Tao thấy người nhà tao cùi vl chúng mày ạ

5.000 đô
Đụ má, ai cho tao 5000 đô thì kêu tao sủa tao cũng sủa
Người ta cho mẹ mày hẵn 5000 đô đó, m nghĩ tiền đó bé lắm à.
Nếu ghét mẹ mày thì cho mẹ mày những 5000 đô la làm gì?
130 củ chứ ít à
 
Thế đéo nào 2 bên nội ngoại bù trừ cho nhau à. Bên nội có người chú, bên ngoại có bà dì
 
mày còn non lắm. Mày phải hiểu là không ai tốt mãi mãi cũng không ai mãi mãi là người xấu cả. Sông có khúc người có lúc.
Cư xử thế nào đạt được lợi ích tốt nhất cho mày thì mày làm. Thời ông bà bố mẹ mày k có ai để dựa dẫm thì phải sống kiểu đấy đấy. Không thì cứt còn k có mà ăn nhé
Thực ra nếu theo luận điệu mấy thằng ở trên tao lại thấy chả cần quan tâm tới việc sông có khúc người có lúc. Một khi đã giỏi thì cũng chả cần tương tác với những đứa mình ghét :)) =))
 
ko phải cứ cho tiền là sao cũng được, nhưng nó toàn lấy bố mẹ ra để che giấu nó thôi, thực chất nó là thằng ghen ghét họ hàng, thử nó tháng kiếm vài tỏi xem bố nó làm như vậy nó thấy bt hay ko
Nói ngu bỏ mẹ mà cứ thích ra vẻ, thế giờ theo mày nghèo hơn thì không có quyền tự trọng à? Nghèo hơn thì nghiễm nhiên thấy người giàu hơn đưa tiền thì phải nhận bất chấp quá khứ 2 gia đình không vui vẻ gì à? Tao nói thật chứ cái kiểu cho tiền như thế là 1 dạng xí xóa vô nghĩa đối với tao vì tao chả cần sự giả tạo đó để làm gì. Tao quan niệm rất đơn giản ngày xưa đã đéo làm được gì cho nhà nó thì giờ nhà tao cũng chả cần nhận ơn từ nhà nó. Nhà nó biếu hộp bánh thì lấy cũng chả sao, chứ biếu 1 cục tiền như thế mà nhận thì quá dở hơi. Tao đảm bảo rồi nhà nó lại đi rêu rao với họ hàng là biếu nhà tao tiền nọ kia, rồi quay ra nói nhà tao "tưởng thế nào chứ cho tí tiền lại vui vẻ". Nói chung quan điểm sống của bố mẹ tao thì là vậy, còn như tao đến giờ tao quyết chả nhận cái đéo gì từ nhà những người họ hàng kiểu đấy. Nhà tao bản chất cũng chả thiếu tiền để sống để phải đi bán rẻ tư cách như vậy
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
M sống đúng với lý tưởng xh chuẩn còn gì. Vật chất quyết định ý thức là mạc đó
 
ko phải cứ cho tiền là sao cũng được, nhưng nó toàn lấy bố mẹ ra để che giấu nó thôi, thực chất nó là thằng ghen ghét họ hàng, thử nó tháng kiếm vài tỏi xem bố nó làm như vậy nó thấy bt hay ko
Đấy là mày suy diễn theo ý của mày chứ mày có phải nó đéo đâu mà nói. Tao thì họ hàng khốn nạn cũng có đầy, chỉ có khác là họ hàng nhà tao ngày xưa khốn nạn thì bây giờ vẫn cứ khốn nạn nên tao chưa hiểu cảm giác của thằng thớt. Tuy nhiên nếu là tao ngày xưa khốn nạn với nhà tao giờ quay ra cho tiền nhằm mục đích vớt vát quá khứ thì tao cũng chả lấy (trừ khi nhà tao quá nghèo). Tao chả tin ở đời có người nào tự nhiên cho mình tiền mà không có mục đích, toàn là khốn nạn hết thôi
 
Tao đéo việc gì phải nhớ, sau này tao có đi ăn mày tao có thể sang xin ai chứ không bao giờ xin mấy loại họ hàng ngày xưa từng sỉ nhục nhà tao.
Mày chỉ có cái thân mày thì mày chết mẹ đi cũng đéo ai quan tâm. Còn tao nói thật đi ăn mày rồi còn đòi sĩ diện thì tốt nhất đừng lấy vợ làm gì làm khổ vợ khổ con. Thằng đàn ông đéo lo được cho vợ con mới là đáng nhục, chứ nhục đéo gì những thứ xã-giao thường ngày?
 
