Nếu mày "Cầu", "Mong Muốn" 1 cái gì đó thì trong Đạo gọi là "Tư Dục", nó giống như "Tham" trong đạo Phật sẽ làm mày Khổ.
Nếu mày bên Phật mày nói con nào cũng là con, 2 trai 2 gái cũng kệ. Thì bên Đạo nó cũng kệ, nó bảo thuận theo tự nhiên.
NHÂN PHÁP ĐỊA, ĐỊA PHÁP THIÊN, THIÊN PHÁP ĐẠO - là một đúc kết đơn giản nhưng mang tính nguyên lý được lưu truyền như kinh điển trong hầu hết các kinh sách về lý số phương. Nguyên lý này có ảnh hưởng bao trùm đến nhiều lý luận khác nhau của triết học phương Đông khi giải thích về vạn vật, đặc biệt là đối với môn Phong thủy.
-
Nhân pháp Địa : (pháp = theo; Nhân = Người; Địa = Đất, tuy nhiên cần hiểu rộng hơn Đất nghĩa là Trái Đất, Nhân là Người và cũng là đại diện cho muôn loài) tức là Người thì phải theo Đất. Địa động thì Nhân ứng, không cần biết ông Trời (vũ trụ, mặt trời, mặt trăng....) linh thiêng thế nào, nhưng chỉ cần mặt đất cựa mình, bầu khí quyển đổi gió thì con người sẽ bị ảnh hưởng ngay lập tức, lúc đó cho dù ông Trời có linh thiêng đến đâu cũng không có nhiều giá trị, giống như "nước xa không cứu được lửa gần". Chính vì lẽ đó nên Người phải theo Đất - Nhân pháp Địa là vậy.
-
Địa pháp Thiên: (Thiên = Trời, tức là vũ trụ bao gồm mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao, các hành tinh), là Đất phải theo Trời, Trái đất phải vận hành theo sự vận hành của vũ trụ. Ví dụ, chỉ cần Nhật thực, hay Nguyệt thực là Trái đất cũng sẽ có biến động theo, thậm chí chỉ cần thiên thạch bay qua là sẽ có động đất, trăng tròn sẽ có thủy triều lớn, mặt trời hoạt động chậm lại thì Trái đất sẽ có nhiều sụt lún...
-
Thiên pháp Đạo: (Đạo = Quy Luật, hoặc có thể hiểu hẹp hơn là phương cách), tức là Trời hay là dù là gì đi chăng nữa thì cũng phải vận hành theo những lý lẽ chung nhất của vạn vật đó là những Quy Luật, ví dụ như: Lượng đổi chất đổi hay âm vượng sinh dương, dương vượng sinh âm; có nhân thì có quả, có sinh thì có diệt; có thịnh thì có suy, mạnh chi phối yếu, nhỏ phải theo lớn hoặc nhỏ hơn nữa là gió mạnh thì cây đổ, đói thì muốn ăn, khát thì muốn uống...cho dù là trời hay đất, con người hay gì đi chăng nữa thì cũng phải tuân theo các quy luật chung nhất chứ không thể khác được. Điều đó người xưa gọi là Đạo.
Người phụ thuộc vào sự vận hành của trái Đất, trái Đất phụ thuộc vào sự vận hành của Vũ trụ, Vũ trụ phải vận hành theo Quy luật, vì vậy quy nạp lại thì vạn vật đều phải tuân theo các quy luật chung nhất. Hiểu được các quy luật thì tức là hiểu được vạn vật trong tam thế giới Thiên - Địa - Nhân. Vì vận hành theo những quy luật chung theo nguyên lý mạnh chi phối yếu nên con người mới là một "tiểu vũ trụ", cái gì đúng với con người thì cũng sẽ đúng với vũ trụ, chưa hiểu được về vũ trụ thì tìm hiểu về con người trước rồi suy ra vũ trụ. Hoặc nếu mai Cua hình mặt Phật thì không phải Phật linh thiêng, hay con Cua thần thánh mà là do cả Phật và cua đều vận hành theo quy luật chung, dưới sự tương tác của một trường năng lượng lớn hơn từ vũ trụ; số đo của Kim Tự Tháp cách đây hàng nghìn năm trùng với số Pi của thời hiện đại, hoặc thẳng với các ngôi sao thì cũng không phải là do người xưa thông minh hơn người nay, mà là do các quy luật vẫn vận hành như vậy nên sẽ ấn định một đáp số chung và người thời nào cũng sẽ có chung một kết quả nhận biết. Và kể cả những sự việc tương đồng của con người, thần thánh, chúa trời thì cũng không phải là thần thánh hay chúa trời linh thiêng mà là do các quy luật hàng nghìn năm nay vẫn như vậy chưa thay đổi. Tất cả đều trong một chữ Đạo.
Cái này hay nhỉ bạn
@nguoics1