Những chuyện tình vụn vặt thời sinh viên và ẩm thực

Lời giới thiệu

Kỷ niệm cho việc có thể được đăng tại lều qiaitai, không phải chỉ rúc trong box 24h. Với tâm thế khao khát được dậy thì sớm để bơi ra ngoài chém gió với các đồng dâm. Tao đăng vài mẩu chuyện nhỏ nhặt thời sinh viên và những lần trải nghiệm các món ăn tao thích. À mà thằng @Thích Liếm Lồn nó bảo tao là bóng, đéo phải gái real, kệ mẹ mài, tin hay đéo tin tao cũng kệ. Cơ mà là gái thì phải dịu dàng, giả vờ dịu dàng thì người ta mới thương. Hồng tỷ cũng vì thế mà được nhiều anh thích, tao thật là tao cũng không thấy dị ứng nó lắm khi thấy dáng vẻ ân cần thục nữ ấy😂😂😂

Thôi không lan man, câu chuyện đầu tiên chính là món bánh rán nhân đỗ cùng cậu bạn học hồi cấp ba. Đây là tình yêu trong sáng và khiến tao si mê điên cuồng, có lẽ phải dùng từ như vậy.

Tao sinh ra ở một làng quê nhỏ, bốn bề đều là sông núi với nước non. Tính tao lãng mạn, nên hay ra bờ kè ngồi thơ thẩn cho cá rỉa chân, đôi khi còn tự buồn một cách sâu sắc, có khi còn rơi nước mắt nếu thấy một người già neo đơn khổ sở.

Hồi cấp 2 tao học khá tốt, cũng có hoài bão thi vào trường chuyên lớp chọn của tỉnh, nhưng vì mẹ tao gàn, sợ con gái đi xa nhà , lại vất vả nên nhỏ nhẹ bảo tao:

- Thôi học gần nhà cũng được, mẹ thấy ổn mà!

Thế là mủn lòng, lại nghe. Gọi là trường làng chứ cũng vào lớp top 1. Cơ mà chán đời nên tao bắt đầu chểnh mảng việc học, cũng thích thể hiện nên ăn mặc cũng hơi khác các bạn cùng trang lứa, lúc nào cũng áo rộng, quần côn ,giày đinh hầm hố. Duy chỉ có đánh nhau là tao ko tham gia, còn lại thì đủ trò, không vượt tường trốn học đi đánh bi-a với bóng bàn thì cũng ngủ vùi trong lớp. Không trèo máng nước thì cũng leo cây, cũng không khác đàn ông con giai là mấy, chả bù cho bây giờ váy vóc giày cao gót vào kiêu kỳ hẳn.

Một ngày bình thường như bao ngày khác, ý là sáng thì có mặt trời đêm thì có mặt trăng ấy, nhưng mà với bọn lớp tao lại khác. Chúng nó xì xào, chúng nó háo hức, tụm năm tụm bảy rỉ rích tai nhau:

- Nghe nói là giai phố đấy
- Hình như cháu của hiệu trưởng
- Nhà giàu lắm
- Không biết đẹp trai không?

À thì ra nói về cái thằng sắp chuyển vào lớp tao, quan tâm đéo, thêm ai thì cũng vậy bớt ai thì cũng thế. Tao lại nghênh ngang đi vào lớp, vứt luôn cái cặp lên bàn rồi nằm gục xuống ….ngủ. Học đéo gì 1 h chiều, cơm còn chưa xuôi nữa.

Thấy giáo vào lớp, cả lớp đứng dậy chào, tao lại như thói quen, kê sẵn sách , áp má xuống bàn. Tiếng thầy nói lùng bùng nghe không rõ, đại loại là lớp ta hôm nay có 1 bạn mới chuyển vào, các em chào mừng bạn nhé. Rồi cả lớp vỗ tay hoan nghênh, tao ngẩng mặt lên và …. Oà!!!

