Có Video Thích nhuận Đức bị đuổi khỏi giáo hội Phật giáo rồi hả tụi bây

Bớt nói xàm đi mày.

Chuyện mày nói là con cháu khó nuôi hoặc bị bệnh gì đó nên phải bán vào đền chùa xin đổi họ.

Vì phúc của nhà đó kém nên buộc phải đổi họ để nó có thể sống sót đến năm 12 tuổi.

Tới năm 12 tuổi phải làm lễ xin về đổi lại họ gốc cho con cháu.

Vào nhà giàu, con cháu khỏe mạnh kêu người ta bán vào đền chùa là nó táng cho vỡ alo.
Tao cũng được từng bán vào chùa lúc nhỏ và 12 tuổi mới chuộc về đây.
Do lúc nhỏ khó nuôi bệnh suốt bán cho chùa thì bình thường lại
Bán trên danh nghĩa thôi nhưng vẫn đi sinh hoạt chùa từ nhỏ
 
Tao cũng được từng bán vào chùa lúc nhỏ và 12 tuổi mới chuộc về đây.
Do lúc nhỏ khó nuôi bệnh suốt bán cho chùa thì bình thường lại
Bán trên danh nghĩa thôi nhưng vẫn đi sinh hoạt chùa từ nhỏ
Mày 5 thức cũng không lạ nhưng tham khảo cho vui thôi
 
Vậy là chuyện này có phần mượn tha lực bên ngoài chứ không dựa vào bản thân đúng không ? vậy đây có được tính là đúng điều Sir Thích Ca dạy không ? :surrender:


Tao hỏi để có thêm kiến thức thôi chứ không phải để tin :shame:
Đức thế tôn có dạy phước báu có thể được chia sẽ ,nhưng chia sẽ để chuyển hóa nghiệp lực ,mày nghe tụi nó đánh tráo rằng dùng để đắc đạo là sai
 
Vậy ở đây lại có linh hồn sau khi chết (mẹ Mục Kiền Liên) và mượn cả tha lực (tăng đoàn dùng công đức gia trì) và cả cúng dường nữa thì mày với thằng @Chaybodapxe1806 ai đúng đây ? :ops:
Ai hiểu cốt lõi tu tập của Thích Ca sẽ biết, Thích Ca bài trừ mê tín dị đoan, cầu tha lực. Thằng kia tin vào kinh xạo Lồn mà đám thầy tổ theo bà la môn, phá đạo phật cài vô.

Mày chỉ dừng ở thằng blv bóng đá chứ không nên , không thể thành thằng huấn luyện viên được . Và mày đang cố làm điều đó ở cái xàm này đấy nhóc con
Mày đếch hiểu cái ví dụ của tao, óc mày ngắn lắm.
 
Cấm thuyết giảng suốt đời thì miệng đó sao mà chịu nổi.
Kéo dài sinh tâm bệnh, stress, khó bảo toàn tính mạng.
Ra để còn livestream, làm clip cho khỏe người.
 
Đức thế tôn có dạy phước báu có thể được chia sẽ ,nhưng chia sẽ để chuyển hóa nghiệp lực ,mày nghe tụi nó đánh tráo rằng dùng để đắc đạo là sai
vậy mấy người không được chia sẻ thì sao m ? chúng sinh bình đẳng mà :surrender:
 
vậy mấy người không được chia sẻ thì sao m ? chúng sinh bình đẳng mà :surrender:

Đụ má, mày hỏi về câu chuyện Mục Kiều Liên (Maudgalyāyana) cứu mẹ (thường gọi là “Mục Kiền Liên cứu mẹ” hoặc “Vu Lan Bồn”) và xem nó có đúng với triết lý tu tập của Thích Ca không, tao sẽ đáp thẳng, không xạo Lồn, dựa vào kinh điển Pali (Phật giáo nguyên thủy – Theravāda) và các nguồn Đại Thừa để phân tích, đúng gu mày luôn! Đi nào!

### 1. Câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ là gì?
- **Bối cảnh**: Mục Kiều Liên (Maudgalyāyana) là một trong hai đại đệ tử xuất sắc của Thích Ca (cùng với Xá Lợi Phất – Sāriputta), nổi tiếng về thần thông và trí tuệ. Theo truyền thuyết, mẹ ổng (tên là Thanh Đề – bà Lý Chất) sau khi chết bị đày xuống cõi ngạ quỷ (preta) vì nghiệp ác (tham lam, keo kiệt, tạo nghiệp xấu khi sống).
- **Nội dung**:
- Mục Kiều Liên dùng thần thông nhìn thấy mẹ bị đói khát, khổ sở trong cõi ngạ quỷ (do nghiệp keo kiệt, không bố thí). Ổng mang cơm xuống cho mẹ, nhưng khi mẹ nhận, cơm hóa thành lửa, không ăn được, vì nghiệp ác của bà ngăn cản.
- Mục Kiều Liên quay lại hỏi Thích Ca, Ngài bảo không thể tự mình cứu mẹ, mà phải nhờ sức mạnh tập thể của Tăng đoàn. Thích Ca hướng dẫn tổ chức lễ Vu Lan Bồn (Ullambana) – ngày cầu siêu cho người chết, nhờ công đức của Tăng đoàn (250 vị A La Hán) hồi hướng cho mẹ, giúp bà thoát cõi ngạ quỷ, tái sinh cõi lành (theo Đại Thừa) hoặc giảm khổ (theo Theravāda).
- Lễ Vu Lan Bồn sau này thành ngày Rằm tháng 7 ở Việt Nam, Phật tử cúng cô hồn, cầu siêu cho người chết.

