Tao thấy người nhà tao cùi vl chúng mày ạ

Phan Văn Mỹ

Pần cùng đạo tặc
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Láo vl
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
M xin giùm em họ m và chú m giúp t vài cái card 200k coi
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Tao thấy trường hợp chú mày với bố mày thì bthg, không cho vay thì thôi chứ không phải là do bố mày với chú mày có xích mích hay chú m bố láo hay là gì cả trg hợp này cứ thông cảm bthg thôi. Còn trường hợp dì của m t khuyên là m nên tạo 1 cái mối quan hệ xã giao thôi, chào hỏi bthg nma không thân thiết vì là tao tao cx đ quên ddc những người bố láo với mình và phụ huynh. M có thể kể thêm là dì m và em họ m láo ntn k
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
mày đéo phải con ông bà già mày, có khi nhặt được mày ở bãi rác cũng nên
con cái đéo giống tính bố mẹ tí nào
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Thằng bố mày vãi Lồn thật
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Bà già mày thì ko nói vì 90% phụ nữ có đc chút lợi ích họ sẽ dễ quên những gì bị đối xử tệ.

Còn phía ô già mày thì gần như xh VN có mấy nhà dạy con cái trong nhà phải hỗ trợ/giúp đỡ nhau như thế nào. Thế nên ô chú mày là cao thượng, mày tự thấy nhục thì chứng tỏ mày cũng có phần nào sự tự tôn của một thằng Đàn Ông. Cố mà dạy con cái mày sau này để trở nên tốt hơn không lặp lại hoàn cảnh như ông bà chúng nó.
 
bắc kỳ phải k
Ừ tao là Bắc Kỳ
M xin giùm em họ m và chú m giúp t vài cái card 200k coi
Tao mà biết đi xin cái người ngày xưa xúc phạm nhà tao hoặc bố tao xúc phạm người đó thì có lẽ đời tao đã khác. Xin cho tao mà tao còn chả xin nữa là đi xin cho mày?
Tao thấy trường hợp chú mày với bố mày thì bthg, không cho vay thì thôi chứ không phải là do bố mày với chú mày có xích mích hay chú m bố láo hay là gì cả trg hợp này cứ thông cảm bthg thôi. Còn trường hợp dì của m t khuyên là m nên tạo 1 cái mối quan hệ xã giao thôi, chào hỏi bthg nma không thân thiết vì là tao tao cx đ quên ddc những người bố láo với mình và phụ huynh. M có thể kể thêm là dì m và em họ m láo ntn k
Cái chính là bố tao đi đâu cũng cứ khoe đấy là em mình, nhiều khi lố bịch đéo chịu được. Rồi ngồi ăn giữa đám bạn bè chú tao (chú tao mỗi lần mua nhà lại tổ chức tiệc mời họ hàng với bạn bè) thì bố tao lại khệnh khạng khoe khoang ngày xưa bế chú tao các thứ, rồi còn khoe ngày xưa đi làm vất vả. Trong khi ông nội tao hồi xưa cho bố tao học hành tử tế thì không chịu học, toàn trốn học với đi đánh nhau thế là ông tao thất vọng lại dồn sự quan tâm cho chú tao. Ông chú tao chịu khó học hành tử tế nên giờ ông ý khá khẩm thì bố tao lại nói cái giọng như kiểu bố tao bị thiệt thòi hơn chú tao? Tao nói thật tao cảm thấy xấu hổ mỗi khi gặp gia đình chú tao vì cái nhà tao chả ra gì, bố tao thì suốt ngày kể công, ông chú tao thì chỉ cười trừ. Mẹ thế cái lúc chú tao sang hỏi vay tiền xúc phạm người ta sao bố tao không kể vào nốt đi cho thiên hạ nó biết?

