dietbodo
Con Chym bản Đôn
(Mày lôi tiếp tào lao cũ thì tao đánh mày tiếp à)dù bên nào cũng phải đắc Như Lai
Đúng rồi. Như Lai là danh hiệu của bậc Giác ngộ Chánh Đẳng Giác.
(Mày lôi tiếp tào lao cũ thì tao đánh mày tiếp à)dù bên nào cũng phải đắc Như Lai
mày vẫn chưa hiểu bài sao(Mày lôi tiếp tào lao cũ thì tao đánh mày tiếp à)
Đúng rồi. Như Lai là danh hiệu của bậc Giác ngộ Chánh Đẳng Giác.
mày vẫn chưa hiểu bài sao
Đức Phật đã từng thực hành khổ hạnh một thời gian dài trong quá trình tìm kiếm sự giác ngộ, nhưng sau đó Ngài từ bỏ phương pháp này vì nhận ra rằng nó không dẫn đến sự giác ngộ hoàn toàn. Tuy nhiên, sau khi giác ngộ, Ngài lại dạy về sự quan trọng của việc tu khổ hạnh, nhưng với một cách hiểu khác, đó là khổ hạnh cần phải phù hợp và có chừng mực.Nói vậy chứng tỏ mày cũng không biết gì về PG, ông Minh Tuệ cũng không biết gì về PG
2 người không biết gì nên thằng không biết đi ca tụng thằng không biết
Tu hạnh đầu đà là loại tu hạnh của ông Tuệ mà ông Thích Ca từ bỏ, ông Thích Ca trước đây khi mới nhập đạo đã đi theo tu hạnh này nhưng không thành công, ông Thích Ca đã từng trãi và cho rằng nó chỉ khắc khổ bản thân, không giúp được gì cho chúng sinh để tích đức. Ông Thích Ca phê phán lối tu hành này không giúp trả nghiệp đời trước nên mới đưa ra 1 phương pháp mới chính là nguyên lý đạo Phật ngày nay: "Không cần tu khổ hạnh, chỉ cần làm việc phúc đức cũng giúp trả nghiệp kiếp trước, bước qua khỏi vòng luân hồi."
Đó cũng chính là lý do đạo Phật ra đời tách biệt với cách tu khổ hạnh để lên Niết Bàn trong suy nghĩ thời đó.
Sau đó có ông Đại Ca Diếp trước đây từng tu khổ hạnh nhưng mãi không thành công, sau đó ông đến vái lạy Phật Thích Ca và tình nguyện nghe lời giảng của ông Ca. Chỉ sau 7 ngày theo ông Thích Ca thì ông Ca Diếp cho biết mình đã đắc quả A-La-Hán.
Vì thế ông Ca Diếp gọi ông Thích Ca là vị đại ân nhân, giúp ông khai mở ánh sáng. Sau đó các đệ tử phái tu hành thấy vậy cũng chuyển phép tu khổ hạnh sang tu theo lối Phật Thích Ca.
Cuối cùng ông Ca Diếp xin phép ông Thích Ca tách đoàn, rồi đi về phương xa chọn 1 nơi khác rồi cũng thu nạp đệ tử, tu lành mạnh, mặc áo cà sa truyền bá giáo lý Phật pháp của Thích Ca.
Sau 100 năm thì ông Ca Diếp viên tịch, các đệ tử tung tin đồn là ông Ca Diếp đắc đạo lên Niết Bàn theo ông Thích Ca.
Người thời đó ca tụng ông Thích Ca vì ông tìm được 1 con đường khác để trả nghiệp, vượt qua vòng luân hồi lên cõi Niết Bàn là tu lành mạnh, không phải tu khổ hạnh như trước đây. Những người đang tu khổ hạnh chịu cực chịu khổ trước đây vội bỏ để chuyển sang học theo ông Thích Ca là tu lành mạnh, chăm làm việc thiện giải nghiệp mà vẫn có thể lên Niết Bàn.
Ông Thích Ca có công lớn trong việc loại bỏ văn hóa tu khổ hạnh thời đó. Nhưng bọn giáo phái này ở hướng Tây phương xa thì không tin, giận vì ông Thích Ca công khai họ và những bậc tiền bối của họ tu sai nên họ trả thù bằng cách giết hết người thân hoàng gia của ông Thích Ca, kéo theo cả quốc gia này sụp đổ, biến mất về sau.