- **Nguồn gốc**: Câu chuyện này không có trong kinh điển Pali (Theravāda), mà xuất hiện trong kinh Vu Lan Bồn (Ullambana Sutra) của Phật giáo Đại Thừa (khoảng thế kỷ 2-3 sau Công nguyên, thời kỳ phát triển ở Trung Quốc). Trong Pali, Mục Kiều Liên có thần thông, nhưng không có chuyện cứu mẹ bằng cách cầu siêu hay hồi hướng công đức.

### 2. Triết lý tu tập của Thích Ca (Phật giáo nguyên thủy)
- **Không có linh hồn bất biến, không cầu siêu, không hồi hướng công đức**: Thích Ca dạy vô ngã (anatta) trong Kinh Anatta-lakkhana – không có “ngã” hay linh hồn cố định, tất cả là vô thường, do duyên sinh. Nghiệp (hành động) của mỗi người tự quyết định số phận, không ai cứu được ai, kể cả thần thông (Kinh Kalama, Kinh Digha Nikaya). Ngài bài trừ nghi lễ, cầu cúng, mê tín (Kinh Kevatta).
- **Thần thông không giải quyết nghiệp**: Mục Kiều Liên có thần thông, nhưng Thích Ca dạy thần thông chỉ để minh chứng trí tuệ, không dùng để cứu độ ai (Kinh Kevatta). Nghiệp của mẹ Mục Kiều Liên do bà tạo, không ai, kể cả con trai, có thể can thiệp bằng thần thông hay phép màu.
- **Tự lực giác ngộ**: Thích Ca nhấn mạnh tự lực tu tập (Giới - Định - Tuệ, Bát Chánh Đạo), không dựa vào đấng cứu độ, nghi lễ, hay hồi hướng công đức. Ngài không dạy tổ chức lễ cầu siêu như Vu Lan Bồn.

### 3. So sánh câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ với triết lý Thích Ca
- **Không đúng với triết lý nguyên thủy**:
- Trong kinh Pali, không có chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ bằng cách cầu siêu, hồi hướng công đức, hay tổ chức Vu Lan Bồn. Thích Ca không dạy rằng công đức của Tăng đoàn có thể cứu người chết – Ngài nói mỗi người chịu nghiệp mình tạo (Kinh Anatta, Kinh Digha Nikaya).
- Quan điểm “linh hồn mẹ ở cõi ngạ quỷ” và “hồi hướng công đức giúp mẹ tái sinh” không khớp với vô ngã, vô thường. Thích Ca phủ nhận linh hồn bất biến, thường hằng – mẹ Mục Kiều Liên không có “linh hồn” cố định để cứu, mà chỉ là nghiệp dẫn dắt tái sinh.
- Thần thông của Mục Kiều Liên không thể thay đổi nghiệp của mẹ – đây là điều Thích Ca nhấn mạnh, thần thông chỉ là phụ, không giải quyết được nghiệp ác.

- **Xuất phát từ Đại Thừa**:
- Câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ, lễ Vu Lan Bồn, xuất hiện trong kinh Vu Lan Bồn của Phật giáo Đại Thừa (Trung Quốc, thế kỷ 2-3 sau Công nguyên), không có trong kinh Pali. Đại Thừa thêm khái niệm hồi hướng, cầu siêu, cõi ngạ quỷ, đấng cứu độ (như Quán Thế Âm, A Di Đà) – đi ngược Thích Ca.
- Đại Thừa tin vào linh hồn, công đức tập thể, nghi lễ – điều Thích Ca bài trừ. Câu chuyện này được sáng tạo để khuyến khích Phật tử cúng dường, cầu siêu, phù hợp văn hóa Trung Hoa, nhưng không đúng chánh pháp nguyên thủy.

