Tao hiểu, mày yên tâm sự thật không bao giờ có thể che giấu được cả, sau này con cháu nó cũng sẽ lật lại mổ sẽ. Những câu chuyện thiêu dệt hay những vết nhơ, thậm chí những bịa đặt nhồi sọ sau này bọn trẻ nó cũng sẽ lặt lại để phục hồi thôi vì đó là một phần của lịch sử.
Như tao vậy khi nhỏ học lịch sử về Nguyễn Huệ và Nguyễn Ánh có suy nghĩ khác, khi lớn lên rồi tự tìm tòi thì hiểu được phần nào của lịch sử, thì sau này thời đại mới sẽ có những cái nhìn về lịch sử đúng hơn thôi.
Lịch sử thời gian gần hiện tại quá thì sẽ có phán xét. Nhưng thời gian càng trôi qua thì sẽ có một cái nhìn thoáng hơn và xem đó như là một phần tất yếu của lịch sử để có được như bây giờ. Như Trịnh Nguyễn phân tranh đấy, lịch sử xa quá m chỉ xem qua đó là một phần lịch sử chứ cảm giác đâu còn phán xét ai đúng ai sai nhiều.
Mượt như sunsilk luôn tml.
Tao nhớ thời C3 quá! Tao chọn khối C để thi.
Thời đó t lậm Nguyễn Nhật Ánh vl, cứ mong về làm ông thầy trẻ dạy Sử trường làng.
Kể cho lũ trẻ về Đinh- Lê- Lý- Trần- Lê.
Thi khối C với thế mạnh Sử - Văn . Riêng Văn trong bài về đất nước t còn nhớ, tao ko nhắc lòng yêu nước về anh Tám, Bác Hồ. Tao thay họ bằng Hai Bà Trưng. Tao thay bằng Trần Bình Trọng và Chốt hạ câu kết bài:
“ Ta thà làm công dân của một nước tự do
Còn hơn làm vua của một nước nô lệ”
May cho tao năm ấy, tao đậu . Giám khảo chấm tao là 1 bà cô phía Nam.
Sau này vì đồng tiền, tao chuyển ngành học, bôn ba nhiều. Nhưng ước mơ về 1 ông đồ kể tích xưa vẫn nguyên vẹn.
….
Thế đó, lần t thi Sử đó, tao nhận ra tao đã thắng CS trên sân nhà của chúng.
Nó muốn những cái tên chúng ép tao ói ra những tao lại dõng dạc nhắc tới những tiền nhân mà chúng không dám chối cãi.
Tao muốn bọn trẻ cũng có tư duy đó.
Sống với CS chúng ta vẫn sẽ hiên ngang.
Từ những cái nhỏ sẽ nhóm thành lửa lớn.