sao không đầu hàng gương cờ trắng nhỉ
Có một số bị bắt, sau đó nó bắn trước khi vất xuống biển.
Số khác xui hơn, nó chỉ đánh xong vất xuống biển.
Người chiến sĩ, nghe thì cao cả, nhưng suy cho cùng chỉ là công cụ của những chính trị gia trong việc tranh giành quyền lực.
Cạn sổng không bao giờ dám nhắc đến Gạc Ma công khai, bởi vì khi làm rõ vấn đề, nó là nỗi ô nhục của chính quyền thời đó. Và nó cũng là nỗi căm hờn của quân đội thời đó. Làm người lính, họ sẵn sàng để hi sinh trong chiến đấu, chứ không phải bị quây lại, làm nhục & sát hại như những con chó. Dù mạnh hay yếu, không đội quân nào chấp nhận được việc đó, kể cả yếu hơn, vì lợi ích chung mà không làm gì được kẻ thù ngay thì cũng phải mõm để lính nó có cái tinh thần để AQ.
Bởi vậy, tao cực kỳ tâm đắc câu nói của founding father Thomas Jefferson:
"Whenever the people are well informed, they can be trusted with their own government; that whenever things get so far wrong as to attract their notice, they may be relied on to set them to rights"
Và
"The strongest reason for the people to retain the right to keep and bear arms is, as a last resort, to protect themselves against tyranny in government."