Những chuyện tình vụn vặt thời sinh viên và ẩm thực

Lời giới thiệu

Kỷ niệm cho việc có thể được đăng tại lều qiaitai, không phải chỉ rúc trong box 24h. Với tâm thế khao khát được dậy thì sớm để bơi ra ngoài chém gió với các đồng dâm. Tao đăng vài mẩu chuyện nhỏ nhặt thời sinh viên và những lần trải nghiệm các món ăn tao thích. À mà thằng @Thích Liếm Lồn nó bảo tao là bóng, đéo phải gái real, kệ mẹ mài, tin hay đéo tin tao cũng kệ. Cơ mà là gái thì phải dịu dàng, giả vờ dịu dàng thì người ta mới thương. Hồng tỷ cũng vì thế mà được nhiều anh thích, tao thật là tao cũng không thấy dị ứng nó lắm khi thấy dáng vẻ ân cần thục nữ ấy😂😂😂

Thôi không lan man, câu chuyện đầu tiên chính là món bánh rán nhân đỗ cùng cậu bạn học hồi cấp ba. Đây là tình yêu trong sáng và khiến tao si mê điên cuồng, có lẽ phải dùng từ như vậy.

Tao sinh ra ở một làng quê nhỏ, bốn bề đều là sông núi với nước non. Tính tao lãng mạn, nên hay ra bờ kè ngồi thơ thẩn cho cá rỉa chân, đôi khi còn tự buồn một cách sâu sắc, có khi còn rơi nước mắt nếu thấy một người già neo đơn khổ sở.

Hồi cấp 2 tao học khá tốt, cũng có hoài bão thi vào trường chuyên lớp chọn của tỉnh, nhưng vì mẹ tao gàn, sợ con gái đi xa nhà , lại vất vả nên nhỏ nhẹ bảo tao:

- Thôi học gần nhà cũng được, mẹ thấy ổn mà!

Thế là mủn lòng, lại nghe. Gọi là trường làng chứ cũng vào lớp top 1. Cơ mà chán đời nên tao bắt đầu chểnh mảng việc học, cũng thích thể hiện nên ăn mặc cũng hơi khác các bạn cùng trang lứa, lúc nào cũng áo rộng, quần côn ,giày đinh hầm hố. Duy chỉ có đánh nhau là tao ko tham gia, còn lại thì đủ trò, không vượt tường trốn học đi đánh bi-a với bóng bàn thì cũng ngủ vùi trong lớp. Không trèo máng nước thì cũng leo cây, cũng không khác đàn ông con giai là mấy, chả bù cho bây giờ váy vóc giày cao gót vào kiêu kỳ hẳn.

Một ngày bình thường như bao ngày khác, ý là sáng thì có mặt trời đêm thì có mặt trăng ấy, nhưng mà với bọn lớp tao lại khác. Chúng nó xì xào, chúng nó háo hức, tụm năm tụm bảy rỉ rích tai nhau:

- Nghe nói là giai phố đấy
- Hình như cháu của hiệu trưởng
- Nhà giàu lắm
- Không biết đẹp trai không?

À thì ra nói về cái thằng sắp chuyển vào lớp tao, quan tâm đéo, thêm ai thì cũng vậy bớt ai thì cũng thế. Tao lại nghênh ngang đi vào lớp, vứt luôn cái cặp lên bàn rồi nằm gục xuống ….ngủ. Học đéo gì 1 h chiều, cơm còn chưa xuôi nữa.

Thấy giáo vào lớp, cả lớp đứng dậy chào, tao lại như thói quen, kê sẵn sách , áp má xuống bàn. Tiếng thầy nói lùng bùng nghe không rõ, đại loại là lớp ta hôm nay có 1 bạn mới chuyển vào, các em chào mừng bạn nhé. Rồi cả lớp vỗ tay hoan nghênh, tao ngẩng mặt lên và …. Oà!!!

Lần đầu tiên tao không rời mắt, phải nói là ngây người thì đúng hơn:

Có một vệt nắng nào

Xuyên qua khung cửa sổ

Có một vầng sáng nào

Ánh lên trong mắt anh

Tao thấy tim tao rung lên một nhịp. Chàng trai này, nhất định phải là bạn trai tao. Điều này là chân lý, không thể nào khác được ……

( còn nữa)
 
Sửa lần cuối:
Nhìn quanh tao thấy 1 hòn gạch vứt vệ đường, tao chạy đến nhặt viên gạch đó lên, giơ cao chạy về phía nó. Thằng bé hoảng hồn , mắt mở to nhìn tao hoảng hốt!
(Còn nữa…)

- Anh dùng nó đập chết cái đùi vào ổ trục ấy, mai về rồi thay sau á
- Ha ha ha, có tí nghề nhỉ, anh tưởng em đem đập đầu anh cơ!
- Người ta con nhà nòi đó nha, đừng đùa !