Thế nên tụi tao mới nói Tu Khổ Hạnh của ông Tuệ là đi ngược lại, là đi sai.
Ở đây chỉ có thằng @Chaybodapxe1806 là tỉnh táo, hiểu đạo Phật
@atlas05 , @aidokhongphailatoi tụi mày hiểu sai vấn đề.
Tu khổ hạnh không phải là con đường đến cõi Niết Bàn mà là làm việc thiện, ngồi 1 chỗ giảng đạo cho bà con nghe thì đó mới là đắc đạo.
"Một vị thượng tọa khác cũng cho biết, hạnh đầu đà là tiếng Pali nguyên thủy (Dhutanga), được giữ nguyên, có thể hiểu tu theo hạnh đầu là hình thức tu khổ hạnh. Ngày trước, Đức Phật Thích Ca là thái tử trong hoàng cung đi ra. Ngài từng sống trong sự hưởng thụ, xa hoa và nói rằng đó là một cực đoan.
Do đó, 6 năm ngài ép xác khổ hạnh, chỉ còn da bọc xương. Cuối cùng, ngài nói không thể có trí tuệ trong một thân thể bệnh hoạn, kém chất; ngài nói ép xác khổ hạnh cũng là một con đường cực đoan. Ngài đã uống bát sữa, từ bỏ con đường tu khổ hạnh để trở lại đời sống bình thường và giây phút đó ngài bắt đầu thấy đạo."
https://thanhnien.vn/tu-theo-hanh-dau-da-la-gi-185240515113431316.htm
Tứ diệu đế, bát chánh đạo là con đường trung đạo Phật áp dụng Trung Đạo thì trong 49 ngày chứng quả vị Phật, chứ 6 năm trời khổ hạnh ép xác người như nghiện suýt chết luôn rồi.Lại một người vừa được giác ngộ. Mày đã hiểu phật giáo chánh pháp.
Đúng, câu "Như Lai rồi đến Chánh Đẳng Giác" phản ánh đúng quá trình tu hành của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni.Mày đừng cố bóp méo sự thật thành cách nhìn méo mó tào lao theo tâm tham của mày mong muốn. Tao khuyên mày thật lòng. Cầu đạo phải tỉnh táo chút.
Nói vậy chứng tỏ mày cũng không biết gì về PG, ông Minh Tuệ cũng không biết gì về PG
2 người không biết gì nên thằng không biết đi ca tụng thằng không biết
Tu hạnh đầu đà là loại tu hạnh của ông Tuệ mà ông Thích Ca từ bỏ, ông Thích Ca trước đây khi mới nhập đạo đã đi theo tu hạnh này nhưng không thành công, ông Thích Ca đã từng trãi và cho rằng nó chỉ khắc khổ bản thân, không giúp được gì cho chúng sinh để tích đức. Ông Thích Ca phê phán lối tu hành này không giúp trả nghiệp đời trước nên mới đưa ra 1 phương pháp mới chính là nguyên lý đạo Phật ngày nay: "Không cần tu khổ hạnh, chỉ cần làm việc phúc đức cũng giúp trả nghiệp kiếp trước, bước qua khỏi vòng luân hồi."
Đó cũng chính là lý do đạo Phật ra đời tách biệt với cách tu khổ hạnh để lên Niết Bàn trong suy nghĩ thời đó.
Sau đó có ông Đại Ca Diếp trước đây từng tu khổ hạnh nhưng mãi không thành công, sau đó ông đến vái lạy Phật Thích Ca và tình nguyện nghe lời giảng của ông Ca. Chỉ sau 7 ngày theo ông Thích Ca thì ông Ca Diếp cho biết mình đã đắc quả A-La-Hán.
Vì thế ông Ca Diếp gọi ông Thích Ca là vị đại ân nhân, giúp ông khai mở ánh sáng. Sau đó các đệ tử phái tu hành thấy vậy cũng chuyển phép tu khổ hạnh sang tu theo lối Phật Thích Ca.