Tính mày cũng có cái tốt, đúng là đúng, sai là sai đéo vì tiền mà thay đổi. Nhưng cái việc mẹ mày vui vẻ với em và cháu k phải vì mẹ mày hám 5k đô. Nó k cho 5k Đô mẹ mày vẫn vui vẻ đón nhận thôi. Nghĩ tích cực thì mẹ mày rộng lượng, mày nên tự hào vì điều đó
Bố mày tao đoán là giống tính bố vợ tao. Nhưng bản chất ông rất tốt. Tao xây nhà, mua đủ thứ từ xe, đồng hồ, nồi cơm, quạt, tivi, kệ, sập,...mọi thứ ô thích. Chỉ duy nhất tao con rể ko cho tiền định kì hàng tháng vì vợ tao cản nói là sợ thằng em nó ỉ lại. vậy ngồi nhậu có tao ô cũng bảo tôi giờ chưa cần nhờ con. Kể ra cũng cay, tao k cho định kỳ nhưng tao cho tính cả năm tiền mặt cũng đủ ô bà tiêu. Rồi tao cũng bỏ qua vì t nghĩ bản tính ô rất tốt với tao, lại nghĩ ô sinh ra vợ tao nên cũng cho qua cả. Tao con rể còn rộng lượng đc thì mày con đẻ so đo bố mày làm j.
hãy yêu thương bố mẹ mày đi, làm ăn giỏi, sống có hiếu XH và GD tự khắc tôn trọng
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
M lên học cách cư xử của ông chú mày, cái gì buông bỏ được thì buông thôi
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Đúng là mày quá rẻ rách rồi.
Mày nên nhớ đây là Anh Chị em ruột thịt. Có chết cũng k bỏ nhau được.
Còn cuộc sống ai chả có lúc nóng giận nhất thời mà gây tổn thương cho nhau, nhưng sau đấy sẽ rất hối hận và muốn bù đắp.
Chả nói đâu xa, mày cứ tự suy ra từ mình thôi. Có lúc nào mày đã ăn nói, hành động gây tổn thương cho Anh, chị em ruột hay bố mẹ mày chưa? Sau đó lòng dạ mày sẽ thấy day dứt thế nào.
Mày còn càng chấp nhặt chứng tỏ mày còn trẻ con, chưa trưởng thành. Lòng dạ hẹp hòi vậy k xứng đấng trượng phu.
 
Đúng là mày quá rẻ rách rồi.
Mày nên nhớ đây là Anh Chị em ruột thịt. Có chết cũng k bỏ nhau được.
Còn cuộc sống ai chả có lúc nóng giận nhất thời mà gây tổn thương cho nhau, nhưng sau đấy sẽ rất hối hận và muốn bù đắp.
Chả nói đâu xa, mày cứ tự suy ra từ mình thôi. Có lúc nào mày đã ăn nói, hành động gây tổn thương cho Anh, chị em ruột hay bố mẹ mày chưa? Sau đó lòng dạ mày sẽ thấy day dứt thế nào.
Mày còn càng chấp nhặt chứng tỏ mày còn trẻ con, chưa trưởng thành. Lòng dạ hẹp hòi vậy k xứng đấng trượng phu.
Tao thì thấy nếu là trẻ con (thằng em họ thớt) nó mất dạy thì ok vì nó trẻ con, đây bà dì nó cũng có phải trẻ con đéo đâu mà vẫn mất dạy với chị gái?
 
mày còn non lắm. Mày phải hiểu là không ai tốt mãi mãi cũng không ai mãi mãi là người xấu cả. Sông có khúc người có lúc.
Cư xử thế nào đạt được lợi ích tốt nhất cho mày thì mày làm. Thời ông bà bố mẹ mày k có ai để dựa dẫm thì phải sống kiểu đấy đấy. Không thì cứt còn k có mà ăn nhé
Sông có khúc người có lúc chỉ là 1 câu, còn 1 câu nữa là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Nói chung là vẫn phải cân đối chứ không thể cứ dễ dàng cho qua quá được, dễ quá người ta lại có câu "dễ hơn phò" :)) =))
 
