Miu Miu Tây Bắcc
Chú bộ đội
Hôm nọ đọc trên Reddit một câu chuyện về bức tranh trị giá 2,5 triệu đô suýt bị mất vì ông nội đến nhà chơi xong mang bức tranh xấu xấu cũ cũ cho bạn mượn xong bạn biết giá trị bạn ém luôn.
Điểm chung của chuyện bạn Ly con bố Dũng mẹ Lan và câu chuyện bức tranht tít bên trời Âu đấy là chuyện tôn trọng ranh giới, tôn trọng tài sản và tôn trọng những giá trị cá nhân của người khác.
Đây chưa bao giờ là câu chuyện chó quyền - mèo quyền; cách nhìn nhận giá trị quá khác biệt mà nó là câu chuyện về ranh giới không thể bước qua giữa người và người.
Boundaries - ranh giới cá nhân là khái niệm tất nhiên ít khi được nghĩ tới trong xã hội á đông đậm lề thói gần gũi bao bọc; và kể cả ở phương Tây thì cũng có câu chuyện trớ trêu ở trên. Nhưng giữa người với người; dù là bạn thân, vợ chồng, bố mẹ, tri kỷ thì vẫn luôn có những ranh giới không bao giờ được phép xâm phạm. Vì giá trị cá nhân của mỗi người luôn là điều không đồng nhất và không nên chạm vào. Nó có thể là 1 con mèo nuôi 3 năm gửi gắm bao nhiêu tiền bạc và tình yêu mà cũng có thể là 1 con gà bà nuôi dự định đến Rằm này thì đem đi cúng - tự ý ăn đều là xâm phạm tài sản cá nhân vật chất và tinh thần. Nó có thể là bộ sưu tập cũ xì của bố, thói quen đi nhà thờ của mẹ; những bộ phim sến sến Ấn Độ 1000 tập của bà nội. Nó có thể 1 bộ sưu tập tranh xấu ỉn trong mắt ông nhưng thực ra có gia tài cả triệu đô.
Khi bạn Ly đã trưởng thành, tự nuôi mèo và chăm sóc nó trong suốt 3 năm, con mèo là tài sản cá nhân trị giá hơn cả Iphone xe máy; bất kỳ ai tự ý xâm phạm thì đều là không đúng về đạo đức và pháp luật.
Chúng ta không hướng đến một xã hội tất cả mọi người đều có 1 mức độ yêu thích chó mèo như nhau; nhưng chúng ta hướng đến 1 sự tôn trọng tài sản và biết giữ ranh giới giữa người với người; vì khi ranh giới bị bước qua thì ngay cả bố mẹ con cái cũng khó nhìn mặt được nhau.
Điểm chung của chuyện bạn Ly con bố Dũng mẹ Lan và câu chuyện bức tranht tít bên trời Âu đấy là chuyện tôn trọng ranh giới, tôn trọng tài sản và tôn trọng những giá trị cá nhân của người khác.
Đây chưa bao giờ là câu chuyện chó quyền - mèo quyền; cách nhìn nhận giá trị quá khác biệt mà nó là câu chuyện về ranh giới không thể bước qua giữa người và người.
Boundaries - ranh giới cá nhân là khái niệm tất nhiên ít khi được nghĩ tới trong xã hội á đông đậm lề thói gần gũi bao bọc; và kể cả ở phương Tây thì cũng có câu chuyện trớ trêu ở trên. Nhưng giữa người với người; dù là bạn thân, vợ chồng, bố mẹ, tri kỷ thì vẫn luôn có những ranh giới không bao giờ được phép xâm phạm. Vì giá trị cá nhân của mỗi người luôn là điều không đồng nhất và không nên chạm vào. Nó có thể là 1 con mèo nuôi 3 năm gửi gắm bao nhiêu tiền bạc và tình yêu mà cũng có thể là 1 con gà bà nuôi dự định đến Rằm này thì đem đi cúng - tự ý ăn đều là xâm phạm tài sản cá nhân vật chất và tinh thần. Nó có thể là bộ sưu tập cũ xì của bố, thói quen đi nhà thờ của mẹ; những bộ phim sến sến Ấn Độ 1000 tập của bà nội. Nó có thể 1 bộ sưu tập tranh xấu ỉn trong mắt ông nhưng thực ra có gia tài cả triệu đô.
Khi bạn Ly đã trưởng thành, tự nuôi mèo và chăm sóc nó trong suốt 3 năm, con mèo là tài sản cá nhân trị giá hơn cả Iphone xe máy; bất kỳ ai tự ý xâm phạm thì đều là không đúng về đạo đức và pháp luật.
Chúng ta không hướng đến một xã hội tất cả mọi người đều có 1 mức độ yêu thích chó mèo như nhau; nhưng chúng ta hướng đến 1 sự tôn trọng tài sản và biết giữ ranh giới giữa người với người; vì khi ranh giới bị bước qua thì ngay cả bố mẹ con cái cũng khó nhìn mặt được nhau.