Live Phương Nguyên nói Phật - Chúa

nó ăn nói xàm lồn, nghe có vẻ hay nhưng bản chất đéo ra gì.. Phật Pháp là gì mà mày đỏi làm chủ Nhân của Phật Pháp - mày coi mày là Phật ah mà để sinh Pháp?ngôn từ ngông cuồng.
Phật Pháp ép mày làm gì mà kêu là nô lệ của Phật Pháp. thế đéo nào là "ngộ"? ..đạo Phật mà "ngộ" thì để rồi ngơ ngơ ngẩn ngẩn nghe mấy lời lồn của mày mà đưa vào chướng duyên. Mày còn đang ăn vào mồm, ỉa bằng đít thì mày định độ cho ai. Bản chất kể cả mày là người cõi trời thì vì hãm lồn mà bị đày xuống đây. Tu đéo lo tu đúng đi rồi xả cái thân này thì sẽ bị tìm giết tiếp.. lồn mẹ cõi Tiên Thiên to vãi lồn quá =))
Mấy thằng như này toàn lũ LOSER ngoài xã hội thôi huynh. 1 hạng BẦN SĨ vs nhau chỉ biết ca thán mà đéo đóng góp đc cái lồn gì cho cuộc đời. Có khi còn đang mải chạy grab phọt cứt ra áy chứ
Huynh vs đệ tiếp tục ăn chơi nhảy múa thôi, rồi đoạn diệt 1 thể =)))) mặc kệ lũ phàm phu tự cho mình thanh cao đi. Tiền thì đéo có , bày đặt =)))
 
Tiểu đệ ta quán triệt tôn chỉ "Ngoài lục hợp, giữ lại mà không nghị luận, còn trong lục hợp, có thể đàm thoải mái".

Cho nên những thứ ngoài lục hợp, thái độ của ngô là, không biết nó có hay không, nhưng kể cả có, cũng không có điểu dùng, biết mơ hồ cũng là cản trở mà thôi, chí ít đối với tại hạ là thế, giai đoạn hiện tại là thế.
Lành thay!
Ý của bro thật hợp lý, hợp thời, phù hợp với hoàn cảnh của thế gian này.
Trong thế gian đi bàn xuất thế gian, giống kẻ mù bẩm sinh đi bàn chuyện của kẻ sáng mắt.
Hahaha
 
Nhưng tại hạ chỉ có thể nói, tin Phật, không chấp nhất, mới thực sự là tin, mới là hiểu chân ý của Phật.
mày chỉ cần 1 câu ngắn gọn để đúc rút ntn thì sẽ lợi lạc cả cho mày mà cho người. đừng cố diễn bày vì trong sự diễn bày của mày để cái tôi - ta - đúng - sai quá nhiều trong đó (có khi bản thân đéo nhận ra).
Tao chưa từng nói tao có thể độ cho ai, cũng chưa từng nói tao có năng lực độ cho người khác. Tao không bị ảo tưởng, cũng không giải đọc bừa bãi...

Tao nói tuyệt không thâm ảo, chỉ bạch thoại thuyết minh rõ ràng, mày đọc không hiểu, tao cũng không có biện pháp. Nói cho cùng, người đọc Phật thì nhiều, nhưng người đầu óc rõ ràng cũng không nhiều lắm.

Mày ra đường nói mấy cái trên, quỷ mới hiểu mày nói cái gì. Mày thích đàm Phật theo thần thoại bản, tao thích đàm Phật theo Nhân bản.

Ok Phật nói chúng sinh đều có Phật tính, vậy các vị có bao giờ thử hỏi, Phật hay chăng có "Nhân" tính?? Nô lệ - chủ nhân, thể dụng khách chủ mà thôi.
như tao nó ở trên, mày nói/thuyết/thoại ra được 1 nửa những thứ mày định nói (có thể) hoặc không cũng chỉ là 1 nửa của "sự thật", không tròn vẹn thì ko được lợi lạc gì. mày nói người học Phật thì nhiều nhưng chứng đắc được bao nhiêu thì đúng! nhưng vì sao vậy.. vì tu nửa tín nửa ngờ, tu nửa tỉnh nửa mê, tu cho bên ngoài cảm thọ thân này.(ý mày nói đúng nhưng đéo đủ). vậy làm sao? đó là kệ mẹ đi lo thân mình đừng thuyết giản diễn bày. vì ở cõi "người" này tất thảy vẫn đang còn "mê man" lắm làm sao đủ sức diễn bày lời Phật. tự tu tự chứng đéo phiền đến người khác. lời khuyên cuối nếu ko lọt tai thì lướt qua tao.
mong tất thảy chúng sinh về được cõi Phật..
 