Dì tao thì hồi xưa hay nói láo với mẹ tao, kiểu nói chuyện tiền bạc mẹ tao ở nhà làm nội trợ thôi chứ không đi làm kinh tế, bà dì ruột tao thì đi làm kiếm cũng ra tiền nên coi thường mẹ tao. Tác phong lúc nào cũng kiểu "cái loại ở nhà làm nội trợ biết cái đéo gì mà nói", thằng con trai bà đấy thì vì nhà giàu nên có tiền du học chứ chả phải học giỏi gì, cái kiểu đóng tiền đi du học như thế ai chả đi được. Thế xong thằng đấy cũng nói láo với mẹ tao, tao nói nó thì nó người như tao đéo có tư cách gì nói nó vì tao chưa ra khỏi Việt Nam còn nó thì đi khắp Châu Âu rồi... Tao thì hận mẹ con nó thấu xương, giờ về nước có tiền thì lại giở cái trò nói chuyện có văn hóa, văn minh (ngày xưa mở mồm ra là phải chêm cái từ Địt, Đéo với vài từ liên quan bộ phận sinh dục vào) nên tao càng thấy ngứa. Nói chung quan điểm tao ngày xưa nhà tao cũng chả cho nhà nó cái gì, nhà nó cũng chả làm được cái đéo gì cho nhà tao giờ nhà nó có vinh hiển thì nhà tao cũng chả dựa hơi hay bú phần. Cho nên tao không hài lòng cái kiểu bố mẹ tao cho lắm... giờ cứ sum suê như thế nói thật người ta khinh mình thêm chứ chả hay ho gì.
tml này sĩ diện vcl. quá khứ nó láo bjo nó thay đổi không láo nữa còn cho nhà m tiền. hay là m muốn nhà nó có tiền rồi khinh m ra mặt thì m mới vừa lòng?
Mày thông cảm, tính tao đéo phải kiểu xúc phạm tới người khác xong rồi quay ra xin lỗi là xong, cho nên tao cũng đéo thích người khác làm như thế với tao mày ạ. Ngày xưa nhà tao cũng chả làm được cái gì cho nhà bọn họ nên giờ nhà tao cũng chả cần bọn họ cho nhà tao cái gì, nhận đồng tiền như thế tao thấy vô liêm sỉ và nhục nhã lắm. Còn mày cảm thấy thế là hay thì mày cứ sống tiếp theo kiểu của mày thôi
Đm cứ thích cái tôi cao như thế thì đéo bước ra XH được đâu, bớt cái tôi lại đi
Tao khuyên thật, khi nào mày bỏ được cái Tôi của mày đi thì mày mới trưởng thành được.
Thế tao hỏi bọn mày ngày xưa lúc người ta lập nghiệp chả có tiền, đéo cho người ta vay thì thôi còn xúc phạm người ta. Thế hà cớ gì lúc người ta có thành tựu thì lại bấu víu vào? Đấy đéo phải là cái tôi quá cao mà tao nói thật là nó sự vô liêm sỉ, thiên hạ nó biết nó cười cho nhục mặt. Sống không hẳn là phải kiêu ngạo nhưng tao thấy bất chấp mọi thứ để cầm cái đồng tiền (mà nhà tao bản chất cũng chả nghèo tới mức phải đi xin ai) tao thấy chả ra sao, tất nhiên vì là bố mẹ tao nên tao chả nói gì, tao chỉ lên xàm chia sẻ với bọn mày thôi
 
tml này sĩ diện vcl. quá khứ nó láo bjo nó thay đổi không láo nữa còn cho nhà m tiền. hay là m muốn nhà nó có tiền rồi khinh m ra mặt thì m mới vừa lòng?
Mà tao nói thật nhé, tao cũng chả cần nhà bà dì tao phải tôn trọng nhà tao (vì bản chất thực ra cũng có tôn trọng đéo gì đâu), cũng chả cần nhà nó cho nhà tao tiền.
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Nhà mày hâm danh hám tiền,
M cũng thế bằng chứng là Tết nào cũng cắn tiền lì xì ông chú
 
Ừ tao là Bắc Kỳ

Tao mà biết đi xin cái người ngày xưa xúc phạm nhà tao hoặc bố tao xúc phạm người đó thì có lẽ đời tao đã khác. Xin cho tao mà tao còn chả xin nữa là đi xin cho mày?

Cái chính là bố tao đi đâu cũng cứ khoe đấy là em mình, nhiều khi lố bịch đéo chịu được. Rồi ngồi ăn giữa đám bạn bè chú tao (chú tao mỗi lần mua nhà lại tổ chức tiệc mời họ hàng với bạn bè) thì bố tao lại khệnh khạng khoe khoang ngày xưa bế chú tao các thứ, rồi còn khoe ngày xưa đi làm vất vả. Trong khi ông nội tao hồi xưa cho bố tao học hành tử tế thì không chịu học, toàn trốn học với đi đánh nhau thế là ông tao thất vọng lại dồn sự quan tâm cho chú tao. Ông chú tao chịu khó học hành tử tế nên giờ ông ý khá khẩm thì bố tao lại nói cái giọng như kiểu bố tao bị thiệt thòi hơn chú tao? Tao nói thật tao cảm thấy xấu hổ mỗi khi gặp gia đình chú tao vì cái nhà tao chả ra gì, bố tao thì suốt ngày kể công, ông chú tao thì chỉ cười trừ. Mẹ thế cái lúc chú tao sang hỏi vay tiền xúc phạm người ta sao bố tao không kể vào nốt đi cho thiên hạ nó biết?

