính họ cũng đang bị cấm vận và đối mặt với khó khăn kinh tế. Tinh thần đoàn kết quốc tế không phải là thứ chỉ được thể hiện khi thuận lợi, mà phải được duy trì ngay cả trong nghịch cảnh. Việc Cuba im lặng trước hành động của Mỹ không chỉ là sự thiếu trách nhiệm mà còn là một dấu hiệu của sự yếu đuối về ý chí và thiếu cam kết với các giá trị cách mạng mà họ từng rao giảng.

Hơn nữa, trong khi Cuba sẵn sàng lên tiếng kêu gọi Mỹ dỡ bỏ cấm vận đối với chính mình tại các diễn đàn quốc tế, họ lại không hề lên tiếng ủng hộ Venezuela khi đồng minh này đang bị đe dọa trực tiếp. Sự chọn lọc này cho thấy một sự thiếu nhất quán và ích kỷ trong chính sách đối ngoại của Cuba, làm tổn hại nghiêm trọng đến uy tín của họ trên trường quốc tế. Sự im lặng của Cuba trước hành động quân sự của Mỹ đối với Venezuela là một vết nhơ trong lịch sử quan hệ giữa hai nước. Nó không chỉ làm suy yếu niềm tin của Venezuela vào Cuba mà còn khiến cộng đồng quốc tế đặt câu hỏi về vai trò của Cuba trong phong trào chống đế quốc. Cuba từng là biểu tượng của sự kiên cường và đoàn kết, nhưng giờ đây, họ dường như đã chọn cách thu mình, để mặc đồng minh gánh chịu áp lực từ Mỹ. Hành động này không chỉ là sự thất bại về mặt ngoại giao mà còn là một sự phản bội đối với tinh thần cách mạng mà Fidel Castro từng xây dựng.

Nếu Cuba muốn lấy lại vị thế của mình như một ngọn cờ đầu trong phong trào đoàn kết quốc tế, họ cần phải lên tiếng mạnh mẽ, hành động quyết liệt để bảo vệ Venezuela. Sự im lặng hiện tại không chỉ là một sự hèn nhát mà còn là một lời cảnh báo rằng Cuba đang đánh mất chính mình, đánh mất những giá trị đã từng làm nên tên tuổi của họ trên trường quốc tế.
Chúng tôi quan ngại sâu sắc, đồng thời kêu gọi các bên kiềm chế, duy trì đối thoại.
 

Có thể bạn quan tâm

Top