mày chỉ cần 1 câu ngắn gọn để đúc rút ntn thì sẽ lợi lạc cả cho mày mà cho người. đừng cố diễn bày vì trong sự diễn bày của mày để cái tôi - ta - đúng - sai quá nhiều trong đó (có khi bản thân đéo nhận ra).

như tao nó ở trên, mày nói/thuyết/thoại ra được 1 nửa những thứ mày định nói (có thể) hoặc không cũng chỉ là 1 nửa của "sự thật", không tròn vẹn thì ko được lợi lạc gì. mày nói người học Phật thì nhiều nhưng chứng đắc được bao nhiêu thì đúng! nhưng vì sao vậy.. vì tu nửa tín nửa ngờ, tu nửa tỉnh nửa mê, tu cho bên ngoài cảm thọ thân này.(ý mày nói đúng nhưng đéo đủ). vậy làm sao? đó là kệ mẹ đi lo thân mình đừng thuyết giản diễn bày. vì ở cõi "người" này tất thảy vẫn đang còn "mê man" lắm làm sao đủ sức diễn bày lời Phật. tự tu tự chứng đéo phiền đến người khác. lời khuyên cuối nếu ko lọt tai thì lướt qua tao.
mong tất thảy chúng sinh về được cõi Phật..
Đương nhiên tao hiểu mày nói gì, nhưng tao có thể khẳng định với mày, chỉ cần nói ra, bất kỳ ai nói, Phật thánh cũng được, nó sẽ không toàn vẹn, thế giới Sa Bà là thế giới có khuyết điểm, sẽ không có gì có thể trọn vẹn hoàn mỹ được. Mà một khi hoàn mỹ, sẽ đéo thuộc về giới này, tức là sẽ chết!

Cho nên cần gì chứ, nói ra kiến giải, mục đích là để tu bổ thiếu hụt, học Phật - để tự chiếu chính mình mà thôi, ngày càng tiến bộ mà thôi. Trong thớt này, Tao thấy Phật tính quang huy, cũng thấy ma tính hắc ám, nhiều khi nó tồn tại một thể trong một người, ha hả.

Tao cũng chưa kêu tao nói chắc chắn là đúng, giới này chính là không hoàn mỹ, nên mới có động lực cải tiến, tiến bộ, k phải sao?!

Ý tốt của mày tao xin nhận, chúc phúc mày
 
Tao chưa từng nói tao có thể độ cho ai, cũng chưa từng nói tao có năng lực độ cho người khác. Tao không bị ảo tưởng, cũng không giải đọc bừa bãi...

Tao nói tuyệt không thâm ảo, chỉ bạch thoại thuyết minh rõ ràng, mày đọc không hiểu, tao cũng không có biện pháp. Nói cho cùng, người đọc Phật thì nhiều, nhưng người đầu óc rõ ràng cũng không nhiều lắm.

Mày ra đường nói mấy cái trên, quỷ mới hiểu mày nói cái gì. Mày thích đàm Phật theo thần thoại bản, tao thích đàm Phật theo Nhân bản.

Ok Phật nói chúng sinh đều có Phật tính, vậy các vị có bao giờ thử hỏi, Phật hay chăng có "Nhân" tính?? Nô lệ - chủ nhân, thể dụng khách chủ mà thôi.
Nếu nói một cách dễ hiểu thì Phật không phải người cũng không phải thần, Phật chỉ là Phật mà thôi. Một người nhìn thấy vô thường, bất toại nguyện, phi ngã một cách trực tiếp nếu đủ duyên sẽ cắt đứt mọi tham ái cũng như tiềm năng tồn tại, nếu không có cơ thể vật chất để làm neo neo lại thế giới vị đó sẽ ngay lập tức từ bỏ thế giới này và Niết Bàn. Nếu vị đó có thân thể vật chất thì thân thể vật chất sẽ neo vì đó vào thế giới này cho đến khi thân thể đó tan vỡ, trạng thái bị neo vào thế giới bởi thân thể vật chất của một vị đã giải thoát được gọi là Phật, A La Hán.
Nếu nhân tính mà fen nói là hỷ nộ ai lạc thì Phật không có. Đức Phật luôn tịch tĩnh vì mọi tham ái cũng như chấp thủ đều bị dập tắt, Đức Phật không thương cũng không ghét, không muốn chết cũng không muốn sống, không đau khổ cũng không hạnh phúc, chỉ là tịch tĩnh vì tâm Ngài đã tịch diệt tại thời điểm Đức Phật giác ngộ dưới gốc cây Bồ Đề. Nhân tiện cây Bồ Đề được gọi là Bồ Đề vì Đức Phật ngồi dưới gốc cây đó, và trên đời chỉ có duy nhất 1 cây Bồ Đề mà thôi.
 