Lần đầu tiên tao không rời mắt, phải nói là ngây người thì đúng hơn:

Có một vệt nắng nào

Xuyên qua khung cửa sổ

Có một vầng sáng nào

Ánh lên trong mắt anh

Tao thấy tim tao rung lên một nhịp. Chàng trai này, nhất định phải là bạn trai tao. Điều này là chân lý, không thể nào khác được ……

( còn nữa)
 
Sửa lần cuối:
"Cả quãng đường dài chẳng còn những lời sôi nổi, cũng chẳng có cái nắm tay nào nữa. Chúng tao đến lúc ấy đều đã hiểu, duyên phận chắc chắn không còn. Bởi vì còn thì phải có người mở lời trước. Nhưng cả hai đã chọn cách im lặng. Vậy là chúng ta đều không yêu nhau nhiều như chúng ta tưởng phải không Khoa ?"

Văn của bạn bây giờ sâu lắng hơn văn của người bạn cũ tôi rất nhiều. Hay quá!!!
Bạn cũ của bạn là ai zậy ợ? Sao bạn so sánh tôi với cô ấy thế?
Thật ra tôi đã chờ Khoa rất lâu, chờ đến nỗi không còn tình yêu nữa! Tôi đã từng ngóng trông một cách khổ sở và từng đã nghĩ không thể nào vượt qua được. Tôi đã từng luôn tin rằng Khoa cũng như tôi, vẫn luôn yêu tôi!
Nhưng mà khi Khoa xuất hiện, đó là Khoa của hiện tại, là Khoa của vài năm bặt vô âm tín. Không phải là chàng trai trong trẻo trong tim cô học trò son sắc nữa rồi.
Vì tôi đã từng chạm vào Khoa, từng yêu bằng cả sự rung động chưa từng trải, nên tôi dễ dàng buông được. Buông mà không thấy hối tiếc lại thấy tự hào . Vì biết đâu có thành thì chúng tôi cũng chưa chắc thấu hiểu cảm xúc của nhau được
Sau này tôi gặp một người, dù chưa từng chạm vào giấc mơ đó. Nhưng những cảm xúc của tôi dành cho người đó, ko chỉ là tình yêu, nó còn là sự tin tưởng tuyệt đối, là sự biết ơn và kính trọng vô vàn. Dù có thể người đó trong mắt người khác chỉ là một kẻ khùng khờ, người ấy chỉ nhận được sự giả tạo khi họ thấy có lợi ích mà thôi. Có lẽ vì thế mà tôi chẳng thể yên tâm được.

Ài, tôi có rất nhiều trăn trở, ý là khi viết đoạn này với bạn. Nhưng tôi cũng biết thuận tự nhiên. tôi cũng là người có tự trọng và liêm sỉ nữa.

Xin lỗi đã nói quá nhiều. Nhưng tôi vốn giàu cảm xúc, nên chẳng phải giấu làm gì. Ko cần khuyên tôi gì cả, vì tôi biết mình phải làm gì
Cảm ơn đã lắng nghe
 
Bạn cũ của bạn là ai zậy ợ? Sao bạn so sánh tôi với cô ấy thế?
Thật ra tôi đã chờ Khoa rất lâu, chờ đến nỗi không còn tình yêu nữa! Tôi đã từng ngóng trông một cách khổ sở và từng đã nghĩ không thể nào vượt qua được. Tôi đã từng luôn tin rằng Khoa cũng như tôi, vẫn luôn yêu tôi!
Nhưng mà khi Khoa xuất hiện, đó là Khoa của hiện tại, là Khoa của vài năm bặt vô âm tín. Không phải là chàng trai trong trẻo trong tim cô học trò son sắc nữa rồi.
Vì tôi đã từng chạm vào Khoa, từng yêu bằng cả sự rung động chưa từng trải, nên tôi dễ dàng buông được. Buông mà không thấy hối tiếc lại thấy tự hào . Vì biết đâu có thành thì chúng tôi cũng chưa chắc thấu hiểu cảm xúc của nhau được
Sau này tôi gặp một người, dù chưa từng chạm vào giấc mơ đó. Nhưng những cảm xúc của tôi dành cho người đó, ko chỉ là tình yêu, nó còn là sự tin tưởng tuyệt đối, là sự biết ơn và kính trọng vô vàn. Dù có thể người đó trong mắt người khác chỉ là một kẻ khùng khờ, người ấy chỉ nhận được sự giả tạo khi họ thấy có lợi ích mà thôi. Có lẽ vì thế mà tôi chẳng thể yên tâm được.