Khoa nghe tao thật, dùng hòn gạch đập thật mạnh vào đùi xe, mà nó dính hẳn luôn, chắc hôm sau mang ra quán , ông sửa xe thế nào cũng lắc đầu vì chiếc xe tử tế thế sao lỡ đập méo xệch thế. Chắc nó bảo chở gái nên xe nó ngai, rơi cả đùi ((((((. Trăng thu ngày càng tròn, gió thu ngày càng mát. Mùi hoa sữa len lỏi trong từng ký ức, thơm xao xuyến khó tả thành lời. Ngồi sau lưng người chở mình đi học vài năm trước, cũng không còn thấy mùi mồ hôi quen thuộc. Cũng không còn càm giác muốn choàng tay ôm lấy. Cảm xúc lúc này thật kỳ lạ ghê.

Khoa chở tao về ký túc, rồi hẹn hôm sau sẽ đón tao về quê và ra biển chơi .Khoa hứa sẽ đi xe máy chứ không đi xe đạp nữa. Tao phì cười rồi chạy biến vào trong ký túc.
Bọn phòng tao đã chờ sẵn, bọn nó cười ha hả vào mặt tao. Con Xuân đon đả:
- Trang vào ăn bánh trung đi
- Ngon không?
- Mốc mẹ nó hết rồi hỏi ngon không?
- Thật á, đểu thế? Chắc nó không để ý.
- Chắc quà tặng nên cũng không để ý thật.( con Tâm thỏ thẻ)
- Thôi mai tao bắt đền nó, thế nào chúng mày cũng được một bữa ra trò nhá!
- Thế còn được!

Sinh viên là thế, cứ bắt bẻ thế cho vui chứ chẳng đứa nào có ý gì. Có yêu thương nhau thì mới vậy, còn không, mạnh đứa nào đứa ấy sống.

Tao chui tọt vào trong nhà tắm. Má vẫn còn đỏ, mặt vẫn còn nóng. À thì ra gặp lại người yêu cũ có cảm giác như này hả. Mà cũng tại tao không nhớ về nó nhiều, nên cảm xúc cũng không quá vui sướng. Thời gian mà, cái gì đã trôi qua, trong lòng đã nguội lạnh thì chắc chắn sẽ không còn sự bùng nổ bứt phá nữa. Nó sẽ chỉ như một chút ánh nắng trong trời xuân, xóa tan đi cái lạnh lùng băng giá, cùng lắm là để cây thêm tươi, hoa thêm đẹp. Chứ đủ ngày đủ tháng nó lại trở lại là mùa đông mà thôi. Tao rằng, giá như ngày xưa, Khoa nói lại với tao 1 câu, hoặc giả có đi học ở tận Miền Nam, ,mà liên lạc thì có lẽ trong lòng tao, cảm giác khao khát và đau đáu về một người sẽ vẫn còn nguyên vẹn. Đấy là chưa kể, có con mồm chó vó ngựa hồi trước nó còn nói với tao là Khoa có thích gì tao đâu. Chẳng qua tao bám quá nên nó qua lại vậy thôi. À đã thế nhá, bố đéo thèm quan tâm mày là tml nào. Người yêu bố thiếu gì, là thích hay ko thôi!

Quay ra tao hú hồn, con Hạ đứng ngay cửa, mắt chớp chớp cười gian sảo:
- Ê, đi chơi có gì ko?
- Có gì là có gì?
- Cái đấy đấy???
- Đấy là cái đéo gì, điên à?
- Đấy, đấy, đấy?
- Không, dở à
- Cấm giấu bọn tao, nào ra đây, khai mau cho tụi tao còn biết, nghe chưa?

Thế là lại cả đêm, tao lại thành người kể chuyện, chuyện yêu đương ngày xưa, chuyện tối đi chơi thế nào. Rặt một lũ ngây thơ , cũng chỉ tương tư thầm thương trộm nhớ, chứ đã có đứa nào bước vào yêu sớm giống tao đâu.
Đêm đó, hình như không chỉ có tao mất ngủ
“”
Dấu yêu ơi thành thương thành nhớ
Để tim này thổn thức khôn nguôi
Em nhớ anh như là hơi thở
Như sông kia bên lở bên bồi””

( còn nữa....)

Hoa này thơm lắm, ai biết nó là hoa gì không?
mỗi khi căng thẳng nếu hít hà được mùi hương của hoa này thì giống như gặp NYC vậy!
 
Sửa lần cuối:
Sao mâu thuẫn zậy đã ngây thơ lại còn hay giả vờ . :embarrassed:
Ngây thơ là bản chất, vd hay nhẹ dạ, hay tin người,rồi lại giật mình bảo không dc ngây... thơ nựa
Hay giả vờ là do rèn luyện, thấy rõ mười mươi nhưng lại giả vờ là mình ngây thơ, Sợ ko giả vờ thì người ta biết mình ngây thơ thật ấy , kkkk.
 
