Bây giờ sứ đoàn Giao chỉ đi sứ sang trung quốc không cần chở theo vài công te nơ trái Lệ Chi nữa. Quả đúng thật là vị thế của Việt nam đã quá mạnh.

Anh Liên tính ra là 46xx năm, đéo p 4k.
Anh ấy chia ra làm phần chính truyện và ngoại truyện thì phải, nên đoạn TCN chắc là xàm loz cho vui. Ai ngờ đời sau nó phang như đinh đóng cột 4000 năm dựng nước giữ nước.
 
Ngày tao bên Do Thái, bọn ml đấy rất hãm. Thu 3 chục đồng vé vào cái bảo tàng xong kể chuyện lịch sử mấy nghìn năm. Có điều kể hết bỏn bảo: đấy là truyền thuyết chứ bọn tao cũng đéo chứng minh được, phải chứng minh bằng khảo cổ mà giờ có chỗ muốn đào đéo đào được. Thế là mất mẹ tiền vào nghe chúng xàm loz. Nhưng được cái chúng nó còn fair, nhận luôn là chuyện xàm loz, chứ đéo phải cãi lấy cãi để đấy là lịch sử hào hùng của chúng.
Sao k rút dép táng vào mõm nó. Rồi "trả dép bố về".
 
Sao k rút dép táng vào mõm nó. Rồi "trả dép bố về".
Bọn đấy húng chó còn hơn Lừa nhá. Rút dép nó táng cho bỏ mẹ. Tao đi đâu cũng được btc cho 1 thằng dắt súng đi theo đoàn, kinh vl. Xong có thằng còn hỏi chúng mày thích học Krav Maga (võ của quân đội Do Thái) không. Tao xem mấy bài nó cũng na ná combo 38 với 44 động tác của súng nhỏ.
 
Thật ra sử sách chép lại nhưng qua bao cuộc binh biến còn đéo sách vở gì nữa. Nên sử cận đại còn đúng chút, xa hơn nữa tao nghĩ các cụ tự sáng tác đến 90%
 
Bố tiên sư thằng ngu ku đen!
“sinensis” chứ đéo phải “chinensis”
Đéo biết cái l gì về thực vật đi copy thì câm mẹ mồm lại!
=))=))=))
Mày nói con kak gì đấy thằng ngu này
https://www.britannica.com/plant/litchi-fruit
https://powo.science.kew.org/taxon/urn:lsid:ipni.org:names:783539-1
Litchi chinensis

À mà vải là cây bản địa của nam TQ và đông nam á nhé, thằng nào nói vải VN du nhập từ TQ là xạo loz tự nhục, giống gốc ở VN khác bên TQ thôi, giống nào ngon lại nhập của nhau về trồng.

Native to:​

Assam, Borneo, China Southeast, Hainan, Jawa, Laos, Malaya, Myanmar, New Guinea, Philippines, Thailand, Vietnam
 
Thời ảnh là hơn 4000 năm thôi
2879 TCN thời anh Liên là khoảng 1447 sau CN tính ra khoảng 4300 năm
Sang đến thời này là gần 5000 năm
Thời anh Liên tính, xong đến anh Kim. Nếu anh Kim trích dẫn anh Liên thì gần 5k năm mẹ rồi, nhưng anh ấy chỉ nói 4k.
 
Mày nói con kak gì đấy thằng ngu này
https://www.britannica.com/plant/litchi-fruit
https://powo.science.kew.org/taxon/urn:lsid:ipni.org:names:783539-1


À mà vải là cây bản địa của nam TQ và đông nam á nhé, thằng nào nói vải VN du nhập từ TQ là xạo loz tự nhục, giống gốc ở VN khác bên TQ thôi, giống nào ngon lại nhập của nhau về trồng.
Theo tao đéo nên đi vào tiểu tiết. Có 1 điều là Tàu nó cũng có vải và anh Loan Thúc ko cống cho Madamm Dương. Chứ giờ xác định được thế đéo nào giống gốc được.
 
Thật ra sử sách chép lại nhưng qua bao cuộc binh biến còn đéo sách vở gì nữa. Nên sử cận đại còn đúng chút, xa hơn nữa tao nghĩ các cụ tự sáng tác đến 90%
Tao nói với mày sử cận đại của Lừa đọc cũng buồn cười bỏ mẹ ra. Ngay truyện nhà Nguyễn với Tây Sơn. Sử nâng bi 3 anh em thảo khấu Hồ Thơm. Tao chỉ hỏi là nếu dân nó đéo theo, đéo có lính thì thua hay thắng. Suốt ngày ra rả cái giọng nếu anh Thơm còn sống thì Lừa giờ là rồng. Hay vua Tàu ngu đến mức mang 29 vạn quân sang Lừa ăn tết, rồi anh Thơm làm 1 quả đáng cửa mở 29 vạn quân chạy tụt quần.
 