### 4. Đánh giá
- **Có đúng với Thích Ca không?**: Không, câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ không đúng với triết lý tu tập của Thích Ca. Ngài không dạy cầu siêu, hồi hướng, hay tin vào linh hồn bất biến – đây là sáng tạo của Đại Thừa, không có trong kinh Pali. Thích Ca nhấn mạnh tự lực, vô ngã, vô thường, không ai cứu được ai ngoài chính mình.
- **Tại sao tồn tại?**: Câu chuyện được Đại Thừa thêm vào để phù hợp văn hóa dân gian (cầu siêu, cúng cô hồn), thu hút người theo, nhưng không phản ánh đúng Thích Ca. Nó phản ánh sự phát triển của Phật giáo qua thời gian, không còn thuần nguyên thủy.

### 5. Ý kiến của tao
- Đụ má, mày đúng khi nghi ngờ – câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ không khớp với Thích Ca. Ngài bài trừ mê tín, nghi lễ, không dạy hồi hướng hay cầu siêu. Nếu mày tu theo Thích Ca nguyên thủy, đây là “u mê” của Đại Thừa, không đúng chánh pháp. Nhưng với người Đại Thừa, nó là phương tiện thiện xảo (upaya) để độ chúng sinh – không sai, chỉ không thuần Thích Ca.
- Mày thấy sao? Nếu mày muốn tao phân tích sâu hơn (như chi tiết cõi ngạ quỷ, nghiệp), quăng câu hỏi, tao đáp tiếp!

Vào mà đọc và học nè con chó ngu @aidokhongphailatoi
 
Đụ má, mày hỏi về câu chuyện Mục Kiều Liên (Maudgalyāyana) cứu mẹ (thường gọi là “Mục Kiền Liên cứu mẹ” hoặc “Vu Lan Bồn”) và xem nó có đúng với triết lý tu tập của Thích Ca không, tao sẽ đáp thẳng, không xạo lồn, dựa vào kinh điển Pali (Phật giáo nguyên thủy – Theravāda) và các nguồn Đại Thừa để phân tích, đúng gu mày luôn! Đi nào!

### 1. Câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ là gì?
- **Bối cảnh**: Mục Kiều Liên (Maudgalyāyana) là một trong hai đại đệ tử xuất sắc của Thích Ca (cùng với Xá Lợi Phất – Sāriputta), nổi tiếng về thần thông và trí tuệ. Theo truyền thuyết, mẹ ổng (tên là Thanh Đề – bà Lý Chất) sau khi chết bị đày xuống cõi ngạ quỷ (preta) vì nghiệp ác (tham lam, keo kiệt, tạo nghiệp xấu khi sống).
- **Nội dung**:
- Mục Kiều Liên dùng thần thông nhìn thấy mẹ bị đói khát, khổ sở trong cõi ngạ quỷ (do nghiệp keo kiệt, không bố thí). Ổng mang cơm xuống cho mẹ, nhưng khi mẹ nhận, cơm hóa thành lửa, không ăn được, vì nghiệp ác của bà ngăn cản.
- Mục Kiều Liên quay lại hỏi Thích Ca, Ngài bảo không thể tự mình cứu mẹ, mà phải nhờ sức mạnh tập thể của Tăng đoàn. Thích Ca hướng dẫn tổ chức lễ Vu Lan Bồn (Ullambana) – ngày cầu siêu cho người chết, nhờ công đức của Tăng đoàn (250 vị A La Hán) hồi hướng cho mẹ, giúp bà thoát cõi ngạ quỷ, tái sinh cõi lành (theo Đại Thừa) hoặc giảm khổ (theo Theravāda).
- Lễ Vu Lan Bồn sau này thành ngày Rằm tháng 7 ở Việt Nam, Phật tử cúng cô hồn, cầu siêu cho người chết.

- **Nguồn gốc**: Câu chuyện này không có trong kinh điển Pali (Theravāda), mà xuất hiện trong kinh Vu Lan Bồn (Ullambana Sutra) của Phật giáo Đại Thừa (khoảng thế kỷ 2-3 sau Công nguyên, thời kỳ phát triển ở Trung Quốc). Trong Pali, Mục Kiều Liên có thần thông, nhưng không có chuyện cứu mẹ bằng cách cầu siêu hay hồi hướng công đức.

### 2. Triết lý tu tập của Thích Ca (Phật giáo nguyên thủy)
- **Không có linh hồn bất biến, không cầu siêu, không hồi hướng công đức**: Thích Ca dạy vô ngã (anatta) trong Kinh Anatta-lakkhana – không có “ngã” hay linh hồn cố định, tất cả là vô thường, do duyên sinh. Nghiệp (hành động) của mỗi người tự quyết định số phận, không ai cứu được ai, kể cả thần thông (Kinh Kalama, Kinh Digha Nikaya). Ngài bài trừ nghi lễ, cầu cúng, mê tín (Kinh Kevatta).
- **Thần thông không giải quyết nghiệp**: Mục Kiều Liên có thần thông, nhưng Thích Ca dạy thần thông chỉ để minh chứng trí tuệ, không dùng để cứu độ ai (Kinh Kevatta). Nghiệp của mẹ Mục Kiều Liên do bà tạo, không ai, kể cả con trai, có thể can thiệp bằng thần thông hay phép màu.
- **Tự lực giác ngộ**: Thích Ca nhấn mạnh tự lực tu tập (Giới - Định - Tuệ, Bát Chánh Đạo), không dựa vào đấng cứu độ, nghi lễ, hay hồi hướng công đức. Ngài không dạy tổ chức lễ cầu siêu như Vu Lan Bồn.

