Vertu có gì đáng để mua?

12h.12h

Bậc Thầy Kể Chuyện
Tao biết Vertu rất vô tình, khoảng cuối 2009 lên hiệu sách ở Taka mua, chờ thanh toán đông quá vớ đại cuốn tạp chí The RAKE đọc, đúng số có bài viết về mẫu Signature của Vertu. Dạo đấy tao vẫn đang ôm cái cục gạch Nokia 6310i nghe gọi nhắn tin xả láng 1 tuần sạc 1 lần mà vẫn còn vài vạch, thấy mấy cái bản vẽ đẹp quá nên lấy thêm số the RAKE về, và bắt đầu thấy thích. Đời đúng là hay ngược: tao chả mua cái Signature nào dùng cả, mua đi cho thì có; đại khái thì cũng giống như có mấy thằng cưới vợ là người yêu đầu tiên đâu, nhỉ?

Vertu theo tao thì có 3 dòng thôi: (i) Vertu ngu, tức là chả khác đéo gì cái Nokia 1100 huyền thoại giá chưa đến 300 nghìn đồng ngoại trừ miếng da ốp lưng mà đại diện là Ascent; (ii) Vertu chưa khôn (chạy hệ điều hành Symbian, đại diện là Quest hoặc Constellation) và (iii) Vertu khôn mà đại diện là Signature Touch hoặc Aster. Tao bỏ qua Signature vì không dùng nên không đánh giá cái mẫu (mà theo tao) là nửa nạc nửa mỡ này.

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên tiêu chí cấu hình, chức năng thì thật mày Vertu chả có cái đéo gì đáng kể so với 1 cái điện thoại đôi ba triệu đồng vì cũng chỉ nghe, gọi, nhắn tin và nếu có chạy 3G thì cũng chỉ không quá 4 tiếng đồng hồ là pin hết sạch. Thời Vertu hưa phá sản thì bọn hãng nó cung cấp dịch vụ Vertu concierge với cái email @vertu.com (muốn dùng phải đóng phí, đâu mỗi năm gần chục triệu Hồ tệ lâu rồi không nhớ); tao dùng hết thời gian miễn phí rồi thôi cũng đéo đăng ký tiếp vì cái loại trung lưu như mình cần đéo gì phải đặt chỗ trước ở mấy cái club với event Xang-Chọng của giới Elite mà cần concierge giúp. Vụ email đuôi @vertu.com thì đời đúng là lố bịch, mấy cái smart phone như Signature Touch với Aster chạy Android, thằng đéo nào chả phải đăng ký 1 cái gmail để mà cài đặt, thế thì [email protected] để làm cảnh chứ dở hơi đéo gì mà lắm email thế?

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên mức độ quý hiếm của nguyên, vật liệu và tay nghề người thợ thì Vertu cũng đéo được xếp chiếu trên bởi ngoại trừ một số ít máy thân vỏ, bàn phím làm từ vàng 18k hay sapphire thì còn lại cũng chỉ làm bằng những thứ rất xoàng: da thuộc, thép không rỉ, mẩu đá ruby bằng khoảng 2 hạt gạo, thêm cái màn hình sapphire nhân tạo chống trầy; chấm hết. Veru tuổi đéo gì khi xếp bên cạnh GoldVish, quá bằng bì phấn Dior với vôi bột rắc đường.

Nếu đánh giá 1 cái điện thoại dựa trên thiết kế về hình dáng thì Vertu kém xa những thương hiệu à la mode sáng choang, bóng bảy. Thiết kế Vertu đậm đặc chất Ăng-lê bảo thủ sang thế kỷ 21 được 1/5 rồi vẫn mơ màng “mặt trời chưa bao giờ lặn khỏi nước Anh”.

Mịa, chê toàn tập thế mà sao tao lại vẫn mua; mua để dùng, mua sưu tập nữa? Nói luôn tao là thằng trung lưu thôi, mua gì tầm nghìn đô là cũng phải tự hỏi mua để làm gì chứ không phải như các bác đại gia quẹt thẻ không cần lấy cuống receipt. Với người khác tao không biết, nhưng với tao thì mua/dùng Vertu là một trải nghiệm đáng giá đến từng triệu đồng. Biên rồi, post sau nhé; để các anh, các bạn chém trước đã vì trong xamvn này có rất nhiều cao nhân ẩn danh.

