Yêu cầu điều này khi "sống thử", tôi bất ngờ bị nhà gái không cho cưới

Sau vài tháng ở chung, tôi đưa ra một đề nghị với bạn gái mà theo tôi là hợp tình hợp lý. Thế nhưng, bạn gái và bố mẹ em đều không vui, chê bai tôi thiếu bản lĩnh.​

Tôi (30 tuổi) mới kết thúc mối tình kéo dài 4 năm, từng khiến mình kiệt quệ cảm xúc. Vào giai đoạn đầu của mối quan hệ, tôi phát hiện bạn gái vẫn còn giữ liên lạc với nhiều người yêu cũ. Đôi khi, cách nói chuyện của cô ấy với họ khá "mập mờ", như đang tán tỉnh.

Chúng tôi từng có vài lần nói chuyện về vấn đề này. Bạn gái luôn cho rằng, gia đình em đều thấy ổn với việc giữ liên lạc với người cũ, không nhất thiết chia tay xong phải chặn mọi phương thức hay thông tin về người kia.

Em nói rằng, con người càng lớn, càng khó kết bạn. Vì thế, chúng ta không nên hạn chế người mình giao du cùng bằng cách cắt đứt quan hệ với những người mà ta từng có mối quan hệ vững chắc.

Yêu cầu điều này khi sống thử, tôi bất ngờ bị nhà gái không cho cưới - 1

Tôi thấy khó hiểu về quan điểm giữ liên lạc với người cũ của gia đình bạn gái (Ảnh minh họa: iStock).

Mới đầu, tôi thấy khó hiểu và bối rối về quan điểm ấy. Vì quan điểm của tôi ngược lại hoàn toàn, không cần làm bạn với người cũ để tránh gây hiểu nhầm cho người mới. Nhưng vì mới quen, tôi không muốn quá căng thẳng, chỉ góp ý bạn gái không nên nói chuyện quá tình cảm với người khác khi đang yêu nhau.

Trong lúc yêu, tôi từng có thời gian sống cùng gia đình bạn gái. Lúc ấy, tôi khởi nghiệp thất bại, không dám về quê nên ở nhờ nhà người yêu. Bố mẹ em luôn động viên, hỗ trợ tinh thần tôi. Nhưng ngược lại, họ cũng có phần kiểm soát và có chút phán xét tôi.

Ở được gần một năm, tôi dọn ra ngoài vì đã ổn định hơn. Thỉnh thoảng, bạn gái sang chơi rồi ở lại qua đêm, dần dần chuyển đến ở hẳn, dù chưa hề bàn bạc rõ ràng.

Sống chung được vài tháng, tôi đề nghị em đóng góp vào chi phí sinh hoạt chung. Bạn gái tôi trước giờ ở với gia đình, không cần lo chuyện chi phí sinh hoạt hàng tháng nên khá vô tư. Ví dụ, cô ấy luôn để đèn sáng trưng cả nhà dù không sử dụng đến, thường xuyên không tắt điều hòa khi ra ngoài vì thích để phòng mát lạnh...

Tổng thu nhập hàng tháng của tôi khoảng 20 triệu đồng nhưng một nửa số đó đã dùng để trả tiền thuê nhà cùng loạt hóa đơn khác. Số còn lại, tôi chia nhỏ thành từng khoản vì có nhiều dự định khác nhau, kể cả chuyện cưới xin. Vậy nên tôi khá e dè nếu em tiếp tục lối sống phung phí như vậy.

Khi nghe lời đề nghị, em tỏ ra không thoải mái và từ chối chi trả. Em khẳng định không có dự định trả những phí sinh hoạt này trong một năm đầu tiên. Bố mẹ em cũng không phản đối, đồng thời nói đến chuyện từng đồng ý để tôi sống cùng mà không lấy đồng nào.

Bố mẹ em không nói thẳng nhưng ám chỉ rằng, tôi không có bản lĩnh, không lo được cho con gái họ. Nếu tôi vẫn đề nghị góp phí sinh hoạt, họ khuyên em cân nhắc lại mối quan hệ này. Thú thực, tôi không ngờ có ngày, họ đem chuyện này ra bới móc như vậy.

Sau đó, tôi và em bắt đầu nhận thấy không có nhiều quan điểm chung khi nói về chuyện kết hôn. Tôi muốn bỏ bớt các chi phí không cần thiết để tránh lãng phí. Mặt khác, em muốn đám cưới thật hoành tráng, xa hoa.

Vì bất đồng, chúng tôi lớn tiếng với nhau, "chiến tranh lạnh" một thời gian. Nhưng trong lúc giận dỗi, em đã nhắn tin tâm sự với một người cũ, nói rằng làm vậy để khiêu khích và muốn tôi thay đổi. Hành động ấy khiến lòng tin của tôi dành cho em có phần lung lay.

Sau chia tay, bạn gái từng nhắn tin trách móc, nói tôi đã gây tổn hại về mặt tinh thần, hạn chế em nhiều điều khi ở bên nhau. Em đã tha thứ cho tôi nhưng cần phải cắt đứt liên lạc.

Từ đó, tôi luôn tự hỏi về hành động của mình. Tôi có sai khi yêu cầu em đóng góp như vậy không? Nếu được làm lại, tôi có nên giải quyết những vấn đề này theo cách khác không?

Mọi người cho tôi xin lời khuyên để tôi rút kinh nghiệm trong lần yêu sau với.
 

Có thể bạn quan tâm

Top