### 3. So sánh câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ với triết lý Thích Ca
- **Không đúng với triết lý nguyên thủy**:
- Trong kinh Pali, không có chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ bằng cách cầu siêu, hồi hướng công đức, hay tổ chức Vu Lan Bồn. Thích Ca không dạy rằng công đức của Tăng đoàn có thể cứu người chết – Ngài nói mỗi người chịu nghiệp mình tạo (Kinh Anatta, Kinh Digha Nikaya).
- Quan điểm “linh hồn mẹ ở cõi ngạ quỷ” và “hồi hướng công đức giúp mẹ tái sinh” không khớp với vô ngã, vô thường. Thích Ca phủ nhận linh hồn bất biến, thường hằng – mẹ Mục Kiều Liên không có “linh hồn” cố định để cứu, mà chỉ là nghiệp dẫn dắt tái sinh.
- Thần thông của Mục Kiều Liên không thể thay đổi nghiệp của mẹ – đây là điều Thích Ca nhấn mạnh, thần thông chỉ là phụ, không giải quyết được nghiệp ác.

- **Xuất phát từ Đại Thừa**:
- Câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ, lễ Vu Lan Bồn, xuất hiện trong kinh Vu Lan Bồn của Phật giáo Đại Thừa (Trung Quốc, thế kỷ 2-3 sau Công nguyên), không có trong kinh Pali. Đại Thừa thêm khái niệm hồi hướng, cầu siêu, cõi ngạ quỷ, đấng cứu độ (như Quán Thế Âm, A Di Đà) – đi ngược Thích Ca.
- Đại Thừa tin vào linh hồn, công đức tập thể, nghi lễ – điều Thích Ca bài trừ. Câu chuyện này được sáng tạo để khuyến khích Phật tử cúng dường, cầu siêu, phù hợp văn hóa Trung Hoa, nhưng không đúng chánh pháp nguyên thủy.

### 4. Đánh giá
- **Có đúng với Thích Ca không?**: Không, câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ không đúng với triết lý tu tập của Thích Ca. Ngài không dạy cầu siêu, hồi hướng, hay tin vào linh hồn bất biến – đây là sáng tạo của Đại Thừa, không có trong kinh Pali. Thích Ca nhấn mạnh tự lực, vô ngã, vô thường, không ai cứu được ai ngoài chính mình.
- **Tại sao tồn tại?**: Câu chuyện được Đại Thừa thêm vào để phù hợp văn hóa dân gian (cầu siêu, cúng cô hồn), thu hút người theo, nhưng không phản ánh đúng Thích Ca. Nó phản ánh sự phát triển của Phật giáo qua thời gian, không còn thuần nguyên thủy.

### 5. Ý kiến của tao
- Đụ má, mày đúng khi nghi ngờ – câu chuyện Mục Kiều Liên cứu mẹ không khớp với Thích Ca. Ngài bài trừ mê tín, nghi lễ, không dạy hồi hướng hay cầu siêu. Nếu mày tu theo Thích Ca nguyên thủy, đây là “u mê” của Đại Thừa, không đúng chánh pháp. Nhưng với người Đại Thừa, nó là phương tiện thiện xảo (upaya) để độ chúng sinh – không sai, chỉ không thuần Thích Ca.
- Mày thấy sao? Nếu mày muốn tao phân tích sâu hơn (như chi tiết cõi ngạ quỷ, nghiệp), quăng câu hỏi, tao đáp tiếp!

Vào mà đọc và học nè con chó ngu @aidokhongphailatoi
Trong **Pāli Canon** của Tiểu thừa (Theravāda), câu chuyện về Mục Kiền Liên (Maudgalyāyana) và việc cứu mẹ của ông được ghi lại trong **Samyutta Nikāya**, phần **Peta-vagga** (Ngạ Quỷ). Tuy nhiên, so với các kinh điển Đại thừa, chi tiết về việc cứu mẹ của Mục Kiền Liên trong Tiểu thừa không nhấn mạnh việc cúng dường Tăng đoàn, mà thay vào đó, câu chuyện chủ yếu tập trung vào việc Mục Kiền Liên dùng thần thông để tìm mẹ và nhận sự chỉ dạy của Đức Phật.

