Căng quá. Bài viết của 1 đảng viên trung kiên sau Hội nghị TƯ 12 khẳng định chế độ CSVN sắp sụp đổ gây "Sốc" dư luận

Viết giật tít thôi.
Chứ làm sao mà có chuyện nó đổ được.
Trừ khi nội bộ của nó như Soviet hậu 1982, khi Brezhnev chết, 3 năm kế 3 tổng bí thơ. Chứng tỏ là nội bộ đang suy yếu.
Nhà Lưu Tống sụp đổ cũng vậy, do nội bộ chém giết nhau vì quyền lực quá. Dẫn tới quá yếu kém nội bộ.

Triều đại Lưu Tống này có tới 7/9 ông vua yểu mệnh (qua đời khi chưa đầy 35 tuổi) và nhiều người bị sát hại (6/9 vua). Trung bình mỗi vua chỉ cai trị được 6 năm rưỡi. Nội bộ bung bét quá mới hỏng. Chưa chết đói thì trường tồn.
Và Tiêu đạo Thành soán ngôi lên Nam Tề, hiệu Nam tề cao đế.
tao may sẵn cờ vàng ba sọc đỏ rồi :vozvn (7): :vozvn (8):
Yên tâm đi.
Xăm cờ đỏ sao vàng làm bò đỏ là hợp thời, hợp lí. :vozvn (22):

 
Chả có cái mẹ gì gọi là cs cả toàn mị dân. Có thằng lô xiên đang xây dựng chế độ cs thì sụp giữa đường mẹ nó luôn.

Thằng tl há mồm đớp miếng bò rát vàng 20k đô bằng vài tấn thóc của nông dân vô sản cái ccc.
Moẹ bác ăn là do được chính phủ anh mời :vozvn (3):
 
thời này có internet nên đầu óc dân Vẹm sáng hơn 1 chút rồi mày, nghèo hèn cũng là lí do để khởi nghĩa rồi. Nhưng tao nghĩ Vẹm sẽ sụp đổ giống LX hơn, đéo cần ai khởi nghĩa.
Tao viết thêm sự sụp đổ hậu thống nhất của Tư mã Viêm.
Sau khi chỉ định kế vị là Tư mã Trung ngu đần. Cái này ai cũng biết.
Thì Giả Nam Phong chuyên quyền và sau đó dẫn tới Loạn Bát vương.
Lục đục nội bộ bị Ngũ Hồ đánh chạy như chó rách phải thiên đô về Kiến Nghiệp định đô, kinh đô của Lục triều. Mở ra thời đại Ngũ Hồ thập lục quốc và Nam bắc triều.
Nội bộ đấu đá gây suy yếu trầm trọng triền miên thì mới sụp đổ hoặc là có đói to thì sụp đổ. :vozvn (22):
 
Tao hỏi Grock thì xác suất trong vòng 30 năm tới thì đản cs không thể sụp được.

30 năm chúng mày có thể tạo ra F2 để rời khỏi Việt Nam nếu như chúng mày không chịu được. Còn sống ở đây thì nằm im 😁
Tại vì m ko đủ kiến thức chính trị để suy luận ra thôi
T nêu luôn 3 lý do chính đây này:
1. Thằng bố Trung Cộng sụp đổ
2. Kinh tế suy yếu (hệ quả tất yếu conan trị)
3. Can thiệp và xoay trục bàn cờ từ Mỹ, bò đỏ thì hay gọi là diễn biến hòa bình đấy
(Mỹ muốn thì ko nước nào cản đc nhé)
=> Đừng có tưởng chế độ là vĩnh cửu. Chẳng qua chưa đến lúc thôi
 
Hay cho câu này. Thuyền không tiến thì ắt lùi, ngồi 1 chỗ nghĩ thiên hạ thái bình sao :))
Câu này khá đúng.
Khi đàn em trung thành thằng chủ chết. Thì thằng em sẽ bị phe đối lập thịt.
Điển hình là Beria và anh Thưởng, Huệ đom đóm.
Khủng hoảng kế vị không ai có đủ năng lực lãnh đạn Lô Xiên và cuối cùng sụp đổ vì nội bộ. :vozvn (7):
 
sụp mẹ nó sớm đi, tách theo vĩ tuyến như hồi trước, miền nam giờ dư sức sống rồi, chỉ sợ bọn bakey hút máu đéo nhả ra miền nam,mà giờ bakey còn đòi kéo quân đòi "phỏng giái" miền nam thì có khi dân miền nam giơ ngón giữa :vozvn (53): có cái đầu kak cho bọn m phỏng dái nhá :vozvn (32):
 
l7kbDm.jpg-webp

==========================================

Trong bài phát biểu bế mạc Hội nghị Trung ương 12 khóa XIII, Tổng Bí thư Tô Lâm công bố quyết định của Ban Chấp hành Trung ương "thi hành kỷ luật bằng hình thức cách tất cả các chức vụ trong Đảng đối với các đồng chí: Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ, Lê Minh Khái; Khai trừ ra khỏi Đảng đối với đồng chí Nguyễn Thị Kim Tiến; Đồng ý để đồng chí Đỗ Đức Duy thôi giữ chức Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII và đồng chí Võ Chí Công thôi giữ chức Ủy viên dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII."