Ài, tôi có rất nhiều trăn trở, ý là khi viết đoạn này với bạn. Nhưng tôi cũng biết thuận tự nhiên. tôi cũng là người có tự trọng và liêm sỉ nữa.

Xin lỗi đã nói quá nhiều. Nhưng tôi vốn giàu cảm xúc, nên chẳng phải giấu làm gì. Ko cần khuyên tôi gì cả, vì tôi biết mình phải làm gì
Cảm ơn đã lắng nghe
À tôi ko có ý so sánh gì đâu, người bạn cũ ấy cũng từng có chất văn giống bạn, nhưng văn của bạn sâu lắng hơn nên tôi khen bạn thôi mà.
Người đó từng nói với tôi "Khi nào anh buồn, anh muốn đọc, em sẽ viết cho anh..." Tôi nhớ bạn ấy nên buột miệng nói ra thôi.

Chuyện của Khoa tôi hiểu.
Người sau mà bạn nhắc đến ấy, họ chắc chắn vô cùng hạnh phúc và tự hào vì đã dc bạn yêu thương lo lắng nhiều đến như vậy. Bạn vẫn chưa thể an tâm về họ sao?
Tôi ko hề có ý khuyên bạn gì cả, ko có ẩn ý sâu xa, chỉ là đọc văn bạn quá sâu lắng và hay, ko cần nghĩ nhiều vậy.
 
À tôi ko có ý so sánh gì đâu, người bạn cũ ấy cũng từng có chất văn giống bạn, nhưng văn của bạn sâu lắng hơn nên tôi khen bạn thôi mà.
Người đó từng nói với tôi "Khi nào anh buồn, anh muốn đọc, em sẽ viết cho anh..." Tôi nhớ bạn ấy nên buột miệng nói ra thôi.

Chuyện của Khoa tôi hiểu.
Người sau mà bạn nhắc đến ấy, họ chắc chắn vô cùng hạnh phúc và tự hào vì đã dc bạn yêu thương lo lắng nhiều đến như vậy. Bạn vẫn chưa thể an tâm về họ sao?
Tôi ko hề có ý khuyên bạn gì cả, ko có ẩn ý sâu xa, chỉ là đọc văn bạn quá sâu lắng và hay, ko cần nghĩ nhiều vậy.
Họ bảo họ hạnh phúc và tự hào đó, tôi cũng từng tin là thật! Kệ! Giờ có thật hay không thì chúng tôi cũng từng đối đãi với nhau hơn tất cả rồi!

Tôi có không yên tâm thì cũng không giải quyết được vấn đề gì nữa. Đó là con đường họ chọn rồi!

Biết đâu đây cũng lại là Khoa thứ 2 thì sao?
Cảm ơn bạn đã tương tác! Sau này dậy thì thành công, tôi sẽ báo đáp bạn sau , hẹ hẹ
 
Họ bảo họ hạnh phúc và tự hào đó, tôi cũng từng tin là thật! Kệ! Giờ có thật hay không thì chúng tôi cũng từng đối đãi với nhau hơn tất cả rồi!

Tôi có không yên tâm thì cũng không giải quyết được vấn đề gì nữa. Đó là con đường họ chọn rồi!

Biết đâu đây cũng lại là Khoa thứ 2 thì sao?
Cảm ơn bạn đã tương tác! Sau này dậy thì thành công, tôi sẽ báo đáp bạn sau , hẹ hẹ
Tôi tin họ nói thật đó, họ rất hạnh phúc và tự hào về bạn. Tiếc nhỉ ! Cả 2 lại là "đã từng".
Bạn nói đúng, người này cũng là Khoa thứ 2 rồi, họ đã gây ra 1 vết sẹo rất lớn trong mqh với bạn.
"Nhân duyên do người định, thiên duyên do trời định", ko biết đây là duyên gì, ài!!!

