Mộ của nhà đôi khi ngại ngại.
Chứ quê tau hồi 1990s chúng nó rủ nhau ra đồng mả, ra nghĩa trang liệt sĩ chim chuột có sao éo đâu.
Mấy thằng nhóc nhóc nó biết nó toàn lội sông vào gần, lấy cần câu câu quần sờ tiền, thằng nào có tiền thì ném trả quần lại, thằng nào túi đéo có tiền nó vất mẹ quần.
Tau còn nhỏ, trưa hè đi ruộng chăn trâu cũng toàn chui vào mấy cái mộ kim tỉnh xây sẵn cho mát, quê tau nhà nào siêu giàu sẽ xây mộ kim tỉnh, full đá hoa cương, cái nắp cũng nguyên khối đá kê lệch sẵn ở đấy. Khi nào chết thả cái quan tài vào đậy miếng đá lên là xong.
Còn chuyện thách đố nhau ra nghĩa địa ngủ là xưa rồi, ngày xưa quê nghèo, mùa hè nóng đéo ngủ dc, mấy thằng lôi bom bia hơi ra đồng mả ngồi nhậu cho mát, sáng dậy dọn dẹp sạch sẽ là được, lâu lâu vẫn thấy ma trơi lập lòe, bọn tao tránh chỗ khác vì sợ độc chứ ko phải sợ.
Cho mấy thằng chưa biết, mộ đầu tiên người ta đắp đất, chừng 1 năm sau là gò đất nó thoai thoải, dựa lưng nhẵn nhụi, thanh niên mới lớn dẫn nhau vào, xoa chim 1 lúc biết lồn gì nữa mà sợ, 1 2 lần lại thấy nó hay vì ít người qua lại, đất êm ái nhẵn nhụi. Chứ ra đê dm nó khiêng cả xe, đen đen nó đè cả gái ra hiếp, về xấu hổ có dám khai báo cứt.