M nói cũng có phần đúng, thực ra học thuyết chiến tranh kiểm soát thế giới của Mỹ rất rõ ràng.
Trong 2 đối thủ lớn nhất là Nga - Trung Quốc thì Nga giàu tài nguyên, đặc biệt là nguồn khí đốt vô tận, nhưng dân số ít, tỉ lệ sinh thấp. Ngược lại Trung Quốc tài nguyên thiên nhiên ở mức bình thường (giàu đất hiếm nhưng phải nhập khẩu dầu mỏ, khí đốt), dân số lại cực đông.
Vậy nên chiến tranh với Nga luôn luôn là chiến tranh nhân lực (tiêu hao càng nhiều sinh mạng Nga càng tốt). Chiến tranh kinh tế với Nga là vô nghĩa.
Với Trung Quốc lại là chiến tranh kinh tế (với dân số đông chỉ cần kinh tế sụp đổ là cả đất nước sập). Chiến tranh trực tiếp tiêu hao sinh mạng với TQ thì giết bao nhiêu cho xuể, lại càng làm dân TQ đoàn kết.
Với Trung Đông là chiến tranh tôn giáo. Luôn có 3 phe Do Thái giáo (Isareal), Hồi giáo Sunni (Ả rập) và Hồi giáo Sia (Iran) kiềm chế và xung đột lẫn nhau.
Với đồng minh Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc,.. luôn kẹp vào nách, vừa nuôi lớn vừa kìm hãm không cho phát triển quá mức thành đối trọng của Mỹ.