Thơ thời chiến loạn nó khác bọt vl

nguyenvanfinn

Bò lái xe
Canada
THƠ PLEIME

"Mày nghĩ tụi mình như cánh gió
Ai đi nhốt gió được bao giờ..."

Thiếu úy Nhảy Dù Lê Anh Thái tử trận khi tái chiếm cổ thành Quảng Trị mùa hè đỏ lửa 1972. Khi được đơn vị giao hoàn xác con, người cha là Lê Văn Tuyến đã tìm thấy một lá thư viết gởi bạn chưa kịp gởi trong những di vật còn lại của con. Ông phổ lá thư đó thành bài thơ sau đây tựa đề là THƠ PLEIME vì thiếu úy Lê Anh Thái đã viết từ khi còn ở Pleime cho đến khi chuyển quân đến Quảng Trị vẫn chưa kịp gởi.


Tao được thơ mày cả tháng nay
Hành quân liên tiếp suốt đêm ngày
Lưng không rời giáp, tay rời súng
Liên lạc thì không có máy bay

Tao vẫn luôn luôn nhớ tụi mày
Nhớ Sài Gòn đẹp nắng vàng hây
Nhớ đường Lê Lợi ngập hoa nắng
Nhớ ngõ Tam Ða tà áo bay

Pleime suốt tháng mưa dầm dề
Mày ơi, thèm quá khói cà phê
Thèm tô phở tái thơm chanh ớt
Thèm rót bọt đầy một cốc bia

Xi nê mày vẫn xem phim chưởng?
Băng nhựa còn thu nhạc Khánh Ly?
Những chiều thứ bảy còn đi nhót?
Hay lén ông già nhậu whisky?

Năm nay mày có lên đại học?
Hay thôi, xếp sách nhập quân trường?
Mày tính vào Dù hay Lục Chiến?
Tao chờ mày nhé, ải biên cương

Hôm qua thằng Tiến dẫn quân ngang
Giữa rừng gặp bạn mừng hơn vàng
Ôm nhau, hai đứa cười ha hả
Râu tóc bù xù như cái bang

Mày nghĩ, đã lâu không được tắm
Hành quân liên tiếp giữa rừng già
Ăn thì gạo sấy nhai qua bữa
Tối ngủ nằm sương lạnh cắt da

Hôm qua địch pháo giữa ban ngày
Tao bị thương xoàng ở bả vai
Mảnh đạn còn ghim trong thớ thịt
(Mày đừng có nói mẹ tao hay)

Mẹ tao không biết giờ ra sao?
Còn khóc đêm trường để nhớ tao?
Còn giận tao là thằng bất hiếu
Xem tình cha mẹ như chiêm bao

Mẹ tao chỉ muốn tao quanh quẩn
Lính kiểng châu thành, lính phất phơ
Mày nghĩ, tụi mình như cánh gió
Ai đi nhốt gió được bao giờ?

Những đêm biên cảnh sống xa nhà
Cũng thấy đôi lần nhớ xót xa
Cũng có đôi lần tao muốn khóc
Muốn về thăm mẹ... thế nhưng mà.
...
Thôi nhé, thư sau tao viết tiếp
Trực thăng đã đáp trong vòng đai
Tản thương lính đã đưa lên đủ
Tao viết thơ này vội gởi ngay
 
THƠ PLEIME

"Mày nghĩ tụi mình như cánh gió
Ai đi nhốt gió được bao giờ..."

Thiếu úy Nhảy Dù Lê Anh Thái tử trận khi tái chiếm cổ thành Quảng Trị mùa hè đỏ lửa 1972. Khi được đơn vị giao hoàn xác con, người cha là Lê Văn Tuyến đã tìm thấy một lá thư viết gởi bạn chưa kịp gởi trong những di vật còn lại của con. Ông phổ lá thư đó thành bài thơ sau đây tựa đề là THƠ PLEIME vì thiếu úy Lê Anh Thái đã viết từ khi còn ở Pleime cho đến khi chuyển quân đến Quảng Trị vẫn chưa kịp gởi.