Vải bản địa Việt Nam chỉ là cây hoang dại và rất dở.
Giống vải ngon là ở Quảng Tây Quảng Đông Phúc Kiến Vân Nam
Vải thiều Thanh Hà, Vải Thiều Bắc Giang là gốc từ Thiều Châu Trung Quốc
Tao thì không biết là ngon hay dở vì có được ăn đéo đâu.
 
Từ Trung Quốc
Trong tiếng Anh và tiếng Pháp, cây vải có tên là litchi. Đó chính là do chữ “lệ chi” được phiên âm một cách khá chính xác theo cách đọc của người Trung Quốc. Tên khoa học của cây vải là litchi chinensis nghĩa là ‘lệ chi Trung Quốc”. Điều đó cho biết rằng, các nhà thực vật học phương tây thấy cây vải có mặt ở Trung Quốc nhiều nhất, sớm nhất.
Trong thư tịch cổ của Trung Quốc, Tư Mã Tương Như (179-118 trước Công nguyên) là người nói đến cây vải lần đầu tiên trong bài “Thượng Lâm phú” (Bài phú về vườn Thượng Lâm, nội dung chủ yếu là tán tụng sự cường thịnh của đế chế nhà Hàn và ca ngợi Hán Vũ Đế – LMC), nhưng trên thực tế thì cây vải đã được trồng từ trước đó rất nhiều năm. Ở Trung Quốc đã có hơn 100 tác phẩm chuyên khảo về cây vải, mà các từ điển Từ nguyên và Từ hải gói đó là loại sách “Lệ chi phả”. Đầu thế kỷ 10, Trịnh Hùng đã viết sách “Quảng trung lệ chi phả” (Chuyên khảo về cây vải ở vùng Quảng Đông, Quảng Tây), nay đã thất truyền. Hiện nay vẫn còn giữ được sách “Lệ chi phả” (Chuyên khảo về cây vải) của Thái Tương (1012-1067), chủ yếu viết về các nòi vải ở Phúc Kiến. Cuối đời Thanh, Ngô Ứng Quỳ viết sách “Lĩnh Nam lệ chi phả” (Chuyên khảo về cây vải ở phía nam núi Ngũ Lĩnh, tức là vùng Lưỡng Quảng), trich dẫn hơn một chục tài liệu lịch sử rất quan trọng.

Hiện nay, ở Trung Quốc còn giữ được khá nhiều tư liệu cổ về các nòi vải. Ngoài sách ‘Lệ chi phả” của Thái Tương (biên soạn xong năm 1059) và sách “Lĩnh Nam lệ chi phả” của Ngô Ứng Quỳ thời Thanh, cần phải kể đến “Mân trung lệ chi phả” (Chuyên khảo về các nòi vải ở Phúc Kiến) của Đồ Bản Tuấn và “Mân trung lệ chi thông phả” (Chuyên khảo tinh tường về các nòi vải ở Phúc Kiến) của Đặng Khánh Thái thời Minh, “Lệ chi phả” (Chuyên khảo về các nòi vải) của Trần Đỉnh, thời Thanh.

Như vây, rõ ràng rằng, vùng đất phía nam của Trung Quốc chính là quê hương của cây vải, ở đó có rất nhiều vườn vải, với nhiều nòi vải rất ngon. Theo Từ điển Bách khoa thiếu niên nhi đồng Trung Quốc thì ở nước này có hơn 70 nòi vải quý. Xin nêu một số vị dụ:

Nòi vải “Trần Tử” ở huyện Phủ Điền tỉnh Phúc Kiến, quả to bằng trứng gà, vỏ màu tím (‘tử’ nghĩa là tím), được nhân giống từ cây vải của Trần Kỳ, môt quan chức thời Tống.

Huyện Phủ Điền có một cây vải 1300 tuổi (hiện do Phòng văn hoá huyện này chăm sóc và quản lý), có tên là Tống Hương hoăc Tống Gia Hương (nghĩa là cây vải thơm của nhà họ Tống, vốn là của gia đình Tống Hàm trồng từ thời nhà Đường), hạt nhỏ, cùi dày, có mùi thơm đặc biệt.

Nòi vải “Trạng Nguyên Hồng ” ở tỉnh Phúc Kiến vốn là của trạng nguyên Từ Đạc thời Tống, ở phủ Hưng Hoá (gồm huyện Phủ Điền và huyện Tiên Du ngày nay). Ban đầu, Từ Đạc đặt tên là Diên Thọ Hồng. Sau khi ông mất người ta mới gọi là Trạng Nguyên Hồng để nhớ tới ông.