Ngây thơ là bản chất, vd hay nhẹ dạ, hay tin người,rồi lại giật mình bảo không dc ngây... thơ nựa
Hay giả vờ là do rèn luyện, thấy rõ mười mươi nhưng lại giả vờ là mình ngây thơ, Sợ ko giả vờ thì người ta biết mình ngây thơ thật ấy , kkkk.
Nghe cũng đúng và hợp lý đấy Tờ Rang . Bạn có biết xem tử vi không bạng ?
 
Không bạn, môn đó khó, và vô ích. Mình thích sống cuộc sống làm công chúa, chứ không muốn nhận búa rìu dư luận.
Nói nhỏ, cái đó bạc lắm, nhất là người nhờ xem . Ha ha ha
Mình có thấy một ông nói là nếu xem cho nhiều người quá sẽ ảnh hưởng đến tài lộc và dương thọ của người xem ( tiết lộ thiên cơ ) . Không biết có phải không ?
 
Mình có thấy một ông nói là nếu xem cho nhiều người quá sẽ ảnh hưởng đến tài lộc và dương thọ của người xem ( tiết lộ thiên cơ ) . Không biết có phải không ?
Nghĩ thế nó là thế, không có gì là thiên cơ nếu tin vào đức năng thắng số

tao ko đọc nhưng vodka cho sự cố gắng của mày
đọc đi, hay mà, Ai chả một lần từng đã yêu một tình yêu không có được
 
Mình có thấy một ông nói là nếu xem cho nhiều người quá sẽ ảnh hưởng đến tài lộc và dương thọ của người xem ( tiết lộ thiên cơ ) . Không biết có phải không ?
Ý mình nói bạc ở đây là, nếu xem tử vi vào thời điểm đó là đúng, nhưng sau nhiều sự việc nó biến đổi đi, Biết đâu cái thằng nhờ mình xem nó chẳng xuyên tạc, lại chửi bố mình lên chứ chẳng đùa, kkk
 
hồi đi học cũng có mấy con thầm thích tao nhưng tao chỉ thích những bé gái ngây thơ bím chưa mọc lông
 
Bốn trang giấy trắng chưa mòn,
Chân tình em gói, vẫn còn... chưa trao.

@Đàm Minh Trang tốn time đọc 4 pages, chừng nào đến đoạn đụ tag mình vào bạn nhé.
bạng mấy tuội dồi, đã đọc dc sếch chưa?

hồi đi học cũng có mấy con thầm thích tao nhưng tao chỉ thích những bé gái ngây thơ bím chưa mọc lông
giờ chúng nó có công nghệ làm sạch ko còn gì đó, quá ưng ý mài nhỉ
 
Nghĩ thế nó là thế, không có gì là thiên cơ nếu tin vào đức năng thắng số


đọc đi, hay mà, Ai chả một lần từng đã yêu một tình yêu không có được
Thú thực thì Ngạn rất lười đọc nhiều chữ ( có lẽ thói quen này từ khi chơi xam :shame: ) . Nhưng Ngạn vừađọc hết câu chuyện của Trang . Cảm ơn Trang đã cho Ngạn về một miền ký ức đẹp , trong sáng , hồn nhiên . :sweet_kiss:
 
Thú thực thì Ngạn rất lười đọc nhiều chữ ( có lẽ thói quen này từ khi chơi xam :shame: ) . Nhưng Ngạn vừađọc hết câu chuyện của Trang . Cảm ơn Trang đã cho Ngạn về một miền ký ức đẹp , trong sáng , hồn nhiên . :sweet_kiss:
Liệu có hợp với Ngạn không? Ai cũng có những mối tình đẹp và ai cũng có những niềm cay đắng về tình yêu. Trang cũng zậy
 
Liệu có hợp với Ngạn không? Ai cũng có những mối tình đẹp và ai cũng có những niềm cay đắng về tình yêu. Trang cũng zậy
Có chứ , những lời trên của Ngạn là thật lòng . Có điều trong câu chuyện của Trang thì Ngạn thấy Khoa cũng khá lọc lõi trong chuyện tán gái ở tuổi đấy . Chỉ là Ngạn thắc mắc hoặc chưa gặp thôi nha , không phải nghĩ xấu về K .
  • Gió mát quá, Khoa thích không?
  • Thích mỗi người ngồi sau thôi!
  • Hừ!
  • Thế Trang nghĩ xong chưa?
  • Chưa á!
  • Vậy cho 5s nghĩ nhá, không trả lời là đồng ý, đặt câu hỏi cũng là đồng ý !
Nó cố tình nói thật bé câu đằng sau, gió to tao nghe thế đéo nào dc.
  • Khoa nói gì cơ?
  • Thế là đồng ý rồi nhé !
  • Ơ , tớ có nghe thấy gì đâu?
 
Top