[Bên lề cuộc sống] Vị khách Nữ việt kiều Mỹ.

Nay viết văn đéo thấy tổ lái nữa nhỉ, lẽ ra phút cuối cổ phải đưa 100 đô khỏi thối, đi đổi thì bị gô cổ vì tiền giả mới đúng
 
Lâu thế mà mày còn nhớ chi tiết nhỉ. Bái phục đấy...cơ mà khi nào mày về, 20 năm nữa như cô việt kiều mỹ của tau à ?!
Nếu có thằng nào rủ tao qua khu Song hành Ql22 kế bên an sương nhậu sương sương thì mai tao quá giang tàu bay về luôn :vozvn (18):
 
Tau khoái ăn bánh hẹ hơn bột chiên, lúc trc tau hay ăn ở nguyễn kim gần sân Thống nhất
Khu đó 1 thời tao cũng ở khi còn làm bốc vác dưới bến bình đông. Khu đó đồ ăn ng hoa ngon vãi
 
Nay viết văn đéo thấy tổ lái nữa nhỉ, lẽ ra phút cuối cổ phải đưa 100 đô khỏi thối, đi đổi thì bị gô cổ vì tiền giả mới đúng
Bạng tưởng tượng tốt quá.
 
Nếu có thằng nào rủ tao qua khu Song hành Ql22 kế bên an sương nhậu sương sương thì mai tao quá giang tàu bay về luôn :vozvn (18):
Đụ...địa bàn tau, khu đó chỉ cần hỏi Lê xe ôm đâu ng ta dẩn mày tới chổ tau đứng bắt khách luôn.
 
Khu đó 1 thời tao cũng ở khi còn làm bốc vác dưới bến bình đông. Khu đó đồ ăn ng hoa ngon vãi
Bến bình đông cầu số 2 hả gã, q6 8 5 10 11 thì đồ ăn người hoa nhiều lắm, cả tuổi thơ tau loanh quanh ở đó nhiều kỉ niệm từ tình yêu tới ẩm thực, giờ tha phương cầu thực rồi nhiều kỉ niệm ùa về quá
 
Bến bình đông cầu số 2 hả gã, q6 8 5 10 11 thì đồ ăn người hoa nhiều lắm, cả tuổi thơ tau loanh quanh ở đó nhiều kỉ niệm từ tình yêu tới ẩm thực, giờ tha phương cầu thực rồi nhiều kỉ niệm ùa về quá
Đi lằm đi lốn về mà húp múi mít việt nam. Xưa tau hay bốc vác cho mấy ghe gạo ở đó.
 
Sự thật đấy, tôi ko biết xạo lồn đâu. Có vợ chồng chủ quán Bộ Chiên 23 Trần Văn Kỷ - Bình Thạnh ,làm chứng ă.
Ở SG nếu chỉ chạy xe ôm nuôi vợ con thì ko thể đủ sống đc. Chắc huynh đài đây là bật giàu có đức cao vọng trọng chạy xe chỉ là thỏa mãn đam mê ngắm gái ngoài đường và che dấu đi sự giàu sang của gia đình mình
 
Inbox số đi lúc nào set kèo lai rai chơi
Nói thật thì inbox số qua mật thư ko an toàn bạng ạ. Khi nào ngẩu hứng hẹn hò cứ nhắn địa chỉ thời gian qua mật thư, đừng lo tôi chạy xe ôm nên onl xam 24/7.
 
  • Vodka
Reactions: Mun
Ở SG nếu chỉ chạy xe ôm nuôi vợ con thì ko thể đủ sống đc. Chắc huynh đài đây là bật giàu có đức cao vọng trọng chạy xe chỉ là thỏa mãn đam mê ngắm gái ngoài đường và che dấu đi sự giàu sang của gia đình mình
Bạng xem tóp tóp quá 180p rồi, bớt bớt đi. Tôi nghèo có giấy xác nhận của khu phố đấy ko phải giả nghèo đâu.
 