Huyện Tăng Thành thuộc tỉnh Quảng Đông có nòi vải Quải Lục ngon nổi tiếng, quả to, cùi dày, hạt nhỏ, mùi thơm. Đặc biệt, vỏ ở phía trên có màu đỏ như son nhưng ở phía dưới lại có màu lục đậm.

Vùng Phật Sơn (phía bắc tam giác châu sông Châu Giang, tỉnh Quảng Đông) có nòi vải Phi Tử Tiếu, ngon nổi tiếng. Theo từ điển Từ Nguyên, nòi vải này có “cùi trắng và dày, hạt cũng trắng, nhỏ như hạt đỗ, vị ngọt hơi chua, ăn từ chập tối mà đến sáng hôm sau vẫn còn thơm trong miêng”. Trong quyển Hán Việt từ điển, soạn giả Đào Duy Anh cho rằng, Phi Tử Tiếu là danh từ chung để chỉ quả vải. Đó là một sự nhầm lẫn cần phải đính chính. Còn cái tên “Phi Tử Tiếu” thì hẳn là lấy từ lời của nhà thơ Đỗ Mục thời nhà Đường, trong bài thơ “Quá Hoa Thanh cung” mà chúng tôi sẽ nói tới ở mục “Dương Quý Phi và quả vải” dưới đây.

Ở Quảng Đông, ngoài “Phi Tử Tiếu” và ‘Quải Lục’ còn có nhiều nòi vải quý khác nữa như Thuỷ Tinh Cầu, có vỏ trắng, cùi trắng, hạt trắng nhưng nước lại đỏ như máu; Tam Nguyệt Hồng thơm ngon, chín sớm; Nhu Mễ Từ, thơm ngon, chín muộn, v.v.

Nhà thơ Tô Thức (1037-1101) lúc cuối đời từng bị giáng chức và đưa đi làm quan nhỏ ở phía nam tỉnh Quảng Đông. Ở đấy có rất nhiều quả vải ngon, ông ăn mãi không chán nên đã sáng tác bài thơ “Thực lệ chi” (Ăn quả vải), như sau

罗 浮 山下 四 時 春,
La Phù sơn hạ tứ thời xuân.
芦 橘 杨 梅 次第 新。
Lư quất dương mai thứ đệ tân
日 啖 荔 枝 三 百 颗,
Nhật đạm lệ chi tam bách khoả,
不 辞 长 作 岭 南 人
Bất từ trường tác Lĩnh Nam nhân.

Nghĩa là:

Dưới núi La Phù, xuân suốt năm,
Quả ngọt luân phiên, tha hồ ăn.
Ngày xơi vải ngon ba trăm quả,
Chẳng ngại biến thành người Lĩnh Nam.

Ở tỉnh Tứ Xuyên cũng có những vùng khá nổi tiếng về quả vải ngon, ví dụ như ở Lô Châu, Nhung Châu, hiện nay quả vải vẫn là một đặc sản quan trọng.
Mày nghĩ như tao đó, lịt chi trong từ điển. Chứ đéo có Vải đâu. An Nam tộc trùm viết truyện tự sướng và tự nhận còn hơn Trung đấy
 
Tao nói với mày sử cận đại của Lừa đọc cũng buồn cười bỏ mẹ ra. Ngay truyện nhà Nguyễn với Tây Sơn. Sử nâng bi 3 anh em thảo khấu Hồ Thơm. Tao chỉ hỏi là nếu dân nó đéo theo, đéo có lính thì thua hay thắng. Suốt ngày ra rả cái giọng nếu anh Thơm còn sống thì Lừa giờ là rồng. Hay vua Tàu ngu đến mức mang 29 vạn quân sang Lừa ăn tết, rồi anh Thơm làm 1 quả đáng cửa mở 29 vạn quân chạy tụt quần.
Thằng Thơm là thằng Chăm, cắm đầu thờ thằng giặc cỏ. Sửa sử bôi bác tiền nhân mở rộng bờ cõi là thứ vô ơn đó mày
 
Vải bên TQ cũng có. Thế sao nó nhập ở VN lắm thế nhỉ? Hôm nay vào topic này tao mới biết bên TQ cũng có vải. Mình gà vãi đái
 
Theo tao đéo nên đi vào tiểu tiết. Có 1 điều là Tàu nó cũng có vải và anh Loan Thúc ko cống cho Madamm Dương. Chứ giờ xác định được thế đéo nào giống gốc được.
Đúng rồi, tao ko nói về việc TQ có vải hay ko vì tao đã khẳng định sẵn vải cũng là cây bản địa của miền nam TQ. Cái tao muốn nói là có nhiều thằng tự nhục bảo vải là từ TQ du nhập về VN. Nói chung là tao đã trích khá đầy đủ, vải là cây bản địa của miền nam TQ và phần lớn các nước đông nam á.

