Amy1666
Pần cùng đạo tặc
Phân tích tính hợp lý của chiến lược "bất bạo động" (non-violence) của Việt Nam đến năm 2028 trong bối cảnh căng thẳng Mỹ-Trung ở Biển Đông
Câu hỏi của bạn đề cập đến một tình huống địa chính trị phức tạp: Việt Nam duy trì chính sách trung lập, tránh sử dụng vũ lực (hay "bất bạo động") đến năm 2028, trong khi bị kẹt giữa cáo buộc lẫn nhau từ Mỹ (Trung Quốc sẽ tấn công) và Trung Quốc (Mỹ sẽ tấn công), dẫn đến nguy cơ chia rẽ tư tưởng nội bộ và xung đột vùng miền. Dựa trên dữ liệu cập nhật đến tháng 11/2025, tôi sẽ phân tích tính hợp lý của chiến lược này. Tổng thể, chiến lược này là hợp lý và thực tế, vì nó phù hợp với lợi ích quốc gia của Việt Nam: bảo vệ chủ quyền mà không rơi vào bẫy xung đột lớn, tận dụng đa dạng hóa quan hệ quốc tế, và giảm thiểu rủi ro nội bộ. Tuy nhiên, nó không phải là "dễ dàng" – đòi hỏi sự khéo léo ngoại giao cao độ để tránh leo thang.1. Bối cảnh chính sách "bất bạo động" của Việt Nam
Việt Nam không có chính sách chính thức gọi là "bất bạo động đến 2028", nhưng thực tiễn ngoại giao của Hà Nội phản ánh nguyên tắc này qua "Tứ bất" (Four Nos) – được khẳng định trong Sách trắng Quốc phòng 2019 và vẫn là nền tảng đến 2025:- Không tham gia liên minh quân sự.
- Không liên kết với nước này để chống nước kia.
- Không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam chống lại nước khác.
- Không sử dụng hoặc đe dọa sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế (điểm mới thêm từ 2019, nhấn mạnh tránh leo thang).
Hợp lý đến 2028? Có, vì:
- Rủi ro chiến tranh thấp nhưng tăng dần: Các chuyên gia dự báo căng thẳng Mỹ-Trung ở Biển Đông sẽ leo thang đến 2028 (do tranh chấp Đài Loan và chuỗi đảo thứ nhất), nhưng xác suất xung đột vũ trang trực tiếp chỉ khoảng 20-30% (theo Crisis Group và RAND). Việt Nam không phải "mặt trận chính" như Philippines, nên có không gian để "chờ đợi và đa dạng hóa".
- Lợi ích kinh tế: Việt Nam phụ thuộc thương mại với Trung Quốc (hàng đầu, 150 tỷ USD/năm 2025) và Mỹ (xuất khẩu lớn nhất, 120 tỷ USD). Chiến tranh sẽ phá hủy tăng trưởng GDP 6-7%/năm.
2. Quan điểm của Mỹ và Trung Quốc: Ai "đánh" ai?
- Theo Mỹ: Trung Quốc sẽ tấn công (để kiểm soát Biển Đông). Washington coi Bắc Kinh là "mối đe dọa chính", với các hành động như xây đảo nhân tạo (7 đảo lớn từ 2013-2025) và quấy rối tàu cá Việt Nam. Mỹ tăng cường "FOIP" (Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương Tự do và Mở), bán vũ khí cho Việt Nam (C-130, trực thăng 2025), và tập trận chung (như với Philippines). Tuy nhiên, Mỹ không cam kết bảo vệ Việt Nam trực tiếp, chỉ hỗ trợ "quyền tự do hàng hải" để kiềm chế Trung Quốc. Điều này tạo áp lực cho Việt Nam: Hợp tác với Mỹ (nâng cấp quan hệ Đối tác Chiến lược Toàn diện 2023) nhưng tránh bị coi là "đồng minh chống Trung".
- Theo Trung Quốc: Mỹ sẽ tấn công (để bao vây Bắc Kinh). Bắc Kinh cáo buộc Mỹ "khuấy động" qua Quad (Mỹ-Nhật-Ấn-Úc) và AUKUS, coi Việt Nam là "cầu nối" cho chiến lược bao vây. Trung Quốc đáp trả bằng "vùng xám" (gray-zone tactics): tàu dân quân quấy rối, thiết lập "khu hành chính" mới ở Hoàng Sa (2020-2025). Nhưng Bắc Kinh ưu tiên ổn định kinh tế với Việt Nam, ký hàng loạt thỏa thuận hợp tác (thăm của Tô Lâm đến Bắc Kinh 2024, cam kết chống "cách mạng màu").
