Live CÂU CHUYỆN VỀ MỘT NGƯỜI BẠN LẠC LỐI!

Huhuvay

Trẻ trâu
Tôi sẽ kể anh em nghe câu chuyện về thằng em tôi chơi cùng. Nó có vợ con đề huề, nhà vợ có đến hai căn ở Phú Thượng cho thuê trọ, bố vợ còn mua hẳn ô tô cho.

Hai anh em tôi chơi 🐟 độ cũng đều tay. Chúng tôi thường khoe nhau những ngày ăn kèo liên tục, đánh lai rai chỉ 200 nghìn đến 1-2 triệu mỗi kèo thôi. Thằng em tôi được cái hay ở chỗ là ăn được thì nó hay rút lãi để gốc chơi tiếp. Còn tôi thì lại hay all-in, gấp thếp mấy kèo "safe bet" (kiểu 10 ăn 5, 10 ăn 3).

Có đợt, nó bặt vô âm tín. Sau đó, nhà nó gọi hỏi tôi nhiều lắm, vì biết tôi cũng hay chơi với nó. Lúc đó tôi mới biết tin nó đã "báo nhà vợ" rồi.

Nó vay nặng lãi, rồi dắt cả chủ nợ về nhà vợ làm tin. Mẹ vợ hỏi thì nó bảo "bạn con sang chơi". Rồi nó lấy xe ô tô của bố vợ đi cắm. Vợ hỏi thì nó bảo "đi sửa xe" (lần một), cắm được 50 triệu. Thậm chí, nó còn lên kế hoạch mượn tạm giấy tờ xe SH của đồng nghiệp, rồi mượn xe của người ta đi cắm, gọi không nghe máy. Cuối cùng, nó còn nhờ con bạn thân đứng tên vay tín dụng 100 triệu, giờ con bé tội nghiệp kia đang còng lưng trả nợ thay cho ông em tôi.

Sau khi đã không trả được, nó báo về nhà lần một. Vợ nó, bằng một cách nào đó, lại tha thứ, gia đình cũng ổn định lại. Tôi cứ tưởng nó đã biết sợ.

Nhưng không. Ông em tôi lại báo nhà vợ lần hai. Lần này, nửa đêm nó dậy bảo bố vợ mượn giấy tờ xe về quê có việc gấp. Vợ nó dậy không thấy ô tô đâu mới hỏi bố vợ, gọi cho chồng thì không nghe máy. Thế là biết rồi. Vợ chồng nó xác định là ly hôn. Vì đã có "tín nhiệm" trả nợ từ lần trước, nên lần này chủ nợ cho cắm xe giá gấp đôi, được 100 triệu.

Gia đình nhà chồng lên nói chuyện, cuối cùng cho nó ly thân, "cook" về quê làm ăn trả nợ.

Qua một đoạn thời gian, tôi thấy nó cũng ổn định lại. Cu cậu chơi lại, nhưng cũng "khôn" hơn: nạp nhỏ, ăn được thì rút ra trả nợ, mua quà cho con, đưa vợ con đi chơi, mời anh em bữa nhậu. Vợ chồng nó sắp quay lại với nhau, vợ nó còn tính đi thuê nhà riêng rồi hai vợ chồng ở. Tôi cứ nghĩ nó đã "ổn" rồi, cứ đều đều làm lụng trả nợ, có dư một chút thì bỏ ra chơi cũng được, mất thì thôi, không sao.

Đùng cái hôm qua, con em họ nó nhắn tin bảo thằng này lại "báo" rồi. Lại dẫn chủ nợ về nhà bố vợ (chắc có "tín nhiệm" từ lần trước nên vay dễ duyệt hơn). Chứ nếu báo bố mẹ mình ở quê thì may ra đỡ nhục, ăn đòn tí cũng được, nhưng nhà vợ nó thì không biết. Cứ thế, nó vẫn giữ được "hạnh phúc gia đình" trong cái vỏ bọc dối trá.

Quả này thì xác định chả còn cái đéo gì hết. Mất hết vợ đẹp con khôn, mọi người coi thường.