Trong tinh thần đó, một đảng viên trung kiên kỳ cựu do tuổi già sức yếu đã nhờ tôi giúp đăng trên Facebook, bài viết tâm huyết của ông gửi toàn Đảng, toàn quân và toàn dân ta một vài suy nghĩ tận đáy lòng của ông trước tiền đồ Cách mạng mùa Thu và tương lai dân tộc.

Bài viết của ông được một bạn trẻ sinh viên trường luật Hà Nội biên tập lại.

Tôi xin phép được đăng nguyên văn để rộng đường dư luận. Mọi ý kiến đóng góp phê bình và xây dựng đều rất hoan nghênh.

Trân trọng,

Vũ Đức Khanh

*****

KHI "TỨ TRỤ" CŨNG ĐỔ: HỆ THỐNG ĐÃ BẮT ĐẦU TAN RÃ TỪ CƠ SỞ

Trần Duy Bách
19/7/2025

Lời trần tình:
Tôi là một đảng viên - tôi từng là một người tin: tin vào lý tưởng, vào tổ chức, vào lời thề trước cờ Đảng.

Nhưng hôm nay, khi tôi nhìn vào những gì còn lại sau các cuộc thanh trừng, sau sự im lặng của những kẻ từng hô to “vì dân”, tôi chỉ còn lại một câu hỏi: “Ai phản bội ai?”

Và tôi biết, có hàng triệu người giống tôi. Những đảng viên cấp cơ sở, đang thấy Đảng sụp đổ không vì “các thế lực thù địch hay nước lạ,” mà vì chính những người đang ngồi trên cao... những người mà chúng ta vẫn thường gọi bằng hai tiếng thân thương nhất: "đồng chí"!

*****

Không cần những cuộc biểu tình rầm rộ. Không cần các thế lực bên ngoài. Một chế độ bắt đầu sụp đổ từ bên trong, khi những người vận hành nó – những đảng viên ở cấp cơ sở – ngừng tin, ngừng phục tùng, và ngừng sợ hãi.

Hiện nay, ở Việt Nam, dấu hiệu ấy đã xuất hiện. Và lần này, nó không chỉ là một chu kỳ "tự soi, tự sửa" thông thường. Nó là một cuộc tan rã về ý chí, đến từ chính nơi từng là trụ cột – hàng triệu đảng viên từng được giáo dục rằng trung ương luôn là điểm tựa an toàn nhất.

Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi trung ương không còn đứng vững?

Một cuộc sụp đổ của biểu tượng

Tháng Bảy năm 2024 đánh dấu một biến cố có tính phân rã biểu tượng chưa từng có: chỉ trong vòng 18 tháng, cả tứ trụ lãnh đạo tối cao của Đảng, Nhà nước và Chính phủ – từ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ giờ có thể sắp đến Thủ tướng Phạm Minh Chính – đều phải ra đi bằng cách này hay cách khác, chết, bị loại bỏ, buộc từ chức, hoặc tự tháo lui trong im lặng...

Không có lý do nào được công bố minh bạch. Không có quy trình chính trị rõ ràng. Chỉ có sự biến mất lặng lẽ của những người từng là hình ảnh của ổn định.

Và người thay thế, ông Tô Lâm, bước lên với một thông điệp không cần lời: ai cũng có thể bị thay thế, kể cả tứ trụ.

Đối với hàng triệu đảng viên, đó không phải là tín hiệu củng cố trật tự. Đó là lời cảnh báo rằng sự trung thành không còn được bảo đảm bằng sự yên ổn.

Đảng viên cơ sở: Những người đang đứng trên mặt đất lún

Tại hơn 52.000 chi bộ trong cả nước, các bí thư xã, trưởng phòng ban, tổ trưởng dân phố... đang tự hỏi một điều: “Tôi còn bám vào cái gì?”

Không còn lý tưởng – vì lý tưởng đã bị thay thế bằng tranh giành quyền lực.

Không còn niềm tin – vì lãnh đạo trung ương bị loại bỏ như những quân cờ hỏng.

Không còn an toàn – vì không ai biết đến lượt ai “rơi” kế tiếp.

Trong nội bộ, họ thì thầm: “Giờ không biết nghe ai nữa.” Đó không chỉ là sự hoang mang. Đó là sự rút lui mang tính hệ thống.

Rút lui khỏi niềm tin. Rút lui khỏi hành động. Và sau cùng, rút lui khỏi cả sự tồn tại chính trị.