Để tạm đây mấy cái ảnh, thú vui sưu tập thôi (tranh, bút máy, bình sứ Minh Long II vẽ tay) chứ khoe mẽ cái đéo gì dăm ba cái điện thoại này.

IMG_20191008_213342.jpg

IMG_20191008_213424.jpg

IMG_20191008_213555.jpg


 
Nay mưa gió buồn chán hay sao mà bác viết về con vertu.cách đây 8 năm em có dùng con mobiado thằng anh họ cho ma hồi đó ko biết giá trị thực của con đó vì nó chả khác cục gạch nên mang đổi con iphone4 sài
 
Tao biết Vertu rất vô tình, khoảng cuối 2009 lên hiệu sách ở Taka mua, chờ thanh toán đông quá vớ đại cuốn tạp chí The RAKE đọc, đúng số có bài viết về mẫu Signature của Vertu. Dạo đấy tao vẫn đang ôm cái cục gạch Nokia 6310i nghe gọi nhắn tin xả láng 1 tuần sạc 1 lần mà vẫn còn vài vạch, thấy mấy cái bản vẽ đẹp quá nên lấy thêm số the RAKE về, và bắt đầu thấy thích. Đời đúng là hay ngược: tao chả mua cái Signature nào dùng cả, mua đi cho thì có; đại khái thì cũng giống như có mấy thằng cưới vợ là người yêu đầu tiên đâu, nhỉ?

Vertu theo tao thì có 3 dòng thôi: (i) Vertu ngu, tức là chả khác đéo gì cái Nokia 1100 huyền thoại giá chưa đến 300 nghìn đồng ngoại trừ miếng da ốp lưng mà đại diện là Ascent; (ii) Vertu chưa khôn (chạy hệ điều hành Symbian, đại diện là Quest hoặc Constellation) và (iii) Vertu khôn mà đại diện là Signature Touch hoặc Aster. Tao bỏ qua Signature vì không dùng nên không đánh giá cái mẫu (mà theo tao) là nửa nạc nửa mỡ này.

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên tiêu chí cấu hình, chức năng thì thật mày Vertu chả có cái đéo gì đáng kể so với 1 cái điện thoại đôi ba triệu đồng vì cũng chỉ nghe, gọi, nhắn tin và nếu có chạy 3G thì cũng chỉ không quá 4 tiếng đồng hồ là pin hết sạch. Thời Vertu hưa phá sản thì bọn hãng nó cung cấp dịch vụ Vertu concierge với cái email @vertu.com (muốn dùng phải đóng phí, đâu mỗi năm gần chục triệu Hồ tệ lâu rồi không nhớ); tao dùng hết thời gian miễn phí rồi thôi cũng đéo đăng ký tiếp vì cái loại trung lưu như mình cần đéo gì phải đặt chỗ trước ở mấy cái club với event Xang-Chọng của giới Elite mà cần concierge giúp. Vụ email đuôi @vertu.com thì đời đúng là lố bịch, mấy cái smart phone như Signature Touch với Aster chạy Android, thằng đéo nào chả phải đăng ký 1 cái gmail để mà cài đặt, thế thì [email protected] để làm cảnh chứ dở hơi đéo gì mà lắm email thế?

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên mức độ quý hiếm của nguyên, vật liệu và tay nghề người thợ thì Vertu cũng đéo được xếp chiếu trên bởi ngoại trừ một số ít máy thân vỏ, bàn phím làm từ vàng 18k hay sapphire thì còn lại cũng chỉ làm bằng những thứ rất xoàng: da thuộc, thép không rỉ, mẩu đá ruby bằng khoảng 2 hạt gạo, thêm cái màn hình sapphire nhân tạo chống trầy; chấm hết. Veru tuổi đéo gì khi xếp bên cạnh GoldVish, quá bằng bì phấn Dior với vôi bột rắc đường.

Nếu đánh giá 1 cái điện thoại dựa trên thiết kế về hình dáng thì Vertu kém xa những thương hiệu à la mode sáng choang, bóng bảy. Thiết kế Vertu đậm đặc chất Ăng-lê bảo thủ sang thế kỷ 21 được 1/5 rồi vẫn mơ màng “mặt trời chưa bao giờ lặn khỏi nước Anh”.