Cuối cùng ông Ca Diếp xin phép ông Thích Ca tách đoàn, rồi đi về phương xa chọn 1 nơi khác rồi cũng thu nạp đệ tử, tu lành mạnh, mặc áo cà sa truyền bá giáo lý Phật pháp của Thích Ca.
Sau 100 năm thì ông Ca Diếp viên tịch, các đệ tử tung tin đồn là ông Ca Diếp đắc đạo lên Niết Bàn theo ông Thích Ca.
Người thời đó ca tụng ông Thích Ca vì ông tìm được 1 con đường khác để trả nghiệp, vượt qua vòng luân hồi lên cõi Niết Bàn là tu lành mạnh, không phải tu khổ hạnh như trước đây. Những người đang tu khổ hạnh chịu cực chịu khổ trước đây vội bỏ để chuyển sang học theo ông Thích Ca là tu lành mạnh, chăm làm việc thiện giải nghiệp mà vẫn có thể lên Niết Bàn.
Ông Thích Ca có công lớn trong việc loại bỏ văn hóa tu khổ hạnh thời đó. Nhưng bọn giáo phái này ở hướng Tây phương xa thì không tin, giận vì ông Thích Ca công khai họ và những bậc tiền bối của họ tu sai nên họ trả thù bằng cách giết hết người thân hoàng gia của ông Thích Ca, kéo theo cả quốc gia này sụp đổ, biến mất về sau.
Thế nên tụi tao mới nói Tu Khổ Hạnh của ông Tuệ là đi ngược lại, là đi sai.
Ở đây chỉ có thằng @Chaybodapxe1806 là tỉnh táo, hiểu đạo Phật
@atlas05 , @aidokhongphailatoi tụi mày hiểu sai vấn đề.
Tu khổ hạnh không phải là con đường đến cõi Niết Bàn mà là làm việc thiện, ngồi 1 chỗ giảng đạo cho bà con nghe thì đó mới là đắc đạo.
"Một vị thượng tọa khác cũng cho biết, hạnh đầu đà là tiếng Pali nguyên thủy (Dhutanga), được giữ nguyên, có thể hiểu tu theo hạnh đầu là hình thức tu khổ hạnh. Ngày trước, Đức Phật Thích Ca là thái tử trong hoàng cung đi ra. Ngài từng sống trong sự hưởng thụ, xa hoa và nói rằng đó là một cực đoan.
Do đó, 6 năm ngài ép xác khổ hạnh, chỉ còn da bọc xương. Cuối cùng, ngài nói không thể có trí tuệ trong một thân thể bệnh hoạn, kém chất; ngài nói ép xác khổ hạnh cũng là một con đường cực đoan. Ngài đã uống bát sữa, từ bỏ con đường tu khổ hạnh để trở lại đời sống bình thường và giây phút đó ngài bắt đầu thấy đạo."
https://thanhnien.vn/tu-theo-hanh-dau-da-la-gi-185240515113431316.htm
Trong đoạn kinh này, Đức Phật chỉ rõ rằng có những con đường tu hành khác nhau, nhưng để đạt được giác ngộ, người tu hành cần phải đi đúng con đường trung đạo, không rơi vào hai cực đoan: một là khổ hạnh cực đoan và hai là sống trong khoái lạc vật chất."Này các Tỳ kheo, có bốn hạng người tu hành:
- Người tu hành khổ hạnh mà không giác ngộ: Người này thực hành khổ hạnh, sống đời sống cực khổ nhưng không đạt được sự giác ngộ, không tìm ra con đường giải thoát.
- Người tu hành không khổ hạnh mà giác ngộ: Người này không tu hành khổ hạnh nhưng nhờ phát triển trí tuệ và đi đúng con đường trung đạo, họ đạt được sự giác ngộ.
- Người tu hành khổ hạnh và giác ngộ: Người này thực hành khổ hạnh một cách đúng đắn, có trí tuệ, và nhờ đó đạt được sự giác ngộ.
- Người không tu hành và không giác ngộ: Người này không thực hành tu hành và cũng không đạt được sự giác ngộ."
Đúng, câu "Như Lai rồi đến Chánh Đẳng Giác" phản ánh đúng quá trình tu hành của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni.
