Live Làm sao tụi mày có thể chui ra khỏi giường mỗi sáng chỉ để đi làm?

Khi tao nghỉ thì chỉ được 47 triệu thôi, vì tao đi lên từ nhân viên quèn ở cty đó, khi tao vào cty đó, lương tao có 3 triệu 5 thì phải. Lên chức thì tăng lương nhưng tăng qua nhiều thì khó xem lắm :)). Chứ tao biết các PM khác thì lương thấp nhất khi deal là 2500 đến 3000. Mà tao nghĩ nếu tao còn ở lại chắc giờ bị sa thải mịa rồi, nghe nói IT VN giờ xuống lắm.
từ 3,5 chẹo lên 47 chẹo là đại nhảy vọt rồi, mày thế là giỏi rồi
 
Không đi nàm hốc cứt mà ăn à? Sáng mở mắt ra lười vãi Lồn thật mà vẫn phải lết đi làm thôi nhà nghèo làm đéo gì có sự lựa chọn
 
Tao không hiểu nổi sao có người lại chọn đi làm còn hơn là chết. Tao nói nghiêm túc luôn, tao thật sự không hiểu nổi động lực ở đâu ra. Tao đã chọn một ngành mà tao yêu thích, đi học đàng hoàng, có bằng cấp, từng làm đủ loại công việc khác nhau... Nhưng công việc nào cũng cho tao đúng một cảm giác duy nhất: “Tao thà chết còn hơn phải làm cái này.”

Từ lúc chưa tốt nghiệp đại học tới giờ, bất kỳ công việc nào tao từng làm đều y chang như vậy. Tao làm xong việc mà không thấy vui, không thấy tự hào, không có chút cảm giác thành tựu gì cả. Cứ hoàn thành xong một cái task là tao chỉ thấy đéo đọng lại được cái lồn gì cho bản thân. Tao không hiểu nổi làm sao người ta sống cả đời kiểu này được.


HmKwGGo.jpeg

LmjMN54.jpeg

GoVKGj.jpeg

Ux3rINU.jpeg

EQSuiKoo.jpeg

4Sn3rJi.jpeg

SKh3eO.jpeg

LdVGsyy.jpeg
Có thể do mày và gia đình quá giàu (tiền bạc, sức khỏe) để mà phải lo nghĩ.
Ai chả thích đi chơi, ăn uống mà không phải làm.
Giờ không làm thì vợ con hít không khí mà sống à, tiền nợ Ngân hàng đéo cần trả à, ba mẹ già không cần chăm sóc à,...
Đấy chính là động lực để đi làm đấy tml.
 
Do mày đéo có tham vọng, cũng chẳng hiểu được cách thế giới này vận hành. Như tao cả đời lười bỏ mịa ra, lại công tử có phải làm cái đéo gì việc nhà đâu nhưng tao đi làm thì tao làm gấp 3 người khác, chưa xong việc là tao chưa về vì tao thấy mấy thằng xếp ngồi giao task xong ngồi chơi nên tao phấn đấu để được giống tụi nó. Có 1 việc làm tao khá tiếc đến giờ đó là hôm đó chủ nhật, có con nhỏ đà lạt xinh xắn trắng trẻo cả team cao đẳng của tao tao cá cược nhau cùng cưa, tao hẹn được em nó đi khách sạn (kể ra cũng khá dài dòng, tóm tắt là trước đó tao rủ rồi, hôm nay em nó gọi rủ đi chơi, tao hỏi đi đâu, nó nói đi đâu cũng được là hiểu rồi). Lúc đó 3h chiều chủ nhật, nắng vàng nhẹ dịu, tao nghe điện thoại xong thì vào xin xếp cho nghỉ. Nhưng đến lúc tao đứng lên cầm chìa khóa xe thì tao nhìn thấy cả team 7, 8 người vẫn đang miệt mài làm việc trong cái nóng oi ả mùa hè (cuối tuần Overtime không được bật máy lạnh tại văn phòng to quá). Cuối cùng tao không đi nữa, ở lại làm việc, em nó giận tao, không bao giờ liên lạc nữa (tao cũng ko thiếu gái nên cũng không chủ động tìm, lúc đó tao thả thính cho vui thôi). Trong bộ sưu tập gái của tao mất đi 1 em chỉ để đối lấy cơ hội thăng tiến :)).

20t tao bắt đầu vào cty, 22t được đề bạt lần 1 rớt do còn trẻ, 23t được đề bạt lần 2 rớt tiếp để nhường người có thâm niên hơn, 23t lại có người có thâm niên hơn...đến lúc này cay qua tao chuyển cty, làm hơn năm thì cơ hội lại đến, 25 tuổi làm team leader, 28t lên project manager, trong cty chỉ dưới CEO là mày hiểu rồi. Khi làm đến xếp thì sáng vào check email, giao việc, chiều viết báo cáo là xong, thời gian còn lại toàn là đọc báo, đọc truyện, chơi game, chơi thể thao, chém gió, có đôi khi kêu luôn gái qua khách sạn gần cty để giải khuyâ nữa.
Mày làm món j, thấy m chỉ học cđ mà cty cho mày dễ leo vị trí cao hơn v ?
 
Tao không hiểu nổi sao có người lại chọn đi làm còn hơn là chết. Tao nói nghiêm túc luôn, tao thật sự không hiểu nổi động lực ở đâu ra. Tao đã chọn một ngành mà tao yêu thích, đi học đàng hoàng, có bằng cấp, từng làm đủ loại công việc khác nhau... Nhưng công việc nào cũng cho tao đúng một cảm giác duy nhất: “Tao thà chết còn hơn phải làm cái này.”

Từ lúc chưa tốt nghiệp đại học tới giờ, bất kỳ công việc nào tao từng làm đều y chang như vậy. Tao làm xong việc mà không thấy vui, không thấy tự hào, không có chút cảm giác thành tựu gì cả. Cứ hoàn thành xong một cái task là tao chỉ thấy đéo đọng lại được cái lồn gì cho bản thân. Tao không hiểu nổi làm sao người ta sống cả đời kiểu này được.


HmKwGGo.jpeg

LmjMN54.jpeg

GoVKGj.jpeg

Ux3rINU.jpeg

EQSuiKoo.jpeg

4Sn3rJi.jpeg

SKh3eO.jpeg

LdVGsyy.jpeg
Khi mày bị liệt nửa người hoặc do sk mày chỉ ngồi hoặc nằm 1 chỗ hoặc mày bị nhốt tù..lúc đó mày sẽ thấy mày còn dc đi làm là 1 điều hạnh phúc.
Tao sợ nhất cái cảnh nằm trên giường,nhớt chảy ra ở miệng mà đéo chùi dc hoặc có 1 em y tá khêu gợi trước mặt mà chỉ biết trợn mắt mà nhìn...dcm, còn đi làm dc là may mắn.
 
Mày làm món j, thấy m chỉ học cđ mà cty cho mày dễ leo vị trí cao hơn v ?
IT, sau làm lead IT thì vẫn đúng chuyên môn, rồi lên PM thì thử thách 3 tháng xem được việc không mới phong chính thức. Mà quan trọng là cty của Mỹ, khách hàng Mỹ, lãnh đạo Mỹ, mà tao thì có thể giao tiếp tiếng anh (đọc, viết tốt, nói thì hay có âm sai nhưng nói chung là giao tiếp được) chứ phần còn lại của cty viết tiếng việt chính tả còn sai thì làm xếp thế đéo nào được, 10 năm trước nó thế.
 
IT, sau làm lead IT thì vẫn đúng chuyên môn, rồi lên PM thì thử thách 3 tháng xem được việc không mới phong chính thức. Mà quan trọng là cty của Mỹ, khách hàng Mỹ, lãnh đạo Mỹ, mà tao thì có thể giao tiếp tiếng anh (đọc, viết tốt, nói thì hay có âm sai nhưng nói chung là giao tiếp được) chứ phần còn lại của cty viết tiếng việt chính tả còn sai thì làm xếp thế đéo nào được, 10 năm trước nó thế.
OK, IT thì t tin. Giờ mày còn làm IT k ?, vị trí j, lương bnh ?, Dm t học kỹ sư ra cày như chó mà lương như cặc, xứ Lồn này chỉ có IT là đỡ vì k cần vốn đầu tư máy móc nên dễ kiếm.
 
Ko đi làm thì làm từ thiện đi, nhiều tổ chức ng ta có tiền, ng ta chỉ thiếu sức người thôi
Vừa ý nghĩa vừa ko bán mình cho đồng tiền vừa tích phước vừa giảm thời gian phản động
 
Tao không hiểu nổi sao có người lại chọn đi làm còn hơn là chết. Tao nói nghiêm túc luôn, tao thật sự không hiểu nổi động lực ở đâu ra. Tao đã chọn một ngành mà tao yêu thích, đi học đàng hoàng, có bằng cấp, từng làm đủ loại công việc khác nhau... Nhưng công việc nào cũng cho tao đúng một cảm giác duy nhất: “Tao thà chết còn hơn phải làm cái này.”

Từ lúc chưa tốt nghiệp đại học tới giờ, bất kỳ công việc nào tao từng làm đều y chang như vậy. Tao làm xong việc mà không thấy vui, không thấy tự hào, không có chút cảm giác thành tựu gì cả. Cứ hoàn thành xong một cái task là tao chỉ thấy đéo đọng lại được cái lồn gì cho bản thân. Tao không hiểu nổi làm sao người ta sống cả đời kiểu này được.


HmKwGGo.jpeg

LmjMN54.jpeg

GoVKGj.jpeg

Ux3rINU.jpeg

EQSuiKoo.jpeg

4Sn3rJi.jpeg

SKh3eO.jpeg

LdVGsyy.jpeg
Không đi làm chẳng lẽ đi đụ
 
Khi mày bị liệt nửa người hoặc do sk mày chỉ ngồi hoặc nằm 1 chỗ hoặc mày bị nhốt tù..lúc đó mày sẽ thấy mày còn dc đi làm là 1 điều hạnh phúc.
Tao sợ nhất cái cảnh nằm trên giường,nhớt chảy ra ở miệng mà đéo chùi dc hoặc có 1 em y tá khêu gợi trước mặt mà chỉ biết trợn mắt mà nhìn...dcm, còn đi làm dc là may mắn.
Chắc tao khủng hoảng nhẹ thôi. Nói thiệt, tao hay tụi bay bị nhồi sọ từ nhỏ là: nghề nghiệp phải mang lại đam mê, mang lại ý nghĩa sống, phải thấy mãn nguyện, vân vân và mây mây. Nhưng rồi tới lúc mày nhận ra: tất cả cái đó chỉ là xạo ke dành cho 99% số đông, cày sml cho tụi trên tháp hưởng.

Công việc, thực ra, chỉ là thứ giúp mày trả tiền điện nước và sống sót. Còn ý nghĩa sống, nếu có, thì nằm ở những gì mày làm sau 5 giờ chiều, chứ không phải trong mấy cái cuộc họp, email, zoom meetings... Nghe hơi tiêu cực nhỉ dkm, vấn đề duy nhất là khi công việc chiếm đến 80% thời gian mỗi ngày của mày, đến lúc cuối tuần tới, dù không phải làm gì, tao cũng éo còn sức làm cái gì cho bản thân.
 
Tao không hiểu nổi sao có người lại chọn đi làm còn hơn là chết. Tao nói nghiêm túc luôn, tao thật sự không hiểu nổi động lực ở đâu ra. Tao đã chọn một ngành mà tao yêu thích, đi học đàng hoàng, có bằng cấp, từng làm đủ loại công việc khác nhau... Nhưng công việc nào cũng cho tao đúng một cảm giác duy nhất: “Tao thà chết còn hơn phải làm cái này.”

Từ lúc chưa tốt nghiệp đại học tới giờ, bất kỳ công việc nào tao từng làm đều y chang như vậy. Tao làm xong việc mà không thấy vui, không thấy tự hào, không có chút cảm giác thành tựu gì cả. Cứ hoàn thành xong một cái task là tao chỉ thấy đéo đọng lại được cái lồn gì cho bản thân. Tao không hiểu nổi làm sao người ta sống cả đời kiểu này được.


HmKwGGo.jpeg

LmjMN54.jpeg

GoVKGj.jpeg

Ux3rINU.jpeg

EQSuiKoo.jpeg

4Sn3rJi.jpeg

SKh3eO.jpeg

LdVGsyy.jpeg

Nam cũng không muốn đi làm, chỉ muốn nằm chơi, xem phim, xem sex, quay tay... Nhưng mỗi sáng Nam phải dậy sớm, trên đôi vai này còn gánh vợ và con thơ, bên vai kia còn gánh bố,mẹ già. Nếu Nam ngừng nghỉ, hoặc giả sử chết đi, ai sẽ lo cho họ ? :too_sad::too_sad::too_sad:
Mỗi lần sếp chửi, nước mắt chảy ngược vào trong, chỉ muốn đấm thẳng vào mặt thằng sếp, và chửi nó là thằng hãm Lồn. Nhưng, nhưng không thể, Tối nay gia đình ăn gì ? Con cái, vợ, bố mẹ ăn gì ? Ngày mai ăn gì ? Nếu lỡ may họ ốm, tiền đâu đưa đi viện. :too_sad::too_sad::too_sad:

