1.Thật ra như tao nói, thời bắc thuộc nó khai hoá nhiều hơn là phá hủy. Thờ cúng quan lại Tàu rất nhiều - Ngta khai hoá cho dân Việt. Ví dụ, Sử cũ ghi rất nhiều đền, thờ Nhâm Diên và tích quang - Thái thú Giao Chỉ, Cửu chân...vì mấy ông ấy dạy dân biết cày cấy, nuôi con này con kia. Trước thời ấy dân Cửu chân dell cả biết trồng trọt, toàn săn bắt và hái lượm
2. Chuyện Mã Viện cho lính giết con trai, hiếp con gái Giao chỉ hay bỏ người vào cối giã là truyện truyền miệng mấy ngàn năm rồi. Chẳng ai biết là thật hay không. Chính sử chỉ ghi chiến tích chém hơn vạn thủ cấp quân Hai Bà Trưng thôi. Có giết chắc cũng vài vạn, chứ k giết hết. Số liệu dân số tao đưa trên kia là bọn tàu nó ghi, tao k nghĩ ra
3. Chuyện chữ GIAO CHỈ. T đính chính lại
3.1 Giao là vùng đất tiếp giáp, Chỉ cũng là có nghĩa là đất. Chữ này chép lần đầu trong thiên Vũ Cống (thời Xuân Thu bên Tàu) chỉ vùng đất nay là Hà Nam. Ý là vùng giáp với người Hoa Hạ. Dần dần bọn Tàu nó mở rộng lãnh thổ, vùng Giao Chỉ dần dần dời về phía Nam. Đến đời Hán mới cố định ở Việt Nam. Xưa Tàu nó gọi phía Nam là giao chỉ, phía Bắc là sóc phương. Sóc phương trong vũ cống là Sơn Tây, bây giờ là Nội Mông cổ.
3.2 Có ông bác sĩ người Pháp viết luận văn thời Pháp thuộc, chứng minh cái tật hai ngón chân cái giao nhau là tật không phải tật phổ biển ở Việt Nam và nhiều sắc dân khác trên thế giới cũng bị
Cho nên tao tin việc người Giao Chỉ theo ý hiểu là do để chân bt thì 2 ngón giao nhau là cách lũ Tàu Khựa nó phỉ báng dân Việt mình