Dì tao thì hồi xưa hay nói láo với mẹ tao, kiểu nói chuyện tiền bạc mẹ tao ở nhà làm nội trợ thôi chứ không đi làm kinh tế, bà dì ruột tao thì đi làm kiếm cũng ra tiền nên coi thường mẹ tao. Tác phong lúc nào cũng kiểu "cái loại ở nhà làm nội trợ biết cái đéo gì mà nói", thằng con trai bà đấy thì vì nhà giàu nên có tiền du học chứ chả phải học giỏi gì, cái kiểu đóng tiền đi du học như thế ai chả đi được. Thế xong thằng đấy cũng nói láo với mẹ tao, tao nói nó thì nó người như tao đéo có tư cách gì nói nó vì tao chưa ra khỏi Việt Nam còn nó thì đi khắp Châu Âu rồi... Tao thì hận mẹ con nó thấu xương, giờ về nước có tiền thì lại giở cái trò nói chuyện có văn hóa, văn minh (ngày xưa mở mồm ra là phải chêm cái từ Địt, Đéo với vài từ liên quan bộ phận sinh dục vào) nên tao càng thấy ngứa. Nói chung quan điểm tao ngày xưa nhà tao cũng chả cho nhà nó cái gì, nhà nó cũng chả làm được cái đéo gì cho nhà tao giờ nhà nó có vinh hiển thì nhà tao cũng chả dựa hơi hay bú phần. Cho nên tao không hài lòng cái kiểu bố mẹ tao cho lắm... giờ cứ sum suê như thế nói thật người ta khinh mình thêm chứ chả hay ho gì.

Mày thông cảm, tính tao đéo phải kiểu xúc phạm tới người khác xong rồi quay ra xin lỗi là xong, cho nên tao cũng đéo thích người khác làm như thế với tao mày ạ. Ngày xưa nhà tao cũng chả làm được cái gì cho nhà bọn họ nên giờ nhà tao cũng chả cần bọn họ cho nhà tao cái gì, nhận đồng tiền như thế tao thấy vô liêm sỉ và nhục nhã lắm. Còn mày cảm thấy thế là hay thì mày cứ sống tiếp theo kiểu của mày thôi


Thế tao hỏi bọn mày ngày xưa lúc người ta lập nghiệp chả có tiền, đéo cho người ta vay thì thôi còn xúc phạm người ta. Thế hà cớ gì lúc người ta có thành tựu thì lại bấu víu vào? Đấy đéo phải là cái tôi quá cao mà tao nói thật là nó sự vô liêm sỉ, thiên hạ nó biết nó cười cho nhục mặt. Sống không hẳn là phải kiêu ngạo nhưng tao thấy bất chấp mọi thứ để cầm cái đồng tiền (mà nhà tao bản chất cũng chả nghèo tới mức phải đi xin ai) tao thấy chả ra sao, tất nhiên vì là bố mẹ tao nên tao chả nói gì, tao chỉ lên xàm chia sẻ với bọn mày thôi
Ừ tao là Bắc Kỳ

Tao mà biết đi xin cái người ngày xưa xúc phạm nhà tao hoặc bố tao xúc phạm người đó thì có lẽ đời tao đã khác. Xin cho tao mà tao còn chả xin nữa là đi xin cho mày?

Cái chính là bố tao đi đâu cũng cứ khoe đấy là em mình, nhiều khi lố bịch đéo chịu được. Rồi ngồi ăn giữa đám bạn bè chú tao (chú tao mỗi lần mua nhà lại tổ chức tiệc mời họ hàng với bạn bè) thì bố tao lại khệnh khạng khoe khoang ngày xưa bế chú tao các thứ, rồi còn khoe ngày xưa đi làm vất vả. Trong khi ông nội tao hồi xưa cho bố tao học hành tử tế thì không chịu học, toàn trốn học với đi đánh nhau thế là ông tao thất vọng lại dồn sự quan tâm cho chú tao. Ông chú tao chịu khó học hành tử tế nên giờ ông ý khá khẩm thì bố tao lại nói cái giọng như kiểu bố tao bị thiệt thòi hơn chú tao? Tao nói thật tao cảm thấy xấu hổ mỗi khi gặp gia đình chú tao vì cái nhà tao chả ra gì, bố tao thì suốt ngày kể công, ông chú tao thì chỉ cười trừ. Mẹ thế cái lúc chú tao sang hỏi vay tiền xúc phạm người ta sao bố tao không kể vào nốt đi cho thiên hạ nó biết?

