Con voi của tờ 1.000 đồng 2 miền

Rực con cặc
Phó tổng thống đéo ra lệnh giảm được giá gạo phải bốc thăm để lôi một thằng chủ hoa kiều ra bắn để ép nó giảm giá gạo thì cái chính phủ đó nên từ chức hết mẹ nó đi.
Điều hành đất nước y như đang diễn hề
Bắn 1 người no để lo cho vạn người đói
Sai chỗ nào
 
1000-dong-viet-nam-1988-800x800.jpg
GtwIZDyWMAACu3t

Tiền thời VNCH đẹp và sống động
Này sao xứ tự do dân chủ lại có hình luật phạt khổ sai như thời trung cổ in trên tờ tiền vậy :v
 
Lúc đó họ tư mã kiểm soát chứ làm gì có họ tào nửa
thì tôi ghi "Kết quả: Năm 263, Tào Ngụy diệt Thục Hán.", trước đấy Tào còn diệt 2 Viên, chứ Lưu - Tôn làm được vẹo gì? Tôn thì càng tệ, như con rùa rụt cổ mãi 1 chỗ ở Giang Nam.
 
Bắn 1 người no để lo cho vạn người đói
Sai chỗ nào
Sai là nhà nước đéo quản lý được giá gạo hàng hóa cốt yếu của dân
Bắt buộc phải chơi trò hề bốc thăm tìm thằng xử bắn.
Vậy thì chế độ này sụp đổ là đúng rồi

thì tôi ghi "Kết quả: Năm 263, Tào Ngụy diệt Thục Hán.", trước đấy Tào còn diệt 2 Viên, chứ Lưu - Tôn làm được vẹo gì? Tôn thì càng tệ, như con rùa rụt cổ mãi 1 chỗ ở Giang Nam.
Thì tôi đâu có lấy tôn lưu ra làm vd
 
Sai là nhà nước đéo quản lý được giá gạo hàng hóa cốt yếu của dân
Bắt buộc phải chơi trò hề bốc thăm tìm thằng xử bắn.
Vậy thì chế độ này sụp đổ là đúng rồi


Thì tôi đâu có lấy tôn lưu ra làm vd
vụ tạ vinh năm 1966, từ 1954-1966, 2 thời gian quá ngắn cho 1 chính quyền non trẻ, rồi chiến loạn liên miên.
Nhìn lại nhà sản đến từ năm 1975-1987, đã thống nhất, hòa bình thì điều hành kinh tế thế nào? in tờ 30 đồng, tem phiếu, ngăn sông cấm chợ, tư duy 1kg rau muổng bổ bằng 1kg thịt bò, xã nghĩa thì ko có lạm phát thiếu thì in thêm tiền, ...thì rực rỡ lắm thay.
Và tính đến 2025 là 50 năm: thì kinh tế manh mún, sản xuất yếu kém, phân lô bán nền, y tế, giáo dục, đường sắt như shit, tăng thuế phạt, tăng giá điện vào thời điểm nắng nóng. Thật rực rỡ, ưu việt, ngạo nghễ thay.
 
vụ tạ vinh năm 1966, từ 1954-1966, 2 thời gian quá ngắn cho 1 chính quyền non trẻ, rồi chiến loạn liên miên.
Nhìn lại nhà sản đến từ năm 1975-1987, đã thống nhất, hòa bình thì điều hành kinh tế thế nào? in tờ 30 đồng, tem phiếu, ngăn sông cấm chợ, tư duy 1kg rau muổng bổ bằng 1kg thịt bò, xã nghĩa thì ko có lạm phát thiếu thì in thêm tiền, ...thì rực rỡ lắm thay.
Và tính đến 2025 là 50 năm: thì kinh tế manh mún, sản xuất yếu kém, phân lô bán nền, y tế, giáo dục, đường sắt như shit, tăng thuế phạt, tăng giá điện vào thời điểm nắng nóng. Thật rực rỡ, ưu việt, ngạo nghễ thay.
Ít ra chính quyền mới nó đéo bao giờ có chuyện không kiểm soát được giá gạo nhé.
Có những cái nó tưởng chừng đơn giản nhưng nó liên quan đến sự tồn vong của chế độ đó

Thì anh cũng lấy lão phó tổng và lão tào a man đưa vào đấy thôi.
Tôi chưa bao giờ lấy tào a man ra làm vd
Còn phó tổng kỳ thì tôi lấy làm vd để cho thấy chế độ đó đéo có hy vọng gì
 
Ít ra chính quyền mới nó đéo bao giờ có chuyện không kiểm soát được giá gạo nhé.
Có những cái nó tưởng chừng đơn giản nhưng nó liên quan đến sự tồn vong của chế độ đó


Tôi chưa bao giờ lấy tào a man ra làm vd
Còn phó tổng kỳ thì tôi lấy làm vd để cho thấy chế độ đó đéo có hy vọng gì
1. "Kết quả thằng a man đánh ngô cũng thua và đánh thục cũng bại": cái này con bot của xàm nó ghi à?