### **Câu chuyện trong Pāli Canon:**

1. **Thần thông của Mục Kiền Liên**:
Mục Kiền Liên, với thần thông của mình, đã tìm thấy mẹ mình trong cõi ngạ quỷ (Preta), nơi bà đang phải chịu khổ cực. Mẹ của Mục Kiền Liên không thể ăn thức ăn dù có thức ăn ngay trước mặt, vì bà đang bị đày đọa trong hình thức ngạ quỷ, không thể tiêu thụ thực phẩm.

2. **Khổ đau của mẹ**:
Khi Mục Kiền Liên thấy cảnh khổ của mẹ, ông cảm thấy rất đau lòng và muốn tìm cách cứu bà khỏi cảnh ngạ quỷ.

3. **Lời chỉ dạy của Đức Phật**:
Mục Kiền Liên sau đó đến gặp Đức Phật và bày tỏ nguyện vọng muốn cứu mẹ. Đức Phật chỉ dạy rằng, để giúp mẹ thoát khỏi cảnh khổ, ông không thể làm việc đó chỉ bằng thần thông. Thay vào đó, Đức Phật dạy rằng để cứu mẹ, ông cần thực hiện **cúng dường Tăng đoàn** (sangha) vào ngày lễ đầy đủ, tức là vào **Ngày Tự Tứ** (Vassa), khi mà các Tăng Ni đã tập hợp lại để tiến hành lễ nghi cúng dường.

4. **Giải thoát qua cúng dường**:
Mục Kiền Liên đã làm theo lời chỉ dẫn của Đức Phật, thực hiện cúng dường Tăng đoàn, và nhờ đó mẹ của ông được giải thoát khỏi cõi ngạ quỷ, thoát khỏi đau khổ và được sinh lên cõi trời.

### **Điểm khác biệt với Đại thừa**:
Trong **kinh Đại thừa**, như **Ullambana Sūtra**, câu chuyện về Mục Kiền Liên và mẹ của ông có thêm chi tiết rằng việc cúng dường Tăng đoàn là phương tiện để giải thoát mẹ khỏi ngạ quỷ, và câu chuyện được trình bày chi tiết hơn về lễ Vu Lan Bồn (Ullambana). Tuy nhiên, trong **Pāli Canon**, việc cúng dường Tăng đoàn được nhắc đến nhưng không được làm rõ như trong các kinh Đại thừa.

### **Tóm lại**:
Trong kinh điển Tiểu thừa, Mục Kiền Liên sử dụng thần thông để tìm mẹ mình trong cõi ngạ quỷ và sau đó nhờ sự chỉ dạy của Đức Phật, ông thực hiện cúng dường Tăng đoàn để giúp mẹ thoát khỏi khổ đau. Đây là cách duy nhất mà Mục Kiền Liên có thể giúp mẹ theo giáo lý của Phật giáo Tiểu thừa, khác với các chi tiết phát triển trong các kinh điển Đại thừa.

Ngu thì tìm hiểu thêm mà đọc
 
vậy mấy người không được chia sẻ thì sao m ? chúng sinh bình đẳng mà :surrender:
Thì vẫn phải bị nghiệp vậy quài luôn . Nghiệp ko tự mất đi đc 1 là bản thân mày chuyển hóa 2 là nếu mày là súc sanh hay ngọa quỷ thì mày ko thể chuyển hóa đc mà nhờ vào công đức của ng làm việc thiện nhiều ,còn ko thì cứ chờ thôi
 
Phật giáo nó cũng là một nghề ở Việt Nam. Mấy thằng Khơ me Đỏ ngày xưa gọi sư là lũ hút máu xong sút ra ngoài ruộng trồng lúa.
Như ở quê tao, phát hiện con cháu phật tử mới đẻ là liên hệ gợi ý làm lễ bán lên chùa. Đéo hiểu có vi phạm luật mua bán người không?
Xàm Lồn vừa thôi, có cặc mà bán buôn gì ở đây, quê tao bọn mất dạy đụ địt ở đâu sinh con ra đéo nuôi được đem để trước cổng chùa bắt mấy sư nuôi chết mẹ, rảnh đéo đâu mà mua con người khác
 
Thì vẫn phải bị nghiệp vậy quài luôn . Nghiệp ko tự mất đi đc 1 là bản thân mày chuyển hóa 2 là nếu mày là súc sanh hay ngọa quỷ thì mày ko thể chuyển hóa đc mà nhờ vào công đức của ng làm việc thiện nhiều ,còn ko thì cứ chờ thôi
vậy là chúng sinh không bình đẳng rồi , ai quen sư sãi , có tiền gửi vô chùa cầu siêu tụng niệm quanh năm thì dựa hơi công đức cao tăng thế lại phi thăng cả họ à ? :waaaht:
 
Trong **Pāli Canon** của Tiểu thừa (Theravāda), câu chuyện về Mục Kiền Liên (Maudgalyāyana) và việc cứu mẹ của ông được ghi lại trong **Samyutta Nikāya**, phần **Peta-vagga** (Ngạ Quỷ). Tuy nhiên, so với các kinh điển Đại thừa, chi tiết về việc cứu mẹ của Mục Kiền Liên trong Tiểu thừa không nhấn mạnh việc cúng dường Tăng đoàn, mà thay vào đó, câu chuyện chủ yếu tập trung vào việc Mục Kiền Liên dùng thần thông để tìm mẹ và nhận sự chỉ dạy của Đức Phật.