Nếu nói một cách dễ hiểu thì Phật không phải người cũng không phải thần, Phật chỉ là Phật mà thôi. Một người nhìn thấy vô thường, bất toại nguyện, phi ngã một cách trực tiếp nếu đủ duyên sẽ cắt đứt mọi tham ái cũng như tiềm năng tồn tại, nếu không có cơ thể vật chất để làm neo neo lại thế giới vị đó sẽ ngay lập tức từ bỏ thế giới này và Niết Bàn. Nếu vị đó có thân thể vật chất thì thân thể vật chất sẽ neo vì đó vào thế giới này cho đến khi thân thể đó tan vỡ, trạng thái bị neo vào thế giới bởi thân thể vật chất của một vị đã giải thoát được gọi là Phật, A La Hán.
Nếu nhân tính mà fen nói là hỷ nộ ai lạc thì Phật không có. Đức Phật luôn tịch tĩnh vì mọi tham ái cũng như chấp thủ đều bị dập tắt, Đức Phật không thương cũng không ghét, không muốn chết cũng không muốn sống, không đau khổ cũng không hạnh phúc, chỉ là tịch tĩnh vì tâm Ngài đã tịch diệt tại thời điểm Đức Phật giác ngộ dưới gốc cây Bồ Đề. Nhân tiện cây Bồ Đề được gọi là Bồ Đề vì Đức Phật ngồi dưới gốc cây đó, và trên đời chỉ có duy nhất 1 cây Bồ Đề mà thôi.
Cũng là chính giải, gọi là bất cấu bất tịnh, k bẩn cũng k sạch.

Nhưng tại hạ thiển kiến cho rằng, đây cũng là "Nhân" tính - nhưng ở cấp độ cao hơn, tầng thứ cao hơn thôi.

Edit : Diễn giải có thể hiểu lầm, ý là Phật tính, cũng bao hàm Nhân tính trong đó.
 
Sửa lần cuối:
Cũng là chính giải, gọi là bất cấu bất tịnh, k bẩn cũng k sạch.

Nhưng tại hạ thiển kiến cho rằng, đây cũng là "Nhân" tính - nhưng ở cấp độ cao hơn, tầng thứ cao hơn thôi.
Không fen, chính xác là không có nhân tính cũng không có thần tính luôn, nếu muốn phân biệt thì tạm gọi là Phật tính cũng được. Phật là một trạng thái rất đặc biệt thậm chí cũng không thể gọi là trạng thái luôn, sự khác biệt đó nằm ở bản chất.
Thế giới quan của Phật nói theo ngôn ngữ của con người là cái gì sinh ra sẽ diệt đi, mọi sự bắt đầu đều dẫn đến kết thúc, cái gì bắt đầu sẽ biến đổi, cái gì biến đổi đều là khổ, không gì là vĩnh hằng bất biến, trong cái thấy chỉ có cái thấy, trong cái nghe chỉ có cái nghe, trong cái xúc cảm chỉ có cái xúc cảm, trong cái thức tri chỉ có cái thức tri, không thấy bất kỳ điều gì là tôi, không thấy bất cứ điều gì là của tôi, tất cả chỉ là các pháp sinh ra từ duyên tụ, sẽ diệt đi vì duyên tan, không gì đáng giá khao khát sở hữu. Nếu một người thấy thế giới như vậy sẽ thất vọng tột cùng, nếu đủ định sẽ cắt đứt mọi tham ái từ thô sơ nhất cho đến tinh tế nhất, tại thời điểm mọi tham ái kết thúc vị đó sẽ hiểu được sinh đã tận, phạm hạnh đã thành, những gì cần được hoàn thành đã được hoàn thành, sự tái sinh đã không còn cần thiết nữa.
Vị ấy được gọi là Phật nghĩa là người đã giác ngộ hay người đã thoát khỏi đau khổ, A La Hán hay người đã chiến thắng bản thân hay người xứng đáng được cúng dường, thế gian giải hay người đã lý giải được bản chất của thế giới được hình thành bởi ngũ uẩn,...
Không thể dùng tầng thứ để miêu tả một vị Phật vì tầng thứ thuộc về thế giới, trong khi đó Phật đã rời khỏi thế giới. Đạo Phật thật sự chưa bao giờ truy tìm chân lý hay sự thật tối hậu, vì kết quả đã được Đức Phật thể hiện ra, đó là sự thanh thản và tịch tĩnh của Niết Bàn. Đáng tiếc Đức Phật đã Niết Bàn, nếu không chỉ cần nhìn thấy Đức Phật fen sẽ hiểu được mục đích, con đường, đích đến của Đạo Phật. Trạng thái giải thoát của Đức Phật mới là đích đến mà người theo đạo Phật khao khát đạt đến.
Tiện thể thì hiện tại vẫn có người giác ngộ được đạo Phật, mặc dù không nhiều, nếu lạc quan thì chắc cũng khoảng vài ngàn vị, nếu bi quan thì chắc chỉ còn khoảng vài trăm vị - tỷ lệ tính bằng phần triệu khi so với người theo Phật giáo, và họ mới là người nắm lấy truyền thừa của đạo Phật.
 