Mịa, chê toàn tập thế mà sao tao lại vẫn mua; mua để dùng, mua sưu tập nữa? Nói luôn tao là thằng trung lưu thôi, mua gì tầm nghìn đô là cũng phải tự hỏi mua để làm gì chứ không phải như các bác đại gia quẹt thẻ không cần lấy cuống receipt. Với người khác tao không biết, nhưng với tao thì mua/dùng Vertu là một trải nghiệm đáng giá đến từng triệu đồng. Biên rồi, post sau nhé; để các anh, các bạn chém trước đã vì trong xamvn này có rất nhiều cao nhân ẩn danh.

Để tạm đây mấy cái ảnh, thú vui sưu tập thôi (tranh, bút máy, bình sứ Minh Long II vẽ tay) chứ khoe mẽ cái đéo gì dăm ba cái điện thoại này.

IMG_20191008_213342.jpg

IMG_20191008_213424.jpg

IMG_20191008_213555.jpg



Bác 12h viết hay thật nhưng e thấy chơi vertu mà ko chơi signature thì k cong gọi là chơi vertu
 
Signature chơi thích mà. Nói thật là Vertu sướng nhất là nghe chuông. Dùng smart phone quen rồi thì hơi bí bách.

b8S5i.md.jpg
 
Ngưỡng mộ a, em chơi 1 con 8800 Gold ate thôi.
Dịp nào đó từ giờ đến cuối năm mình cần ủng hộ cho 1 quỹ từ thiện hoặc 1 trường hợp cơ nhỡ nào đó cần giúp đỡ; khi đó sẽ nhờ đến anh Bảy làm giúp mình, rồi mình sẽ gửi đến anh Bảy 1 cái Quest hoặc Aster. Tiền gửi đến quỹ từ thiện hoặc trường hợp cơ nhỡ nào đó chắc không quá 1,000$, còn anh Bảy có lòng góp thêm thì càng quý; được không ?
 
Dịp nào đó từ giờ đến cuối năm mình cần ủng hộ cho 1 quỹ từ thiện hoặc 1 trường hợp cơ nhỡ nào đó cần giúp đỡ; khi đó sẽ nhờ đến anh Bảy làm giúp mình, rồi mình sẽ gửi đến anh Bảy 1 cái Quest hoặc Aster. Tiền gửi đến quỹ từ thiện hoặc trường hợp cơ nhỡ nào đó chắc không quá 1,000$, còn anh Bảy có lòng góp thêm thì càng quý; được không ?
E luôn sẵn sàng a
 
Tao biết Vertu rất vô tình, khoảng cuối 2009 lên hiệu sách ở Taka mua, chờ thanh toán đông quá vớ đại cuốn tạp chí The RAKE đọc, đúng số có bài viết về mẫu Signature của Vertu. Dạo đấy tao vẫn đang ôm cái cục gạch Nokia 6310i nghe gọi nhắn tin xả láng 1 tuần sạc 1 lần mà vẫn còn vài vạch, thấy mấy cái bản vẽ đẹp quá nên lấy thêm số the RAKE về, và bắt đầu thấy thích. Đời đúng là hay ngược: tao chả mua cái Signature nào dùng cả, mua đi cho thì có; đại khái thì cũng giống như có mấy thằng cưới vợ là người yêu đầu tiên đâu, nhỉ?

Vertu theo tao thì có 3 dòng thôi: (i) Vertu ngu, tức là chả khác đéo gì cái Nokia 1100 huyền thoại giá chưa đến 300 nghìn đồng ngoại trừ miếng da ốp lưng mà đại diện là Ascent; (ii) Vertu chưa khôn (chạy hệ điều hành Symbian, đại diện là Quest hoặc Constellation) và (iii) Vertu khôn mà đại diện là Signature Touch hoặc Aster. Tao bỏ qua Signature vì không dùng nên không đánh giá cái mẫu (mà theo tao) là nửa nạc nửa mỡ này.

