Live Minh Tuệ lại nhận thêm đồ đệ : Kim Cang Hộ Pháp Đã đến Thái Lan

Thêm người công nhận trưởng lão Thích Thông Lạc tu chứng.

Ổng công nhận kệ ổng chứ.
Liên quan gì đến tao?
Mà ông lạc tu chứng là chứng cái gì?
Chứng vô thượng chánh đẳng chánh giác hay chứng quả gì?
Căn cứ vào đâu để biết người đó chứng?
Ông pháp chủ đã chứng ngộ chưa mà có khả năng biết ông Thông Lạc đã chứng ngộ?
Người chưa chứng ngộ thì không có biết bất cứ gì cả.
Cũng chỉ đang mò mẫm trong đường tu
 
Ổng công nhận kệ ổng chứ.
Liên quan gì đến tao?
Mà ông lạc tu chứng là chứng cái gì?
Chứng vô thượng chánh đẳng chánh giác hay chứng quả gì?
Căn cứ vào đâu để biết người đó chứng?
Ông pháp chủ đã chứng ngộ chưa mà có khả năng biết ông Thông Lạc đã chứng ngộ?
Người chưa chứng ngộ thì không có biết bất cứ gì cả.
Cũng chỉ đang mò mẫm trong đường tu
Tao chịu mày rồi, đéo ngờ mày cũng cùn như thằng pito. Mày hiểu sai về đắc đạo. Nên có nói thế nào đi nữa mày vẫn vô minh thôi.
 
Ngu thì ngu vừa thôi. Ca diếp tu hạnh đầu đà thống lĩnh 500 ae a la hán sau Phật cũng là ngoại đạo hả? Chắc mày khôn hơn 500 a la hán.
 
Tao ko so sánh ai với Phật Thích Ca, nhưng ông Minh Tuệ miệng rõ ràng bảo con tu theo ngài Thích Ca, chánh pháp, mà lại nhầm lẫn vào phật adi đà. Ổng chọn ngủ ngồi để khắc phục cái thèm ngủ, chứ ko phải ngủ ngồi để thực hành chánh định trong tứ diệu đế, bát chánh đạo.
Và tao khẳng định luôn, ông Minh Tuệ sẽ ko bao giờ đắc đạo, làm chủ sanh già bệnh chết, vì ổng đã vô minh ngay từ đầu.
Cái thằng này, mày học tập như con vẹt vậy. Phật thích ca cũng dạy là lên niết bàn có nhiều con đường, tứ diệu đế, bát chánh đạo là con đường dễ nhất, ngắn nhất theo cách suy nghĩ của ông ấy.
Có vô vàn các con đường khác để tới đích, vậy nên mới nhiều tông phái, nhiều kinh sách
Con đường tới giải thoát, nhập niết bàn có 3 cấp độ: Buông bỏ - Hoà Hợp - Giải thoát hoàn toàn.
Có người cả đời không làm được, có người chỉ tích tắc thoắt ngộ mà đạt tới trạng thái Giải Thoát, mày không thể khẳng định được bất cứ cái gì đúng cái gì sai về người khác, đó mới là bản chất của Vô Ngã
 
Chúng mày cứ thắc mặc Tuệ làm cái gì. Tuệ ko học hành bài bản, không đọc sách. Chỉ đi tu theo khổ hạnh. Thế nên làm sao ông ấy biết, ông ấy hiểu và đi đúng đường tu nào. Khéo số sách kinh điển về đạo còn đéo đọc nhiều bằng mấy thằng trên này thì sao thông được.
Bậy bạ
Ông Tuệ đọc rất nhiều kinh điển
Những gì ổng nói đều trích từ kinh điển ra.
Mấy xamer tào lao đọc được vài quyển kinh so thế nào với ông Tuệ được
 
Bậy bạ
Ông Tuệ đọc rất nhiều kinh điển
Những gì ổng nói đều trích từ kinh điển ra.
Mấy xamer tào lao đọc được vài quyển kinh so thế nào với ông Tuệ được
Nhiều thằng biết nhưng cố tình không hiểu. Còn ai chả vô minh ít nhiều. Đức Phật ngày xưa còn nhiều người ghét nữa là
 