Bạn ko cần báo đáp tôi đâu, tôi chỉ mong bạn luôn vui vẻ, bình an và hạnh phúc. Thỏa sức viết và làm những gì bạn muốn làm.
 
Tôi tin họ nói thật đó, họ rất hạnh phúc và tự hào về bạn. Tiếc nhỉ ! Cả 2 lại là "đã từng".
Bạn nói đúng, người này cũng là Khoa thứ 2 rồi, họ đã gây ra 1 vết sẹo rất lớn trong mqh với bạn.
"Nhân duyên do người định, thiên duyên do trời định", ko biết đây là duyên gì, ài!!!

Bạn ko cần báo đáp tôi đâu, tôi chỉ mong bạn luôn vui vẻ, bình an và hạnh phúc. Thỏa sức viết và làm những gì bạn muốn làm.
Vâng bạn, họ chấp nhận, tôi chấp nhận 😛😛😛
 
Vâng bạn, họ chấp nhận, tôi chấp nhận 😛😛😛
Thú thực với bạn , Ngạn đã từng khóc vì mối tình đầu . Ngạn không hề xấu hổ vì mình yếu đuối , ít nhất Ngạn đã từng yêu bằng cả con tim , dám yêu , dám lặng lẽ rời xa để nhìn người ta hạnh phúc bên người khác.
:pudency:

Nhưng mà Ngạn từ khi chơi xàm nó cũng khác khá nhiểu Ngạn của ngày xưa. :shame:
 
Chân dung tml Khoa
obXhwM.jpg
 
Thú thực với bạn , Ngạn đã từng khóc vì mối tình đầu . Ngạn không hề xấu hổ vì mình yếu đuối , ít nhất Ngạn đã từng yêu bằng cả con tim , dám yêu , dám lặng lẽ rời xa để nhìn người ta hạnh phúc bên người khác.
:pudency:

Nhưng mà Ngạn từ khi chơi xàm nó cũng khác khá nhiểu Ngạn của ngày xưa. :shame:
Khóc được là tốt mà, ai có mối tình đầu đều tốt, khóc trong tình yêu có gì phải ngại, cơ mà lặng lẽ rời xa để người ta hạnh phúc bên người khác thì lại phải nghĩ lại. Nếu họ ko còn tình cảm thì bạn ko rời cũng phải rời, nếu bạn ko dám đối diện để giải quyết thì bạn hơi…hèn. Chả lẽ bạn chờ bạn nữ ra mặt ư?🤣🤣🤣

Thú thực với bạn , Ngạn đã từng khóc vì mối tình đầu . Ngạn không hề xấu hổ vì mình yếu đuối , ít nhất Ngạn đã từng yêu bằng cả con tim , dám yêu , dám lặng lẽ rời xa để nhìn người ta hạnh phúc bên người khác.
:pudency:

Nhưng mà Ngạn từ khi chơi xàm nó cũng khác khá nhiểu Ngạn của ngày xưa. :shame:
Khóc được là tốt mà, ai có mối tình đầu đều tốt, khóc trong tình yêu có gì phải ngại, cơ mà lặng lẽ rời xa để người ta hạnh phúc bên người khác thì lại phải nghĩ lại. Nếu họ ko còn tình cảm thì bạn ko rời cũng phải rời, nếu bạn ko dám đối diện để giải quyết thì bạn hơi…hèn. Chả lẽ bạn chờ bạn nữ ra mặt ư?🤣🤣🤣
 
Họ chấp nhận là Khoa thứ 2, tôi chấp nhận họ thành Khoa thứ 2
Họ đâu có quyền chọn, trở thành Khoa thứ 2 hay ko phải Khoa đều là do bạn. Khoa cũng đã muốn quay lại nhưng bạn đã chọn KHÔNG mà, vì trong lòng bạn đã ko còn nó nữa.
Nhưng tôi tin trong lòng bạn vẫn còn người sau ấy vì tôi biết bạn còn yêu người ấy rất nhiều, phải ko? Thôi thì đành phải xem duyên số thế nào, họ cũng ở vào hoàn cảnh nào đó ko thể quyết định dc ngay thì sao.
 