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên tiêu chí cấu hình, chức năng thì thật mày Vertu chả có cái đéo gì đáng kể so với 1 cái điện thoại đôi ba triệu đồng vì cũng chỉ nghe, gọi, nhắn tin và nếu có chạy 3G thì cũng chỉ không quá 4 tiếng đồng hồ là pin hết sạch. Thời Vertu hưa phá sản thì bọn hãng nó cung cấp dịch vụ Vertu concierge với cái email @vertu.com (muốn dùng phải đóng phí, đâu mỗi năm gần chục triệu Hồ tệ lâu rồi không nhớ); tao dùng hết thời gian miễn phí rồi thôi cũng đéo đăng ký tiếp vì cái loại trung lưu như mình cần đéo gì phải đặt chỗ trước ở mấy cái club với event Xang-Chọng của giới Elite mà cần concierge giúp. Vụ email đuôi @vertu.com thì đời đúng là lố bịch, mấy cái smart phone như Signature Touch với Aster chạy Android, thằng đéo nào chả phải đăng ký 1 cái gmail để mà cài đặt, thế thì [email protected] để làm cảnh chứ dở hơi đéo gì mà lắm email thế?

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên mức độ quý hiếm của nguyên, vật liệu và tay nghề người thợ thì Vertu cũng đéo được xếp chiếu trên bởi ngoại trừ một số ít máy thân vỏ, bàn phím làm từ vàng 18k hay sapphire thì còn lại cũng chỉ làm bằng những thứ rất xoàng: da thuộc, thép không rỉ, mẩu đá ruby bằng khoảng 2 hạt gạo, thêm cái màn hình sapphire nhân tạo chống trầy; chấm hết. Veru tuổi đéo gì khi xếp bên cạnh GoldVish, quá bằng bì phấn Dior với vôi bột rắc đường.

Nếu đánh giá 1 cái điện thoại dựa trên thiết kế về hình dáng thì Vertu kém xa những thương hiệu à la mode sáng choang, bóng bảy. Thiết kế Vertu đậm đặc chất Ăng-lê bảo thủ sang thế kỷ 21 được 1/5 rồi vẫn mơ màng “mặt trời chưa bao giờ lặn khỏi nước Anh”.

Mịa, chê toàn tập thế mà sao tao lại vẫn mua; mua để dùng, mua sưu tập nữa? Nói luôn tao là thằng trung lưu thôi, mua gì tầm nghìn đô là cũng phải tự hỏi mua để làm gì chứ không phải như các bác đại gia quẹt thẻ không cần lấy cuống receipt. Với người khác tao không biết, nhưng với tao thì mua/dùng Vertu là một trải nghiệm đáng giá đến từng triệu đồng. Biên rồi, post sau nhé; để các anh, các bạn chém trước đã vì trong xamvn này có rất nhiều cao nhân ẩn danh.

Để tạm đây mấy cái ảnh, thú vui sưu tập thôi (tranh, bút máy, bình sứ Minh Long II vẽ tay) chứ khoe mẽ cái đéo gì dăm ba cái điện thoại này.

IMG_20191008_213342.jpg

IMG_20191008_213424.jpg

IMG_20191008_213555.jpg



Cầm vê rờ tu trong tay , auto gái theo :) chịch mệch
 
tml thớt rich kid vl, t chỉ kết mỗi dòng quest, đã xài qua 2 con, nhìn trẻ trung pin trâu nghe gọi cả tuần vs cả vertu mà chơi smartphone thì đáp cmn đi
 
vertu có dịch vụ concierge rất hay, nhưng phải đóng phí khoảng £4k/ năm, ví dụ muốn book vé đi đâu, làm gì, thì chỉ cần gọi concierge. hồi world cup 2014 hết vé chung kết nhưng gọi concierge là thu xếp được ve ngay. còn có events cho mọi ng dùng toàn thế giới.

tao xài đến 2 năm trc là k xài nữa vì bây giờ có concierge ở dịch vụ khác rồi, k cần vertu concierge nữa.

giá đắt vì materials và hand made. cũng như hublot hay patek, giá còn cao hơn vertu nhiều.