Nhiều thằng biết nhưng cố tình không hiểu. Còn ai chả vô minh ít nhiều. Đức Phật ngày xưa còn nhiều người ghét nữa là
Ông Tuệ bị ghét là đúng.
Ổng phá cả một hệ thống đang kiếm tiền ngon lành
Cả một trật tự đã được sắp xếp
Tụi nó chưa giết ổng là may lắm rồi
 
Cái thằng này, mày học tập như con vẹt vậy. Phật thích ca cũng dạy là lên niết bàn có nhiều con đường, tứ diệu đế, bát chánh đạo là con đường dễ nhất, ngắn nhất theo cách suy nghĩ của ông ấy.
Có vô vàn các con đường khác để tới đích, vậy nên mới nhiều tông phái, nhiều kinh sách
Con đường tới giải thoát, nhập niết bàn có 3 cấp độ: Buông bỏ - Hoà Hợp - Giải thoát hoàn toàn.
Có người cả đời không làm được, có người chỉ tích tắc thoắt ngộ mà đạt tới trạng thái Giải Thoát, mày không thể khẳng định được bất cứ cái gì đúng cái gì sai về người khác, đó mới là bản chất của Vô Ngã
Con đường nào thì cũng đéo phải về cõi vãng sanh cực lạc, thế giới phật a di đà của lũ ngu chúng mày. Ok?
 
Tao ko so sánh ai với Phật Thích Ca, nhưng ông Minh Tuệ miệng rõ ràng bảo con tu theo ngài Thích Ca, chánh pháp, mà lại nhầm lẫn vào phật adi đà. Ổng chọn ngủ ngồi để khắc phục cái thèm ngủ, chứ ko phải ngủ ngồi để thực hành chánh định trong tứ diệu đế, bát chánh đạo.
Và tao khẳng định luôn, ông Minh Tuệ sẽ ko bao giờ đắc đạo, làm chủ sanh già bệnh chết, vì ổng đã vô minh ngay từ đầu.
Cùng một quyển sách, mỗi người hiểu theo một ý là việc bình thường. Bởi vậy tôn giáo có nhiều nhánh, hệ phái khác nhau. Đừng quá cứng nhắc chỗ này. Ông Tuệ tu đúng thì ổng hưởng, ổng tu sai ổng chịu. Mày lo làm gì.

Còn về A Di Đà, phật Thích Ca có đề cập đến A Di Đà trong 1 số kinh mà mày.
 
Bậy bạ
Ông Tuệ đọc rất nhiều kinh điển
Những gì ổng nói đều trích từ kinh điển ra.
Mấy xamer tào lao đọc được vài quyển kinh so thế nào với ông Tuệ được
Kinh điển mà nói có phật a di đà, rồi đòi tu thành a di đà. Ông Tuệ bị nhầm lẫn, lẫn lộn, lệch lạc về kinh tạng của Phật Thích Ca.
 
Cùng một quyển sách, mỗi người hiểu theo một ý là việc bình thường. Bởi vậy tôn giáo có nhiều nhánh, hệ phái khác nhau. Đừng quá cứng nhắc chỗ này. Ông tu đúng thì ổn hưởng, ổng tu sai ổng chịu.

Còn về A Di Đà, phật Thích Ca có đề cập đến A Di Đà trong 1 số kinh mà mày.
Mày nhầm lẫn với kinh đại thừa mà đám hậu bối nhét vào mồm ông Phật Thích Ca.
 