Bọn ranh này đứa tung đứa hứng, nói mấy lời sáo rỗng, khó hiểu, tỏ ra nguy hiểm, không liên hệ đến mục đích, không hướng đến yểm ly, ly tham, đoạn diệt, giác ngộ. Tóm lại cũng là dùng văn chương thu lượm để tô điểm cho cái Ngã ảo tưởng, tự thân, dùng óc phàm phu luận pháp thánh nhân.
Gặp phải loại này, cách đối trị là bơ nó đi thôi, nếu cái tôi nó không được tương tác, tự sẽ sanh khó chịu mà câm mõm lại.
 
Bọn ranh này đứa tung đứa hứng, nói mấy lời sáo rỗng, khó hiểu, tỏ ra nguy hiểm, không liên hệ đến mục đích, không hướng đến yểm ly, ly tham, đoạn diệt, giác ngộ. Tóm lại cũng là dùng văn chương thu lượm để tô điểm cho cái Ngã ảo tưởng, tự thân, dùng óc phàm phu luận pháp thánh nhân.
Gặp phải loại này, cách đối trị là bơ nó đi thôi, nếu cái tôi nó không được tương tác, tự sẽ sanh khó chịu mà câm mõm lại.
Các hạ khoan nói người khác, nên chiếu gương xem lại chính mình đi thôi. Cá nhân thấy, làm sao không phải các hạ tự mình nhận tội đâu.

Tu Phật đến nông nỗi này, thì không tu cũng thế!!
 
Chân pháp hay ngụy pháp là gì, đến nay ai nói cũng không rõ, đa số người đều cho rằng bản thân tu mới là chân pháp, người khác tu là ngụy pháp, cũng bởi niên đại quá xa xưa, đừng nói hiện nay, vài trăm vài nghìn năm nữa, vẫn là công án tranh cãi, ha hả.

Rốt cuộc cũng chỉ là cái nhìn cá nhân, các gia các pháp, tự hiển thần thông thôi.

Như xem cuộc đời của Jesus, tao cảm thấy lão tinh thần không được bình thường cho lắm. Tính cách lão có từng chu kỳ biến đổi, có lúc cực kỳ kiên nhẫn, sau đó lại biến thành cực kỳ vội vàng nóng nảy, có thời còn sinh ra ảo giác. Rất có thể lão học được một số phép thuật ở vùng Trung Đông or Ai Cập, nhưng lão lại tin tưởng những thứ đó đều là thật, là thần tích mà lão làm ra. Nhưng, Jesus cũng là một thanh niên mang thái độ tích cực, lấy ngôn ngũ hiện đại để nói, là một loại năng lượng chính nghĩa, nhiệt tình với sự nghiệp chung, có một loại cảm xúc quên mình vì chúng sinh, rất giống "Đừng hỏi tổ quốc làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho tổ quốc hôm nay". Lão tràn đầy tình cảm lưu luyến với thế giới, xin thề sẽ quay trở lại...