Nên anh em có chơi thì chơi sao thì chơi, đừng bao giờ dính dáng liên quan đến vợ con, người yêu mình. Nó nhục lắm. Chơi được thì chịu được. Ở đời, chỉ có ông bà già mới chịu được con mình báo thôi, vì "dứt l** đẻ ra, không lo không được". Mà báo xong thì chịu khó làm ăn tiết kiệm mà trả cho bố mẹ. Ông bà già rồi, đừng làm khổ họ nữa, tuổi họ là để an dưỡng, nghỉ ngơi. Còn vợ con, nó khổ quá nó cũng phải bỏ mà đi thôi, đ*o trách được đâu, đừng làm khổ vợ con mình.

Mất tiền, mất quan hệ, mất sĩ diện, nhục hơn con chó, tương lai mờ mịt.

Bỏ được thì bỏ đi anh em. Không thì chơi trong phạm vi mình kiểm soát được thôi. Kiểu tháng nhận lương 10 triệu, thì bỏ ra 1, 2 triệu để chơi. Chơi hết thì thôi, nghỉ luôn, tháng sau có lương chơi lại. Đừng tham quá. Đ*o ai ăn được nhà cái mãi đâu!
 
Tôi sẽ kể anh em nghe câu chuyện về thằng em tôi chơi cùng. Nó có vợ con đề huề, nhà vợ có đến hai căn ở Phú Thượng cho thuê trọ, bố vợ còn mua hẳn ô tô cho.

Hai anh em tôi chơi 🐟 độ cũng đều tay. Chúng tôi thường khoe nhau những ngày ăn kèo liên tục, đánh lai rai chỉ 200 nghìn đến 1-2 triệu mỗi kèo thôi. Thằng em tôi được cái hay ở chỗ là ăn được thì nó hay rút lãi để gốc chơi tiếp. Còn tôi thì lại hay all-in, gấp thếp mấy kèo "safe bet" (kiểu 10 ăn 5, 10 ăn 3).

Có đợt, nó bặt vô âm tín. Sau đó, nhà nó gọi hỏi tôi nhiều lắm, vì biết tôi cũng hay chơi với nó. Lúc đó tôi mới biết tin nó đã "báo nhà vợ" rồi.

Nó vay nặng lãi, rồi dắt cả chủ nợ về nhà vợ làm tin. Mẹ vợ hỏi thì nó bảo "bạn con sang chơi". Rồi nó lấy xe ô tô của bố vợ đi cắm. Vợ hỏi thì nó bảo "đi sửa xe" (lần một), cắm được 50 triệu. Thậm chí, nó còn lên kế hoạch mượn tạm giấy tờ xe SH của đồng nghiệp, rồi mượn xe của người ta đi cắm, gọi không nghe máy. Cuối cùng, nó còn nhờ con bạn thân đứng tên vay tín dụng 100 triệu, giờ con bé tội nghiệp kia đang còng lưng trả nợ thay cho ông em tôi.

Sau khi đã không trả được, nó báo về nhà lần một. Vợ nó, bằng một cách nào đó, lại tha thứ, gia đình cũng ổn định lại. Tôi cứ tưởng nó đã biết sợ.

Nhưng không. Ông em tôi lại báo nhà vợ lần hai. Lần này, nửa đêm nó dậy bảo bố vợ mượn giấy tờ xe về quê có việc gấp. Vợ nó dậy không thấy ô tô đâu mới hỏi bố vợ, gọi cho chồng thì không nghe máy. Thế là biết rồi. Vợ chồng nó xác định là ly hôn. Vì đã có "tín nhiệm" trả nợ từ lần trước, nên lần này chủ nợ cho cắm xe giá gấp đôi, được 100 triệu.

Gia đình nhà chồng lên nói chuyện, cuối cùng cho nó ly thân, "cook" về quê làm ăn trả nợ.

Qua một đoạn thời gian, tôi thấy nó cũng ổn định lại. Cu cậu chơi lại, nhưng cũng "khôn" hơn: nạp nhỏ, ăn được thì rút ra trả nợ, mua quà cho con, đưa vợ con đi chơi, mời anh em bữa nhậu. Vợ chồng nó sắp quay lại với nhau, vợ nó còn tính đi thuê nhà riêng rồi hai vợ chồng ở. Tôi cứ nghĩ nó đã "ổn" rồi, cứ đều đều làm lụng trả nợ, có dư một chút thì bỏ ra chơi cũng được, mất thì thôi, không sao.