Khóc được là tốt mà, ai có mối tình đầu đều tốt, khóc trong tình yêu có gì phải ngại, cơ mà lặng lẽ rời xa để người ta hạnh phúc bên người khác thì lại phải nghĩ lại. Nếu họ ko còn tình cảm thì bạn ko rời cũng phải rời, nếu bạn ko dám đối diện để giải quyết thì bạn hơi…hèn. Chả lẽ bạn chờ bạn nữ ra mặt ư?🤣🤣🤣


Khóc được là tốt mà, ai có mối tình đầu đều tốt, khóc trong tình yêu có gì phải ngại, cơ mà lặng lẽ rời xa để người ta hạnh phúc bên người khác thì lại phải nghĩ lại. Nếu họ ko còn tình cảm thì bạn ko rời cũng phải rời, nếu bạn ko dám đối diện để giải quyết thì bạn hơi…hèn. Chả lẽ bạn chờ bạn nữ ra mặt ư?🤣🤣🤣
Bạn nghĩ sao khi bạn nữ bắt cá hai tay ?
 
Họ đâu có quyền chọn, trở thành Khoa thứ 2 hay ko phải Khoa đều là do bạn. Khoa cũng đã muốn quay lại nhưng bạn đã chọn KHÔNG mà, vì trong lòng bạn đã ko còn nó nữa.
Nhưng tôi tin trong lòng bạn vẫn còn người sau ấy vì tôi biết bạn còn yêu người ấy rất nhiều, phải ko? Thôi thì đành phải xem duyên số thế nào, họ cũng ở vào hoàn cảnh nào đó ko thể quyết định dc ngay thì sao.
Bạn không biết đấy thôi! Khoa đã không liên lạc những mấy năm. Có thể với Khoa thì cuộc sống ko thay đổi, Khoa nghĩ rằng cắn răng nơi đất khách quê người là một sự rèn luyện. Để trưởng thành rồi trở về hiên ngang trước mặt Trang mà nói, “anh đã trưởng thành rồi”. Nhưng Khoa đâu biết trong thời gian đó đã xảy ra chuyện gì với Trang. Trang đã phải trải qua những gì? Nên Khoa quay lại Trang nói không là đúng.
Còn người kia tôi đã từng nói” Em rời đi không phải vì em không còn yêu anh nữa” mãi mãi vẫn là như vậy
 
Bạn không biết đấy thôi! Khoa đã không liên lạc những mấy năm. Có thể với Khoa thì cuộc sống ko thay đổi, Khoa nghĩ rằng cắn răng nơi đất khách quê người là một sự rèn luyện. Để trưởng thành rồi trở về hiên ngang trước mặt Trang mà nói, “anh đã trưởng thành rồi”. Nhưng Khoa đâu biết trong thời gian đó đã xảy ra chuyện gì với Trang. Trang đã phải trải qua những gì? Nên Khoa quay lại Trang nói không là đúng.
Còn người kia tôi đã từng nói” Em rời đi không phải vì em không còn yêu anh nữa” mãi mãi vẫn là như vậy
Tặng bạn bài này để chia sẻ về người kia nhé !

Tôi vẫn tưởng tình yêu em bất biến
Say đắm sục sôi tát cạn biển trời
Nhưng thời gian có bao giờ chờ đợi
Em nản lòng bỏ lại một cuộc chơi.

Hôm đó gió cũng mùa đông bấc lạnh
Tôi lang thang trong sóng sánh tà chiều
Mùa ngược gió phía Sông Hồng thổi lại
Hương tóc mềm em rải cuối thiên di.

Tôi ảo mộng chút tình si ngoái cổ
Người đã đi xa khuất bóng góc cầu
Long Biên cũ…nhưng sầu tôi trỗi mới
Đứng đợi người chới với gần hai năm.