2. À, chế độ mới thì cái gì ko quản được thì cấm.

3. Anh nhìn thấy cái sai của chế độ cũ, nhưng anh lờ đi hoặc bao biện cái sai của chế độ mới.

4. Anh đưa ra 1 vd gạo, để anh quy chụp, kết luận về bản chất của cả 1 sự việc (cả 1 chế độ) thì nó quá thiên kiến, chủ quan, ko phù hợp với 1 người nghiên cứu sử.

5. Ít ra chính quyền cũ nó còn cho dân khá tự do trong ngôn luận, có thể chỉ trích, nêu chính kiến, quan điểm. Và người MN có bản sắc và cái chất riêng. Còn bây giờ thì hỗn tạp, tiếng nói quan điểm chính kiến bị bóp nghẹt.
 
Ít ra chính quyền mới nó đéo bao giờ có chuyện không kiểm soát được giá gạo nhé.
Có những cái nó tưởng chừng đơn giản nhưng nó liên quan đến sự tồn vong của chế độ đó


Tôi chưa bao giờ lấy tào a man ra làm vd
Còn phó tổng kỳ thì tôi lấy làm vd để cho thấy chế độ đó đéo có hy vọng gì
Vậy là vẫn có, có là có, không là không.
 
1. "Kết quả thằng a man đánh ngô cũng thua và đánh thục cũng bại": cái này con bot của xàm nó ghi à?

2. À, chế độ mới thì cái gì ko quản được thì cấm.

3. Anh nhìn thấy cái sai của chế độ cũ, nhưng anh lờ đi hoặc bao biện cái sai của chế độ mới.

4. Anh đưa ra 1 vd gạo, để anh quy chụp, kết luận về bản chất của cả 1 sự việc (cả 1 chế độ) thì nó quá thiên kiến, chủ quan, ko phù hợp với 1 người nghiên cứu sử.

5. Ít ra chính quyền cũ nó còn cho dân khá tự do trong ngôn luận, có thể chỉ trích, nêu chính kiến, quan điểm. Và người MN có bản sắc và cái chất riêng. Còn bây giờ thì hỗn tạp, tiếng nói quan điểm chính kiến bị bóp nghẹt.
Cuộc chiến này chế độ cũ nó thua vì quá nhiều thứ.
Tôi chỉ đưa ra một vấn đề nhỏ nhất và dễ thấy nhất thôi
 
Cuộc chiến này chế độ cũ nó thua vì quá nhiều thứ.
Tôi chỉ đưa ra một vấn đề nhỏ nhất và dễ thấy nhất thôi
1. Chúng ta đang tranh luận về việc thắng thua à?
2. 1 thằng văn phòng đi ô tô con đánh nhau với 1 thằng côn đồ xe ôm/bốc vác/phụ hồ, thằng văn phòng thua, bạn lấy việc đánh thắng thua để che đi cái thất bại về tri thức, đời sống, thu nhập thì bạn quá hồ đồ, phiến diện.
 
icon-nav.png



Hội Tam Hoàng và vụ xử bắn Tạ Vinh: Nhiệm vụ bất khả thi

11:00 16/08/2015
Để “nắn gân” tướng Kỳ, ngay sau Tết nguyên đán 1966, giá gạo đang từ 5,5 đồng/kg bỗng nhiên tăng lên 6 đồng rồi 7 đồng trong lúc lương của một lao động chân tay vào khoảng 8 đồng/ngày. Khá nhiều hồi ký của một số tướng tá Sài Gòn xuất bản ở hải ngoại kể lại rằng: Biết là có bàn tay thao túng của những ông "vua không ngai" Chợ Lớn, tướng Kỳ lập tức ra tối hậu thư cho họ bằng cách triệu tập 7 người Hoa đứng đầu ngành mua bán lúa gạo tại miền Nam đến văn phòng.
>> Sự trỗi dậy của những hoàng đế không ngai
Sau đó, ông yêu cầu mỗi người ghi tên mình vào một mảnh giấy, bỏ vào một cái hộp rồi cho biết trong vòng một tuần nếu giá gạo không xuống, họ sẽ phải trở lại văn phòng ông để bốc thăm. Bốc trúng tên ai, ông sẽ ra lệnh xử bắn người đó.
Phiên tòa chớp nhoáng
Thế nhưng chuyện "bốc thăm" nếu có thì cũng chỉ là động tác giả của tướng Kỳ nhằm "rung cây nhát khỉ" bởi lẽ trước khi quyết định xử bắn Tạ Vinh, "Tướng râu kẽm" đã có kết luận chính xác về các hành vi phạm tội của "xì thẩu" này. Tuy nhiên, tin vào thế lực của mình, những ông "vua không ngai" không những không hạ giá gạo, mà còn tăng lên 7,5 đồng/kg.

