Miu Miu Tây Bắcc
Tâm hồn dẩm chúa
Bản án trên truyền thông
Về mặt lý thuyết, khi cơ quan điều tra chưa đưa ra quyết định chính thức, Hoàng Hoa Trung có sai phạm hay không còn là một điều chưa rõ.
Tuy nhiên trên thực tế, người này gần như đã bị “định tội” trên thế giới truyền thông.
“Kiểu gì cũng ăn”
“Nói chuyện với mạnh thường quân như bố đời”
“Tôi nấu cháo cho con cũng nếm thử mấy thìa, nói gì…”
“Nhìn cái mặt thấy đã không tin được”
———
Khi cư dân mạng mặc định là người này “có tội”, thì bản án trong thế giới truyền thông đã được tuyên. Bản án của thế giới bên ngoài không có khả năng thay đổi nó.
Thuỷ Tiên - Công Vinh là một ví dụ tiêu biểu cho việc phán quyết ngoài đời và phán quyết trên thế giới truyền thông không giống nhau.
Trước khi công an đưa ra quyết định cuối cùng về việc phán quyết một hành vi là có sai phạm hay không, tâm lý của đám đông đã có đáp án trước rồi. Và nếu đáp án đó khiến họ cảm thấy đúng, họ sẽ không thay đổi.
———
Phán quyết trên mạng là một thứ nguy hiểm, vì nó không thể nào kháng cáo, rất khó thay đổi một khi đã hình thành.
Không giống như phán quyết của thế giới bên ngoài - thứ cần tới dữ liệu, bằng chứng và lập luận, phán quyết của thế giới mạng chủ yếu dựa trên cảm xúc, suy đoán và dopamine.
Khi đám đông cảm thấy một người đáng ghét, thì việc tiêu diệt người đó sẽ khiến họ cảm thấy thoả mãn và được tiêm một mũi dopamine ở liều cao.
Người bị phán quyết không thể kháng cáo, kháng nghị, chỉ có thể chấp nhận bản án cảm xúc này.
———
Cơ chế chống lại “bản án truyền thông”
Điều kì diệu này nằm ở ngoài phạm vi của mọi kỹ thuật xử lý khủng hoảng. Nó nằm ở một cơ chế phức tạp, tinh tế và đòi hỏi sự chuẩn bị từ rất lâu.
Chìa khoá của nó, lạ lùng là nằm ở một dòng:
“Bảo vệ phẩm giá cho người khác”
Khi một người luôn ý thức được việc “bảo vệ phẩm giá cho người khác”, tone giọng của họ sẽ thay đổi.
Nó trở nên khiêm tốn, mềm mại hơn, không tạo ra tổn thương cho người khác và không sinh ra ảo tưởng “tôi đang ở trên bạn”.
Khi một người có thể làm được điều đó, một cơ chế đặc biệt đã được kích hoạt: Thiện cảm của đám đông. Con người rất dễ có thiện cảm với những người có vị trí dường như tốt hơn mình, cao hơn mình, thành công hơn mình - nhưng lại đối xử nhã nhặn, tôn trọng với mình trên cùng một mặt phẳng nhân sinh.
———
Đen Vâu đang làm được điều này.
Giữa một bối cảnh khủng hoảng bậc S (bậc nguy hiểm nhất) đối với một người nổi tiếng, thì bên cạnh những hoài nghi, còn có những người được kích hoạt chế độ bảo vệ, chế độ tin tưởng vào Đen.
Điều này xảy ra vì thiện cảm của họ dành cho Đen đã tồn tại từ lâu - một thứ thiện cảm vượt qua mọi kỹ thuật truyền thông và tồn tại lâu hơn mọi thứ cảm xúc khác.
Chìa khoá của nó nằm ở một điểm:
Đen là người biết cách bảo vệ phẩm giá cho người khác. Anh ta chưa bao giờ công kích, mỉa mai, có suy nghĩ đặt mình lên cao hơn trong mọi giao tiếp và sau nhiều năm duy trì, nó trở thành một thứ bảo vệ Đen.
Khi một người luôn cố gắng bảo vệ phẩm giá cho người khác, thì điều đó lại tạo ra phẩm giá của họ.
