Đạo lý [Xiển dương phật pháp] giai thoại về Kinh sách

Đức Phật sau khi chứng ngộ, ngài đã thuyết pháp liên tục 42 năm.
Đức Phật trong suốt quãng đời, ngài không cho phép ai ghi lại những gì ngài nói. Lý do là nếu vừa nghe vừa viết, bạn sẽ không thể tập trung hoàn toàn. Bạn phải nghe, lắng nghe một cách mãnh liệt, với cả thể xác và tâm hồn, để cho những lời giảng của Đức Phật chìm sâu vào trong tâm tư của bạn.

Sau khi ngài nhập niết bàn, việc đầu tiên các đệ tử làm là ghi lại những gì họ nhớ được.
Và bây giờ, khi các đệ tử ghi chép lại những lời giảng đó, họ nhận ra một điều kì lạ. Những gì họ ghi lại là khác nhau. Những gì họ nhớ được là khác nhau.
32 tông phái xuất hiện. Bên nào cũng khẳng định rằng "đây mới chính là những gì Đức Phật đã nói".

Duy nhất chỉ có tôn giả ananda, người đệ tử thân cận nhất của đức phật, bằng tất cả sự khiêm cung của mình, ông ấy nói rằng: "tôi đã nghe.... ".
Chứ không phải là "đức phật đã nói".

Ta chưa đắc đạo, làm sao ta có thể nghe một cách trung thực từ một người đã đắc đạo. Ta sẽ giải thích, ta sẽ pha trộn nó với những ý tưởng riêng của ta. Và với sự khiêm tốn ấy, những điều Ananda đã nhớ lại và viết ra trở thành những bộ kinh cơ bản của Phật giáo.

Tất cả những bộ kinh ấy đều bắt đầu bằng câu:
"Tôi Đã Nghe như thế này...... "

***

Bạn đọc những bộ kinh này và thấy thật khó hiểu, thậm chí vô nghĩa.
Bởi vì chúng không được dành cho bạn.


Bạn biết Đức Phật dạy tứ diệu đế, khổ tập diệt đạo.
Nhưng với xá lợi phất, Đức Phật nói Rằng "không khổ, tập, diệt, đạo. Không có trí huệ, không có chứng đắc"
Nhìn vào trong xá lợi phất , phật cảm thấy ông đã hiểu, giờ đây ông có thể đi xa hơn, bây giờ Đức Phật có thể nói cho ông những gì mà trước đây ngài không thể nói được.
Do đó, xá lợi phất, bây giờ tôi có thể nói cho ông rằng, Không có khổ, rằng đó chỉ là một giấc mơ, mọi người đang đau khổ trong mơ. Và không có nguyên nhân (tập), mọi người đều ham muốn trong mơ. Và không có chấm dứt (diệt), toàn bộ con đường (đạo) chỉ có trong mơ.
---kinh bát nhã ---

Với tôn giả Tu Bồ Đề , Đức Phật nói rằng:
Tất cả các pháp hữu vi
Đều Như mộng huyễn
Như sương như điện chớp
Hãy quán chiếu như thế.
--- kinh kim cang---

Và với ma ha ca diếp.
Đức Phật thậm chí không nói một lời nào. Mà chỉ im lặng, nở một nụ cười, trao cho ông bông hoa, và nói với đám đông:

- Tất cả những gì có thể nói được bằng lời. Ta đã nói cho các vị. Và điều không thể nói được bằng lời, ta đã trao cho ma ha ca diếp. Chìa khóa của giáo huấn.

Và đó là giai thoại niêm hoa vi tiếu, là khởi nguyên của thiền.

***

Giờ đây hơn 2500 năm sau, Bạn đi vào phòng của một vị bác sĩ đã chết, lục lọi những toa thuốc cũ kỹ, khó hiểu, thậm chí chê bai, châm biếm, chửi bới.
Nhưng hãy kiên nhẫn, hãy tìm thêm, biết đâu bạn sẽ tìm được một bài thuốc hợp với chính mình.

