nếu thật thế này thì đéo oan
Hàn huyên chưa kịp giãi giề,
Sai nha bỗng thấy bốn bề xôn xao:
Người nách thước, kẻ tay dao,
Đầu trâu, mặt ngựa, ào ào như sôi.
Già giang một lão, một trai,
Một dây vô lại buộc hai thâm tình.
Đầy nhà vang tiếng ruồi xanh,
Rụng rời giọt liễu, tan tành gối mai.
Đồ tế nhuyễn, của riêng tây,
Sạch sành sanh vét cho đầy túi tham.
Điều đâu bay buộc, ai làm?
Này ai đan dập, giật giàm bỗng dưng?
Hỏi ra sau mới biết rằng:
Phải tên xưng xuất tại thằng bán tơ.
Một nhà hoảng hốt, ngẩn ngơ,
Tiếng oan dậy đất, án ngờ loà mây.
Hạ từ van lạy suốt ngày,
Điếc tai lân tuất, phũ tay tồi tàn.
Rường cao rút ngược dây oan,
Dẫu là đá cũng nát gan lọ người!