Tao biết Vertu rất vô tình, khoảng cuối 2009 lên hiệu sách ở Taka mua, chờ thanh toán đông quá vớ đại cuốn tạp chí The RAKE đọc, đúng số có bài viết về mẫu Signature của Vertu. Dạo đấy tao vẫn đang ôm cái cục gạch Nokia 6310i nghe gọi nhắn tin xả láng 1 tuần sạc 1 lần mà vẫn còn vài vạch, thấy mấy cái bản vẽ đẹp quá nên lấy thêm số the RAKE về, và bắt đầu thấy thích. Đời đúng là hay ngược: tao chả mua cái Signature nào dùng cả, mua đi cho thì có; đại khái thì cũng giống như có mấy thằng cưới vợ là người yêu đầu tiên đâu, nhỉ?

Vertu theo tao thì có 3 dòng thôi: (i) Vertu ngu, tức là chả khác đéo gì cái Nokia 1100 huyền thoại giá chưa đến 300 nghìn đồng ngoại trừ miếng da ốp lưng mà đại diện là Ascent; (ii) Vertu chưa khôn (chạy hệ điều hành Symbian, đại diện là Quest hoặc Constellation) và (iii) Vertu khôn mà đại diện là Signature Touch hoặc Aster. Tao bỏ qua Signature vì không dùng nên không đánh giá cái mẫu (mà theo tao) là nửa nạc nửa mỡ này.

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên tiêu chí cấu hình, chức năng thì thật mày Vertu chả có cái đéo gì đáng kể so với 1 cái điện thoại đôi ba triệu đồng vì cũng chỉ nghe, gọi, nhắn tin và nếu có chạy 3G thì cũng chỉ không quá 4 tiếng đồng hồ là pin hết sạch. Thời Vertu hưa phá sản thì bọn hãng nó cung cấp dịch vụ Vertu concierge với cái email @vertu.com (muốn dùng phải đóng phí, đâu mỗi năm gần chục triệu Hồ tệ lâu rồi không nhớ); tao dùng hết thời gian miễn phí rồi thôi cũng đéo đăng ký tiếp vì cái loại trung lưu như mình cần đéo gì phải đặt chỗ trước ở mấy cái club với event Xang-Chọng của giới Elite mà cần concierge giúp. Vụ email đuôi @vertu.com thì đời đúng là lố bịch, mấy cái smart phone như Signature Touch với Aster chạy Android, thằng đéo nào chả phải đăng ký 1 cái gmail để mà cài đặt, thế thì [email protected] để làm cảnh chứ dở hơi đéo gì mà lắm email thế?

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên mức độ quý hiếm của nguyên, vật liệu và tay nghề người thợ thì Vertu cũng đéo được xếp chiếu trên bởi ngoại trừ một số ít máy thân vỏ, bàn phím làm từ vàng 18k hay sapphire thì còn lại cũng chỉ làm bằng những thứ rất xoàng: da thuộc, thép không rỉ, mẩu đá ruby bằng khoảng 2 hạt gạo, thêm cái màn hình sapphire nhân tạo chống trầy; chấm hết. Veru tuổi đéo gì khi xếp bên cạnh GoldVish, quá bằng bì phấn Dior với vôi bột rắc đường.

Nếu đánh giá 1 cái điện thoại dựa trên thiết kế về hình dáng thì Vertu kém xa những thương hiệu à la mode sáng choang, bóng bảy. Thiết kế Vertu đậm đặc chất Ăng-lê bảo thủ sang thế kỷ 21 được 1/5 rồi vẫn mơ màng “mặt trời chưa bao giờ lặn khỏi nước Anh”.

Mịa, chê toàn tập thế mà sao tao lại vẫn mua; mua để dùng, mua sưu tập nữa? Nói luôn tao là thằng trung lưu thôi, mua gì tầm nghìn đô là cũng phải tự hỏi mua để làm gì chứ không phải như các bác đại gia quẹt thẻ không cần lấy cuống receipt. Với người khác tao không biết, nhưng với tao thì mua/dùng Vertu là một trải nghiệm đáng giá đến từng triệu đồng. Biên rồi, post sau nhé; để các anh, các bạn chém trước đã vì trong xamvn này có rất nhiều cao nhân ẩn danh.

Để tạm đây mấy cái ảnh, thú vui sưu tập thôi (tranh, bút máy, bình sứ Minh Long II vẽ tay) chứ khoe mẽ cái đéo gì dăm ba cái điện thoại này.