Nếu bạn từ chối hiểu, dè bỉu rằng nó vô nghĩa, thì mọi chuyện sẽ đơn giản kết thúc.

Nhưng nếu bạn thử nhiều hơn một chút nữa. Nghĩ rằng mình chưa đủ sức để hiểu. Thì Khi này sẽ có thách thức, có cảm hứng, và có hi vọng.

5oTXhJi.jpeg
 
Sửa lần cuối:
Tao không nhớ đọc bài viết này ở đâu. Điều đầu tiên tao thấy là một người sắp chết đang nói hơi nhiều. Nhưng mà nó thật sự rất hay về lẽ sống chết, sự vô thường, và vĩnh cửu:


"Một vị Phật đích thực không mang thân xác con người, mà vỏn vẹn chỉ là sự Giác ngộ. Chỉ có sự Giác Ngộ mà thôi."

"“Này các môn đồ, các con hãy tự đốt đuốc để soi sáng cho các con, hãy trông cậy vào chính sức mạnh của mình, không nên lệ thuộc vào bất cứ ai. Những lời giảng huấn của ta sẽ làm ngọn đuốc dẫn đường cho các con, làm nơi nương tựa cho các con, không cần phải lệ thuộc thêm vào những lời giảng huấn nào khác nữa.

Này các con, phút cuối cùng của ta đã gần kề, phút xa lìa giữa ta và các con không còn bao lâu nữa. Tuy nhiên các con không nên than khóc. Sự sống là một sự đổi thay không ngừng và không có gì cản trở được sự tan rã của xác thân. Cái sự thực đó, ta đang chứng minh cho các con thấy ngay trên thân xác của ta, thân xác ta sẽ tan rã như một cỗ xe hư nát. Đừng than khóc một cách vô ích, trái lại các con phải hân hoan khi nhận ra được cái quy luật biến đổi ấy và hiểu được rằng sự sống của con người chỉ là trống không mà thôi. Đừng cố gắng duy trì cái khát vọng phi lý, mong muốn những gì tạm bợ phải nhất định trở thành trường tồn.

Con quỷ của những dục vọng thế tục luôn luôn tìm cách đánh lừa tâm thức các con. Nếu có một con rắn độc trong phòng, các con sẽ không thể nào ngủ yên nếu chưa đuổi được nó ra ngoài. Các con phải cắt đứt những mối dây ràng buộc của thèm khát thế tục và dứt bỏ những mối dây đó như các con đã đuổi bỏ con rắn độc ra khỏi phòng. Các con phải bảo vệ thật cẩn thận tâm thức các con.

Này các con, giây phút cuối cùng của ta đã đến, tuy vậy các con phải hiểu rằng cái chết chỉ là sự tan rã của xác thân vật chất mà thôi. Thân xác được cha mẹ sinh ra, nó lớn lên nhờ thức ăn, nó không có cách gì tránh khỏi bệnh tật và cái chết. Một vị Phật đích thực không mang thân xác con người, mà vỏn vẹn chỉ là sự Giác ngộ. Chỉ có sự Giác Ngộ mà thôi. Thân xác con người phải tiêu tan, nhưng Trí tuệ của Giác ngộ sẽ trường tồn vô tận trong thực thể của Đạo Pháp, trên con đường tu tập Đạo Pháp. Nếu có ai chỉ thấy thân xác ta thì kẻ ấy không thấy ta một cách thật sự. Chỉ có người nào chấp nhận những lời giáo huấn của ta mới thật sự nhìn thấy ta.

Sau khi ta tịch diệt, Đạo Pháp thay ta làm vị thầy cho các con. Biết noi theo Đạo Pháp, ấy chính là cách các con tỏ lòng tôn kính ta. Trong bốn mươi lăm năm sau cùng trong cuộc đời của ta, ta không hề dấu diếm điều gì trong những lời giáo huấn. Chẳng có một lời giáo huấn nào bí mật, không có một lời nào mang ẩn ý. Tất cả những lời giảng của ta đều được đưa ra một cách ngay thật và minh bạch.