Còn Thích Ca Mậu Ni - tức là Phật, tao cũng như rất nhiều người đều cho rằng lão có đại trí tuệ. So với Jesus, lão lại cực kỳ lý tính. Nhưng loại quá thanh tỉnh này lại là vấn đề của lão, bởi vậy lão là một người mang chủ nghĩa vô cùng bi quan. Lão không hề có bất kỳ quyến luyến nào với thế giới này. Mà thứ cứu vớt nội tâm tuyệt vọng triệt để của lão, chính là tinh thần u mặc (u mặc là gì mời xem Nguyễn Duy Cần tường giải). Thích Ca có một loại u mặc cực kỳ lạnh lùng, biểu hiện của loại u mặc này ở chỗ lão truyền bá Phật pháp, phổ độ chúng sinh. Lão dùng một loại ánh mắt hờ hững u mặc quan sát chúng sinh, bao quát các tín đồ chân thành si mê của lão. Lão biết bọn tín đồ này muốn lấy được thứ thần kỳ nào đó từ chỗ lão.

Thế là, lão truyền thụ Phật pháp cho họ. Nhưng lão biết thực ra lão cũng không cho bọn họ thứ gì, mà bọn họ trừ đời này đất này nơi này còn có thể đi về đâu nữa? Huống hồ bọn họ lại vô cùng lưu luyến đời này nơi này và thế giới này, lão dạy cho họ đơn giản chỉ là từ bỏ - buông xuống thôi. Nhưng bọn họ luôn nghĩ muốn có được thứ gì từ lão, đồng thời bọn họ cho rằng họ thực sự đều có được.

Tại trên hội Linh Sơn, lão không còn mở miệng, chỉ là mỉm cười nhìn chúng nhân. Đương thời, chúng nhân đều im lặng, chỉ có một người cười, thế là lão biết, có một chàng trai bên dưới hiểu lão, kẻ đó cũng có một loại u mặc lạnh lùng...
"Thế Tôn trên Linh Sơn hội, niêm hoa thị chúng, lúc mọi người đều im lặng, duy có Già Diệp tôn giả mỉm cười."

...
Cô là người Việt Nam hay người Trung Quốc? Đọc một nùi Hán Việt cộng với văn phong TQ thấy mệt mỏi quá cô ạ. Cô muốn cứu vớt người Việt thì đề nghị cô viết theo kiểu người Việt, người ta đọc mới thấy dễ hiểu rồi mới làm theo. Chứ cô cứ xổ chữ cao sang cho thoả cái ý nghĩ thông tuệ hơn người của cô, thì cô tự viết tự đọc nhé.
 
Cô là người Việt Nam hay người Trung Quốc? Đọc một nùi Hán Việt cộng với văn phong TQ thấy mệt mỏi quá cô ạ. Cô muốn cứu vớt người Việt thì đề nghị cô viết theo kiểu người Việt, người ta đọc mới thấy dễ hiểu rồi mới làm theo. Chứ cô cứ xổ chữ cao sang cho thoả cái ý nghĩ thông tuệ hơn người của cô, thì cô tự viết tự đọc nhé.
Ha hả, các hạ đánh giá cao ta, cứu vớt là việc của đại ca nào đó, chứ chắc chắn không phải tục nhân là tại hạ, nên nhớ đây là XÀM, không phải họp quốc hội. Ai hiểu thì hiểu, không hiểu thì không hiểu, ai ưng thì volka, ai ghét thì bỏ qua. Hà tất miễn cưỡng bản thân, tự rước lấy khó chịu, lại kêu oa oa :))
 
Ha hả, các hạ đánh giá cao ta, cứu vớt là việc của đại ca nào đó, chứ chắc chắn không phải tục nhân là tại hạ, nên nhớ đây là XÀM, không phải họp quốc hội. Ai hiểu thì hiểu, không hiểu thì không hiểu, ai ưng thì volka, ai ghét thì bỏ qua. Hà tất miễn cưỡng bản thân, tự rước lấy khó chịu, lại kêu oa oa :))
Chúc cô may mắn.
 