Kỹ năng quảng cáo của bạng thật là tuyệt đỉnh luôn đấy 🤣🤣🤣 đọc xong là trong đầu tôi chỉ còn đọng lại mấy chữ " bột chiên"... "23 Trần Văn Kỷ " ... nói chung cũng ấn tượng đấy 😄😄😄
Quán của @anhlucky phải ko?
 
Như thông lệ, sáng nay tau dắt xe ra khỏi nhà lúc bốn giờ sáng, ra ngã tư đứng phơi sương cặp dái tới bảy giờ ế chỏng vó không có cuốc nào. Đang tính đánh con wave đi làm hớp cà phê thiếu chiều trả tiền thì có khách vẩy. Ngon lành , lấy giá mở hàng 80k cho chặng đường từ ngã tư An Sương lên chợ Bà Chiểu. Đường Sài Gòn canh đó cũng còn vắng nên tao túc tắc chạy chầm chậm, cốt là để con xe ấm máy, một phần cũng vì nữ khách kia nom có vẻ cơ thể không có thon gọn cho mấy nên có cố nữa cũng không chạy nhanh được. Con xe è mình leo lên cầu Hoàng Hoa Thám thì lúc này nữ khách mới lên tiếng the thé trong làn gió sáng mai,
- Chú, chú chạy nhanh xíu được không ạ ! Tao lấy làm thắc mắc vì giờ này công sở đã nơi nào mở cửa đâu mà vội cà, nên mới hỏi,
- Đi chợ thôi mà vội vậy cô. Đáp lại tau ngay sau đó là cái lý dó hết sức ngở ngàng.
- Dạ cháu đi mua vàng, ra sớm tí mua phiên đầu cho giá nó ổn . Lúc này tao mới để ý cái giỏ cần xé nằm giữa yên xe ngăn cách cái lưng tao và cặp dú như muốn lộn ra ngoài đang tưng tưng kia. Đúng là người giàu họ tranh thủ từng tí, chớ có đâu mà túc tắc như đám xe ôm bọn tau suốt đời nghèo.
Thế rồi ráng lắm tao cũng vít lên được 60km giờ, cả đoạn đường từ lăng cha cả ra chợ bà chiểu trắng xóa một màu khói do con wave hở bạc mà tau hổm giờ chưa có tiền sửa.
Xong cuốc xe đầu ngày, 80k như đã nói ban đầu lại còn được boa thêm 20k vậy là ấm túi. Đang định bụng tấp đâu đó làm ly cà phê cho ngày mới thêm năng động thì điện thoại lúc này nổ áp.

Khách ở 23 Trần Văn Kỷ - Bình Thạnh đi sân bay.

Tới đây các mày thấy có gì quen quen chưa, đó, ngay cái địa chỉ không xa lạ với Xamer này .
Nghĩ bụng cơ duyên thế chứ lị, có khi nào vợ chồng cái @BaeNu đặt xe không tă. Nói rồi tao cũng dẹp cái ý định đi uống cà phê rồi vội vội vàng vàng phi xe tới địa chỉ quán bột chiên.
Dòm tới dòm lui thì không thấy vợ chồng cái NỤ đâu, chỉ thấy vợ chồng ông cụ đang lúi húi dọn xe hàng ra bán buổi sáng. Rồi thì đâu đó một lúc có vị khách Nữ trong quán đi ra, kéo theo cái va-li hồng cánh sen trông thướt tha sang trọng quá.
- Cô đi sân bay hả ?
- Đúng rồi, Em vừa đặt xe xong anh tới.
Cái giọng lơ lớ do lâu ngày không nói tiếng mẹ đẻ tau nhận ra ngay đây là việt kiều rồi. Nhưng quan trọng hơn là sang xịn mịn dú to quá trời. Đúng là dân sống nhờ bơ thừa sữa cặn xứ tư bản giảy chết có khác...ngon chảy ke.