Nay nhớ quá về đi trên phố đó
Ngõ nhà em phủ kín sắc đỏ hồng
Chân tính bước qua những ô bậc cửa
Tìm nụ cười trên nửa đoá môi xưa

Rồi dợm bước quay đi không gọi nữa
Nhặt bóng mình tôi ném nửa buồn trôi.
Bến Sông Hồng chiều nay tôi bước vội
Cuồn cuộn sóng lòng trong gió phai phôi.

(Hồ Xuân Ba - chôm và chỉnh sửa)
 
Tặng bạn bài này để chia sẻ về người kia nhé !

Tôi vẫn tưởng tình yêu em bất biến
Say đắm sục sôi tát cạn biển trời
Nhưng thời gian có bao giờ chờ đợi
Em nản lòng bỏ lại một cuộc chơi.

Hôm đó gió cũng mùa đông bấc lạnh
Tôi lang thang trong sóng sánh tà chiều
Mùa ngược gió phía Sông Hồng thổi lại
Hương tóc mềm em rải cuối thiên di.

Tôi ảo mộng chút tình si ngoái cổ
Người đã đi xa khuất bóng góc cầu
Long Biên cũ…nhưng sầu tôi trỗi mới
Đứng đợi người chới với gần hai năm.

Nay nhớ quá về đi trên phố đó
Ngõ nhà em phủ kín sắc đỏ hồng
Chân tính bước qua những ô bậc cửa
Tìm nụ cười trên nửa đoá môi xưa

Rồi dợm bước quay đi không gọi nữa
Nhặt bóng mình tôi ném nửa buồn trôi.
Bến Sông Hồng chiều nay tôi bước vội
Cuồn cuộn sóng lòng trong gió phai phôi.

(Hồ Xuân Ba - chôm và chỉnh sửa)
Bài thơ thật cảm lạnh!
May mà bạn đã quay đi thì mới ko thành Khoa thứ 2 được trong câu chuyện của bạn. 😂😂😂 Nếu muốn , bạn có thể tâm sự kín , tôi sẽ viết chuyện đó thành truyện giúp bạn !
Còn thơ mai tôi tìm lại 1 bài về tâm trạng của tôi, nếu tìm thấy tôi sẽ tặng lại bạn.
Tôi ko có lời khuyên nào với chuyện của bạn, bởi chẳng có ai rõ hơn bạn là cần phải làm gì. Tôi nghĩ làm gì cũng dc, miễn bạn thấy thảnh thơi. Chúc bạn nhiều sức khoẻ
 
Bài thơ thật cảm lạnh!
May mà bạn đã quay đi thì mới ko thành Khoa thứ 2 được trong câu chuyện của bạn. 😂😂😂 Nếu muốn , bạn có thể tâm sự kín , tôi sẽ viết chuyện đó thành truyện giúp bạn !
Còn thơ mai tôi tìm lại 1 bài về tâm trạng của tôi, nếu tìm thấy tôi sẽ tặng lại bạn.
Tôi ko có lời khuyên nào với chuyện của bạn, bởi chẳng có ai rõ hơn bạn là cần phải làm gì. Tôi nghĩ làm gì cũng dc, miễn bạn thấy thảnh thơi. Chúc bạn nhiều sức khoẻ

Cám ơn bạn.
Tôi chỉ chia sẻ và tặng bạn bài thơ thôi, truyện thì tôi cũng tự viết dc mà nhưng tôi chưa/ko muốn viết về chuyện này ở thì hiện tại. Tôi cũng ko xin lời khuyên gì cả, tôi tự quyết định dc điều nào là tốt nhất.
Mong thơ của bạn.
 
Để mai lên gân viết chuyện tình bi bằng giọng hài, tao kể cho @___ Ngạn ___ nghe chiện này
Anh giai kia không lên tiếng là có thể anh không ở trong này rùi! Hoặc anh ngầm đồng ý cho Đàm tôi kể chiện tối qua!

Tôi cấm anh lèm bèm vì quá mấy lần cái 30p rồi đó nhá!