Mày nhầm lẫn với kinh đại thừa mà đám hậu bối nhét vào mồm ông Phật Thích Ca.
Ê, tao thấy tu về sau này họ học Đại thừa cái ăn chay là cũng hay đó, nhỉ? :vozvn (21):
Tất nhiên là tuỳ thể trạng từng người, ko ăn chay được phải ăn thịt thì đành ăn thịt:D
 
mấy sư khác đi theo thì anh Báu youtube anh ấy đuổi anh méo cho đi
đến thằng này có fame thì anh báu đồng ý :))
anh báu thích cho ai đi cùng thì anh báu cho còn anh báu ko thích ai thì anh báu ko cho
thế mà thằng @atlas05 vẫn tôn anh báu như ala hán sống
bọn kia đi nó không co view
 
Vậy theo mày thì nguồn gốc "Kinh Vô Lượng Thọ" là viết lời dạy của ai?
Là của đám hậu bối đại thừa sau này. Còn hệ thống kinh của phật giáo nguyên thủy là tổng hợp những lời dạy, thuyết pháp của Phật Thích Ca. Bao gồm:

Phật giáo Nguyên Thủy (Theravāda) dựa trên các lời dạy gốc của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, được ghi lại trong Tam Tạng Kinh Điển (Tipiṭaka) bằng ngôn ngữ Pali. Đây là hệ thống kinh điển cổ nhất của Phật giáo, bao gồm các giáo lý được cho là gần với nguyên bản nhất, không chịu sự phát triển của các trường phái Đại Thừa.




Tam Tạng Kinh Điển của Phật giáo Nguyên Thủy


Tam Tạng gồm ba phần chính:


  1. Tạng Luật (Vinaya Pitaka):
    • Ghi chép các giới luật và quy định cho Tỳ-kheo (tu sĩ nam) và Tỳ-kheo ni (tu sĩ nữ).
    • Bao gồm:
      • Giới bổn Pātimokkha: 227 giới cho Tỳ-kheo và 311 giới cho Tỳ-kheo ni.
      • Quy tắc ứng xử và quản lý đời sống trong Tăng đoàn.
  2. Tạng Kinh (Sutta Pitaka):
    • Tập hợp các bài kinh do Đức Phật thuyết giảng, được chia thành 5 bộ (Nikāya):
      • Trường Bộ Kinh (Dīgha Nikāya): Các bài kinh dài, ví dụ: Kinh Đại Bát Niết Bàn (Mahāparinibbāna Sutta).
      • Trung Bộ Kinh (Majjhima Nikāya): Các bài kinh trung bình, ví dụ: Kinh Chuyển Pháp Luân (Dhammacakkappavattana Sutta).
      • Tương Ưng Bộ Kinh (Saṃyutta Nikāya): Các bài kinh ngắn được sắp xếp theo chủ đề, như Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo.
      • Tăng Chi Bộ Kinh (Aṅguttara Nikāya): Các bài kinh ngắn sắp xếp theo số lượng chi pháp, như Tứ Niệm Xứ, Thất Giác Chi.
      • Tiểu Bộ Kinh (Khuddaka Nikāya): Bao gồm các bài kinh như Kinh Pháp Cú (Dhammapada), Kinh Mi Tiên Vấn Đáp (Milinda Pañha).
  3. Tạng Luận (Abhidhamma Pitaka):
    • Phân tích sâu về tâm lý và bản chất của các pháp.
    • Bao gồm các khái niệm như ngũ uẩn, thập nhị nhân duyên, và phân tích chi tiết về tâm, tâm sở.



Những bài kinh tiêu biểu của Phật giáo Nguyên Thủy


  1. Kinh Chuyển Pháp Luân (Dhammacakkappavattana Sutta):
    • Bài kinh đầu tiên Đức Phật thuyết giảng, nói về Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo.
  2. Kinh Vô Ngã Tướng (Anattalakkhaṇa Sutta):
    • Giảng về bản chất vô ngã của các pháp.
  3. Kinh Đại Niệm Xứ (Mahāsatipaṭṭhāna Sutta):
    • Hướng dẫn thực hành Tứ Niệm Xứ (quán thân, thọ, tâm, pháp) để đạt giác ngộ.
  4. Kinh Pháp Cú (Dhammapada):
    • Gồm 423 câu kệ, trình bày những lời dạy ngắn gọn, súc tích của Đức Phật.
  5. Kinh Đại Bát Niết Bàn (Mahāparinibbāna Sutta):
    • Ghi lại những lời dạy cuối cùng của Đức Phật trước khi nhập Niết Bàn.