Trong Phật giáo, "Như Lai" là một danh xưng cao quý dành cho Đức Phật, mang nghĩa là "Người đã đến nơi" hoặc "Người đã thành tựu tất cả". Từ "Như Lai" (từ Pali là Tathāgata) có thể hiểu là người đã đi đến và đạt được sự giác ngộ tuyệt đối, vượt qua mọi sự mê lầm.
"Chánh Đẳng Giác" (Chánh giác) có nghĩa là sự giác ngộ hoàn toàn, sự hiểu biết đúng đắn, toàn vẹn về bản chất của vũ trụ và con người. Đây là trạng thái mà Đức Phật đạt được khi Ngài khám phá ra con đường dẫn đến sự giải thoát khỏi khổ đau và sinh tử luân hồi, đó chính là con đường Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo.
Quá trình "Như Lai rồi đến Chánh Đẳng Giác" trong Phật giáo có thể hiểu là:
Vì vậy, câu nói này thể hiện một sự phát triển liên tục từ lúc Đức Phật giác ngộ, từ khi Ngài là Như Lai (Người đạt được giác ngộ) đến khi Ngài đạt đến Chánh Đẳng Giác (Giác ngộ toàn diện).
- Như Lai: Đức Phật đã đạt được trạng thái hoàn hảo, giác ngộ về bản chất của vũ trụ và nhân sinh. Danh xưng này dùng để chỉ sự thành tựu của Ngài, tức là Ngài đã "đến nơi" mà không còn mê lầm nữa, thoát khỏi mọi khổ đau.
- Chánh Đẳng Giác: Đây là trạng thái của sự giác ngộ tuyệt đối mà Ngài đã đạt được. Sau khi trải qua quá trình tu hành nghiêm khắc, Đức Phật đã nhận ra bản chất của khổ đau và con đường thoát khổ, từ đó Ngài trở thành một bậc Chánh Giác, hoàn toàn thông suốt về mọi sự vật, hiện tượng trong vũ trụ.
chắc tau phải cho gpt tiếp mày quá
Tao vẫn giữ quan điểm
Tu thì vô cái chùa nào đó mà tu chứ khoong phải bỏ tiền bỏ bạc đi như mấy thằng vô gia cư xong gặp ai cũng gọi mình là con là thầy. Nghe chối vãi, mấy thằng đi theo cũng toàn thứ âm binh cũng gọi được ng ta gọi là thầy.
Đạo phật đúng là cái đạo làm cho người ta xa rời thực tại yểm đi xuất thế và xa rời thực tế chẳng đống góp được gì cho thần quyền và thế quyền
Như bên công giáo tao, muốn tu thì m vô dòng nào đó mày học và sống ở đó tìm hiểu 5-10 năm rồi mới được thi và học lên để gọi là thầy. Từ thầy mà lên gọi cha cũng phải học và tu tiếp, lên làm cha rồi thì,lại tiếp tục bị điều động đi các giáo xứ mà làm việc tông đồ
Mày còn vô minh lắm, để tao giảng giải cho mày nghe:
- Kinh Tăng Chi (Anguttara Nikaya) - Tập 2, Kinh 30 (Kinh Pháp Hạnh Đầu Đà):
- Đức Phật giảng về sự từ bỏ và các hành động khổ hạnh:
- Ý của Đức Phật là việc tu hành khổ hạnh là cần thiết, nhưng chỉ khổ hạnh không đủ để đạt giác ngộ, mà còn cần phải có trí tuệ và chánh niệm.
- Kinh Pháp Cú (Dhammapada) - Kệ 185:
- Trong Kinh Pháp Cú, Đức Phật giảng về sự từ bỏ và đoạn trừ các tham dục để đạt được sự giác ngộ:
- Đây là lời dạy khuyến khích tu hành khổ hạnh như một phương tiện để thoát khỏi khổ đau và đạt giác ngộ.