Còn về vì sao vải hay nhập VN thì tao nghĩ là vải ưa nóng ẩm, nên càng xuống miền nam vải càng ngon. Cái này thì chỉ đơn giản là khí hậu VN thích hợp vải ngon hơn TQ thôi, cái này thì là do trời rồi.
 
Thật hay đùa? Tao cũng đc sử kha khá nhưng ko biết về chi tiết và dự án này
Sách Khâm định Việt sử Thông giám cương mục(Tiền biên, Quyển 2, tờ 82 và 83) của Quốc sử quán triều Nguyễn, đã cung cấp một số thông tin như sau:

-Theo Tùy sử, tướng Lưu Phương khi đi đánh Lâm Ấp, qua cột đồng của Mã Viện, đi về phía nam 8 ngày thì đến quốc đô Lâm Ấp. Trong khoảng niên hiệu Nguyên Hòa (806 - 820) đời Đường, An Namđô hộ là Mã Tổng lại lập hai cột đồng ở chỗ Mã Viện dựng cột đồng trước, để tỏ ra mình là dòng dõi con cháu Phục Ba (Mã Viện).-Theo sách Thông điển của Đỗ Hữu, từ nước Lâm Ấp đi về phía nam, đi thủy, đi bộ hơn hai nghìn dặm đến đấy có nước Tây Đồ Di là chỗ Mã Viện dựng hai cột đồng để nêu địa giới đấy.-Theo Tân Đường thư, ở châu Bôn Đà Lãng của Lâm Ấp, phía nam là năm bãi lớn, có núi "cột đồng" (đồng trụ sơn), hình núi như cái lọng dựng nghiêng, về phía tây có nhiều núi đá, phía Đông là biển lớn. Cột đồng đó là do Mã Viện dựng lên
 
Sách Khâm định Việt sử Thông giám cương mục(Tiền biên, Quyển 2, tờ 82 và 83) của Quốc sử quán triều Nguyễn, đã cung cấp một số thông tin như sau:

-Theo Tùy sử, tướng Lưu Phương khi đi đánh Lâm Ấp, qua cột đồng của Mã Viện, đi về phía nam 8 ngày thì đến quốc đô Lâm Ấp. Trong khoảng niên hiệu Nguyên Hòa (806 - 820) đời Đường, An Namđô hộ là Mã Tổng lại lập hai cột đồng ở chỗ Mã Viện dựng cột đồng trước, để tỏ ra mình là dòng dõi con cháu Phục Ba (Mã Viện).-Theo sách Thông điển của Đỗ Hữu, từ nước Lâm Ấp đi về phía nam, đi thủy, đi bộ hơn hai nghìn dặm đến đấy có nước Tây Đồ Di là chỗ Mã Viện dựng hai cột đồng để nêu địa giới đấy.-Theo Tân Đường thư, ở châu Bôn Đà Lãng của Lâm Ấp, phía nam là năm bãi lớn, có núi "cột đồng" (đồng trụ sơn), hình núi như cái lọng dựng nghiêng, về phía tây có nhiều núi đá, phía Đông là biển lớn. Cột đồng đó là do Mã Viện dựng lên
Đọc đâu đó thấy bảo ở sông Đà Rằng haha.
 
Quan điểm của tao là đọc Sử để giải trí thôi. Chứ đọc mà cố hiểu thì ung mẹ thủ với Sử Lừa.
 
Sự tích dưa hấu 99% cũng là xạo lồn :vozvn (19):
Đụ mẹ cái thời Hùng Vương là thời ngu muội, ăn lông ở lỗ, thằng mà người ta gọi là vua Hùng thực chất cũng chỉ là thằng già trưởng tộc trong 1 cái cộng đồng bé tí. Săn bắt hái lượm sống qua ngày, tầm nhìn đéo qua nổi ngọn cỏ, làm con cặc gì biết vượt biển mà đày Mai An Tiêm ra đảo 😂. Lại còn thả dưa hấu ra đại dương để vể đất liền mới sợ. Đéo biết thả ở đảo nào hay vậy :vozvn (19)::ops:
Thẳng ml này lại tự nhục. Đảo hoang tận Nga Sơn Thanh Hoá. Nhưng nếu tao là người chép sử, tao sẽ xui vua rằng đó là Hoàng Sa, để chứng minh chủ quyền tử 4000 năm nay. Đm bọn Tàu.
 

Có thể bạn quan tâm

Top