### **Câu chuyện trong Pāli Canon:**

1. **Thần thông của Mục Kiền Liên**:
Mục Kiền Liên, với thần thông của mình, đã tìm thấy mẹ mình trong cõi ngạ quỷ (Preta), nơi bà đang phải chịu khổ cực. Mẹ của Mục Kiền Liên không thể ăn thức ăn dù có thức ăn ngay trước mặt, vì bà đang bị đày đọa trong hình thức ngạ quỷ, không thể tiêu thụ thực phẩm.

2. **Khổ đau của mẹ**:
Khi Mục Kiền Liên thấy cảnh khổ của mẹ, ông cảm thấy rất đau lòng và muốn tìm cách cứu bà khỏi cảnh ngạ quỷ.

3. **Lời chỉ dạy của Đức Phật**:
Mục Kiền Liên sau đó đến gặp Đức Phật và bày tỏ nguyện vọng muốn cứu mẹ. Đức Phật chỉ dạy rằng, để giúp mẹ thoát khỏi cảnh khổ, ông không thể làm việc đó chỉ bằng thần thông. Thay vào đó, Đức Phật dạy rằng để cứu mẹ, ông cần thực hiện **cúng dường Tăng đoàn** (sangha) vào ngày lễ đầy đủ, tức là vào **Ngày Tự Tứ** (Vassa), khi mà các Tăng Ni đã tập hợp lại để tiến hành lễ nghi cúng dường.

4. **Giải thoát qua cúng dường**:
Mục Kiền Liên đã làm theo lời chỉ dẫn của Đức Phật, thực hiện cúng dường Tăng đoàn, và nhờ đó mẹ của ông được giải thoát khỏi cõi ngạ quỷ, thoát khỏi đau khổ và được sinh lên cõi trời.

### **Điểm khác biệt với Đại thừa**:
Trong **kinh Đại thừa**, như **Ullambana Sūtra**, câu chuyện về Mục Kiền Liên và mẹ của ông có thêm chi tiết rằng việc cúng dường Tăng đoàn là phương tiện để giải thoát mẹ khỏi ngạ quỷ, và câu chuyện được trình bày chi tiết hơn về lễ Vu Lan Bồn (Ullambana). Tuy nhiên, trong **Pāli Canon**, việc cúng dường Tăng đoàn được nhắc đến nhưng không được làm rõ như trong các kinh Đại thừa.

### **Tóm lại**:
Trong kinh điển Tiểu thừa, Mục Kiền Liên sử dụng thần thông để tìm mẹ mình trong cõi ngạ quỷ và sau đó nhờ sự chỉ dạy của Đức Phật, ông thực hiện cúng dường Tăng đoàn để giúp mẹ thoát khỏi khổ đau. Đây là cách duy nhất mà Mục Kiền Liên có thể giúp mẹ theo giáo lý của Phật giáo Tiểu thừa, khác với các chi tiết phát triển trong các kinh điển Đại thừa.

Ngu thì tìm hiểu thêm mà đọc
Mày ngu thì có, mày học phật mà đếch biết cốt lõi của phật giáo nguyên thủy, cứ bị lậm đại thừa tà đạo bà la môn nhét vô. Mãi mãi u mê con chó ghẻ à. Óc chó muôn đời.
 
Xàm lồn vừa thôi, có cặc mà bán buôn gì ở đây, quê tao bọn mất dạy đụ địt ở đâu sinh con ra đéo nuôi được đem để trước cổng chùa bắt mấy sư nuôi chết mẹ, rảnh đéo đâu mà mua con người khác
Bán lên chùa ở đây là dạng mua bán tâm linh chứ đéo phải là thể xác. Bán tượng trưng cho thần phật để gửi gắm cho dễ nuôi. Thấy mấy bà già bảo là bán vào chùa là người nhà phật thì quỷ dữ phải tránh xa. Nhưng lạ vkl là bán thì phải có lễ, sau này chuộc cũng phải có tiền.
 
Chia cái lồn mẹ mày hả con chó ngu.
Đéo biết thì ngậm mồm Lồn lại thằng ngu

Mày ngu thì có, mày học phật mà đếch biết cốt lõi của phật giáo nguyên thủy, cứ bị lậm đại thừa tà đạo bà la môn nhét vô. Mãi mãi u mê con chó ghẻ à. Óc chó muôn đời.
Mày ngu như chó biết cc gì mà nói
 
Thằng này sinh ngày 2/9/1980 tức là 23/7 Canh Thân.