Bọn ranh này đứa tung đứa hứng, nói mấy lời sáo rỗng, khó hiểu, tỏ ra nguy hiểm, không liên hệ đến mục đích, không hướng đến yểm ly, ly tham, đoạn diệt, giác ngộ. Tóm lại cũng là dùng văn chương thu lượm để tô điểm cho cái Ngã ảo tưởng, tự thân, dùng óc phàm phu luận pháp thánh nhân.
Gặp phải loại này, cách đối trị là bơ nó đi thôi, nếu cái tôi nó không được tương tác, tự sẽ sanh khó chịu mà câm mõm lại.
Toàn clone của nó thôi. T lạ đéo gì =)))))
 
Bọn tác giả mạng tàu thứ nhất là con người, thứ 2 là chịu kiểm duyệt của nhà nước nên viết truyện đề cao cái nhân đạo, hạ thấp các đạo khác lắm. Mấy cái kiểu main xuyên ko có hệ thống hay té núi nhặt công pháp xong gặp thần giết thần gặp ma giết ma, chấp ngã của ta là nhất, nhân đạo là nhất, thiên đạo ko hợp thì thay thế blah blah cái đéo j cũng phải ta làm chủ. Đời thực thì con người cũng chỉ là hạt cát trong vũ trụ thôi, 1 hòn thiên thạch bay qua cũng đủ tiễn tất cả về với cát bụi, ở đó mà đòi làm chủ.
 
Bọn tác giả mạng tàu thứ nhất là con người, thứ 2 là chịu kiểm duyệt của nhà nước nên viết truyện đề cao cái nhân đạo, hạ thấp các đạo khác lắm. Mấy cái kiểu main xuyên ko có hệ thống hay té núi nhặt công pháp xong gặp thần giết thần gặp ma giết ma, chấp ngã của ta là nhất, nhân đạo là nhất, thiên đạo ko hợp thì thay thế blah blah cái đéo j cũng phải ta làm chủ. Đời thực thì con người cũng chỉ là hạt cát trong vũ trụ thôi, 1 hòn thiên thạch bay qua cũng đủ tiễn tất cả về với cát bụi, ở đó mà đòi làm chủ.
Toàn clone của nó thôi. T lạ đéo gì =)))))
tựu lại là cả cái thớt này tất cả hãy cùng BUÔNG thì tất thảy đều sẽ đạt được thành tựu. trước lợi mình sau lợi người. hahaha
 
tựu lại là cả cái thớt này tất cả hãy cùng BUÔNG thì tất thảy đều sẽ đạt được thành tựu. trước lợi mình sau lợi người. hahaha
tại hạ buông rồi đó huynh, nhưng mà nghe tiếng chó sủa nó cứ hiện lên màn hình nên hóng tí thôi :))) gì mà căng đâu, đệ tục mồm chứ thực chất đệ thấy buồn cười vc huynh đài à
 
Ha hả. Lời này đại thiện. Đây chẳng phải là điều trọng điểm mà tại hạ đề cập ngay tại #1 sao, Phật dạy - buông xuống :))
bạn ơi, hôm qua tớ trêu bạn tí teo thế thôi , tớ có chẳng may chửi bạn như buồi lồn gì đi chăng nữa thì cho tớ xin lỗi bạn nhé. Nghìn lời cảm thán ko bằng 1 chữ buông. bạn nhé :vozvn (7): :vozvn (7): :still_dreaming: :still_dreaming:
 
Mẹ nó thật là không thể tin được, Phật tu giả có lại kẻ lưu lạc tới nông nỗi này, kêu gào lên men cho thớt, cám ơn ác :))

Ok #Trời chúng, thích thì làm kèo, mày thần thông quảng đại, phúc đức hậu hĩ, vỗ viễn phất giới, cái lồn gì cũng hay, cho mày thời gian 1 tuần à thôi tận 1 tháng mà mày làm rụng được 1 cọng lông cu của tao, tao del acc xàm vĩnh không nói Phật nói Đạo :surrender:
xạo m`, nó book giùm con PGA hàng ngon nó trả $ giúp có mà cho cạo sạch lông ku :vozvn (21):
 