28_vo1494.jpg
Vợ Tạ Vinh lao qua hàng rào kẽm gai để mong được gặp chồng.
Ngay sau khi cái tin Tạ Vinh bị bắt loan ra, các "xì thẩu" người Hoa Chợ Lớn mới hiểu rằng mình đang đùa với lửa. Nhất là ngày 6/3/1966, Tòa án Quân sự mặt trận Vùng 3 chiến thuật mở phiên xét xử chớp nhoáng rồi kết án tử hình Tạ Vinh mà không hề có luật sư biện hộ thì các ông "vua không ngai" ai nấy đều nơm nớp sợ đến lượt mình.
Lập tức, 5 người đứng đầu 5 bang hội người Hoa tổ chức họp khẩn cấp và biện pháp chữa cháy đầu tiên là phải hạ ngay giá gạo. Chỉ vài tiếng đồng hồ sau buổi họp, gạo đang từ 7,5 đồng/kg xuống còn 4 đồng! Mặt khác, họ tìm cách "chạy" cho Tạ Vinh thoát khỏi pháp trường cát.
Thời điểm ấy, Mã Tuyên, người đứng đầu 5 bang hội người Hoa ở miền Nam và đồng thời cũng là thành viên cao cấp của Tam hoàng Chợ Lớn đang chịu án tù 3 năm vì lúc xảy ra đảo chính, ông ta đã cả gan chứa chấp anh em Diệm, Nhu trong nhà rồi sau đó, đưa cả hai sang ẩn náu tại Nhà thờ cha Tam ở cuối đường Trần Hưng Đạo, chưa kể ông ta còn đàm phán với một số tướng lĩnh nhằm giúp anh em Diệm, Nhu được ra nước ngoài tị nạn chính trị nhưng không ngờ lại bị lật kèo, dẫn đến cái chết của cả Diệm lẫn Nhu.
Dù vậy, Trần Thành - cũng là một chỉ huy cao cấp của Tam hoàng Chợ Lớn vẫn quyết định tham vấn ý kiến Mã Tuyên. Bằng cách đút lót cho viên sĩ quan trưởng trại quân lao Gò Vấp (là nơi giam giữ những quân nhân Việt Nam Cộng hòa đào ngũ, trộm cắp, cướp của giết người…), Trần Thành được phép vào tận buồng giam gặp Mã Tuyên. Trong cuộc trò chuyện, Mã Tuyên nói: "Bây giờ chỉ có Lý Long Thân là giúp được nhưng phải coi chừng. Nó là con dao hai lưỡi".

