Tao đồng ý về điểm này, nếu THỰC SỰ GIỎI VÀ CÓ TÀI TRÍ thì khó mà nghèo được hoặc nếu có nghèo nó cũng chỉ là trong một giai đoạn nào đó thôi, chứ không nghèo mãi được.
Tuy vậy nói đi vẫn phải nói lại là tao thấy vẫn có 1 SỐ RẤT RẤT NHỎ những người giỏi nhưng không giàu vì nhiều vấn đề có thể đến từ MÔI TRƯỜNG & GiA ĐÌNH & XÃ HỘI & THỜI THẾ & SỐ MỆNH bla blue những cái nó cấu thành nên. Nhưng nó chỉ là số RẤT RẤT NHỎ THÔI, nên ko thể dùng cái số nhỏ xíu đấy làm quy chuẩn được, nên chung quy vẫn là NẾU THỰC SỰ GIỎI thì ít nhất phải từ mức KHÁ ĐẾN GIÀU chứ đéo thể nghèo được...
Còn với những đứa nghèo như tao thì gia đình tao hay dạy tao từ nhỏ là : NHÀ MÌNH NGHÈO NÊN CON PHẢI NGOAN CỐ GẮNG HỌC HÀNH ĐỂ KO GÂY HẠI XÃ HỘI...MẸ TAO VẪN HAY NÓI : NGHÈO NHƯNG TỬ TẾ NGƯỜI TA VẪN CÒN THƯƠNG, CHỨ ĐÃ NGHÈO CÒN PHÁ PHÁCH MẤT DẠY THÌ CHỈ CÓ VẤT ĐI...
Tao sau lớn hơn thì hiểu vấn đề NGHÈO MÀ TỬ TẾ là nó cũng chỉ để vớt vát và cố bù đắp lại cái khiếm khuyết là CÁI NGHÈO CÁI BẦN của tao thôi...
Còn thực sự nhiều lúc cái nghèo nó khiến tao có những suy nghĩ RẤT NGẮN và khiến tao dễ sinh ra sự bất mãn theo thiên hướng tiêu cực, và tao phải cố gượng và kiểm soát lại hành vi và cố trấn an bằng những suy nghĩ SỐNG TỐT & SỐNG ĐẸP để bù đắp lại CÁI NGHÈO CÁI BẦN ĐỂ KO ĐỂ BẢN THÂN TRỞ THÀNH ĐẠO TẶC....
Nên tao hiểu vì do vì sao nhiều thằng bần cùng sinh ra đạo tặc... Nó là cơ chế tự nhiên thôi, và thằng đéo nào đói nghèo cũng đều có lúc nảy sinh ra những điều bốc đồng như vậy hết... Chỉ là có thằng kiểm soát được và không để nó phát triển thành hành động, còn có thằng thì không