Nếu nói một cách dễ hiểu thì Phật không phải người cũng không phải thần, Phật chỉ là Phật mà thôi. Một người nhìn thấy vô thường, bất toại nguyện, phi ngã một cách trực tiếp nếu đủ duyên sẽ cắt đứt mọi tham ái cũng như tiềm năng tồn tại, nếu không có cơ thể vật chất để làm neo neo lại thế giới vị đó sẽ ngay lập tức từ bỏ thế giới này và Niết Bàn. Nếu vị đó có thân thể vật chất thì thân thể vật chất sẽ neo vì đó vào thế giới này cho đến khi thân thể đó tan vỡ, trạng thái bị neo vào thế giới bởi thân thể vật chất của một vị đã giải thoát được gọi là Phật, A La Hán.
Nếu nhân tính mà fen nói là hỷ nộ ai lạc thì Phật không có. Đức Phật luôn tịch tĩnh vì mọi tham ái cũng như chấp thủ đều bị dập tắt, Đức Phật không thương cũng không ghét, không muốn chết cũng không muốn sống, không đau khổ cũng không hạnh phúc, chỉ là tịch tĩnh vì tâm Ngài đã tịch diệt tại thời điểm Đức Phật giác ngộ dưới gốc cây Bồ Đề. Nhân tiện cây Bồ Đề được gọi là Bồ Đề vì Đức Phật ngồi dưới gốc cây đó, và trên đời chỉ có duy nhất 1 cây Bồ Đề mà thôi.
Nghe thì hay, nhưng nó rất nguy hiểm. Nếu tất cả người trên TG này đều thành Phật thì sao, đó sẽ là 1 thế giới tốt đẹp???
Không, nó sẽ như thiên đường ********, 1 bãi rác 1 màu trắng xoá.

Thế giới này XINH ĐẸP, bởi vì nó MUÔN MÀU MUÔN VẺ, bởi vì con người có THẤT TÌNH LỤC DỤC.
Còn thế giới của sự tịch tĩnh, là thế giới của sự hư vô, của sự CHẾT HOÀN TOÀN. Còn người cho dù rơi vào ĐỊA NGỤC, thì cũng là 1 dạng SỐNG.

"Thánh nhân bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu".
 
Nghe thì hay, nhưng nó rất nguy hiểm. Nếu tất cả người trên TG này đều thành Phật thì sao, đó sẽ là 1 thế giới tốt đẹp???
Không, nó sẽ như thiên đường ********, 1 bãi rác 1 màu trắng xoá.

Thế giới này XINH ĐẸP, bởi vì nó MUÔN MÀU MUÔN VẺ, bởi vì con người có THẤT TÌNH LỤC DỤC.
Còn thế giới của sự tịch tĩnh, là thế giới của sự hư vô, của sự CHẾT HOÀN TOÀN. Còn người cho dù rơi vào ĐỊA NGỤC, thì cũng là 1 dạng SỐNG.

"Thánh nhân bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu".
Đừng viết hoa giữa câu, nhìn phèn lắm. Và Phật là người đã quyết biệt thế giới này, chỉ vậy thôi. Bạn muốn ở lại là quyền của bạn, Đức Phật chưa bao giờ ép ai cả.
 
Nghe thì hay, nhưng nó rất nguy hiểm. Nếu tất cả người trên TG này đều thành Phật thì sao, đó sẽ là 1 thế giới tốt đẹp???
Không, nó sẽ như thiên đường ********, 1 bãi rác 1 màu trắng xoá.

Thế giới này XINH ĐẸP, bởi vì nó MUÔN MÀU MUÔN VẺ, bởi vì con người có THẤT TÌNH LỤC DỤC.
Còn thế giới của sự tịch tĩnh, là thế giới của sự hư vô, của sự CHẾT HOÀN TOÀN. Còn người cho dù rơi vào ĐỊA NGỤC, thì cũng là 1 dạng SỐNG.

"Thánh nhân bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu".
Suy nghĩ của phàm nhân quả là hạn hẹp. Vì thế này , vì thế kia, còn cái này , còn cái nọ . đừng tự cho mình thanh cao hiểu đạo. Còn đi mượn chữ của tàu khựa bỏ mẹ ra . Không đủ trình đoạn nổi, huyễn hoặc thứ nhơ bẩn trần gian. Cười. Nhà ngươi còn phải chết đi sống lại nhiều lần nữa.
 
Suy nghĩ của phàm nhân quả là hạn hẹp. Vì thế này , vì thế kia, còn cái này , còn cái nọ . đừng tự cho mình thanh cao hiểu đạo. Còn đi mượn chữ của tàu khựa bỏ mẹ ra . Không đủ trình đoạn nổi, huyễn hoặc thứ nhơ bẩn trần gian. Cười. Nhà ngươi còn phải chết đi sống lại nhiều lần nữa.
Bro là phàm hay thánh mà phán ghê thế.
Nếu vẫn là phàm thì lấy điều kiện, cơ sở gì mà phán đoán phàm nhân khác.
Nếu là thánh thì không chơi xam.

Đoạn bôi đen bro đoán hay được kể cho nghe vậy.
 
Top