Tao được thơ mày cả tháng nay
Hành quân liên tiếp suốt đêm ngày
Lưng không rời giáp, tay rời súng
Liên lạc thì không có máy bay

Tao vẫn luôn luôn nhớ tụi mày
Nhớ Sài Gòn đẹp nắng vàng hây
Nhớ đường Lê Lợi ngập hoa nắng
Nhớ ngõ Tam Ða tà áo bay

Pleime suốt tháng mưa dầm dề
Mày ơi, thèm quá khói cà phê
Thèm tô phở tái thơm chanh ớt
Thèm rót bọt đầy một cốc bia

Xi nê mày vẫn xem phim chưởng?
Băng nhựa còn thu nhạc Khánh Ly?
Những chiều thứ bảy còn đi nhót?
Hay lén ông già nhậu whisky?

Năm nay mày có lên đại học?
Hay thôi, xếp sách nhập quân trường?
Mày tính vào Dù hay Lục Chiến?
Tao chờ mày nhé, ải biên cương

Hôm qua thằng Tiến dẫn quân ngang
Giữa rừng gặp bạn mừng hơn vàng
Ôm nhau, hai đứa cười ha hả
Râu tóc bù xù như cái bang

Mày nghĩ, đã lâu không được tắm
Hành quân liên tiếp giữa rừng già
Ăn thì gạo sấy nhai qua bữa
Tối ngủ nằm sương lạnh cắt da

Hôm qua địch pháo giữa ban ngày
Tao bị thương xoàng ở bả vai
Mảnh đạn còn ghim trong thớ thịt
(Mày đừng có nói mẹ tao hay)

Mẹ tao không biết giờ ra sao?
Còn khóc đêm trường để nhớ tao?
Còn giận tao là thằng bất hiếu
Xem tình cha mẹ như chiêm bao

Mẹ tao chỉ muốn tao quanh quẩn
Lính kiểng châu thành, lính phất phơ
Mày nghĩ, tụi mình như cánh gió
Ai đi nhốt gió được bao giờ?

Những đêm biên cảnh sống xa nhà
Cũng thấy đôi lần nhớ xót xa
Cũng có đôi lần tao muốn khóc
Muốn về thăm mẹ... thế nhưng mà.
...
Thôi nhé, thư sau tao viết tiếp
Trực thăng đã đáp trong vòng đai
Tản thương lính đã đưa lên đủ
Tao viết thơ này vội gởi ngay
"An Lộc địa, sử ghi chiến tích,
Biệt cách dù, vị quốc vong thân"

"Gánh nào gánh nổi ngàn cân,
Trai nào sánh được thủy thần mũ xanh"
 
Các đơn vị tổng trù bị của Vnch như nhảy dù, tqlc, bdq....phải hành quân triền miên liên tục ngày này qua tháng nọ
Lính tráng ko trúng đạn hôm nay thì ngày mai thôi, nhưng họ là những đơn vị tình nguyện thì cái chết là chấp nhận hết ở trong đó rồi
 
Các đơn vụ tổng trù bị của Vnch như nhảy dù, tqlc, bdq....phải hành quân triền miên liên tục ngày này qua tháng nọ
Lính tráng ko trúng đạn hôm nay thì ngày mai thôi, nhưng họ là những đơn vị tình nguyện thì cái chết là chấp nhận hết ở trong đó rồi
Thề, t éo hiểu sao quân phục của chế độ cũ nhìn đẹp quá trời. Sắc phục của từng binh chủng, từng mẫu rằn ri nó biểu hiện đậm nét chiến trận. Hơn nửa thế kỷ rồi mà nhìn lại vẫn còn thấy đẹp. Nhìn đi nhìn lại vẫn thấy ngầu, mang dáng vóc lính trận sa trường, đầy chất bụi bặm, phong trần.
 
