Ngày trước ở VN thì hướng ngoại, giờ qua đây thì môi trường thay đổi nên hướng nội hơn, t cũng ko chia sẻ với ai chuyện này cảVới t nhen, những kỷ niệm t nhớ lại làm đẹp cho các mối tình sau này của t cơ. Quèo ý là t cũng từng nhiều lúc nghĩ nên quên đi mấy cái puppy love hồi nhỏ, thấy nó xàm lắm cơ, nhưng mà cũng chẳng quên được - vì nó đẹp vl. Tất nhiên là ko thành đôi rồi, nếu ko thì t đâu có nhớ suốt mười mấy năm. Cái t cảm thấy ở m là m sống khép kín thì phải, sai thì thui nghen, cũng không cảm thấy tin tưởng để chia sẻ với những người xung quanh như hội bạn thân chị em bạn dì. Nhưng mà vậy mới dễ gây nhung nhớ - t ở 1m riết nên toàn nhớ kỷ niệm thời trẻ thui, nên nếu m giả sử có quên dc đi kỷ niệm với người ấy thì m cũng sẽ nhớ về thời m còn vui vẻ thay vì đi vào cuộc sống trưởng thành. Nên là có quên đi với người ấy thì cũng vậy à m.
Nếu m cảm thấy tủi thân, và chưa sẵn sàng chia sẻ với mn, m thử viết nhật ký xem. T ko cưỡng ép quên đi những kỷ niệm tình yêu hồi trẻ, và t cũng khuyến khích m làm vậy - ghi rõ ra nó ntn, m cảm thấy ra sao, tự trò chuyện với chính m xem. ^^ cũng là 1 cách để giải tỏa mà không cần phải giao tiếp nhiều với mn xung quanh đóa. Phải thử mới biết dc đúng hem nè ^^
Rảnh rảnh cứ lên đây vui chơi đi m, t dẫn m chọc ngoáy xung quanh thớt xàm mơ đăng, giải trí lúm. ^^