Công nhân bay (P3)
Duty free dịch sang tiếng Việt có nghĩa là hàng-miễn-thuế, và thế là mặc nhiên trong tiềm thức của mọi người thì giá-bày-bán của những mặt hàng ở Duty free chắc phải là RẺ NHẤT. Tao cũng đã từng ngu-ngơ như thế, phần vì những năm 199x lương gross vẫn chỉ 3 con số, sau khi nộp PIT đâu đó còn lại tầm hơn 500$ tẹo nên sang lắm cũng chỉ dám mua cái đồng hồ Longines loại rẻ tiền nhất nhưng vẫn automatic movement. Thẻ tín dụng mãi những năm 1995/1996 ACB là ngân hàng đầu tiên ở Vietnam phát hành và bắt ký quỹ mới cho cái hạn mức đâu như 90% số tiền ký quỹ nên nhìn mấy cái Cartier, Omega cả chục nghìn Mỹ kim mà hoảng. Cũng tinh tướng biết một vài thứ tiếng nên hồi làm tư vấn cho VNA thuê khô mấy cái tàu bay, được giao dẫn 1 nhóm các chuyên viên bên phố Nguyễn Sơn sang Sing chơi là chính, đào tạo là phần phụ lúc về dẫn các bạn ghé Changi Duty Free mua tặng mỗi người 200$ travel allowance thì trợn ngược mắt lên khi thấy ông trưởng đoàn rút ra cái thẻ VNA-Crew và được discount hẳn 20% với nước hoa và 10% với rượu. Voila, tao bắt đầu tò mò với đám người-giời, và sau này khi tiền lương lên 4 chữ số thì mới biết rằng: đồng hồ, hàng xa xỉ mua ở Duty Free là ... đắt hơn rất nhiều so với mua trong shop nếu biết chỗ mua.
Nếu bọn mày trong này những thằng 7x đít chơi vơi, 8x đời đầu để ý thì rất đông Á hậu và một vài Hoa hậu báo Tiền Phong những năm 199x sau khi lên ngôi thì đều làm tiếp viên hàng không cả, ví như Vi Thị Đông, Ngọc Khánh, Đàm Lưu Ly, Mai Hương, Quỳnh Mai… còn mỹ nhân từ các lò Sân khấu điện ảnh, múa, thì nhiều vô kể. Dạo đấy bay nhàn, áo dài hồng đi làm bằng Dream II nhiều lắm và hình như chưa em nào có 4 bánh, cả ở ĐTV phía Bắc mạn Nguyễn Sơn hay FTC phía Nam đường Hồng Hà.
(chưa hết...)
Duty free dịch sang tiếng Việt có nghĩa là hàng-miễn-thuế, và thế là mặc nhiên trong tiềm thức của mọi người thì giá-bày-bán của những mặt hàng ở Duty free chắc phải là RẺ NHẤT. Tao cũng đã từng ngu-ngơ như thế, phần vì những năm 199x lương gross vẫn chỉ 3 con số, sau khi nộp PIT đâu đó còn lại tầm hơn 500$ tẹo nên sang lắm cũng chỉ dám mua cái đồng hồ Longines loại rẻ tiền nhất nhưng vẫn automatic movement. Thẻ tín dụng mãi những năm 1995/1996 ACB là ngân hàng đầu tiên ở Vietnam phát hành và bắt ký quỹ mới cho cái hạn mức đâu như 90% số tiền ký quỹ nên nhìn mấy cái Cartier, Omega cả chục nghìn Mỹ kim mà hoảng. Cũng tinh tướng biết một vài thứ tiếng nên hồi làm tư vấn cho VNA thuê khô mấy cái tàu bay, được giao dẫn 1 nhóm các chuyên viên bên phố Nguyễn Sơn sang Sing chơi là chính, đào tạo là phần phụ lúc về dẫn các bạn ghé Changi Duty Free mua tặng mỗi người 200$ travel allowance thì trợn ngược mắt lên khi thấy ông trưởng đoàn rút ra cái thẻ VNA-Crew và được discount hẳn 20% với nước hoa và 10% với rượu. Voila, tao bắt đầu tò mò với đám người-giời, và sau này khi tiền lương lên 4 chữ số thì mới biết rằng: đồng hồ, hàng xa xỉ mua ở Duty Free là ... đắt hơn rất nhiều so với mua trong shop nếu biết chỗ mua.
Nếu bọn mày trong này những thằng 7x đít chơi vơi, 8x đời đầu để ý thì rất đông Á hậu và một vài Hoa hậu báo Tiền Phong những năm 199x sau khi lên ngôi thì đều làm tiếp viên hàng không cả, ví như Vi Thị Đông, Ngọc Khánh, Đàm Lưu Ly, Mai Hương, Quỳnh Mai… còn mỹ nhân từ các lò Sân khấu điện ảnh, múa, thì nhiều vô kể. Dạo đấy bay nhàn, áo dài hồng đi làm bằng Dream II nhiều lắm và hình như chưa em nào có 4 bánh, cả ở ĐTV phía Bắc mạn Nguyễn Sơn hay FTC phía Nam đường Hồng Hà.
(chưa hết...)
Sửa lần cuối: