toàn thằng chưa đi bao giờ phán, tao đi cuba cùng lũ bạn tây năm 2017, nên có cái nhìn tây phương hơn ntn:
- cảnh vật yên bình hoang sơ, đẹp đúng kiểu caribean, biển nha trang đà nẵng phú quốc gọi bằng cụ vì ko có tí rác, cục gạch bê tông vỡ nào.
- dân nghèo, nhưng dễ thương, tốt bụng
- giá cả cũng cao do khách du lịch phải dùng tiền riêng, lúc đấy tao thấy phân biệt vcl nhưng từ năm nay Nhật nó tăng giá hàng bán cho du khách hơn với cho khách trong nước thì tao lại thấy hoá ra cuba nó làm thế là đúng.
- dân nghèo nhưng ý thức, trình độ (mảng y tế, giáo dục) chắc chắn hơn hẳn nhiều nước, thậm chí phát triển, dù tiện ích trang thiết bị nghèo nàn, vì đợt tao ở châu âu có con bồ làm trong bệnh viện top 10 thế giới mà thấy nó kể thi thoảng điều trị cái gì khó bên nó gọi bác sĩ cuba sang hội chẩn. Đạo đức cũng cao hơn hẳn dân mình nhiều bậc, tuy họ nghèo nhưng không hèn như những thằng ở đây. Quan điểm sống của tao là có đức mặc sức mà hưởng nên t đánh giá rất cao dân cuba,
Thành phố nghèo nhưng khá sạch, không nhem nhuốc bẩn thỉu như xứ thanh lịch với hào sảng. Công trình kiến trúc cũ cổ giữ gìn khá đẹp, không cháo lòng tiết canh kiểu tân cổ điển bẩn thỉu nhớp nhúa x mái tôn x dây điện x nghê đá x mái đao trước cổng như ở xứ phèn này.
Nhược điểm: dịch vụ ít, thưa thớt.
Kết luận: tao thấy dân cuba tuy nghèo nhưng họ không hèn, đáng được tôn trọng. Còn dân xứ lừa này thì tao thấy giống nhau; Nam Bắc một nhà, rặt toàn phường lừa đảo khôn lỏi bịp bợm xảo trá,
có lần ông giáo sư đầu ngành thấy tao bảo thế ông ấy thốt lên: vì mình nghèo con ạ! Nghèo nên dễ sinh ra cái hèn, mấy ai nghèo mà thanh cao ngay thẳng đâu. Từ đó tao càng thấy dân cuba đáng tôn trọng .