Này các con yêu quý của ta, đây là giây phút chấm dứt. Trong một khoảnh khắc nữa ta sẽ nhập vào Niết bàn. Những lời này là những lời dặn dò cuối cùng của ta cho các con”.
 
Ông thuyết pháp 44 năm hay 42 năm. T nhớ 35 tuồi ông giác ngộ và 79 tuổi nhập niết bàn mà
Mấy này t cũng k rõ. K dám khẳng định. Nhưng chuyện đó cũng k quan trọng và không phải điểm chính t muốn chia sẻ.

Con số 42 năm t lấy trong cuốn cuộc đời Đức Phật của osho.
Có tài liệu tham khảo thêm ở đây
 
49 năm thuyết pháp nhưng ko nhận là mình thuyết pháp bởi vì Phật nói toàn là "chư pháp thật tướng" - chân tướng thực sự của vũ trụ và nhân sinh (đó là điều hiển nhiên đã có)
"Tất cả pháp, tất cánh không, vô sở hữu, bất khả đắc"
 
Tao không nhớ đọc bài viết này ở đâu. Điều đầu tiên tao thấy là một người sắp chết đang nói hơi nhiều. Nhưng mà nó thật sự rất hay về lẽ sống chết, sự vô thường, và vĩnh cửu:


"Một vị Phật đích thực không mang thân xác con người, mà vỏn vẹn chỉ là sự Giác ngộ. Chỉ có sự Giác Ngộ mà thôi."

"“Này các môn đồ, các con hãy tự đốt đuốc để soi sáng cho các con, hãy trông cậy vào chính sức mạnh của mình, không nên lệ thuộc vào bất cứ ai. Những lời giảng huấn của ta sẽ làm ngọn đuốc dẫn đường cho các con, làm nơi nương tựa cho các con, không cần phải lệ thuộc thêm vào những lời giảng huấn nào khác nữa.

Này các con, phút cuối cùng của ta đã gần kề, phút xa lìa giữa ta và các con không còn bao lâu nữa. Tuy nhiên các con không nên than khóc. Sự sống là một sự đổi thay không ngừng và không có gì cản trở được sự tan rã của xác thân. Cái sự thực đó, ta đang chứng minh cho các con thấy ngay trên thân xác của ta, thân xác ta sẽ tan rã như một cỗ xe hư nát. Đừng than khóc một cách vô ích, trái lại các con phải hân hoan khi nhận ra được cái quy luật biến đổi ấy và hiểu được rằng sự sống của con người chỉ là trống không mà thôi. Đừng cố gắng duy trì cái khát vọng phi lý, mong muốn những gì tạm bợ phải nhất định trở thành trường tồn.

Con quỷ của những dục vọng thế tục luôn luôn tìm cách đánh lừa tâm thức các con. Nếu có một con rắn độc trong phòng, các con sẽ không thể nào ngủ yên nếu chưa đuổi được nó ra ngoài. Các con phải cắt đứt những mối dây ràng buộc của thèm khát thế tục và dứt bỏ những mối dây đó như các con đã đuổi bỏ con rắn độc ra khỏi phòng. Các con phải bảo vệ thật cẩn thận tâm thức các con.

Này các con, giây phút cuối cùng của ta đã đến, tuy vậy các con phải hiểu rằng cái chết chỉ là sự tan rã của xác thân vật chất mà thôi. Thân xác được cha mẹ sinh ra, nó lớn lên nhờ thức ăn, nó không có cách gì tránh khỏi bệnh tật và cái chết. Một vị Phật đích thực không mang thân xác con người, mà vỏn vẹn chỉ là sự Giác ngộ. Chỉ có sự Giác Ngộ mà thôi. Thân xác con người phải tiêu tan, nhưng Trí tuệ của Giác ngộ sẽ trường tồn vô tận trong thực thể của Đạo Pháp, trên con đường tu tập Đạo Pháp. Nếu có ai chỉ thấy thân xác ta thì kẻ ấy không thấy ta một cách thật sự. Chỉ có người nào chấp nhận những lời giáo huấn của ta mới thật sự nhìn thấy ta.