Còn trẻ, còn sức khỏe thì phải biết cố gắng làm việc, không phải vì bản thân, mà phải vì trách nhiệm gia đình và cuộc sống. Hy vọng câu chuyện xạo Lồn này sẽ giúp huynh đài có tinh thần làm việc. Chứ người được viết trên đéo phải Nam, lêu lêu, vì Nam giàu. :vozvn (19)::vozvn (19)::vozvn (19):
 
Nam cũng không muốn đi làm, chỉ muốn nằm chơi, xem phim, xem sex, quay tay... Nhưng mỗi sáng Nam phải dậy sớm, trên đôi vai này còn gánh vợ và con thơ, bên vai kia còn gánh bố,mẹ già. Nếu Nam ngừng nghỉ, hoặc giả sử chết đi, ai sẽ lo cho họ ? :too_sad::too_sad::too_sad:
Mỗi lần sếp chửi, nước mắt chảy ngược vào trong, chỉ muốn đấm thẳng vào mặt thằng sếp, và chửi nó là thằng hãm lồn. Nhưng, nhưng không thể, Tối nay gia đình ăn gì ? Con cái, vợ, bố mẹ ăn gì ? Ngày mai ăn gì ? Nếu lỡ may họ ốm, tiền đâu đưa đi viện. :too_sad::too_sad::too_sad:

Còn trẻ, còn sức khỏe thì phải biết cố gắng làm việc, không phải vì bản thân, mà phải vì trách nhiệm gia đình và cuộc sống. Hy vọng câu chuyện xạo lồn này sẽ giúp huynh đài có tinh thần làm việc. Chứ người được viết trên đéo phải Nam, lêu lêu, vì Nam giàu. :vozvn (19)::vozvn (19)::vozvn (19):
Mình biết Xamer nhiều người giàu có, đạt được cảnh giới tự do tài chính rồi... Nhưng ví dụ thế này nhé, có tiền đối với những người không ham mê những thứ cao siêu như nghệ thuật, hàn lâm, sách vở kĩ thuật... Cứ vợt pickle ball, tennis, nghe Dượng 3 Đàm Vĩnh Hưng, Vũ Hà, Lệ Quyên.. Thôi là đủ sướng rồi.

Vậy, những người có tri thức cao hơn. Ngoài việc họ đã có hộ chiếu, visa Âu-Mỹ thích đi đâu thì đi, từ Tây Tạng gặp Phật đến Hà Lan để hút cỏ, Bắc Âu ngắm cực quang thì những người còn ở đây họ sẽ làm gì để cải thiện đời sống tinh thần?

Ở đây không có dàn nhạc giao hưởng, Opera, nghệ sĩ hay ho trên thế giới ít thèm về. Sách vở giới hạn, các sự kiện về kĩ thuật, khoa học hay hội nhóm chẳng có hoặc toàn xàm Lồn như: Hội nhà văn, nhà thơ, hội họa sỹ.... Một số tôi thấy là đóng cửa tự thẩm một mình với cây đàn Piano, hay khung tranh của họ luôn...

Chắc cô đơn lắm...
 
Chắc tao khủng hoảng nhẹ thôi. Nói thiệt, tao hay tụi bay bị nhồi sọ từ nhỏ là: nghề nghiệp phải mang lại đam mê, mang lại ý nghĩa sống, phải thấy mãn nguyện, vân vân và mây mây. Nhưng rồi tới lúc mày nhận ra: tất cả cái đó chỉ là xạo ke dành cho 99% số đông, cày sml cho tụi trên tháp hưởng.

Công việc, thực ra, chỉ là thứ giúp mày trả tiền điện nước và sống sót. Còn ý nghĩa sống, nếu có, thì nằm ở những gì mày làm sau 5 giờ chiều, chứ không phải trong mấy cái cuộc họp, email, zoom meetings... Nghe hơi tiêu cực nhỉ dkm, vấn đề duy nhất là khi công việc chiếm đến 80% thời gian mỗi ngày của mày, đến lúc cuối tuần tới, dù không phải làm gì, tao cũng éo còn sức làm cái gì cho bản thân.
Có thể mày chọn sai nghề nghiệp rồi. Giờ chọn lại đc ko?