Đùng cái hôm qua, con em họ nó nhắn tin bảo thằng này lại "báo" rồi. Lại dẫn chủ nợ về nhà bố vợ (chắc có "tín nhiệm" từ lần trước nên vay dễ duyệt hơn). Chứ nếu báo bố mẹ mình ở quê thì may ra đỡ nhục, ăn đòn tí cũng được, nhưng nhà vợ nó thì không biết. Cứ thế, nó vẫn giữ được "hạnh phúc gia đình" trong cái vỏ bọc dối trá.

Quả này thì xác định chả còn cái đéo gì hết. Mất hết vợ đẹp con khôn, mọi người coi thường.

Nên anh em có chơi thì chơi sao thì chơi, đừng bao giờ dính dáng liên quan đến vợ con, người yêu mình. Nó nhục lắm. Chơi được thì chịu được. Ở đời, chỉ có ông bà già mới chịu được con mình báo thôi, vì "dứt l** đẻ ra, không lo không được". Mà báo xong thì chịu khó làm ăn tiết kiệm mà trả cho bố mẹ. Ông bà già rồi, đừng làm khổ họ nữa, tuổi họ là để an dưỡng, nghỉ ngơi. Còn vợ con, nó khổ quá nó cũng phải bỏ mà đi thôi, đ*o trách được đâu, đừng làm khổ vợ con mình.

Mất tiền, mất quan hệ, mất sĩ diện, nhục hơn con chó, tương lai mờ mịt.

Bỏ được thì bỏ đi anh em. Không thì chơi trong phạm vi mình kiểm soát được thôi. Kiểu tháng nhận lương 10 triệu, thì bỏ ra 1, 2 triệu để chơi. Chơi hết thì thôi, nghỉ luôn, tháng sau có lương chơi lại. Đừng tham quá. Đ*o ai ăn được nhà cái mãi đâu!
Đừng bảo nhà cái bịp, thế lúc ăn dc thì mày có tin nó bịp hay ko. Lòng tham là thứ giết chết những thằng cờ bạc
 
Tao thấy sao mấy nhà bị báo ngu bỏ mẹ,cứ trả 1 cục làm con cặc gì. Nói thẳng là trả nhưng mỗi năm trả 1 lần,chia ra và ko lời lãi gì,chịu thì deal,ko thì chém thằng nợ. Nát tiền về sau con em mình muốn nợ cũng khó. Đằng này thích tạo nét với đám cờ bạc,chồng cái 1 thì đứa nào ko ham mà quăng tiền ra.
 
Tao thấy sao mấy nhà bị báo ngu bỏ mẹ,cứ trả 1 cục làm con cặc gì. Nói thẳng là trả nhưng mỗi năm trả 1 lần,chia ra và ko lời lãi gì,chịu thì deal,ko thì chém thằng nợ. Nát tiền về sau con em mình muốn nợ cũng khó. Đằng này thích tạo nét với đám cờ bạc,chồng cái 1 thì đứa nào ko ham mà quăng tiền ra.
tao từng lâm vào cảnh này, tâm lý lúc đó là tin tưởng nó hối lỗi rồi nên muốn dứt điểm bọn chủ nợ, vì thứ 1 là ko muốn thấy mặt bọn chó đó, thứ 2 là ko muốn hàng xóm dị nghị nên “giải quyết nhanh cho êm”, thứ 3 là dựa trên tình cảm vì ng mình trả nợ giùm là ng thân nên ko nghĩ nó sẽ ngựa quen đường cũ (giống kiểu điểm mù trong tư duy vậy), nhưng rất tiếc kết quả cũng đéo khác gì thằng ở trên :go: tiền mất tật mang ko giải quyết được cái qq gì
 
Thằng e họ tao nó chơi xóc đĩa nợ có 10tr thôi chúng nó đến đòi ôg nó bảo đéo trả lằng nhằng mãi thì ô bảo ok nhưng tao trả 300k/tháng chúng mày lấy thì lấy ko cút. Từ đó nó đéo bao h vay đc tiền của bọn bốc họ nữa.
 
ôi cờ bạc, nghiện gì cũng khổ. Thằng em mày là cái gương cho mày đó, tự soi đi đã. Tao không dính vào trò đỏ đen này nên ko biết nó mêm muội thế nào
 

Có thể bạn quan tâm

Top