Con dẫm năm nay 30 tuổi, chưa lấy chồng nên cũng sắp thành gái ế rồi. Được mai mối giới thiệu với tao bằng tuổi, giỏi giang sự nghiệp vững vàng, có hết thảy mọi thứ nên con dẫm cũng makup lung linh đi xem mắt. Ở tuổi này con dẫm nhận ra cũng không mộng mơ tình yêu quá lãng mạn, màu hồng. Chỉ cần vừa mắt nhau, có cảm tình, hợp ý là tìm hiểu mà lấy chồng thôi. Và quả thật tao cũng thế, cũng muốn tìm người phù hợp để lập gia đình luôn. Cho nên tao với nó nói chuyện khá trực diện và thẳng thắn, không thả thính hay bối rối gì đâu. Đến lúc hỏi về quan điểm rằng vợ hay chồng là người nắm kinh tế, thì tao nói la tao, còn con dẫm để nó, nó quản lý tốt hơn tao. Cụ thể rằng tao nói bất cứ lấy người nào thì tao sẽ là người nắm kinh tế vì tao tự tin về thu nhập cũng như khả năng quản lý tài chính. Thậm chí tao còn muốn hai vợ chồng tách biệt về kinh tế nữa, kiểu tiền ai người nấy giữ, tao thấy rằng bạn bè xung quanh nhiều gia đình như vậy và họ sống rất hạnh phúc. Đó là chuyện kinh tế, còn chuyện nấu nướng, làm việc nhà thì đó là trách nhiệm người vợ, tao khẳng định không làm, nếu vợ không làm thì sẽ thuê giúp việc. Con cái thì 2 người sẽ cùng chăm sóc. Con dẫm thấy không ổn nên nói rằng phụ nữ thiệt thòi hơn vì phải sinh con, chăm con, ảnh hưởng đến phát triển sự nghiệp, vì vậy chồng cầm tiền sẽ không thỏa đáng. Xong tao chốt vào mặt nó, tao bảo rằng 10 năm qua con dẫm có sinh con đâu, mà công việc cũng có phát triển đâu

Con dẫm mặt xị ra tao nói quá chuẩn không cãi được rồi, nghe xong con dẫm ăn uống chút rồi xin phép về sớm. Giờ thì hiểu sao con dẫm kia đẹp vú bự chân dài mà ế tới tận bây giờ.