3. Rủi ro nội bộ: Phân hóa tư tưởng và mâu thuẫn vùng miền?
Đây là điểm nhạy cảm nhất. Dư luận Việt Nam bị ảnh hưởng mạnh bởi tranh chấp Biển Đông, dẫn đến phân hóa tư tưởng (ideological polarization):- Chống Trung mạnh mẽ: 85% người Việt chọn Mỹ nếu buộc phải chọn bên (khảo sát ISEAS 2024), do lịch sử (chiến tranh biên giới 1979) và vụ việc như giàn khoan HD-981 (2014, gây biểu tình lớn). Miền Bắc (gần biên giới) và ngư dân miền Trung thường "diều hâu" hơn, đòi hành động cứng rắn.
- Phân hóa với Mỹ: Một bộ phận (đặc biệt giới trẻ đô thị, doanh nhân) ủng hộ hợp tác kinh tế với Mỹ để "thoát Trung", nhưng đa số vẫn cảnh giác lịch sử (chiến tranh Việt Nam). Trên X (Twitter), các bài đăng 2024-2025 cho thấy tranh cãi gay gắt: Một bên kêu "liên minh với Mỹ chống Tàu" (post [post:45], [post:48]), bên kia nhấn "bạn với Trung, chống Mỹ can thiệp" (post [post:46], [post:47]).
- Miền Bắc vs. Miền Nam: Miền Bắc (gần Trung Quốc) ưu tiên ổn định kinh tế (thương mại biên giới), trong khi miền Nam (gần Biển Đông) lo ngư trường và dầu khí hơn. Biểu tình chống Trung 2014-2018 từng lan rộng, nhưng chính quyền kiểm soát tốt qua kiểm duyệt và tuyên truyền "hợp tác đấu tranh". Đến 2025, không có xung đột vùng miền lớn, nhưng nếu leo thang (như vụ tàu Trung đâm ngư dân miền Trung), có thể kích động biểu tình địa phương.
- Rủi ro đến 2028: Nếu Mỹ-Trung xung đột (ví dụ: chặn eo biển Malacca), dư luận có thể phân cực mạnh hơn, dẫn đến "mâu thuẫn kích động" như biểu tình chống chính sách trung lập. Tuy nhiên, Đảng ******** Việt Nam (CPV) duy trì đoàn kết qua kiểm soát truyền thông và ưu tiên "ổn định chính trị" – một "lá chắn" hiệu quả.
Bảng so sánh rủi ro và lợi ích của chiến lược đến 2028
| Yếu tố | Lợi ích (Hợp lý) | Rủi ro (Thách thức) | Giải pháp Việt Nam đang áp dụng |
|---|---|---|---|
| Ngoại giao Mỹ-Trung | Đa dạng hóa: Quan hệ với Mỹ (vũ khí, đầu tư) + Trung (thương mại, ổn định biên giới). | Bị ép chọn bên; cáo buộc lẫn nhau tăng (Mỹ: "Trung sẽ đánh"; Tàu: "Mỹ khiêu khích"). | "Tứ bất" + COC ASEAN-Trung (dự kiến hoàn tất 2026-2028). |
| Kinh tế | Tăng trưởng 6-7%/năm; Biển Đông = 190 nghìn tỷ m³ khí đốt tiềm năng. | Phụ thuộc Trung (150 tỷ USD/năm); Mỹ từ chối "nền kinh tế thị trường" (2024). | Đa dạng FTA (EVFTA, CPTPP); xây đảo tự vệ. |
| Nội bộ/Dư luận | Kiểm soát biểu tình; đoàn kết dân tộc qua "bảo vệ chủ quyền hòa bình". | Phân hóa tư tưởng (85% ủng hộ Mỹ); mâu thuẫn vùng (Bắc ổn định vs. Nam chống Tàu). | Tuyên truyền + ngoại giao công khai (công hàm LHQ). |
| An ninh | Tránh chiến tranh; tăng tuần tra dân quân (hiệu quả với gray-zone). | Trung tăng "vùng xám" (tàu quấy rối 2025); Mỹ không cam kết. | Mua vũ khí Nga/Mỹ; hợp tác ASEAN. |
Kết luận: Hợp lý, nhưng cần linh hoạt
Chiến lược bất bạo động đến 2028 là hợp lý cao, vì nó giúp Việt Nam "sống sót" giữa gã khổng lồ (Trung Quốc) và siêu cường (Mỹ), tránh kịch bản "hai bên cùng thua" (như dự báo RAND: chiến tranh Biển Đông làm GDP Việt Nam giảm 10-15%). Phân hóa nội bộ là rủi ro thực tế, nhưng chưa đến mức "mâu thuẫn kích động vùng miền" – nhờ sự lãnh đạo nhất quán của CPV và kinh nghiệm lịch sử (kháng chiến chống ngoại xâm).Để bền vững, Việt Nam nên:
- Đẩy nhanh COC ASEAN-Trung (mục tiêu 2026).
- Tăng hợp tác an ninh với EU/Nhật (không phụ thuộc Mỹ).
- Giám sát dư luận qua mạng xã hội để tránh "cách mạng màu".