Thề, t éo hiểu sao quân phục của chế độ cũ nhìn đẹp quá trời. Sắc phục của từng binh chủng, từng mẫu rằn ri nó biểu hiện đậm nét chiến trận. Hơn nửa thế kỷ rồi mà nhìn lại vẫn còn thấy đẹp. Nhìn đi nhìn lại vẫn thấy ngầu, mang dáng vóc lính trận sa trường, đầy chất bụi bặm, phong trần.
tao thích nhất là mấy cái phù hiệu của từng quân đoàn sư đoàn tiểu đoàn, rồi từng vị trí nữa, đẹp vl
 
Lính biệt kích Lôi Hổ thì còn ghê hơn, lãnh 300 đô tiền lương hay gọi là tiền tử trước khi hành quân
Nếu mà nói họ hèn nhát thì thật là nhảm nhí
vậy mà lên fb tiktok cứ vid nào nói về sư dù hay tqlc là tụi bò đỏ lại la lên "gặp quân ta lại chạy toán loạn" hay là "đầy đủ vậy mà chạy tụt quần" đụ mẹ nó có lính quèn nó chạy chứ tqlc chỉ tiến không lùi, biệt động quân vì dân quyết chiến

Thơ đọc ngang như cua. Đéo = thơ vủa mấy thằng cs:amazed:
thơ của người hành quân đêm ngày sa trường nó không quan trọng mấy ở cái vần, mà là ở cái ngôn từ mộc mạc mà vẫn đậm chất thời cuộc bấy giờ đó m
 
vậy mà lên fb tiktok cứ vid nào nói về sư dù hay tqlc là tụi bò đỏ lại la lên "gặp quân ta lại chạy toán loạn" hay là "đầy đủ vậy mà chạy tụt quần" đụ mẹ nó có lính quèn nó chạy chứ tqlc chỉ tiến không lùi, biệt động quân vì dân quyết chiến


thơ của người hành quân đêm ngày sa trường nó không quan trọng mấy ở cái vần, mà là ở cái ngôn từ mộc mạc mà vẫn đậm chất thời cuộc bấy giờ đó m
Họ không sợ chết, nếu sợ chết đã ko tình nguyện đăng lính
Tqlc có câu slogan " Sống hùng sống mạnh nhưng không...sống lâu "
Các đơn vị dù và Tqlc đặc biệt nhất là có cả Bác sĩ và y sĩ đi theo đơn vị tác chiến luôn
Tỉ lệ tử trận của y sĩ các đơn vị này cũng top cmnl
 
Thề, t éo hiểu sao quân phục của chế độ cũ nhìn đẹp quá trời. Sắc phục của từng binh chủng, từng mẫu rằn ri nó biểu hiện đậm nét chiến trận. Hơn nửa thế kỷ rồi mà nhìn lại vẫn còn thấy đẹp. Nhìn đi nhìn lại vẫn thấy ngầu, mang dáng vóc lính trận sa trường, đầy chất bụi bặm, phong trần.
Liên đoàn 81 Biệt Cách Dù

Vid đc chủ kênh mua
 
vậy mà lên fb tiktok cứ vid nào nói về sư dù hay tqlc là tụi bò đỏ lại la lên "gặp quân ta lại chạy toán loạn" hay là "đầy đủ vậy mà chạy tụt quần" đụ mẹ nó có lính quèn nó chạy chứ tqlc chỉ tiến không lùi, biệt động quân vì dân quyết chiến


thơ của người hành quân đêm ngày sa trường nó không quan trọng mấy ở cái vần, mà là ở cái ngôn từ mộc mạc mà vẫn đậm chất thời cuộc bấy giờ đó m
Đám nhãi ranh bò đỏ miệng còn hôi sữa đó chỉ có cào bàn phím, ngửa tay xin tiền ông bà già đi đú cà phê chụp choẹt sống ảo chứ mà kêu nó đi lính là nó trốn sạch 🏃.
Nó ngu tới mức độ đéo biết rằng những quân binh chủng mà nó mở miệng ra chê bai đó là những quân binh chủng đóng vai trò chủ chốt của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trong chiến dịch tái chiếm Quảng Trị năm 1972, là những binh chủng đánh dứt điểm trong toàn bộ trận Quảng Trị.
Thủy quân lục chiến là binh chủng, ngay từ lúc đổ bộ lên cửa biển Cửa Việt là ngay lập tức tiến hành tảo thanh, bứng chốt, dẹp sạch mấy ổ hỏa lực của tụi K3 Tam Đảo Bắc Việt. Thủy quân lục chiến cũng là binh chủng thượng cờ trên nóc cổ thành Đinh Công Tráng.
 