IMG_20191008_213342.jpg

IMG_20191008_213424.jpg

IMG_20191008_213555.jpg


 
vertu có dịch vụ concierge rất hay, nhưng phải đóng phí khoảng £4k/ năm, ví dụ muốn book vé đi đâu, làm gì, thì chỉ cần gọi concierge. hồi world cup 2014 hết vé chung kết nhưng gọi concierge là thu xếp được ve ngay. còn có events cho mọi ng dùng toàn thế giới.

tao xài đến 2 năm trc là k xài nữa vì bây giờ có concierge ở dịch vụ khác rồi, k cần vertu concierge nữa.

giá đắt vì materials và hand made. cũng như hublot hay patek, giá còn cao hơn vertu nhiều.
Mày chuẩn chơi Vertu là chơi Signature ...đơn giản nó chỉ là cái điện thoại hand made và chức năng của nó cũng chỉ là cái điện thoại.......không phải dùng để chụp hình hay xem phim sex. Nếu giữ tốt em nó thì sẽ rất bền ....không phải nghĩ ngày mai sẽ có mode mới ra hàng. Nếu thích nhiều chức năng....mua 1 em Trung quốc không thiếu thứ gì

boriR.md.jpg
 
Tao thì thú chơi k được phong phú như tụi mày vì tao chỉ là hạ lưu thôi, cũng dùng qua 1 em Quest rồi nhưng giờ thì không còn lực nữa. Ngó qua thì tao thấy em này cũng đẹp, vừa tay, thằng nào đang dùng thì cho ae tham khảo với

 
Tao thì thú chơi k được phong phú như tụi mày vì tao chỉ là hạ lưu thôi, cũng dùng qua 1 em Quest rồi nhưng giờ thì không còn lực nữa. Ngó qua thì tao thấy em này cũng đẹp, vừa tay, thằng nào đang dùng thì cho ae tham khảo với

Đéo cần nói nhiều. Mày cần mua x 2 sim gặp tao. Đủ màu cho mày chọn.
 
Tao biết Vertu rất vô tình, khoảng cuối 2009 lên hiệu sách ở Taka mua, chờ thanh toán đông quá vớ đại cuốn tạp chí The RAKE đọc, đúng số có bài viết về mẫu Signature của Vertu. Dạo đấy tao vẫn đang ôm cái cục gạch Nokia 6310i nghe gọi nhắn tin xả láng 1 tuần sạc 1 lần mà vẫn còn vài vạch, thấy mấy cái bản vẽ đẹp quá nên lấy thêm số the RAKE về, và bắt đầu thấy thích. Đời đúng là hay ngược: tao chả mua cái Signature nào dùng cả, mua đi cho thì có; đại khái thì cũng giống như có mấy thằng cưới vợ là người yêu đầu tiên đâu, nhỉ?

Vertu theo tao thì có 3 dòng thôi: (i) Vertu ngu, tức là chả khác đéo gì cái Nokia 1100 huyền thoại giá chưa đến 300 nghìn đồng ngoại trừ miếng da ốp lưng mà đại diện là Ascent; (ii) Vertu chưa khôn (chạy hệ điều hành Symbian, đại diện là Quest hoặc Constellation) và (iii) Vertu khôn mà đại diện là Signature Touch hoặc Aster. Tao bỏ qua Signature vì không dùng nên không đánh giá cái mẫu (mà theo tao) là nửa nạc nửa mỡ này.

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên tiêu chí cấu hình, chức năng thì thật mày Vertu chả có cái đéo gì đáng kể so với 1 cái điện thoại đôi ba triệu đồng vì cũng chỉ nghe, gọi, nhắn tin và nếu có chạy 3G thì cũng chỉ không quá 4 tiếng đồng hồ là pin hết sạch. Thời Vertu hưa phá sản thì bọn hãng nó cung cấp dịch vụ Vertu concierge với cái email @vertu.com (muốn dùng phải đóng phí, đâu mỗi năm gần chục triệu Hồ tệ lâu rồi không nhớ); tao dùng hết thời gian miễn phí rồi thôi cũng đéo đăng ký tiếp vì cái loại trung lưu như mình cần đéo gì phải đặt chỗ trước ở mấy cái club với event Xang-Chọng của giới Elite mà cần concierge giúp. Vụ email đuôi @vertu.com thì đời đúng là lố bịch, mấy cái smart phone như Signature Touch với Aster chạy Android, thằng đéo nào chả phải đăng ký 1 cái gmail để mà cài đặt, thế thì [email protected] để làm cảnh chứ dở hơi đéo gì mà lắm email thế?