Đặc điểm của kinh điển Phật giáo Nguyên Thủy


  1. Trọng tâm thực hành:
    • Nhấn mạnh vào việc tu tập theo Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo, và các pháp môn như Tứ Niệm Xứ để đạt giải thoát.
  2. Không thần thánh hóa Đức Phật:
    • Đức Phật được xem là một bậc giác ngộ, không phải thần linh.
  3. Giữ nguyên tinh thần nguyên thủy:
    • Nội dung kinh điển không thay đổi nhiều so với thời Đức Phật.



Kết luận


Kinh điển của Phật giáo Nguyên Thủy tập trung vào các lời dạy thực tế của Đức Phật, cung cấp con đường rõ ràng và chi tiết để đạt giác ngộ. Những bộ kinh này không chỉ là nền tảng của Phật giáo Nguyên Thủy mà còn có ý nghĩa lớn trong toàn bộ truyền thống Phật giáo.

Bản thân Thích Ca lên án việc thờ phụng thần linh, thì làm gì có phật adi đà này kia.
 
Là của đám hậu bối đại thừa sau này. Còn hệ thống kinh của phật giáo nguyên thủy là tổng hợp những lời dạy, thuyết pháp của Phật Thích Ca. Bao gồm:

Phật giáo Nguyên Thủy (Theravāda) dựa trên các lời dạy gốc của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, được ghi lại trong Tam Tạng Kinh Điển (Tipiṭaka) bằng ngôn ngữ Pali. Đây là hệ thống kinh điển cổ nhất của Phật giáo, bao gồm các giáo lý được cho là gần với nguyên bản nhất, không chịu sự phát triển của các trường phái Đại Thừa.




Tam Tạng Kinh Điển của Phật giáo Nguyên Thủy


Tam Tạng gồm ba phần chính:


  1. Tạng Luật (Vinaya Pitaka):
    • Ghi chép các giới luật và quy định cho Tỳ-kheo (tu sĩ nam) và Tỳ-kheo ni (tu sĩ nữ).
    • Bao gồm:
      • Giới bổn Pātimokkha: 227 giới cho Tỳ-kheo và 311 giới cho Tỳ-kheo ni.
      • Quy tắc ứng xử và quản lý đời sống trong Tăng đoàn.
  2. Tạng Kinh (Sutta Pitaka):
    • Tập hợp các bài kinh do Đức Phật thuyết giảng, được chia thành 5 bộ (Nikāya):
      • Trường Bộ Kinh (Dīgha Nikāya): Các bài kinh dài, ví dụ: Kinh Đại Bát Niết Bàn (Mahāparinibbāna Sutta).
      • Trung Bộ Kinh (Majjhima Nikāya): Các bài kinh trung bình, ví dụ: Kinh Chuyển Pháp Luân (Dhammacakkappavattana Sutta).
      • Tương Ưng Bộ Kinh (Saṃyutta Nikāya): Các bài kinh ngắn được sắp xếp theo chủ đề, như Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo.
      • Tăng Chi Bộ Kinh (Aṅguttara Nikāya): Các bài kinh ngắn sắp xếp theo số lượng chi pháp, như Tứ Niệm Xứ, Thất Giác Chi.
      • Tiểu Bộ Kinh (Khuddaka Nikāya): Bao gồm các bài kinh như Kinh Pháp Cú (Dhammapada), Kinh Mi Tiên Vấn Đáp (Milinda Pañha).
  3. Tạng Luận (Abhidhamma Pitaka):
    • Phân tích sâu về tâm lý và bản chất của các pháp.
    • Bao gồm các khái niệm như ngũ uẩn, thập nhị nhân duyên, và phân tích chi tiết về tâm, tâm sở.