Tao thì thấy nếu là trẻ con (thằng em họ thớt) nó mất dạy thì ok vì nó trẻ con, đây bà dì nó cũng có phải trẻ con đéo đâu mà vẫn mất dạy với chị gái?
Đấy là chuyện cũ, lúc nóng giận. Giờ sau bao lâu rồi nói làm éo gì nữa.
Mày đã từng làm gì? Ăn nói mất dạy với người thân nhà mày lần nào trong đời chưa?
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
t nghĩ vấn đề là cách sống của bố mẹ m thôi. KHả năng hồi nhỏ em họ với dì m láo là m nhìn từ 1 phía hoặc qua lời nói của mẹ m. Ngta thành đạt về tìm lại nhà m là sống quá có tình và tử tế đấy. Ông chú m thì khỏi bàn rồi.
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
đánh chó chạy đi, hông ai đánh người chạy lại. nếu thái độ oke thì vui vẽ bỏ qua thôi cậu à, nó cũng k ăn chực hay làm cái gì ảnh hưởng nên thôi bỏ qua, mình còn biết bao nhiêu là việc phải làm mà =)))
 
Đúng là nghèo còn sĩ lại già mồm bảo thủ. Qua lời kể của mày thấy phần naò tính cách của mày, thù dai và cái tôi quá lớn.
Hãy đặt hoàn cảnh của mày vào hai gia đình này. Về đằng nội, nếu mày giàu phất lên mà nhìn thằng anh ki bo rẻ rách xưa đéo giúp đồng nào mà giờ quay ra làm thân, vơ công trạng, nói luôn mày đéo coi nhà thằng anh ra cái mẹ gì luôn. Từ đó thấy ông chú mày rất biết trước sau, khoan dung và độ lượng, không chấp nhặt chuyện quá khứ. Mày phải học lấy cái tính cách của ông chú mày. Về đằng ngoại, người ta ra nước ngoài làm ăn giàu khoẻ, có quốc tịch, khả năng con cháu hậu thế của họ không còn ở VN nữa. Vậy thì họ quay lại VN vì điều gì? Vì muốn thăm lại cố hương, thăm những người thân thích mà bỏ qua chuyện quá khứ, có gì to tát đâu. Nếu mày là bà gì hoặc con bà gì thì với tính cách của mày, mày khinh nhà mày ra mặt. Mày nên tự hào vì có đằng nội, đằng ngoại đều muốn giúp đỡ gia đình mày đi lên, điều quan trọng là mày, ông bà già maỳ già r giúp đỡ gì tầm này.
Dù sao cũng là máu mủ ruột già, người ta có xấu tốt gì cũng có một phần máu chảy trong người mình, đừng vì bệnh sĩ mà ngay cả những người ruột thịt của mình cũng xem như người dưng.
 
bake mà phần lớn bake tao thấy loại có tôn nghiêm như mày đều chết gần hết rồi
 
Khi xưa tao cũng có cách nghĩ na ná mày đấy. Nhưng rút cục tao tự thấy do mình ích kỷ và cái tôi quá lớn thôi. Tất nhiên ko thể nhận ra ngay được mà cần va đập nhiều hơn với đời, còn sửa được hay không phải do quyết tâm thay đổi tư duy sống của từng người. Như tao tay trắng gây dựng cơ nghiệp để rồi mất trắng cũng chính vì cái tôi quá lớn, tôi quá lớn dẫn tới kiêu ngạo, kiêu ngạo lớn thành kệch cỡm, ích kỷ. Cái giá của việc có cái tôi quá lớn không hề nhỏ đâu. Mong mày cân nhắc sửa. Cách hiểu rõ lý lẽ, ngọn ngành nhất là mày nên tìm hiểu thêm về đạo phật, nhân quả...
 