- Kinh Tương Ưng (Samyutta Nikaya) - Kinh 12.50:
- Đức Phật đã dạy rằng chỉ khổ hạnh một mình không đủ để đạt được giác ngộ, mà cần phải có trí tuệ:
mày đéo có kiến thức mà đi phán . mày ko thấy xấu hổ sao ?
tau giảng rồi sao bắt tau giảng lại nữa .” A Nan bạch Phật: Kính bạch Thế Tôn! Trong mười hiệu Như Lai, Ứng Cúng, Chính Đẳng Giác, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật Thế Tôn, thì thế nào là Như Lai? Phật nói: Này Bí-sô! Ta xưa kia khi còn ở quả vị Bồ-tát, vì cầu đạo quả Vô thượng Chính đẳng Chính giác đã từng tu tập tất cả các hạnh, nên nay được Bồ-đề Niết-bàn chân thật hoàn toàn. Do chứng được cả tám Thánh đạo bằng Chính kiến nên gọi là Như Lai. Như các Bậc Chính Đẳng Giác trong quá khứ đã điều phục được tâm, đạt đến Niết-bàn, nên gọi là Như Lai.”
Danh hiệu Như Lai chỉ dành cho Phật Chánh Đẳng Giác.
Sau sát-na của một vị Bồ-tát Chánh Đẳng Giác đạt được thành tựu Giải thoát, thì vị ấy chính là Phật Chánh Đẳng Giác/Như Lai.
Tao chỉ khuyên mày đến đây thôi
Chưa,mẹ nó đang bận.Mày giảng cho mẹ mày chưa?
Thế cho hỏi trên tầng cao thì như thế nàotao thì thấy đức tin của mày oke
mà vẫn là ở tầm thấp
Thế cho hỏi trên tầng cao thì như thế nào
Mày còn vô minh lắm, để tao giảng giải cho mày nghe:
Kinh Tăng Chi (Anguttara Nikaya) - Tập 2, Kinh 30 (Kinh Pháp Hạnh Đầu Đà)
Tụi mày hiểu sai về dịch thuật, ý nghĩa trong câu này là chỉ cần tu tâm không cần khổ hạnh. Mày chỉ cần tu ăn chay trường, không sắc dục, giữ lời nói khiêm tốn, chăm làm việc phúc đức mà không cần phải tuân theo 13 hạnh tu khổ hạnh đầu đà.
Có giường thì cứ ngã lưng nằm, việc gì phải nằm đứng?
Kinh Pháp Cú (Dhammapada) - Kệ 185:
Đã khổ hạnh, không có chất dinh dưỡng nuôi não thì lấy đâu chất dinh dưỡng để não sinh trí tuệ?
Tụi mày hiểu nhầm từ dịch thuật từ Khổ Hạnh
"Người khéo đoạn trừ dục lạc, từ bỏ thế gian, sống đời khổ hạnh, thực hành giới hạnh và trí tuệ, thì đạt đến sự giải thoát tối thượng."
Từ đó phải là từ Hạnh Tu --> tu hành trong hạnh phúc, không ép buộc.
Xem lại bản tiếng Phạn xem tao nói đúng không, dịch ẩu khái niệm rồi.
Kinh Tương Ưng (Samyutta Nikaya) - Kinh 12.50
Cũng giống ở trên, người dịch dùng từ khổ hạnh là không đúng, mà phải đúng từ hạnh tu
Người dịch ngữ dịch sai "Khổ hạnh" và "hạnh tu" nên tụi mày bị hiểu sai vấn đề.
Nếu là khổ hạnh thì ông Thích Ca từng tu khổ hạnh thì sao sau đó ông ấy từ bỏ và phê phán nó?
Dùng từ Hạnh Tu mới đúng, Hạnh Tu là tu trong hạnh phúc.
dịch dữ chưaMày còn vô minh lắm, để tao giảng giải cho mày nghe:
Kinh Tăng Chi (Anguttara Nikaya) - Tập 2, Kinh 30 (Kinh Pháp Hạnh Đầu Đà)
Tụi mày hiểu sai về dịch thuật, ý nghĩa trong câu này là chỉ cần tu tâm không cần khổ hạnh. Mày chỉ cần tu ăn chay trường, không sắc dục, giữ lời nói khiêm tốn, chăm làm việc phúc đức mà không cần phải tuân theo 13 hạnh tu khổ hạnh đầu đà.
Có giường thì cứ ngã lưng nằm, việc gì phải nằm đứng?