Những bài kinh tiêu biểu của Phật giáo Nguyên Thủy


  1. Kinh Chuyển Pháp Luân (Dhammacakkappavattana Sutta):
    • Bài kinh đầu tiên Đức Phật thuyết giảng, nói về Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo.
  2. Kinh Vô Ngã Tướng (Anattalakkhaṇa Sutta):
    • Giảng về bản chất vô ngã của các pháp.
  3. Kinh Đại Niệm Xứ (Mahāsatipaṭṭhāna Sutta):
    • Hướng dẫn thực hành Tứ Niệm Xứ (quán thân, thọ, tâm, pháp) để đạt giác ngộ.
  4. Kinh Pháp Cú (Dhammapada):
    • Gồm 423 câu kệ, trình bày những lời dạy ngắn gọn, súc tích của Đức Phật.
  5. Kinh Đại Bát Niết Bàn (Mahāparinibbāna Sutta):
    • Ghi lại những lời dạy cuối cùng của Đức Phật trước khi nhập Niết Bàn.



Đặc điểm của kinh điển Phật giáo Nguyên Thủy


  1. Trọng tâm thực hành:
    • Nhấn mạnh vào việc tu tập theo Tứ Diệu Đế, Bát Chánh Đạo, và các pháp môn như Tứ Niệm Xứ để đạt giải thoát.
  2. Không thần thánh hóa Đức Phật:
    • Đức Phật được xem là một bậc giác ngộ, không phải thần linh.
  3. Giữ nguyên tinh thần nguyên thủy:
    • Nội dung kinh điển không thay đổi nhiều so với thời Đức Phật.



Kết luận


Kinh điển của Phật giáo Nguyên Thủy tập trung vào các lời dạy thực tế của Đức Phật, cung cấp con đường rõ ràng và chi tiết để đạt giác ngộ. Những bộ kinh này không chỉ là nền tảng của Phật giáo Nguyên Thủy mà còn có ý nghĩa lớn trong toàn bộ truyền thống Phật giáo.

Bản thân Thích Ca lên án việc thờ phụng thần linh, thì làm gì có phật adi đà này kia.

Bộ Kinh nào cũng là truyền miệng lại, rồi sau này mới có người viết lại thôi. Qua mấy ngàn năm, chỉnh sửa cũng nhiều rồi. Hồi xưa đâu có quay video lại để chứng thực. Nên giờ sao mình biết được cái nào đúng là Phật Thích Ca nói, cái nào do đệ tử của nói? Nên cứ hoan hỉ đi nhé. Mọi chuyện tương đối thôi, tùy góc nhìn mỗi người.
 
Ông TMT này giờ tao thấy giống như bị thằng báu vs giáp quản thúc vắt sữa, nhìn khổ + tội quá. Xem clip pv thấy ổng kô đc tự do nói này kia như trước. Thớt giờ OT qua combat đại thừa vs tiểu thừa cmnr.
 
Bộ Kinh nào cũng là truyền miệng lại, rồi sau này mới có người viết lại thôi. Qua mấy ngàn năm, chỉnh sửa cũng nhiều rồi. Hồi xưa đâu có quay video lại để chứng thực. Nên giờ sao mình biết được cái nào đúng là Phật Thích Ca nói, cái nào do đệ tử của nói? Nên cứ hoan hỉ đi nhé. Mọi chuyện tương đối thôi, tùy góc nhìn mỗi người.
Kinh tiểu thừa gần như ghi lại cơ bản những gì Phật Thích Ca thuyết pháp nha mày, ai chỉnh sửa? Chỉ có đám đại thừa sau này nhét thêm vào thôi.
Nhưng với một người trí tuệ bình thường, sẽ thấy tư duy của Phật Thích Ca khác bọt với đám đại thừa nhét chữ sau này. Phật Thích Ca đắc đạo xong, đi thuyết pháp cho mọi người cách để tu tập, thực hành, do it, bằng tứ diệu đế, bát chánh đạo, tứ niệm xứ....chứ ko phải là đi thờ cúng, niệm phật, thiền tầm bậy tầm bạ để đắc đạo, về thế giới phật adi đà, vãng sanh cực lạc...của đám đại thừa. Tu đắc đạo để thoát khỏi luân hồi, chứ ko phải để về chốn vãng sanh cực lạc, như thiên đường của đạo hồi. Khác nhau rất cơ bản giữa phật giáo nguyên thủy và đại thừa.
 