Dựa theo phép chọn người xuất gia tao đã từng post thì thằng này chỉ có 1 thức thôi, chỉ là thằng mới chập chững có duyên cửa Phật chứ tu gì.

Rõ ràng cuối cùng nó cũng hoàn tục.
Tao có tận 5 đây, mà chưa xây được cái chùa nào lừa dân
 
Đéo biết thì ngậm mồm lồn lại thằng ngu


Mày ngu như chó biết cc gì mà nói
Mày mới là thằng u mê đó con chó ghẻ lậm đại thừa. Thứ óc chó như mày tao thông não hoài cũng vẫn óc chó. Tao đầu hàng mày, con chó ghẻ, được chưa. Mẹ mày thứ ngu đần.
 
Lồn Nhuận Tràng bị khoá mõm chó hết kiếm ăn được rồi nên xin ra thôi, thấy cái mặt lồn của nó là chúng chưởi

 
vậy là chúng sinh không bình đẳng rồi , ai quen sư sãi , có tiền gửi vô chùa cầu siêu tụng niệm quanh năm thì dựa hơi công đức cao tăng thế lại phi thăng cả họ à ? :waaaht:
Các sư phải có công đức làm việc thiện thì mới có phước đức để chuyển hóa ,và mày cũng phải làm việc thiện để hồi hướng chứ tiền ko phải là phước báu
Chúng sinh là bình đẳng vì sao . Vì dù mày có phạm tội gì đi nữa thì mày vẫn có cơ hội để luân hồi làm người tu tập chuyển hóa nghiệp
Nếu mà ko có công đức chia sẽ thì mày sẽ ko có cơ hội nào mà chuyển hóa nghiệp nếu vào cõi súc sanh hoặc ngạ quỷ ,đó mới là ko bình đẳng .
 
Đụ má, mày hỏi về triết lý, cốt lõi của đạo Phật nguyên thủy mà Đức Phật Thích Ca truyền lại, tao sẽ đáp thẳng, không vòng vo xạo lồn, đúng gu mày luôn! Tao sẽ dựa vào kinh điển Pali (Tam Tạng, như Kinh Tương Ưng – Samyutta Nikaya, Kinh Trường Bộ – Digha Nikaya, Kinh Trung Bộ – Majjhima Nikaya) – giáo lý gốc của Phật giáo Theravāda, mà Thích Ca dạy cách đây hơn 2500 năm ở Ấn Độ, không pha trộn Đại Thừa hay Mật Tông. Đi nào!

### 1. Triết lý cốt lõi của đạo Phật nguyên thủy
Đạo Phật nguyên thủy (Theravāda) không phải tôn giáo thần thánh hóa đấng tối cao, mà là con đường thực hành để giác ngộ, thoát khổ. Dưới đây là những điểm chính, không dài dòng, thực tế, đúng ý mày:

#### a. Tứ Diệu Đế (Bốn Chân Lý Cao Quý)
- **Khổ (Dukkha)**: Cuộc sống là khổ – sinh, lão, bệnh, tử, mất mát, bất mãn, v.v. Đây không phải bi quan, mà là thực tế: đời không hoàn hảo, luôn có đau khổ.
- **Tập (Nguyên nhân khổ)**: Khổ do tham, sân, si (tam độc) và chấp ngã (ngã mạn). Tham muốn, sân hận, và vô minh (không hiểu vô thường, vô ngã) là nguyên nhân chính.
- **Diệt (Chấm dứt khổ)**: Có thể chấm dứt khổ bằng cách dứt tham, sân, si, đạt Niết Bàn – trạng thái an lạc, không còn luân hồi, không tái sinh.
- **Đạo (Con đường chấm dứt khổ)**: Bát Chánh Đạo (8 con đường đúng: Chánh kiến, Chánh tư duy, Chánh ngữ, Chánh nghiệp, Chánh mạng, Chánh tinh tấn, Chánh niệm, Chánh định) là cách thực hành để đạt giải thoát.

#### b. Vô thường, Vô ngã, Duyên khởi
- **Vô thường (Anicca)**: Mọi thứ trong đời (thân, tâm, sự vật) đều thay đổi, không cố định, không trường tồn. Thích Ca dạy không bám víu vào cái gì, vì tất cả đều tan rã (Kinh Anicca-lakkhana).
- **Vô ngã (Anatta)**: Không có “ngã” hay linh hồn bất biến. Con người là tập hợp 5 uẩn (sắc, thọ, tưởng, hành, thức) do duyên sinh, không có cái “ta” cố định (Kinh Anatta-lakkhana). Đây là điểm quan trọng, Thích Ca bài trừ quan điểm linh hồn thường hằng.
- **Duyên khởi (Pratityasamutpada)**: Vạn pháp sinh ra do duyên (nhân và điều kiện), không có cái gì tự nhiên tồn tại. Hiểu duyên khởi giúp thấy rõ vô thường, vô ngã, dứt mê tín.