Sau khi ta tịch diệt, Đạo Pháp thay ta làm vị thầy cho các con. Biết noi theo Đạo Pháp, ấy chính là cách các con tỏ lòng tôn kính ta. Trong bốn mươi lăm năm sau cùng trong cuộc đời của ta, ta không hề dấu diếm điều gì trong những lời giáo huấn. Chẳng có một lời giáo huấn nào bí mật, không có một lời nào mang ẩn ý. Tất cả những lời giảng của ta đều được đưa ra một cách ngay thật và minh bạch.

Này các con yêu quý của ta, đây là giây phút chấm dứt. Trong một khoảnh khắc nữa ta sẽ nhập vào Niết bàn. Những lời này là những lời dặn dò cuối cùng của ta cho các con”.
Pháp ở đây nghĩa là quy luật vận hành của vũ trụ cả về vật chất lẫn tinh thần chứ không phải là lời dạy cũng không phải là France.

Cẩn chí,
 
Đức Phật sau khi chứng ngộ, ngài đã thuyết pháp liên tục 42 năm.
Đức Phật trong suốt quãng đời, ngài không cho phép ai ghi lại những gì ngài nói. Lý do là nếu vừa nghe vừa viết, bạn sẽ không thể tập trung hoàn toàn. Bạn phải nghe, lắng nghe một cách mãnh liệt, với cả thể xác và tâm hồn, để cho những lời giảng của Đức Phật chìm sâu vào trong tâm tư của bạn.

Sau khi ngài nhập niết bàn, việc đầu tiên các đệ tử làm là ghi lại những gì họ nhớ được.
Và bây giờ, khi các đệ tử ghi chép lại những lời giảng đó, họ nhận ra một điều kì lạ. Những gì họ ghi lại là khác nhau. Những gì họ nhớ được là khác nhau.
32 tông phái xuất hiện. Bên nào cũng khẳng định rằng "đây mới chính là những gì Đức Phật đã nói".

Duy nhất chỉ có tôn giả ananda, người đệ tử thân cận nhất của đức phật, bằng tất cả sự khiêm cung của mình, ông ấy nói rằng: "tôi đã nghe.... ".
Chứ không phải là "đức phật đã nói".

Ta chưa đắc đạo, làm sao ta có thể nghe một cách trung thực từ một người đã đắc đạo. Ta sẽ giải thích, ta sẽ pha trộn nó với những ý tưởng riêng của ta. Và với sự khiêm tốn ấy, những điều Ananda đã nhớ lại và viết ra trở thành những bộ kinh cơ bản của Phật giáo.

Tất cả những bộ kinh ấy đều bắt đầu bằng câu:
"Tôi Đã Nghe như thế này...... "

***

Bạn đọc những bộ kinh này và thấy thật khó hiểu, thậm chí vô nghĩa.
Bởi vì chúng không được dành cho bạn.


Bạn biết Đức Phật dạy tứ diệu đế, khổ tập diệt đạo.
Nhưng với xá lợi phất, Đức Phật nói Rằng "không khổ, tập, diệt, đạo. Không có trí huệ, không có chứng đắc"
Nhìn vào trong xá lợi phất , phật cảm thấy ông đã hiểu, giờ đây ông có thể đi xa hơn, bây giờ Đức Phật có thể nói cho ông những gì mà trước đây ngài không thể nói được.
Do đó, xá lợi phất, bây giờ tôi có thể nói cho ông rằng, Không có khổ, rằng đó chỉ là một giấc mơ, mọi người đang đau khổ trong mơ. Và không có nguyên nhân (tập), mọi người đều ham muốn trong mơ. Và không có chấm dứt (diệt), toàn bộ con đường (đạo) chỉ có trong mơ.
---kinh bát nhã ---

Với tôn giả Tu Bồ Đề , Đức Phật nói rằng:
Tất cả các pháp hữu vi
Đều Như mộng huyễn
Như sương như điện chớp
Hãy quán chiếu như thế.
--- kinh kim cang---

Và với ma ha ca diếp. Đức Phật không nói một lời nào. Mà chỉ im lặng, nở một nụ cười, trao cho ông bông hoa, và nói với đám đông:

- Tất cả những gì có thể nói được bằng lời. Ta đã nói cho các vị. Và điều không thể nói được bằng lời, ta đã trao cho ma ha ca diếp. Chìa khóa của giáo huấn.