Về mặt lý thuyết, khi cơ quan điều tra chưa đưa ra quyết định chính thức, Hoàng Hoa Trung có sai phạm hay không còn là một điều chưa rõ.
Tuy nhiên trên thực tế, người này gần như đã bị “định tội” trên thế giới truyền thông.
“Kiểu gì cũng ăn”
“Nói chuyện với mạnh thường quân như bố đời”
“Tôi nấu cháo cho con cũng nếm thử mấy thìa, nói gì…”
“Nhìn cái mặt thấy đã không tin được”
———
Khi cư dân mạng mặc định là người này “có tội”, thì bản án trong thế giới truyền thông đã được tuyên. Bản án của thế giới bên ngoài không có khả năng thay đổi nó.
Thuỷ Tiên - Công Vinh là một ví dụ tiêu biểu cho việc phán quyết ngoài đời và phán quyết trên thế giới truyền thông không giống nhau.
Trước khi công an đưa ra quyết định cuối cùng về việc phán quyết một hành vi là có sai phạm hay không, tâm lý của đám đông đã có đáp án trước rồi. Và nếu đáp án đó khiến họ cảm thấy đúng, họ sẽ không thay đổi.
———
Phán quyết trên mạng là một thứ nguy hiểm, vì nó không thể nào kháng cáo, rất khó thay đổi một khi đã hình thành.
Không giống như phán quyết của thế giới bên ngoài - thứ cần tới dữ liệu, bằng chứng và lập luận, phán quyết của thế giới mạng chủ yếu dựa trên cảm xúc, suy đoán và dopamine.
Khi đám đông cảm thấy một người đáng ghét, thì việc tiêu diệt người đó sẽ khiến họ cảm thấy thoả mãn và được tiêm một mũi dopamine ở liều cao.
Người bị phán quyết không thể kháng cáo, kháng nghị, chỉ có thể chấp nhận bản án cảm xúc này.
———
Cơ chế chống lại “bản án truyền thông”
Điều kì diệu này nằm ở ngoài phạm vi của mọi kỹ thuật xử lý khủng hoảng. Nó nằm ở một cơ chế phức tạp, tinh tế và đòi hỏi sự chuẩn bị từ rất lâu.
Chìa khoá của nó, lạ lùng là nằm ở một dòng:
“Bảo vệ phẩm giá cho người khác”
Khi một người luôn ý thức được việc “bảo vệ phẩm giá cho người khác”, tone giọng của họ sẽ thay đổi.
Nó trở nên khiêm tốn, mềm mại hơn, không tạo ra tổn thương cho người khác và không sinh ra ảo tưởng “tôi đang ở trên bạn”.
Khi một người có thể làm được điều đó, một cơ chế đặc biệt đã được kích hoạt: Thiện cảm của đám đông. Con người rất dễ có thiện cảm với những người có vị trí dường như tốt hơn mình, cao hơn mình, thành công hơn mình - nhưng lại đối xử nhã nhặn, tôn trọng với mình trên cùng một mặt phẳng nhân sinh.
———
Đen Vâu đang làm được điều này.
Giữa một bối cảnh khủng hoảng bậc S (bậc nguy hiểm nhất) đối với một người nổi tiếng, thì bên cạnh những hoài nghi, còn có những người được kích hoạt chế độ bảo vệ, chế độ tin tưởng vào Đen.
Điều này xảy ra vì thiện cảm của họ dành cho Đen đã tồn tại từ lâu - một thứ thiện cảm vượt qua mọi kỹ thuật truyền thông và tồn tại lâu hơn mọi thứ cảm xúc khác.
Chìa khoá của nó nằm ở một điểm:
Đen là người biết cách bảo vệ phẩm giá cho người khác. Anh ta chưa bao giờ công kích, mỉa mai, có suy nghĩ đặt mình lên cao hơn trong mọi giao tiếp và sau nhiều năm duy trì, nó trở thành một thứ bảo vệ Đen.
Khi một người luôn cố gắng bảo vệ phẩm giá cho người khác, thì điều đó lại tạo ra phẩm giá của họ.