Kinh Pháp Cú (Dhammapada) - Kệ 185:
Đã khổ hạnh, không có chất dinh dưỡng nuôi não thì lấy đâu chất dinh dưỡng để não sinh trí tuệ?
Tụi mày hiểu nhầm từ dịch thuật từ Khổ Hạnh
"Người khéo đoạn trừ dục lạc, từ bỏ thế gian, sống đời khổ hạnh, thực hành giới hạnh và trí tuệ, thì đạt đến sự giải thoát tối thượng."
Từ đó phải là từ Hạnh Tu --> tu hành trong hạnh phúc, không ép buộc.
Xem lại bản tiếng Phạn xem tao nói đúng không, dịch ẩu khái niệm rồi.
Kinh Tương Ưng (Samyutta Nikaya) - Kinh 12.50
Cũng giống ở trên, người dịch dùng từ khổ hạnh là không đúng, mà phải đúng từ hạnh tu
Người dịch ngữ dịch sai "Khổ hạnh" và "hạnh tu" nên tụi mày bị hiểu sai vấn đề.
Nếu là khổ hạnh thì ông Thích Ca từng tu khổ hạnh thì sao sau đó ông ấy từ bỏ và phê phán nó?
Dùng từ Hạnh Tu mới đúng, Hạnh Tu là tu trong hạnh phúc.
"Dvepi, bhikkhave, dhamme samaggā tathāgato sammā paṭipanno, duvepi dhamme samaggā tathāgato sammā paṭipanno. Katame dve? Paññā ca, bhikkhave, sīlaṃ ca."
"Có hai điều, này các Tỳ kheo, nếu kết hợp thì có thể dẫn đến sự giác ngộ: Một là trí tuệ (prajñā), và hai là giới hạnh (sīla)."

Mày lấy thằng ngu lý hồng chí so với sư Minh Tuệ để phỉ báng, bôi nhọ sư thì tao biết sọ mày chứa gì rồi.ẳng ẳng


Đấy là mày mong muốn. Tao không care.Tao vẫn giữ quan điểm
Tu thì vô cái chùa nào đó mà tu chứ khoong phải bỏ tiền bỏ bạc đi như mấy thằng vô gia cư xong gặp ai cũng gọi mình là con là thầy. Nghe chối vãi, mấy thằng đi theo cũng toàn thứ âm binh cũng gọi được ng ta gọi là thầy.
Đạo phật đúng là cái đạo làm cho người ta xa rời thực tại yểm đi xuất thế và xa rời thực tế chẳng đống góp được gì cho thần quyền và thế quyền
Như bên công giáo tao, muốn tu thì m vô dòng nào đó mày học và sống ở đó tìm hiểu 5-10 năm rồi mới được thi và học lên để gọi là thầy. Từ thầy mà lên gọi cha cũng phải học và tu tiếp, lên làm cha rồi thì,lại tiếp tục bị điều động đi các giáo xứ mà làm việc tông đồ
tao thì thấy đức tin của mày oke
mà vẫn là ở tầm thấp
Mày mới nên xem lại đầu mày ý, ông Tuệ với Lý giống nhau ở điểm là thu phục nhân tâm của đám đông mà ai là người không Thích điều đó nhất. Mượn Hằng đánh Tuệ dùng Fans ông Tuệ diệt Hằng. Rồi cuối cùng tìm cách diệt ông TuệMày lấy thằng ngu lý hồng chí so với sư Minh Tuệ để phỉ báng, bôi nhọ sư thì tao biết sọ mày chứa gì rồi.![]()
Mày có thể lấy Dalai Lama để so sánh với sư Minh Tuệ trong trường hợp này, tuy vậy nó vẫn không đúng, vì sư Minh Tuệ tuyên bố không dính dáng, không liên quan tới giáo hội hay tổ chức, đảng phái chính trị.Mày mới nên xem lại đầu mày ý, ông Tuệ với Lý giống nhau ở điểm là thu phục nhân tâm của đám đông mà ai là người không Thích điều đó nhất. Mượn Hằng đánh Tuệ dùng Fans ông Tuệ diệt Hằng. Rồi cuối cùng tìm cách diệt ông Tuệ