Chẳng là tôi có đăng một cái ảnh tôi đi thể dục lên một MXH

Anh lội còm rép lại” nhìn cứ giống mới 20. “

Tôi cũng tươi cười, đáp lại thỏ thẻ như mèo lười gãi ghẻ :

“ Lên Sếp rồi nịnh quá khéo à nha” .

Có ngờ đâu anh ta lại vào vùng kín

Dễ đến vài năm có lẻ không tin nhắn với em rồi

Nay em thế nào, liệu đã có đôi?

Hay vẫn còn đang đợi anh ở đó!

Trong bụng nghĩ “ ô mẹ thằng chó!

Bà ở không cho mạng nhện nó giăng à?”

Nên cũng giả vở thật thà ,

Em cũng ổn, mọi việc vẫn ngon

“Thôi em đừng giả vờ son đỏ

Anh để ý rồi em chẳng có ai đâu

Xem ra anh có cơi trầu

Nao mình gặp mặt tâm đầu thử xem”🤣🤣🤣

Nghe thôi mà cũng muốn bem,

Cơ mà thục nữ chỉ xem ko nói gì

Câu chuyện cứ thế đưa đi

….. thơ thẩn thẫn thờ ko nói hết được ý tứ. Tao chuyển thành văn xuôi cho dễ hiểu.



Tao quen anh khi tao còn là nhà cung cấp ,lúc đó anh là sếp bé bé thôi. Đẹp trai cao to và duyên dáng, kiểu giống mấy anh quảng cáo kính râm với quần áo hoặc body ấy. Anh mê đá bóng nên hay chụp ảnh cởi đồ lắm. Nhìn mà rớt nước miếng!

Xong tao cũng mời anh đi ăn, hẳn là ăn sang luôn nhá, anh ấn tượng vì chưa ai làm thế, nên ưu ái tao lắm. Có nhắn tin qua lại vài lần, hôm anh bảo anh đang cô đơn với buồn quá tao có ra uống với anh 1 ly không, thế là tao né anh từ ấy. Mình là mèo thấy mỡ thì thèm, nhưng cho cả lọ mỡ mình lại bọ đi😂. Méo chịu được ngấy

Nay anh lên sếp to rồi! Ô tô năm thay mấy cái mà tự nhiên thấy cái ảnh của tao, anh vào còm khen tao trẻ khoẻ, xong anh đưa đẩy bảo” có phải anh xấu xa thế sao ạ” mà tao lại lặn mất tăm. Nói nhiều nhiều thêm thì lòi ra anh kém tao hẳn mấy tuổi, tao bảo “ chị làm em của anh mấy năm rồi oan quá”. Anh dạ gọi chị dễ thương ngang xương luôn. Xong hỏi giờ chị làm ở đâu, tao bảo “Thôi bỏ hỏi chị đang làm ở đâu đi anh” thì anh bẻ lái cái rụp “Hiện tại e đang làm j?”

Đấy đàn ông thông minh nó thú vị phải biết.

Xong tao bận vào Xam để làm nô tỳ cho hết kiếp con sen nên bảo “Thui anh ôm zợ ngụ đi nhá,em bận xíu òi”

“Tôi độc thân rồi

Chào chị!”

Ý của tao là khi khép kín thì ko có mối nào nó nhòm đâu nên @___ Ngạn ___ hiểu ý tao chớ? ( nhớ xin phép vợ cả nhá)😂😂😂

Tự nhiên nay ăn món canh mướp nấu lạc dã dập lại thấy ngon miệng lạ thường.
zgjFNd.jpeg-webp
[/url]
 
Cám ơn bạn.
Tôi chỉ chia sẻ và tặng bạn bài thơ thôi, truyện thì tôi cũng tự viết dc mà nhưng tôi chưa/ko muốn viết về chuyện này ở thì hiện tại. Tôi cũng ko xin lời khuyên gì cả, tôi tự quyết định dc điều nào là tốt nhất.
Mong thơ của bạn.
Hi vọng cô gái của bạn không đọc được ý định này của bạn😂
 
Top