Dì tao thì hồi xưa hay nói láo với mẹ tao, kiểu nói chuyện tiền bạc mẹ tao ở nhà làm nội trợ thôi chứ không đi làm kinh tế, bà dì ruột tao thì đi làm kiếm cũng ra tiền nên coi thường mẹ tao. Tác phong lúc nào cũng kiểu "cái loại ở nhà làm nội trợ biết cái đéo gì mà nói", thằng con trai bà đấy thì vì nhà giàu nên có tiền du học chứ chả phải học giỏi gì, cái kiểu đóng tiền đi du học như thế ai chả đi được. Thế xong thằng đấy cũng nói láo với mẹ tao, tao nói nó thì nó người như tao đéo có tư cách gì nói nó vì tao chưa ra khỏi Việt Nam còn nó thì đi khắp Châu Âu rồi... Tao thì hận mẹ con nó thấu xương, giờ về nước có tiền thì lại giở cái trò nói chuyện có văn hóa, văn minh (ngày xưa mở mồm ra là phải chêm cái từ Địt, Đéo với vài từ liên quan bộ phận sinh dục vào) nên tao càng thấy ngứa. Nói chung quan điểm tao ngày xưa nhà tao cũng chả cho nhà nó cái gì, nhà nó cũng chả làm được cái đéo gì cho nhà tao giờ nhà nó có vinh hiển thì nhà tao cũng chả dựa hơi hay bú phần. Cho nên tao không hài lòng cái kiểu bố mẹ tao cho lắm... giờ cứ sum suê như thế nói thật người ta khinh mình thêm chứ chả hay ho gì.

Mày thông cảm, tính tao đéo phải kiểu xúc phạm tới người khác xong rồi quay ra xin lỗi là xong, cho nên tao cũng đéo thích người khác làm như thế với tao mày ạ. Ngày xưa nhà tao cũng chả làm được cái gì cho nhà bọn họ nên giờ nhà tao cũng chả cần bọn họ cho nhà tao cái gì, nhận đồng tiền như thế tao thấy vô liêm sỉ và nhục nhã lắm. Còn mày cảm thấy thế là hay thì mày cứ sống tiếp theo kiểu của mày thôi


Thế tao hỏi bọn mày ngày xưa lúc người ta lập nghiệp chả có tiền, đéo cho người ta vay thì thôi còn xúc phạm người ta. Thế hà cớ gì lúc người ta có thành tựu thì lại bấu víu vào? Đấy đéo phải là cái tôi quá cao mà tao nói thật là nó sự vô liêm sỉ, thiên hạ nó biết nó cười cho nhục mặt. Sống không hẳn là phải kiêu ngạo nhưng tao thấy bất chấp mọi thứ để cầm cái đồng tiền (mà nhà tao bản chất cũng chả nghèo tới mức phải đi xin ai) tao thấy chả ra sao, tất nhiên vì là bố mẹ tao nên tao chả nói gì, tao chỉ lên xàm chia sẻ với bọn mày thôi
Thôi ông im mẹ mồm đi, nếu mày đéo nhận tiền lì xì của chú mày thì hẵng mở mồm nói ra câu đấy, còn mồm kêu ngại nhưng tay vẫn lấy thì đừng giở cái văn đấy ra đây. Mà XH bây giờ đéo có chỗ chứa cho cái tôi của mày đâu. Lựa gió chiều nào mà sống theo chiều đấy. Nên nhớ đồng tiền làm phiền thiên hạ
 
Ngày xưa nó láo nhưng giờ nó thay đổi, nó tôn trọng bố mẹ mình thì sao. Nó biết nghĩ rồi thì sao. Nhục là khi nó cho tiền nhưng vẫn láo toét tỏ ra khinh bỉ ấy. Còn nó nhẹ nhành, lễ phép, thế là tốt chứ sao
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Mày là người tốt, có tự trọng.
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Mẹ mày với bố mày sống chán thế. Gọi hội chém chết mẹ hết đi. Sống mà toàn phải vì tiền mất chất bắc kỳ vl ra
 

Có thể bạn quan tâm

Top