Và đó là giai thoại niêm hoa vi tiếu, là khởi nguyên của thiền.

***

Giờ đây hơn 2500 năm sau, Bạn đi vào phòng của một vị bác sĩ đã chết, lục lọi những toa thuốc cũ kỹ, khó hiểu, thậm chí chê bai, châm biếm, chửi bới.
Nhưng hãy kiên nhẫn, hãy tìm thêm, biết đâu bạn sẽ tìm được một bài thuốc hợp với chính mình.

Nếu bạn từ chối hiểu, dè bỉu rằng nó vô nghĩa, thì mọi chuyện sẽ đơn giản kết thúc.

Nhưng nếu bạn thử nhiều hơn. Nghĩ rằng mình chưa đủ sức để hiểu. Thì Khi này sẽ có thách thức, có cảm hứng, và có hi vọng.

5oTXhJi.jpeg
Bài này trích dẫn ở đâu, xamer ko đủ trình độ để viết đc
 
Dạo này lão Hiệp đen có vẻ học tập tiến bộ
Thực ra ko có một cái tôi nào cả, nhưng ko có nghĩa là không có gì, vẫn tồn tại một chân tánh bất tử
Ref:
Bát nhã tâm kinh -osho
Kinh kim cang giảng giải - thích thanh từ
Thiền - osho
Cuộc đời Đức Phật - osho
Đường xưa mây trắng - thích nhất hạnh
 
Ref:
Bát nhã tâm kinh -osho
Kinh kim cang giảng giải - thích thanh từ
Thiền - osho
Cuộc đời Đức Phật - osho
Đường xưa mây trắng - thích nhất hạnh
Trừ sư ông hiền từ Thích Thanh Từ ra thì bọn kia toàn là thứ tà đạo lợi dụng Phật pháp mưu cầu danh lợi, nên cẩn thận và hạn chế nghe giáo lý của bọn này
 
Đức Phật sau khi chứng ngộ, ngài đã thuyết pháp liên tục 42 năm.
Đức Phật trong suốt quãng đời, ngài không cho phép ai ghi lại những gì ngài nói. Lý do là nếu vừa nghe vừa viết, bạn sẽ không thể tập trung hoàn toàn. Bạn phải nghe, lắng nghe một cách mãnh liệt, với cả thể xác và tâm hồn, để cho những lời giảng của Đức Phật chìm sâu vào trong tâm tư của bạn.

Sau khi ngài nhập niết bàn, việc đầu tiên các đệ tử làm là ghi lại những gì họ nhớ được.
Và bây giờ, khi các đệ tử ghi chép lại những lời giảng đó, họ nhận ra một điều kì lạ. Những gì họ ghi lại là khác nhau. Những gì họ nhớ được là khác nhau.
32 tông phái xuất hiện. Bên nào cũng khẳng định rằng "đây mới chính là những gì Đức Phật đã nói".

Duy nhất chỉ có tôn giả ananda, người đệ tử thân cận nhất của đức phật, bằng tất cả sự khiêm cung của mình, ông ấy nói rằng: "tôi đã nghe.... ".
Chứ không phải là "đức phật đã nói".

Ta chưa đắc đạo, làm sao ta có thể nghe một cách trung thực từ một người đã đắc đạo. Ta sẽ giải thích, ta sẽ pha trộn nó với những ý tưởng riêng của ta. Và với sự khiêm tốn ấy, những điều Ananda đã nhớ lại và viết ra trở thành những bộ kinh cơ bản của Phật giáo.