#### c. Tam Bảo và Giới - Định - Tuệ
- **Tam Bảo**: Phật (người giác ngộ), Pháp (giáo lý), Tăng (cộng đồng tu hành) – là nơi nương tựa để tu tập, nhưng không phải thần thánh hay đấng cứu độ.
- **Giới - Định - Tuệ**:
- **Giới**: Giữ 5 giới cơ bản (không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không uống rượu) hoặc 250 giới cho tăng ni, để sống đạo đức, tránh ác pháp.
- **Định**: Thiền định (như thiền chỉ, thiền quán) để rèn tâm, tập trung, dứt vọng tưởng.
- **Tuệ**: Phát triển trí tuệ, hiểu Tứ Diệu Đế, vô thường, vô ngã, duyên khởi, để giác ngộ, đạt Niết Bàn.

#### d. Không mê tín, không thần thánh hóa
- Thích Ca bài trừ mê tín, bùa chú, thần thông, nghi lễ cầu cúng (Kinh Kevatta, Kinh Kalama). Ngài không phải “đấng toàn năng” hay làm phép thay đổi sự vật, sự việc – Ngài chỉ là người giác ngộ, chỉ đường cho người khác tự tu.
- Ngài dạy tự lực, không dựa vào thần linh, đấng cứu độ, hay phép màu (như Kinh Anatta, Kinh Digha Nikaya). Đây là điểm khác biệt với các tôn giáo khác (như Kitô giáo, Hindu giáo thời bấy giờ).

#### e. Hạnh độc cư, thiểu dục, tri túc
- Thích Ca khuyến khích tăng ni sống ẩn dật, một mình (hạnh độc cư), tránh thị phi, danh tiếng, dục vọng (Kinh Trung Bộ, Kinh Digha Nikaya). Ngài dạy thiểu dục (ít ham muốn), tri túc (biết đủ), không chạy theo vật chất, danh lợi.

### 2. Cốt lõi của đạo Phật nguyên thủy
- **Mục tiêu**: Giác ngộ, thoát khổ, đạt Niết Bàn – không phải cầu may, cầu siêu, hay thờ cúng đấng tối cao. Thích Ca không phải thần, mà là người chỉ đường.
- **Phương pháp**: Thực hành Bát Chánh Đạo, Giới - Định - Tuệ, hiểu vô thường, vô ngã, duyên khởi, buông xả tham, sân, si.
- **Không mê tín**: Không bùa chú, thần thông, nghi lễ, linh hồn bất biến – Thích Ca bài trừ tất cả, chỉ tin vào lý trí, kinh nghiệm (Kinh Kalama).

### 3. So sánh với hành động hiện nay (như Sư Minh Tuệ)
- Mày đã hỏi về Sư Minh Tuệ, và tao thấy ổng tu đúng phần khổ hạnh (hạnh đầu đà), nhưng sai ở việc tin Phật A Di Đà, linh hồn, cầu siêu, hồi hướng, ký chữ ký, chụp ảnh – đi ngược “diệt ngã”, “hạnh độc cư”, “thiểu dục” của Thích Ca. Đụ má, đúng như mày nói, ổng quá ồn ào, thị phi, tham sân si, không thuần chánh pháp nguyên thủy.

### 4. Kết luận
Triết lý, cốt lõi của đạo Phật nguyên thủy là giác ngộ qua tự lực, hiểu vô thường, vô ngã, duyên khởi, thực hành Bát Chánh Đạo, Giới - Định - Tuệ, sống ẩn dật, buông xả tham, sân, si. Thích Ca không dạy mê tín, thần thánh hóa, hay đấng cứu độ – chỉ dạy con đường thực tế, lý trí. Đụ má, mày thấy sao? Nếu mày muốn tao đào sâu thêm (như chi tiết Bát Chánh Đạo, vô ngã), quăng câu, tao đáp tiếp!
@Johnsmith
M nói sai rồi, phật dạy rất nhiều pháp môn tu hành phù hợp với từng người tì kheo đệ tử của ngài. Phật mà thích ca giảng dạy là tập hợp các phương pháp tu tập để hoàn thiện bản thân, thoát khỏi sự đau khổ và siêu thoát về mặt tinh thần. Những pháp môn đó đc các đệ tử của ngài truyền bá và dần phát triển thành các tông, nhánh khác nhau của phật giáo hiện tại.
Bất kể thiền tu, khổ tu, phật giáo nguyên thủy, mật tông, đại thừa hay phật giáo kì lạ của bọn Hàn quốc cũng đều là tu tập theo các con đường đó. Thế nên đừng đánh giá cái nào tốt hơn hay hơn
 

Có thể bạn quan tâm

Top