Chi xiwodd
Tâm hồn dẩm chúa
Có vẻ là k liên quan đến tiền/tài chính mà đơn thuần tập trung vào tu- Chùa vẫn phải trực thuộc Giáo hội Phật Giáo VN nhưng cơ bản sinh hoạt và hoạt động khác chùa quốc doanh.
- Không khí nó trầm lắng và học nhiều hơn là tụng kinh gõ mõ. Các sư vui vẻ và thân thiện hơn, có thể là bản chất của người Khmer.
- Mình chỉ thỉnh thoảng vào chùa Bắc Tông vào các dịp lễ Tết đốt nhang cho Phật và người thân gửi tro cốt trong chùa. Nhưng cảm nhận cá nhân thì chùa Bắc Tông ko có cái vị "tu" như chùa Nam Tông.
Còn so sánh thì mình ko dám so sánh vì chùa là nơi tu tập, thờ Phật. Chùa nào cũng có this có that.
Mình vô tu để tìm hiểu và chút bình yên cho tâm hồn thôi.
Ngoài Bắc, nhiều năm về đây thì các chùa được tôn tạo hoặc xây mới rất nhiều. Quê ngoại t, thậm chí còn xây chùa theo kiểu bảo tháp. Lúc đầu t nhìn thấy to, đẹp quá nhưng dần dà lại thấy có gì đó k đúng lắm.
Các sư trụ trì đậm chất quốc doanh, có vẻ họ tốt nghiệp học viện Phật giáo nên rất bài bản về mặt làm kinh tế này nọ. Từ đó có nguồn thu để làm cái này cái kia như thể 1 di sản vậy.
Bh hàng ngày nhìn thấy nó t thấy rất bt, nhưng phần đông ở quê t ngta vẫn nể phục lắm. Trong mỗi câu chuyện về sư, nó toát ra cái sự kính nể, ngưỡng mộ vì những di sản xây dựng đc. Nhưng cũng thật buồn cười khi họ lên đồng về sư Minh Tuệ, một ông sư chẳng có cái di sản gì sất.
Hàng ngàn năm trc khi Phật giáo Bắc tông vào miền Bắc, nó đã giản lược đi khá nhiều để chỉ là những ngôi chùa be bé, tĩnh mịch. Chúng nép bên mái đình làng. Còn h chúng phải to, đẹp hơn.
Nhiều lúc t tự hỏi vậy rốt cuộc niềm tin vào Phật giáo là vì cái gì.