Và sau đó là câu chuyện mà hôm nay tau muốn kể cho các mày nghe. Một chút tò mò thêm lẩn dò xét tau đánh tiếng hỏi cho cuốc xe thêm thân thiện nhằm lấy năm sao vô te.
- Hỏi thật không phải chứ trông cô sang trọng vầy mà sáng sớm lại ghé cái quán bột chiên bé bé đó ăn à , tôi nghĩ như cô phải ăn ở quán sang trọng chí ít là có gắn sao Michelin mới hợp khẩu vị chứ nhỉ.
Cũng là cái giọng lơ lớ việt kiều đó . Dạ thật sự với anh là em ở khách sạn ngoài quận 1, sáng nay bay về bên kia nên trước khi về em muốn ghé lại ăn để tìm lại hương vị xưa thôi. Cũng 20 năm rồi từ ngày lấy chồng bên ấy em mới về.

Tao có chút bất ngờ, nên dò hỏi thêm thì ra là quán này đã bán hơn 20 năm rồi.
- Thế hương vị giờ giống xưa không cô ?!
- Vẩn vậy anh à, vẩn đậm đà nước chấm, bột chiên giòn đều, Vị béo nhưng không ngấy. Đúng cái vị ngon mà 20 năm trước em từng ăn. Ngon lắm đó anh, hôm nào anh ăn thử đi. Cô nàng cứ thao thao về món ăn mà đâu có biết rằng tao cũng là khách ruột của quán ăn suốt .
Tính ra thì cũng có chút lương duyên giữa tôi và cô đấy, khi hai con người ở hai đất nước, hai thân phận hai tầng lớp khác biệt lại thích và ghiền cái hương vị bột chiên ở quán 23 Trần Văn Kỷ - Bình Thạnh này- tao thầm nghĩ trong bụng.

Luyên thuyên một hồi thì con xe cũng ra tới sân bay Tân Sơn Nhất.
- Em gửi anh tiền xe, nói rồi cô nàng đưa tao 650k làm tao giật mình.
- Cô có nhầm ko, cuốc xe có 50k thôi. Tôi đâu có chặc chém tua đồng hồ như đám taxi mà cô đưa dữ vậy.
- Thật ra là trong túi em còn chừng này tiền Việt, mang về bên kia cũng không xài được mà giờ đi đổi cũng chẳng đáng công lại trể giờ làm thủ tục thôi anh nhận coi như em gửi anh chút quà.
Nghe xong tai tao như ù đi, mắt cay xè như ai thổi tàn thuốc vào vậy. Từ chối khó quá nên tao đành nhận nhưng cố nói với theo một câu để giữ thể diện cánh xe ôm nước nhà - nghèo cho sạch rách cho thơm.
- Khi nào cô về lại bên này tôi sẽ mời cô ăn bột chiên ở 23 Trần Văn Kỷ - Bình Thạnh.
Sau câu nói đó thì bóng dáng cô nàng cũng lẫn khuất dần , khi chuẩn bị quay xe về tao nghe loáng thoáng từ trong đám đông câu nói lơ lớ giọng việt kiều mà lòng đầy tâm tư.
- Không biết khi nào em về lại, có khi 20 năm nữa nhưng nếu được mỗi khi ăn bột chiên anh nhớ tới em nhă....

Tao quay về mà trong lòng có chút bùi ngùi, bao nhiêu niềm vui tươi như bị cảm xúc dồn nén lại. Tao quyết định hôm nay chạy thế đủ rồi, cất xe và lên Xam kể lại câu chuyện tình người cho các mày nghe.Và vì số tiền boa kia cũng đủ sổ hụi chiều nay tao đóng cho vợ nên không lo bị quỳ vỏ sầu riêng nữa.
Tao chưa gặp tml xe ôm nào mà văn tốt như mày cả
 
Chúc mừng thế hệ sau của bạng.
cảm ơn bạng. Tôi thấy cán bụ xứ lừa ta ngày càng vẽ ra nhiều dự án siêu dự án nhất đna nhất châu lục rồi sau đó là các đại án siêu đại án cộng thêm tình hình nợ công ngày 1 tăng lên và diễn biến hết sức phức tạp, nên ngu tôi tìm cách cút khỏi đông lào trc khi quá muộn
 
Top