Tiện thể, @longtu, có cái nick @Longtu Betapbay và 99 tml khác ko biết có liên quan gì đến @longtu ko, hài quá=))
Ko biết. Tao ko đi làm mấy nick kiểu vầy, cũng ko liên quan tới tao. Nhưng kệ nó đi, nó là ai thì nó cũng là thằng vui tính thôi, nó cũng toàn còm giỡn vui.
1 năm gì m,1 tháng t khẳng định là hồi vốn,chưa kể đám râu ria giữ xe,bán nc,nhang đèn....nhưng nói v thôi đối với t thầy vô giá r!
Đúng rồi. Buông xả là chỗ này. Trước đó rất nhiều đại gia ngỏ ý xây chùa này nọ mời về rồi, mà ổng nói pháp tu này ko thể nắm chùa và ko thể sở hữu tài sản, và ko ở quá 3 ngày được.

Nói chung xamer xem sao, ta góp tiền vay mượn, gạ ông báu mở cái chùa, mời được Minh Tuệ về rồi thì hốt bạc. Đám ngồi chửi ổng ko phải vì ghét ổng đâu, nó chửi kiếm tiền youtuber và top top đó, nó cần tiền chứ cần mẹ gì đúng hay sai
 
T
Ổng công nhận kệ ổng chứ.
Liên quan gì đến tao?
Mà ông lạc tu chứng là chứng cái gì?
Chứng vô thượng chánh đẳng chánh giác hay chứng quả gì?
Căn cứ vào đâu để biết người đó chứng?
Ông pháp chủ đã chứng ngộ chưa mà có khả năng biết ông Thông Lạc đã chứng ngộ?
Người chưa chứng ngộ thì không có biết bất cứ gì cả.
Cũng chỉ đang mò mẫm trong đường tu
Thằng Lồn vai u thịt bắp đó ko đáng để tao trả lời. Đọc vài ba thứ youtuber trên mạng nghĩ mình thông tuệ. Trạng thái khi vào thiền ra sao còn nói tầm bậy tầm bạ thì ko đáng nc. Về sư Thích Thông Lạc thì đi sai mịa rồi.

Dám khẳng định cực ít sư đi đúng chánh pháp khi bước vào thiền định. Mồm miệng nói pháp có thể che lấp, nhưng bước vào thiền lòi ra hết bản chất. Thiền mà chỉ cần tâm ko vững là đổ sông đổ biển, chỉ cần còn chút ái luyến thôi xem như là xong.

Mấy cha sư như Chân Quang, Minh ba vàng được cái nổi tiếng do pr và mồm nói đạo lý hay nên người ta cứ nghĩ là giỏi. Cái cơ bản ngũ giới mấy ổng đéo giữ được thì thuyết pháp nói đạo lý cho ai
 
Kinh điển mà nói có phật a di đà, rồi đòi tu thành a di đà. Ông Tuệ bị nhầm lẫn, lẫn lộn, lệch lạc về kinh tạng của Phật Thích Ca.
Mày đéo biết cái cc gì thì tốt nhất nên tìm hiểu thêm nhiều kinh điển nửa đặc biệt là kinh điển nguyên thủy rồi mới nói chuyện được
 
Mày đéo biết cái cc gì thì tốt nhất nên tìm hiểu thêm nhiều kinh điển nửa đặc biệt là kinh điển nguyên thủy rồi mới nói chuyện được
Tao thấy mày mới là đéo biết cc gì về thống tạng kinh của phật giáo nguyên thủy thì có. Kinh điển nào của nguyên thủy nhắc tới phật a di đà ko vậy? Sao mày cố chấp một cách mù quáng vậy bản đồ, mày quá sùng bái ông Minh Tuệ mà mê muội u mê rồi.
 