Nếu đánh giá một cái điện thoại dựa trên mức độ quý hiếm của nguyên, vật liệu và tay nghề người thợ thì Vertu cũng đéo được xếp chiếu trên bởi ngoại trừ một số ít máy thân vỏ, bàn phím làm từ vàng 18k hay sapphire thì còn lại cũng chỉ làm bằng những thứ rất xoàng: da thuộc, thép không rỉ, mẩu đá ruby bằng khoảng 2 hạt gạo, thêm cái màn hình sapphire nhân tạo chống trầy; chấm hết. Veru tuổi đéo gì khi xếp bên cạnh GoldVish, quá bằng bì phấn Dior với vôi bột rắc đường.

Nếu đánh giá 1 cái điện thoại dựa trên thiết kế về hình dáng thì Vertu kém xa những thương hiệu à la mode sáng choang, bóng bảy. Thiết kế Vertu đậm đặc chất Ăng-lê bảo thủ sang thế kỷ 21 được 1/5 rồi vẫn mơ màng “mặt trời chưa bao giờ lặn khỏi nước Anh”.

Mịa, chê toàn tập thế mà sao tao lại vẫn mua; mua để dùng, mua sưu tập nữa? Nói luôn tao là thằng trung lưu thôi, mua gì tầm nghìn đô là cũng phải tự hỏi mua để làm gì chứ không phải như các bác đại gia quẹt thẻ không cần lấy cuống receipt. Với người khác tao không biết, nhưng với tao thì mua/dùng Vertu là một trải nghiệm đáng giá đến từng triệu đồng. Biên rồi, post sau nhé; để các anh, các bạn chém trước đã vì trong xamvn này có rất nhiều cao nhân ẩn danh.

Để tạm đây mấy cái ảnh, thú vui sưu tập thôi (tranh, bút máy, bình sứ Minh Long II vẽ tay) chứ khoe mẽ cái đéo gì dăm ba cái điện thoại này.

IMG_20191008_213342.jpg

IMG_20191008_213424.jpg

IMG_20191008_213555.jpg



Cụ ơi, cụ chê đủ đường rồi vẫn phập E nó đủ dòng. Ghét thì nêu rõ nhiều mà yêu ko lấy 1 lý do. Chạ hiểu, Cụ phân tích thêm tí cho gà mờ như E mở mắt để cũng mạnh dạn sắm thử 1 E trải nghiệm xem :)
 
Nó bán cái thương hiệu cho tml thích khoe khoang. Chất lượng thì như phò hết date. Ngặt nỗi gái mới lớn chỉ biết đến ip còn vơ tu thì éo biết là clgt ạ
 
tml thớt rich kid vl, t chỉ kết mỗi dòng quest, đã xài qua 2 con, nhìn trẻ trung pin trâu nghe gọi cả tuần vs cả vertu mà chơi smartphone thì đáp cmn đi
Mày có nói quá lời vụ Quest mà pin nghe/gọi cả tuần không đấy? Kể cả mày chỉ chọn mạng chế độ 2G thì cũng nghe/gọi ở mức trung bình khoảng 30 phút/ngày cũng 3 ngày là phải sạc. Mà tao nói luôn là pin Vertu genuine nhé.

Vertu ngu có cái hay của ngu, Vertu khôn có cái hay của khôn. Cứ thử dùng Signature Touch đi, đéo mẹ lại chả nghiện :-)
 
mình khuyên cụ k nên dùng nữa, vertu cũng là lỗi thời rồi... em hồi trc dùng chủ yếu xài concierge nhưng bây giờ có nhiều options concierge hay hơn. nhưng âu cũng là sở thích cá nhân mỗi người thui. hoặc cụ thích nghe nhạc giao hưởng thì ringtones nghe đã tai thui

Cụ ơi, cụ chê đủ đường rồi vẫn phập E nó đủ dòng. Ghét thì nêu rõ nhiều mà yêu ko lấy 1 lý do. Chạ hiểu, Cụ phân tích thêm tí cho gà mờ như E mở mắt để cũng mạnh dạn sắm thử 1 E trải nghiệm xem :)
 
Top