29_ma1494.jpg
Mã Tuyên năm 1963 (ảnh trái) và năm 1993.
Sở dĩ có câu nói đó là vì tối ngày 6/11/1963 - năm ngày sau khi cuộc đảo chính lật đổ anh em Diệm, Nhu xảy ra, biết "Hội đồng quân nhân cách mạng" đang truy lùng mình nên Mã Tuyên nhanh chân chạy đến nhà Lý Long Thân. Do đã từng hợp tác với nhau trong nhiều phi vụ làm ăn nên một mặt họ Lý tỏ vẻ ân cần tiếp đãi, mặt khác khuyên Mã Tuyên hãy lập tức trốn sang Phnôm Pênh, Campuchia. Ở đó đã có Lý Ban, người của Lý Long Thân và cũng là thành viên Tam hoàng sẽ tìm cách sắp xếp cho Mã Tuyên đi Hồng Kông.
Đến 8 giờ tối, Lý Long Thân gọi tài xế lấy chiếc xe hơi hiệu Traction màu đen, dặn đưa Mã Tuyên sang nhà một cơ sở ở Gia Định, đợi sáng sớm sẽ lên Tây Ninh rồi qua Campuchia. Thế nhưng, khi chiếc xe hơi vừa lăn bánh khỏi nhà Lý Long Thân chừng 300 mét thì một toán quân cảnh súng ống trên tay đã chờ sẵn bên lề đường. Vài phút sau đó, Mã Tuyên được đưa thẳng về quân lao Gò Vấp.
Để tránh tiếng phản bạn và tránh sự nghi ngờ trong cộng đồng người Hoa bởi lẽ Mã Tuyên bị bắt, nhưng tài xế chở ông ta lại được thả cho về ngay nên sáng 26-11-1963, Lý Long Thân gửi đơn đến Đô trưởng Sài Gòn xin bảo lãnh cho Mã Tuyên vào Bệnh viện Grall (nay là Bệnh viện Nhi Đồng 2), chữa bệnh. Chẳng ai biết lá đơn ấy có kèm theo cái gì không nhưng ngày 28, Mã Tuyên được xe của quân lao Gò Vấp đưa vào Bệnh viện Grall.
Hai hôm sau, Lý Long Thân vào Bệnh viện Grall thăm Mã Tuyên nhưng Mã Tuyên cáo ốm, không tiếp. Sau đó, Mã Tuyên ra tòa, nhận cái án 3 năm tù giam vì "xúi giục tư thương gây rối loạn thị trường". Tất cả tài sản của ông ta bị sung công và bị đem ra bán đấu giá. Theo lệnh Trần Thành, Tam hoàng Chợ Lớn góp tiền mua lại số tài sản ấy rồi giao trả cho gia đình Mã Tuyên.
Thế nên, khi tiếp xúc với Lý Long Thân, các "xì thẩu" người Hoa đã chuẩn bị sẵn 200 triệu đồng để nhờ họ Lý cứu Tạ Vinh khỏi chết. Còn nếu nhược bằng không cứu được thì tìm cách thế mạng bằng một tù nhân nào đó, có vóc dáng tương tự như Tạ Vinh, chết thay. Bởi vậy sau này khi Tạ Vinh đã bị xử bắn, dân Sài Gòn vẫn còn đồn um lên rằng người chết không phải là Tạ Vinh!
Nhận 200 triệu của nhóm người Hoa Chợ Lớn, Lý Long Thân liên lạc với trung tá Minh, là người của "Tổng đoàn trừ gian", nhờ Minh dàn xếp cho mình gặp tướng Kỳ. Hôm sau, Minh trả lời rằng ông Kỳ từ chối tiếp xúc với Lý Long Thân, đồng thời khuyên họ Lý đừng nghĩ đến chuyện hối lộ! Số tiền 200 triệu coi như mất trắng, chẳng biết rơi vào tay ai.
Các cuộc vận động của Hội Tam Hoàng
Tin Tạ Vinh bị bắt và sắp bị xử bắn lan đến cộng đồng Triều Châu ở Hồng Kông. Mặc dù Tạ Vinh không phải là thành viên của Hội Tam hoàng nhưng dẫu sao Vinh cũng là người Tiều. Hơn nữa trước sự cầu cứu của Tam hoàng Chợ Lớn, A Dảnh - người cầm đầu Tam hoàng Hồng Công quyết định vào cuộc.
Bằng cách liên lạc với Châu Trần Tọa, sống tại Sài Gòn nhưng là một đảng viên Quốc dân đảng thuộc loại có "số má" ở Đài Loan, Tọa được chính quyền miền Nam Việt Nam cho phép sinh hoạt trong chi bộ Quốc dân đảng Sài Gòn do Trần Y Linh, bí thư Đại sứ quán Trung Hoa Dân quốc (Đài Loan) tại Sài Gòn làm chi bộ trưởng, A Dảnh đề nghị Châu Trần Tọa dùng thế lực của Quốc dân đảng cứu Tạ Vinh. Theo A Dảnh, thời điểm này các chuyến bay thả biệt kích xâm nhập miền Bắc Việt Nam đều do phi công Đài Loan điều khiển, mà đa số phi công lại là đảng viên Quốc dân đảng nên việc dùng họ làm áp lực với tướng Kỳ xem ra khả thi.
Tuy nhiên, có một điều mà ông trùm Tam hoàng Hồng Kông không biết, đó là sau khi Mã Tuyên bị bắt rồi vào tù, Lý Long Thân đã bỏ ra 13 triệu đồng để bảo lãnh cho Châu Trần Tọa giữ chức vụ "mại bản" (compradore - tương tự như giám đốc phụ trách kinh doanh) tại Ngân hàng Việt Nam Thương Tín. Chức vụ này trước kia thuộc về… Mã Tuyên!
Thế nên sau vài lần hứa hẹn, Châu Trần Tọa trả lời rằng: "Khó lắm! Kế hoạch thả biệt kích do CIA chủ trì, và CIA làm việc thẳng với Tưởng Giới Thạch cũng như với tư lệnh không quân Đài Loan nên việc đem phi công
mé hay vl, này dựng lại làm phim thì.. Phải công nhận cộng đồng người Hoa chúng n đoàn kết thật đ như Vịt ta
 

Có thể bạn quan tâm

Top