Tao đã từng làm quản lý, làm lãnh đạo và làm chủ. Nên tao hiểu phần nào.
Thực ra, đéo có cái gì gọi là lý tưởng. Chúng nó đi theo mày, vì miếng cơm manh áo, mày lo được cho chúng nó, thì chúng nó sẽ theo mày. Cách sống của mày chỉ được chúng nó tôn trọng khi mày lo được cho đàn em đi theo.
Khi tao làm quản lý (tổ trưởng, trưởng ca), tao sống cùng ae, làm cùng ae, đòi hỏi mọi chế độ cho ae từ cái suất cơm ca phải tăng định lượng lên, từ cái công vài tiếng đi tăng cường...vv. Sau lên làm lãnh đạo ko phải quản quân trực tiếp, thì mình phải điều hành xưởng làm sao cho đạt chỉ tiêu về sản lượng, chất lượng để ae lúc nào cũng đủ tiền lương, có tiền thưởng. Giờ làm chủ, thì phải lo được cho ae đồng lương, chỗ ăn nghỉ khi đi làm...vv
Tao thấy bọn Lưu Bị, Tào Tháo cũng đéo khác gì mấy. Muốn hút người tài, đầu tiên là phải chân thành, hai là phải cho người ta sân chơi, ba là phải đảm bảo được cuộc sống cho người ta (vợ con người ta). Thì người ta mới hết lòng phụng sự mình được.
Lưu Bị thủa khởi nghiệp, đéo tiền của Trương Phi cung cấp thì câu chuyện nó cũng chỉ dừng lại trên bàn nhậu.
Uống xong cắp đít đi về.