Tao thấy mày mới là đéo biết cc gì về thống tạng kinh của phật giáo nguyên thủy thì có. Kinh điển nào của nguyên thủy nhắc tới phật a di đà ko vậy? Sao mày cố chấp một cách mù quáng vậy bản đồ, mày quá sùng bái ông Minh Tuệ mà mê muội u mê rồi.
Nghĩa rốt ráo của Chánh Kiến là không phân biệt. Thấy mọi người như nhau, không tốt cũng không xấu, không thông minh cũng không ngu dốt. Đừng nghĩ rằng mật ong ngọt và tốt, còn một số thực phẩm khác thì đắng và xấu. Mặc dầu bạn có thể ăn nhiều loại thực phẩm khác nhau, nhưng khi cơ thể hấp thụ và bài tiết ra ngoài chúng đều giống nhau. Một cái ly được xem là lớn khi so sánh với một cái chén nhỏ. Nhưng khi đặt cạnh cái bình thì ly không còn lớn nữa.

Tâm phân biệt phát xuất từ tham muốn và si mê, nó nhuộm màu mọi vật bằng lối này. Đó là thế giới do chính chúng ta tạo ra. Như vậy cái ly vốn không lớn không nhỏ. Cảm thấy lớn hay nhỏ do tâm phân biệt của chúng ta. Chúng ta dùng tham ái và si mê để so sánh với cái khác nên có sự phân biệt lớn nhỏ.

Luôn luôn có sự bất đồng trên thế giới này. Xem xét sự bất đồng của chúng, đồng thời tìm hiểu luôn sự tương đồng nữa. Những người đến đây khác biệt nhau về văn hóa và ngôn ngữ. Nhưng đừng nghĩ rằng: “Đây là người Thái, đây là người Lào, đây là người Tây phương.” Hãy có sự hiểu biết hỗ tương và tôn trọng lối sống của nhau. Học thấy những điểm tương đồng bên trong mọi vật, tất cả đều thật sự tương đồng, đều trống rỗng. Khi đã học được, biết được sự tương đồng bên trong mọi vật, lúc bấy giờ bạn sẽ biết cách cư xử và đối diện với những bất đồng bên ngoài một cách khôn ngoan và hiểu biết. Nhưng cũng đừng dính mắc với sự tương đồng nữa.

Tại sao đường thì ngọt mà nước lã thì chẳng có vị gì cả? Bởi vì bản chất của chúng là vậy. Suy nghĩ hay tĩnh lặng, đau khổ hay khoái lạc cũng thế — muốn đừng suy nghĩ nữa là một chuyện sai lầm. Đôi lúc suy nghĩ, đôi lúc yên tịnh. Chúng ta phải thấy cả hai đều có cùng bản chất vô thường, bất toại nguyện và đều không đem lại hạnh phúc vĩnh cửu. Nhưng nếu chúng ta băn khoăn lo lắng và suy nghĩ xa hơn: “Tôi đau khổ, tôi muốn không suy nghĩ,” thì chúng ta đã làm mọi chuyện trở nên phức tạp bởi quan kiến sai lầm của mình.

Vào lúc chúng ta cảm thấy suy nghĩ là đau khổ, chẳng khác nào chúng ta đang bị cướp. Chúng ta phải làm thế nào để chấm dứt sự suy nghĩ đây? Ban ngày, trời sáng. Ban đêm, trời tối. Phải chăng đau khổ nằm trong sự sáng hay tối này? Chỉ khi chúng ta so sánh sự vật hiện tại với những gì mà ta đã gặp trước đây, hoặc chúng ta mong mỏi chúng xẩy ra trong chiều hướng mà chúng ta mong đợi, chúng ta mới đau khổ. Một cách rốt ráo thì sự vật là như vậy, như vậy — chỉ vì chúng ta so sánh nên mới nhận lấy đau khổ.
 