Tụi mày đọc mấy bài phỏng vấn của Đại tá Bác sĩ nhảy dù Hoàng Cơ Lân là biết thêm 1 cái nhìn khác về chiến tranh
" Lời thề nguyện sau đây của binh sĩ Nhảy Dù Pháp có thể là câu tâm niệm của binh sĩ Nhảy Dù Việt Nam mà không sợ bị sai nghĩa: “Xin Chúa hãy cho chúng tôi những gì còn sót lại, xin Chúa hãy dành cho chúng tôi những thử thách mà không ai ham muốn!” (Donnez-nous, mon Dieu, ce qui vous reste, donnez-nous ce que l’on ne vous demande jamais!) "
Cái câu xin Chúa hãy dành cho chúng tôi những thử thách mà không ai ham muốn, thật là nẫu ruột 😂
 
vậy mà lên fb tiktok cứ vid nào nói về sư dù hay tqlc là tụi bò đỏ lại la lên "gặp quân ta lại chạy toán loạn" hay là "đầy đủ vậy mà chạy tụt quần" đụ mẹ nó có lính quèn nó chạy chứ tqlc chỉ tiến không lùi, biệt động quân vì dân quyết chiến


thơ của người hành quân đêm ngày sa trường nó không quan trọng mấy ở cái vần, mà là ở cái ngôn từ mộc mạc mà vẫn đậm chất thời cuộc bấy giờ đó m
Mày hỏi ngược lại nó thế con số 200k lính CS chiêu hồi thì sao là nó im ngay =))
 
Họ không sợ chết, nếu sợ chết đã ko tình nguyện đăng lính
Tqlc có câu slogan " Sống hùng sống mạnh nhưng không...sống lâu "
Các đơn vị dù và Tqlc đặc biệt nhất là có cả Bác sĩ và y sĩ đi theo đơn vị tác chiến luôn
Tỉ lệ tử trận của y sĩ các đơn vị này cũng top cmnl
Bảo ko sợ chết thì cũng khó nói. Nhưng nghe chính lính giải phóng ở Quảng Trị kể lại là chạm trán TQLC là cực kỳ oải. Nghe câu: "Thủy quân lục chiến, chỉ tiến không lùi" trc khi xung phong là biết trận đấy khô máu.
 
Bảo ko sợ chết thì cũng khó nói. Nhưng nghe chính lính giải phóng ở Quảng Trị kể lại là chạm trán TQLC là cực kỳ oải. Nghe câu: "Thủy quân lục chiến, chỉ tiến không lùi" trc khi xung phong là biết trận đấy khô máu.
Thương vong của Tqlc ở Quảng Trị rất lớn, gần 4000 chết và bị thương, sư đoàn có khoảng 13 ngàn người
Cũng không phủ nhận sự nỗ lực của quân phòng thủ CsBV tại đây, và cả bộ máy chiến tranh miền Bắc, ko chết ở sông Thạch Hãn thì dô Cổ Thành cũng chết
 
Nhạc thời lính.
Qua một rừng hoang gió núi theo sang giũ bụi đường trên vai
Hái cây hoa dại lẻ loi bên đường gọi là hoa Trinh Nữ
Hoa Trinh Nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa
Hoa đâu dám khoe màu cùng một nàng Cúc vàng tươi
Hoa không bán hương thơm như nàng Dạ Lý trong vườn
Như hoa Trinh Nữ đẹp tựa chuyện tình hai chúng ta

Xưa thật là xưa nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa
Có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn
Khi vua kéo quân về tình cờ gặp một giai nhân
Vua xao xuyến tâm hồn vời nàng về chốn hoàng cung
Truyền cho khắp nhân gian đem lụa là đến cho nàng
Trên ngôi cao chín từng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao

Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường
Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền
Loài hoa không hương sắc màu nhưng loài hoa biết khép lá ngây thơ
Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa
Khong ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung son
Tôi chỉ là người lính phong trần, thấy hoa nhớ người yêu rất xa

Nâng nhẹ một cây lá xếp trong tay lá ngủ thật mê say
Ngỡ đôi mi dày khép đêm trăng đầy cài then cung ái
Tôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành một quân vương
Quân vương giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người thương
Và mong ước mai sau khi tan giặc nước vua về
Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành Trinh Nữ thôi.
 