Tất cả những bộ kinh ấy đều bắt đầu bằng câu:
"Tôi Đã Nghe như thế này...... "

***

Bạn đọc những bộ kinh này và thấy thật khó hiểu, thậm chí vô nghĩa.
Bởi vì chúng không được dành cho bạn.


Bạn biết Đức Phật dạy tứ diệu đế, khổ tập diệt đạo.
Nhưng với xá lợi phất, Đức Phật nói Rằng "không khổ, tập, diệt, đạo. Không có trí huệ, không có chứng đắc"
Nhìn vào trong xá lợi phất , phật cảm thấy ông đã hiểu, giờ đây ông có thể đi xa hơn, bây giờ Đức Phật có thể nói cho ông những gì mà trước đây ngài không thể nói được.
Do đó, xá lợi phất, bây giờ tôi có thể nói cho ông rằng, Không có khổ, rằng đó chỉ là một giấc mơ, mọi người đang đau khổ trong mơ. Và không có nguyên nhân (tập), mọi người đều ham muốn trong mơ. Và không có chấm dứt (diệt), toàn bộ con đường (đạo) chỉ có trong mơ.
---kinh bát nhã ---

Với tôn giả Tu Bồ Đề , Đức Phật nói rằng:
Tất cả các pháp hữu vi
Đều Như mộng huyễn
Như sương như điện chớp
Hãy quán chiếu như thế.
--- kinh kim cang---

Và với ma ha ca diếp. Đức Phật không nói một lời nào. Mà chỉ im lặng, nở một nụ cười, trao cho ông bông hoa, và nói với đám đông:

- Tất cả những gì có thể nói được bằng lời. Ta đã nói cho các vị. Và điều không thể nói được bằng lời, ta đã trao cho ma ha ca diếp. Chìa khóa của giáo huấn.

Và đó là giai thoại niêm hoa vi tiếu, là khởi nguyên của thiền.

***

Giờ đây hơn 2500 năm sau, Bạn đi vào phòng của một vị bác sĩ đã chết, lục lọi những toa thuốc cũ kỹ, khó hiểu, thậm chí chê bai, châm biếm, chửi bới.
Nhưng hãy kiên nhẫn, hãy tìm thêm, biết đâu bạn sẽ tìm được một bài thuốc hợp với chính mình.

Nếu bạn từ chối hiểu, dè bỉu rằng nó vô nghĩa, thì mọi chuyện sẽ đơn giản kết thúc.

Nhưng nếu bạn thử nhiều hơn. Nghĩ rằng mình chưa đủ sức để hiểu. Thì Khi này sẽ có thách thức, có cảm hứng, và có hi vọng.

5oTXhJi.jpeg
Xiển dương not xiểng dương. Mày dùng từ hán việt nhiều người ko biết nghĩa,xài hoằng dương nó giống với cấu trúc từ bây giờ hơn
 
Căn bản Phật nói: Tất cả sự hiện hữu đều là khổ,một là khổ cảm giác như đổ máu rơi lệ hai là khổ bản chất đó là sự bất trắc bất toàn phải phụ thuộc vào các điều kiện để mà tồn tại.....nhận thấy rõ cái khổ sẽ là con đường thoát khổ...
 
Đức Phật sau khi chứng ngộ, ngài đã thuyết pháp liên tục 42 năm.
Đức Phật trong suốt quãng đời, ngài không cho phép ai ghi lại những gì ngài nói. Lý do là nếu vừa nghe vừa viết, bạn sẽ không thể tập trung hoàn toàn. Bạn phải nghe, lắng nghe một cách mãnh liệt, với cả thể xác và tâm hồn, để cho những lời giảng của Đức Phật chìm sâu vào trong tâm tư của bạn.

Sau khi ngài nhập niết bàn, việc đầu tiên các đệ tử làm là ghi lại những gì họ nhớ được.
Và bây giờ, khi các đệ tử ghi chép lại những lời giảng đó, họ nhận ra một điều kì lạ. Những gì họ ghi lại là khác nhau. Những gì họ nhớ được là khác nhau.
32 tông phái xuất hiện. Bên nào cũng khẳng định rằng "đây mới chính là những gì Đức Phật đã nói".

