Nartthieuno
Trâu lái đò
Ngon thì cũng ngon đấy, nhưng là món “ngon” kiểu đặc sản, ăn phải biết thưởng thức và chịu được cay đắng kèm theo.
Ngồi ghế Chủ tịch HĐND, nhìn ngoài tưởng sướng: họp hành sang chảnh, micro xịn, bàn ghế bóng loáng, ai cũng chào “chủ tịch ạ”. Nhưng thực ra bên trong thì não lúc nào cũng phải hoạt động công suất cao để xử lý đủ loại kiến nghị, khiếu nại, báo cáo, chất vấn.
Dân nhìn vô tưởng: “Chủ tịch chắc ngồi ký giấy, uống trà, rồi đi cắt băng khánh thành.” Nhưng thật ra hôm nay giải quyết đường làng ngập nước, mai họp nghe phường báo cáo mấy vụ cãi nhau vì chó mèo, mốt tiếp xúc cử tri nghe phàn nàn tiền điện tiền nước.
Lương thì không tệ, danh tiếng đầy mình, nhưng trách nhiệm thì to hơn cái vali. Lỡ có chuyện gì trục trặc, dân mạng mấy phút sau đã gõ bàn phím bình luận: “Ông Chủ tịch đâu rồi?”
Chức Chủ tịch HĐND đúng là vị trí nhiều quyền, nhiều oai, nhiều cơ hội được gọi là “đồng chí Chủ tịch”. Nhưng cũng giống như món lẩu thập cẩm: nhìn thơm ngon, ăn vào mới biết… cay xè cả lưỡi.
Ngồi ghế Chủ tịch HĐND, nhìn ngoài tưởng sướng: họp hành sang chảnh, micro xịn, bàn ghế bóng loáng, ai cũng chào “chủ tịch ạ”. Nhưng thực ra bên trong thì não lúc nào cũng phải hoạt động công suất cao để xử lý đủ loại kiến nghị, khiếu nại, báo cáo, chất vấn.
Dân nhìn vô tưởng: “Chủ tịch chắc ngồi ký giấy, uống trà, rồi đi cắt băng khánh thành.” Nhưng thật ra hôm nay giải quyết đường làng ngập nước, mai họp nghe phường báo cáo mấy vụ cãi nhau vì chó mèo, mốt tiếp xúc cử tri nghe phàn nàn tiền điện tiền nước.
Lương thì không tệ, danh tiếng đầy mình, nhưng trách nhiệm thì to hơn cái vali. Lỡ có chuyện gì trục trặc, dân mạng mấy phút sau đã gõ bàn phím bình luận: “Ông Chủ tịch đâu rồi?”
Chức Chủ tịch HĐND đúng là vị trí nhiều quyền, nhiều oai, nhiều cơ hội được gọi là “đồng chí Chủ tịch”. Nhưng cũng giống như món lẩu thập cẩm: nhìn thơm ngon, ăn vào mới biết… cay xè cả lưỡi.