Nhạc thời lính.
Qua một rừng hoang gió núi theo sang giũ bụi đường trên vai
Hái cây hoa dại lẻ loi bên đường gọi là hoa Trinh Nữ
Hoa Trinh Nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa
Hoa đâu dám khoe màu cùng một nàng Cúc vàng tươi
Hoa không bán hương thơm như nàng Dạ Lý trong vườn
Như hoa Trinh Nữ đẹp tựa chuyện tình hai chúng ta

Xưa thật là xưa nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa
Có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn
Khi vua kéo quân về tình cờ gặp một giai nhân
Vua xao xuyến tâm hồn vời nàng về chốn hoàng cung
Truyền cho khắp nhân gian đem lụa là đến cho nàng
Trên ngôi cao chín từng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao

Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường
Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền
Loài hoa không hương sắc màu nhưng loài hoa biết khép lá ngây thơ
Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa
Khong ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung son
Tôi chỉ là người lính phong trần, thấy hoa nhớ người yêu rất xa

Nâng nhẹ một cây lá xếp trong tay lá ngủ thật mê say
Ngỡ đôi mi dày khép đêm trăng đầy cài then cung ái
Tôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành một quân vương
Quân vương giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người thương
Và mong ước mai sau khi tan giặc nước vua về
Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành Trinh Nữ thôi.

một trong những bài t rất thích :vozvn (25):
 
"...Còn nhớ gì không Gia?
Tụi mình còn quá nhỏ để hiểu cách mạng, bầu cử, Việt Minh, Quốc Dân đảng…
Tụi mình chỉ biết cơm bắt đầu khô
nước mắm hẹp hòi và những khoanh thịt bắt đầu thưa thớt trong bữa ăn
Nhưng tụi mình khoái chí vì không phải đi học
đó là thời kỳ cha anh chúng ta thì thầm rất khuya bên ngọn đèn dầu
đó là thời kỳ ruột xe đạp được cắt ra để làm cương ngựa
Còn nhớ không Gia?
Những mảnh ván vụn được ghép thành ghe
thành xuồng thành tam bản
những con tàu Noé hớt hải trên khắp các ngã sông..."

- Kiệt Tấn-
Thơ ít vần điệu
 
Pleime suốt tháng mưa dầm dề
làm t nhớ đêm trận ck wc 2018 đang ở trên pleiku ghê, mưa dầm dề từ tx an khê tới phố núi.... đi dạo tối mà chẳng có ai bán buôn gì... ngủ dậy 1 đêm thấy pháp vđ wc và sáng dậy làm 1 tô phở trộn ngay thời điểm mưa mùa, mưa hoài k hết mà đến tận 7 năm sau vẫn còn trong kí ức
 
tao thích nhất là mấy cái phù hiệu của từng quân đoàn sư đoàn tiểu đoàn, rồi từng vị trí nữa, đẹp vl
phù hiệu từng sư đoàn, khẩu hiệu của tiểu đoàn đó nhìn nó lạ lạ mà hay đọc 1 lần mà nhớ mãi điển hình là phù hiệu bên TQLC và tên của từng tiểu đoàn, lần đầu t biết đến là tiểu đoàn " Trâu Điên" nghe nó lạ tai mà hay thật
rồi nhìn qua mấy phù hiệu của các đơn vị khác cũng lạ mắt ko kém

Thề, t éo hiểu sao quân phục của chế độ cũ nhìn đẹp quá trời. Sắc phục của từng binh chủng, từng mẫu rằn ri nó biểu hiện đậm nét chiến trận. Hơn nửa thế kỷ rồi mà nhìn lại vẫn còn thấy đẹp. Nhìn đi nhìn lại vẫn thấy ngầu, mang dáng vóc lính trận sa trường, đầy chất bụi bặm, phong trần.
cái áo của tqlc vnch sau này ko quân mĩ nó dùng nhưng đổi màu khác
 

Có thể bạn quan tâm

Top