NGƯỜI ĂNG LÊ 100%
Tôi là Thằng mặt lồn
Muốn thay đổi Việt Nam thì phải thay đổi từ giáo dục, nhưng mà ngu dân đã và sẽ luôn là một chính sách quan trọng của đảng nên điều này sẽ không bao giờ có thể thực hiện. Tuy nhiên tôi vẫn muốn nêu lên cho anh em một ví dụ để anh em biết sự khác nhau giữa gíao dục Ăng Lê và giáo dục An Nam, và vì sao người Ăng Lê có tư duy cao hơn người An Nam rất nhiều trong khi lẽ ra người An Nam cũng là 1 tộc người rất thông minh.
Ở Anh Quốc, khi còn nhỏ thì mỗi học sinh đã được giáo viên dậy cho kỹ năng phản biện chứ không phải cô giáo nói 1 thì mình phải nghe 1, nói 2 là mình phải nghe 2. Hồi lớp 10 hay lớp 11 thì chúng tôi được dậy về chiến tranh thế giới trong đó có đề cập đến ông thủ tướng Winston Churchill; ông này là 1 chính khách lừng danh thời đó và chúng tôi được cô giáo đưa ra nhiệm vụ là phải viết bài đánh giá trung thực về con người này.
Bọn học sinh chúng tôi mỗi người mỗi ý, đứa thì bảo ông này là anh hùng của đất nước, đứa thì bảo ông này là 1 chính trị gia rất giỏi, đứa thì bảo ông này là 1 tên giết người hàng loạt, đứa thì bảo ông này là 1 kẻ phân biệt chủng tộc, đứa thì bảo ông này là 1 kẻ phản bội người dân, đứa thì bảo ông này là kẻ có tư tưởng da trắng thượng đẳng etc., Tôi thì dĩ nhiên cho rằng ông ý là 1 người hùng, mình dù gì cũng không phải là người Anh gốc nên phải giữ ý một tí chứ.
Nhưng khi kết quả chấm điểm được đưa ra thì các bạn VN như mọi người sẽ rất ngạc nhiên. Những bài luận khen ông Winston Churchill đều được điểm cao nhất là chưa đến 70, đa phần toàn 40-60; còn những đứa chê bai chỉ trích ông Winston Churchill là kẻ sát nhân, tên đồ tể, là tên phân biệt chủng tộc, là tên theo chủ nghĩa da trắng thuợng đẳng, là 1 kẻ máu lạnh thì thường là được điểm rất cao, có đứa được trên 80 điểm, còn đâu đa phần toàn trên 70 điểm. Lý lẽ của giáo viên đưa ra là muốn khen thì rất dễ còn phê bình mới là việc khó, phê bình thì cần phải có lý lẽ và bằng chứng đanh thép hơn, vì thế các em chê bai chỉ trích sẽ được điểm cao.
Đây là 1 nghị viên trong quốc hội Scotland, ông ta đã chỉ trích Winston Churchill giống như bọn trẻ con lớp tôi thời đó và ông ta vẫn là 1 nghị viên trong quốc hội, không những thế ông ta còn được thăng chức vì được vô số người dân ủng hộ.
Điều này khác với giáo dục An Nam các bạn, các bạn cho người này người kia là thánh trong khi họ đã làm những việc quá tởm lợm mà không ai được quyền phán xét họ. Khi các bạn tôn thờ 1 người không ra gì thì liệu con đường các bạn đi có còn vinh quang hay không? Sự vinh quang chỉ đến khi bạn muốn theo bước những con người đúng đắn làm những việc đúng đắn mà thôi.
Ở Anh Quốc, khi còn nhỏ thì mỗi học sinh đã được giáo viên dậy cho kỹ năng phản biện chứ không phải cô giáo nói 1 thì mình phải nghe 1, nói 2 là mình phải nghe 2. Hồi lớp 10 hay lớp 11 thì chúng tôi được dậy về chiến tranh thế giới trong đó có đề cập đến ông thủ tướng Winston Churchill; ông này là 1 chính khách lừng danh thời đó và chúng tôi được cô giáo đưa ra nhiệm vụ là phải viết bài đánh giá trung thực về con người này.
Bọn học sinh chúng tôi mỗi người mỗi ý, đứa thì bảo ông này là anh hùng của đất nước, đứa thì bảo ông này là 1 chính trị gia rất giỏi, đứa thì bảo ông này là 1 tên giết người hàng loạt, đứa thì bảo ông này là 1 kẻ phân biệt chủng tộc, đứa thì bảo ông này là 1 kẻ phản bội người dân, đứa thì bảo ông này là kẻ có tư tưởng da trắng thượng đẳng etc., Tôi thì dĩ nhiên cho rằng ông ý là 1 người hùng, mình dù gì cũng không phải là người Anh gốc nên phải giữ ý một tí chứ.
Nhưng khi kết quả chấm điểm được đưa ra thì các bạn VN như mọi người sẽ rất ngạc nhiên. Những bài luận khen ông Winston Churchill đều được điểm cao nhất là chưa đến 70, đa phần toàn 40-60; còn những đứa chê bai chỉ trích ông Winston Churchill là kẻ sát nhân, tên đồ tể, là tên phân biệt chủng tộc, là tên theo chủ nghĩa da trắng thuợng đẳng, là 1 kẻ máu lạnh thì thường là được điểm rất cao, có đứa được trên 80 điểm, còn đâu đa phần toàn trên 70 điểm. Lý lẽ của giáo viên đưa ra là muốn khen thì rất dễ còn phê bình mới là việc khó, phê bình thì cần phải có lý lẽ và bằng chứng đanh thép hơn, vì thế các em chê bai chỉ trích sẽ được điểm cao.
Đây là 1 nghị viên trong quốc hội Scotland, ông ta đã chỉ trích Winston Churchill giống như bọn trẻ con lớp tôi thời đó và ông ta vẫn là 1 nghị viên trong quốc hội, không những thế ông ta còn được thăng chức vì được vô số người dân ủng hộ.
Điều này khác với giáo dục An Nam các bạn, các bạn cho người này người kia là thánh trong khi họ đã làm những việc quá tởm lợm mà không ai được quyền phán xét họ. Khi các bạn tôn thờ 1 người không ra gì thì liệu con đường các bạn đi có còn vinh quang hay không? Sự vinh quang chỉ đến khi bạn muốn theo bước những con người đúng đắn làm những việc đúng đắn mà thôi.