Duy nhất chỉ có tôn giả ananda, người đệ tử thân cận nhất của đức phật, bằng tất cả sự khiêm cung của mình, ông ấy nói rằng: "tôi đã nghe.... ".
Chứ không phải là "đức phật đã nói".

Ta chưa đắc đạo, làm sao ta có thể nghe một cách trung thực từ một người đã đắc đạo. Ta sẽ giải thích, ta sẽ pha trộn nó với những ý tưởng riêng của ta. Và với sự khiêm tốn ấy, những điều Ananda đã nhớ lại và viết ra trở thành những bộ kinh cơ bản của Phật giáo.

Tất cả những bộ kinh ấy đều bắt đầu bằng câu:
"Tôi Đã Nghe như thế này...... "

***

Bạn đọc những bộ kinh này và thấy thật khó hiểu, thậm chí vô nghĩa.
Bởi vì chúng không được dành cho bạn.


Bạn biết Đức Phật dạy tứ diệu đế, khổ tập diệt đạo.
Nhưng với xá lợi phất, Đức Phật nói Rằng "không khổ, tập, diệt, đạo. Không có trí huệ, không có chứng đắc"
Nhìn vào trong xá lợi phất , phật cảm thấy ông đã hiểu, giờ đây ông có thể đi xa hơn, bây giờ Đức Phật có thể nói cho ông những gì mà trước đây ngài không thể nói được.
Do đó, xá lợi phất, bây giờ tôi có thể nói cho ông rằng, Không có khổ, rằng đó chỉ là một giấc mơ, mọi người đang đau khổ trong mơ. Và không có nguyên nhân (tập), mọi người đều ham muốn trong mơ. Và không có chấm dứt (diệt), toàn bộ con đường (đạo) chỉ có trong mơ.
---kinh bát nhã ---

Với tôn giả Tu Bồ Đề , Đức Phật nói rằng:
Tất cả các pháp hữu vi
Đều Như mộng huyễn
Như sương như điện chớp
Hãy quán chiếu như thế.
--- kinh kim cang---

Và với ma ha ca diếp. Đức Phật không nói một lời nào. Mà chỉ im lặng, nở một nụ cười, trao cho ông bông hoa, và nói với đám đông:

- Tất cả những gì có thể nói được bằng lời. Ta đã nói cho các vị. Và điều không thể nói được bằng lời, ta đã trao cho ma ha ca diếp. Chìa khóa của giáo huấn.

Và đó là giai thoại niêm hoa vi tiếu, là khởi nguyên của thiền.

***

Giờ đây hơn 2500 năm sau, Bạn đi vào phòng của một vị bác sĩ đã chết, lục lọi những toa thuốc cũ kỹ, khó hiểu, thậm chí chê bai, châm biếm, chửi bới.
Nhưng hãy kiên nhẫn, hãy tìm thêm, biết đâu bạn sẽ tìm được một bài thuốc hợp với chính mình.

Nếu bạn từ chối hiểu, dè bỉu rằng nó vô nghĩa, thì mọi chuyện sẽ đơn giản kết thúc.

Nhưng nếu bạn thử nhiều hơn. Nghĩ rằng mình chưa đủ sức để hiểu. Thì Khi này sẽ có thách thức, có cảm hứng, và có hi vọng.

5oTXhJi.jpeg

Nhất thiết hữu vi pháp,
Như mộng, huyễn, bào, ảnh,
Như lộ diệc như điện,
Ưng tác như thị quán.
 
Dạo này lão Hiệp đen có vẻ học tập tiến bộ
Thực ra ko có một cái tôi nào cả, nhưng ko có nghĩa là không có gì, vẫn tồn tại một chân tánh bất tử
Tánh không nó dễ bị hiểu lầm.

Không ở đây là không phản ứng về tâm :
1. Tham : bám chấp vào đối tượng
2. Sân : ghét bỏ đối tượng
3. Si : mê mờ, không thấy rõ, hiểu rõ đối tượng

Cẩn chí,
 
Top