5.000 đô
Đụ má, ai cho tao 5000 đô thì kêu tao sủa tao cũng sủa
Người ta cho mẹ mày hẵn 5000 đô đó, m nghĩ tiền đó bé lắm à.
Nếu ghét mẹ mày thì cho mẹ mày những 5000 đô la làm gì?
130 củ chứ ít à
đcm, chết cười=))
M lên học cách cư xử của ông chú mày, cái gì buông bỏ được thì buông thôi
Tao thì nghĩ khác, mỗi người mỗi tính. Tính thằng thớt yêu ra yêu, ghét ra ghét, ko việc gì phải giống ông cậu nó. Miễn là nó sống không có lỗi là được:vozvn (18):
 
Thực ra nếu theo luận điệu mấy thằng ở trên tao lại thấy chả cần quan tâm tới việc sông có khúc người có lúc. Một khi đã giỏi thì cũng chả cần tương tác với những đứa mình ghét :)) =))
Tao cực kì đồng cmn ý với mày. Kể cả là sông có khúc, người có lúc, miễn là mình sống ko có lỗi, đã ghét ai cứ ghét, chỉ sợ ghét nhầm (hiểu nhầm)
Kể cả theo nghĩa ít tích cực nhất là ít nhất mình còn đang mạnh, ko phải phụ thuộc vào ai thì cứ sống theo cách mình thích đi, ko là sau này hối hận:haha:
 
Mấy thằng chửi thằng thớt là chuẩn từng trải này.
Những lúc sa cơ lỡ bước,gặp khó khăn cần giúp đỡ như vay tiền chẳng hạn. Lúc đó mới thấy được .
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nghèo khố rách áo ôm mà sĩ diện hão thì ko khá lên được .
 
Bên nhà ngoại tao có thằng em họ ngày xưa rất mất dạy, mẹ nó với mẹ tao là 2 chị em ruột, thái độ với mẹ tao thì cả 2 mẹ con nó đều bố láo. Thế xong rồi nhà nó đi nước ngoài giờ có quốc tịch, có nhiều tiền chả hiểu sao về nước đến nhà tao thăm mẹ tao vẫn cứ tiếp đón vui vẻ. Nó còn đòi gặp tao nhưng tao nói thẳng là tao chả có loại em họ với dì ruột như thế, tao vẫn hận vì ngày xưa láo lếu với mẹ tao. Tao như thế thì mẹ tao lại kêu tao thù vặt, rồi bản thân bà dì tao với thằng em họ tao lại kêu tao tính đàn bà thù dai chuyện vớ vẩn. Mà hóa ra về sau mới biết nó về nước cho mẹ tao 5000 USD, hỏi sao bố mẹ tao lại vui vẻ thế. Tao thề chứ cho tiền thì cho tiền nhưng ngày xưa láo lếu như thế mà giờ lại vui vẻ thì đúng là tao chả hiểu nổi, lẽ nào nhân cách con người cứ giả tiền là xong hết à?

Rồi bố tao cũng vậy, ông chú ruột tao hồi xưa lúc trẻ muốn vay tiền bố tao làm ăn, bố tao còn chửi ông ý là ngựa non háu đá, đéo cho vay xu nào. Về sau ông ý đi vay bạn bè với họ hàng xa, giờ làm ăn thành đạt, mua hẳn mấy cái nhà mặt phố cho thuê tháng nào cũng nhẹ nhàng đút túi cả trăm triệu nhàn hạ thì bố tao lại vui vẻ muốn làm thân với ông ý. Nói thật tao thấy nhục, tao chả dám ngồi ăn với ông ý, trong khi bố tao thì đi đâu cũng khoe đấy là em bố tao cứ như kiểu đéo có bố tao thì đéo có ông ý ngày nay (trong khi ngày xưa chả giúp được cái gì, còn sỉ nhục người ta). Thái độ ông chú tao thì lại hết sức hòa nhã, xí xóa hết mọi chuyện trong quá khứ, Tết toàn mừng tuổi vợ chồng tao mỗi người 2tr (mà tao lớn có con rồi vẫn mừng). Thề mỗi lần như thế tao chỉ thêm hổ thẹn chứ tao chả thấy vui vẻ đéo gì.

Theo chúng mày là do tao quá giẻ rách lúc nào cũng ôm chuyện quá khứ hay là do bố mẹ tao sống quá thực dụng vật chất hả chúng mày? Tính tao ai mà xúc phạm tao kể cả từ bé tao vẫn nhớ mà về sau tao cũng không dễ cho qua, chả hiểu sao nhà tao ai cũng dễ dãi cho qua hoặc quên mẹ đi những cái lỗi trong quá khứ.
Đôi khi trc nó chưa hiểu chuyện, đi xa mới thấy nhiều và quý trọng tình máu mủ, các cụ có cáu đi 1 ngày đàng học 1 sàng khôn là thế. Mày chấp nhặt quá khứ làm gì khi họ đã biết lỗi??
 

Có thể bạn quan tâm

Top