Nghĩa rốt ráo của Chánh Kiến là không phân biệt. Thấy mọi người như nhau, không tốt cũng không xấu, không thông minh cũng không ngu dốt. Đừng nghĩ rằng mật ong ngọt và tốt, còn một số thực phẩm khác thì đắng và xấu. Mặc dầu bạn có thể ăn nhiều loại thực phẩm khác nhau, nhưng khi cơ thể hấp thụ và bài tiết ra ngoài chúng đều giống nhau. Một cái ly được xem là lớn khi so sánh với một cái chén nhỏ. Nhưng khi đặt cạnh cái bình thì ly không còn lớn nữa.

Tâm phân biệt phát xuất từ tham muốn và si mê, nó nhuộm màu mọi vật bằng lối này. Đó là thế giới do chính chúng ta tạo ra. Như vậy cái ly vốn không lớn không nhỏ. Cảm thấy lớn hay nhỏ do tâm phân biệt của chúng ta. Chúng ta dùng tham ái và si mê để so sánh với cái khác nên có sự phân biệt lớn nhỏ.

Luôn luôn có sự bất đồng trên thế giới này. Xem xét sự bất đồng của chúng, đồng thời tìm hiểu luôn sự tương đồng nữa. Những người đến đây khác biệt nhau về văn hóa và ngôn ngữ. Nhưng đừng nghĩ rằng: “Đây là người Thái, đây là người Lào, đây là người Tây phương.” Hãy có sự hiểu biết hỗ tương và tôn trọng lối sống của nhau. Học thấy những điểm tương đồng bên trong mọi vật, tất cả đều thật sự tương đồng, đều trống rỗng. Khi đã học được, biết được sự tương đồng bên trong mọi vật, lúc bấy giờ bạn sẽ biết cách cư xử và đối diện với những bất đồng bên ngoài một cách khôn ngoan và hiểu biết. Nhưng cũng đừng dính mắc với sự tương đồng nữa.

Tại sao đường thì ngọt mà nước lã thì chẳng có vị gì cả? Bởi vì bản chất của chúng là vậy. Suy nghĩ hay tĩnh lặng, đau khổ hay khoái lạc cũng thế — muốn đừng suy nghĩ nữa là một chuyện sai lầm. Đôi lúc suy nghĩ, đôi lúc yên tịnh. Chúng ta phải thấy cả hai đều có cùng bản chất vô thường, bất toại nguyện và đều không đem lại hạnh phúc vĩnh cửu. Nhưng nếu chúng ta băn khoăn lo lắng và suy nghĩ xa hơn: “Tôi đau khổ, tôi muốn không suy nghĩ,” thì chúng ta đã làm mọi chuyện trở nên phức tạp bởi quan kiến sai lầm của mình.

Vào lúc chúng ta cảm thấy suy nghĩ là đau khổ, chẳng khác nào chúng ta đang bị cướp. Chúng ta phải làm thế nào để chấm dứt sự suy nghĩ đây? Ban ngày, trời sáng. Ban đêm, trời tối. Phải chăng đau khổ nằm trong sự sáng hay tối này? Chỉ khi chúng ta so sánh sự vật hiện tại với những gì mà ta đã gặp trước đây, hoặc chúng ta mong mỏi chúng xẩy ra trong chiều hướng mà chúng ta mong đợi, chúng ta mới đau khổ. Một cách rốt ráo thì sự vật là như vậy, như vậy — chỉ vì chúng ta so sánh nên mới nhận lấy đau khổ.
Tao nghĩ mày có chánh kiến chứ, ai ngờ cũng u mê sùng bái Minh Tuệ. Cá nhân ngài Thích Ca cũng ko yêu cầu sùng bái, thần thánh bất cứ người nào. Câu niệm Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật, là câu của một người dân lúc đó vì cảm kích ngài. Chứ ko phải câu a di đà phật của lũ đại thừa sau này đâu. Chính bản thân ông Minh Tuệ khi tìm về đất phật cũng đi ngược lại con đường, triết lý tu tập của Phật Thích Ca. Tu tập là để giải thoát khổ đau, làm chủ sống chết, thoát khỏi luân hồi, chứ ko phải tìm về đất phật để giác ngộ. Sai quá sai rồi mày ơi.
 
Top