Làm việc gì cũng phải dành time riêng tư cho bản thân. Chắc mày có nhiều sở thích ham học hỏi phong phú. Tỉ lệ đẹp có lẽ là 20% time mỗi ngày cho cv thôi. Còn lại phân bổ cho ăn ngụ đụ ỉa và lướt xàm nữa. Mày đi làm bao lâu rồi vẫn phải cày cuốc kinh thế. Có lẽ kĩ năng nghề nghiệp chưa phát triển
 
T thì bữa nào cũng chờ trời mau sáng và ko có mưa để ra đồng nhổ cỏ dại, coi bắp lớn chưa, coi ớt có trái chưa ...
Quần quật tới trưa nắng thì về dọn cái vườn ở nhà. Nói chung t chọn cuộc sống đơn giản và có ý nghĩa cho bản thân t. Dĩ nhiên bài toán cơm áo gạo tiền, chịch choạc thì vẫn phải giải.
gxfvc33p.jpg
 
T thì bữa nào cũng chờ trời mau sáng và ko có mưa để ra đồng nhổ cỏ dại, coi bắp lớn chưa, coi ớt có trái chưa ...
Quần quật tới trưa nắng thì về dọn cái vườn ở nhà. Nói chung t chọn cuộc sống đơn giản và có ý nghĩa cho bản thân t. Dĩ nhiên bài toán cơm áo gạo tiền, chịch choạc thì vẫn phải giải.
gxfvc33p.jpg
Nhìn cái vườn thấy thích rồi, còn cắm cả cờ Mỷ Đế nói chi nữa... Nhìn bạn bè nó bên Aus, Nz, Mỷ Đế được xem ca nhạc sống động, nhiều thứ nhân văn mà thèm thật sự...

Chẳng lẻ giờ em phải bỏ 2 chai rưỡi ra đi mua vé xem Hai Thứ Hiếu. :too_sad::too_sad:
 
Chắc tao khủng hoảng nhẹ thôi. Nói thiệt, tao hay tụi bay bị nhồi sọ từ nhỏ là: nghề nghiệp phải mang lại đam mê, mang lại ý nghĩa sống, phải thấy mãn nguyện, vân vân và mây mây. Nhưng rồi tới lúc mày nhận ra: tất cả cái đó chỉ là xạo ke dành cho 99% số đông, cày sml cho tụi trên tháp hưởng.

Công việc, thực ra, chỉ là thứ giúp mày trả tiền điện nước và sống sót. Còn ý nghĩa sống, nếu có, thì nằm ở những gì mày làm sau 5 giờ chiều, chứ không phải trong mấy cái cuộc họp, email, zoom meetings... Nghe hơi tiêu cực nhỉ dkm, vấn đề duy nhất là khi công việc chiếm đến 80% thời gian mỗi ngày của mày, đến lúc cuối tuần tới, dù không phải làm gì, tao cũng éo còn sức làm cái gì cho bản thân.
sống căn bản là 1 game quản lý tài nguyên. tiền bạc, tâm trạng, cảm xúc bla bla đều là tài nguyên, là năng lượng.

mọi lựa chọn, hành động, thói quen, mối quan hệ thường nhật đều là đầu tư tài nguyên để kiếm lại tài nguyên.

đủ, thừa tài nguyên thì cái gì cũng vui, cũng sướng.

cạn tài nguyên thì đời như Lồn. mà cạn tài nguyên nhưng vẫn gồng mình chi trả tài nguyên cho các hoạt động tốn tài nguyên, nhưng không thu về được nhiều, bù không nổi lỗ, thì sẽ thành ra khủng hoảng.
 
OK, IT thì t tin. Giờ mày còn làm IT k ?, vị trí j, lương bnh ?, Dm t học kỹ sư ra cày như chó mà lương như cặc, xứ lồn này chỉ có IT là đỡ vì k cần vốn đầu tư máy móc nên dễ kiếm.
M nhìn cái acc nó mới sinh được 9 tháng, nói năng hành văn như trẻ em là hiểu rồi, văn như bọn vozer mới qua :vozvn (19):

28t làm Man, chường cái mặt qua khách sạn gần cty để chơi gái:vozvn (20):
 
Công việc nào chả như lon :))

Làm đéo phải vì đam mê, tao đam mê cái khác, nhưng đi làm thì bỏ cảm xúc ra, việc về tay thì làm cho tử tế.

Trưởng thành là kiểm soát cảm xúc để làm việc đéo thích, thế thôi.

Còn đi làm có ae đồng nghiệp, mỗi người mỗi tính nhưng chỗ nào ae toxic thì tao nghỉ. Chỗ hiện tại ae ổn, sếp cũng ổn.

Còn động lực nào để mỗi sáng ra khỏi nhà đi làm à, với tao thì đi làm giống như cách để tồn tại, không làm gì, không giao tiếp thì khác moẹ gì cục đá ven đường.
 

Có thể bạn quan tâm

Top