Khi không còn niềm tin vào sự thăng tiến

Trong suốt nhiều thập kỷ, hệ thống được vận hành bằng hai thứ keo dính chính: lý tưởng và lợi ích.

Lý tưởng đã mòn. Giờ đến lượt lợi ích cũng không còn bảo đảm – khi không ít cán bộ cấp tỉnh, cấp bộ, thậm chí phó thủ tướng… bị “trảm” trong im lặng mà không một cơ chế minh bạch nào bảo vệ.

Nếu trung ương còn bị vắt kiệt như vậy, thì đảng viên cơ sở liệu còn mơ được gì?

Không còn con đường đi lên.

Không còn phe phái để đầu quân.

Không còn ai bảo kê. Và không còn gì để hy vọng.

Và khi không còn khả năng mơ về thăng tiến, người ta chỉ còn hai lựa chọn: bỏ cuộc hoặc phá nát bàn cờ.:waaaht:

Sự tan rã bắt đầu bằng sự bất tuân có tổ chức

Khi một cán bộ phường/xã ngừng ký duyệt.

Khi một công chức tỉnh chọn im lặng thay vì làm theo chỉ đạo.

Khi một đảng viên kỳ cựu âm thầm tháo ảnh Bác ra khỏi phòng làm việc.

Đó không phải là hành động lẻ tẻ.

Đó là những tín hiệu rõ ràng của sự bất tuân chính trị tiềm ẩn. Không ai tuyên bố. Không ai kêu gọi. Nhưng tất cả cùng hiểu rằng: trò chơi này sắp hết ván.

Và đó là điều đáng sợ nhất đối với bất kỳ hệ thống nào: sự tê liệt không đến từ phản đối, mà đến từ im lặng.

Im lặng để tránh liên lụy.

Im lặng để chuẩn bị thoát thân.

Im lặng để chờ đợi sụp đổ.

Một trung ương không còn chỗ dựa, một hệ thống không còn chỗ tựa

Ngày xưa, người ta có thể không hài lòng với chính sách, nhưng vẫn tin vào Trung ương.

Ngày nay, người ta không còn tin vào bất kỳ tầng lớp nào – từ trên xuống dưới.

Và khi tứ trụ cũng bị đốn ngã như những cây mục, thì toàn bộ cánh rừng ý thức hệ cũng mất bóng râm.

Đảng viên cơ sở không còn là lực lượng giữ hệ thống.

Họ đã trở thành những người tháo chạy đầu tiên, và sẽ là những người tàn phá nhanh nhất nếu cảm thấy bị bỏ lại.

Khi sự sụp đổ không còn là một khả năng, mà là một lựa chọn được trì hoãn.
:waaaht::waaaht::waaaht::waaaht::waaaht:
Đảng thời chiến thôi bh như bãi rác bỏ đc ngày nào tốt ngày đấy. Nếu có đảng dân chủ t xin đóng đảng phí trước 5 năm
 
Ai có lương tâm thì đều muốn CS sụp đổ cả. Ae muốn tìm hiểu nó sụp thì đọc lại lịch sử Đông Âu và các nước quanh liên xô.
Còn riêng VN mà sụp thì thèng anh trung cộng phải sụp trước. Nó mà chưa sụp thì VN không xảy ra đâu.
VN theo tư bản là TQQ nó mở chiến dịch đặc biệt đó. Nên ae cầu cho tqq sụp trước nha.
T éo muốn chiến tranh đâu 😱
 
sụp mẹ nó sớm đi, tách theo vĩ tuyến như hồi trước, miền nam giờ dư sức sống rồi, chỉ sợ bọn bakey hút máu đéo nhả ra miền nam,mà giờ bakey còn đòi kéo quân đòi "phỏng giái" miền nam thì có khi dân miền nam giơ ngón giữa :vozvn (53): có cái đầu kak cho bọn m phỏng dái nhá :vozvn (32):
Có hai kiểu sụp đổ thường thấy của chế độ độc tài.
Đó là tự hỏng nội bộ như Lưu Tống, con bố, anh em giết nhau vì quyền lực.
Nam Tề soán vị.
Hai là nạn đói như Thanh Triều, Vương mãng tân triều tạo ra dân quốc, Đông Hán.
Và sau đó lại tạo ra chế độ độc tài. Không có tương lai đâu.
Đọc bài này là hiểu.
 
Tao hỏi Grock thì xác suất trong vòng 30 năm tới thì đản cs không thể sụp được.

30 năm chúng mày có thể tạo ra F2 để rời khỏi Việt Nam nếu như chúng mày không chịu được. Còn sống ở đây thì nằm im 😁
Mày tự tin quá rồi. Không quá 10 năm. Có khi 6,7 năm mày thấy cờ mới rồi đấy
 

Có thể bạn quan tâm

Top