Có Hình [Kỉ Niệm Buồn] "Xin lỗi, rất tiếc hồ sơ của ông bà không đủ tiêu chuẩn định cư Mỹ".

Hôm nay là kỉ niệm đúng 20 năm ngày gd tao rớt...phỏng vấn đi Mỹ (lúc đó tao đang học cấp 3).

Sáng sớm, gd tao tới xếp hàng ở đsq Mỹ (giống hình minh họa), xếp hàng trước cả tiếng mới được vào trong đợi.
Lúc vào trong lãnh sự quán, trong phòng đợi cũng có khoảng 7-8 gđ. Tao nhớ lúc vào trong thấy phòng ốc sạch sẽ, cả phòng mát lạnh, giống như lạc vào thế giới khác vậy (do hồi đó VN mình còn nghèo).

Thường khi rớt thì họ sẽ tiễn ngay ra cửa, không cho nán lại, còn ai đậu thì họ sẽ giữ lại, chúc mừng và giải thích thêm về các thủ tục tiếp theo như khám sức khỏe, làm passport, etc.

Lúc vào pv, ông Mỹ trắng coi qua hồ sơ, hỏi gd tao rất nhiều câu. Sau cùng ổng gấp hồ sơ lại và nói một câu mà có lẽ suốt cuộc đời này tao không bao giờ quên: "Xin lỗi, rất tiếc hồ sơ của ông bà không đủ tiêu chuẩn định cư Mỹ".

Cả bầu trời như sụp đổ dưới chân.....


Đúng là một ngày không thể buồn hơn trong cuộc đời này. Lúc đi taxi về, ông taxi chắc cũng thấu hiểu cho tâm trạng khách đi xe, nên bật cái bài hát có mấy câu như sau: "Nhiều năm và nhiều năm sau nữa, có buồn cũng không buồn như hôm nay".

UPDATE 1


UPDATE 2


phong-van-visa-du-lich-my-612023-1.jpg

Bây giờ sao rồi mày, còn giấc mơ mỹ ko
 
Mày có vấn đề đầu óc à đéo có tiền , trình độ thì nó nộp hồ sơ làm lồn gì đi trèo mẹ rào cho nhanh
vấn đề là chưa đủ tiêu chuẩn để định cư mỹ. thằng thớt cũng nói r đấy
 
Hôm nay là kỉ niệm đúng 20 năm ngày gd tao rớt...phỏng vấn đi Mỹ (lúc đó tao đang học cấp 3).

Sáng sớm, gd tao tới xếp hàng ở đsq Mỹ (giống hình minh họa), xếp hàng trước cả tiếng mới được vào trong đợi.
Lúc vào trong lãnh sự quán, trong phòng đợi cũng có khoảng 7-8 gđ. Tao nhớ lúc vào trong thấy phòng ốc sạch sẽ, cả phòng mát lạnh, giống như lạc vào thế giới khác vậy (do hồi đó VN mình còn nghèo).

Thường khi rớt thì họ sẽ tiễn ngay ra cửa, không cho nán lại, còn ai đậu thì họ sẽ giữ lại, chúc mừng và giải thích thêm về các thủ tục tiếp theo như khám sức khỏe, làm passport, etc.

Lúc vào pv, ông Mỹ trắng coi qua hồ sơ, hỏi gd tao rất nhiều câu. Sau cùng ổng gấp hồ sơ lại và nói một câu mà có lẽ suốt cuộc đời này tao không bao giờ quên: "Xin lỗi, rất tiếc hồ sơ của ông bà không đủ tiêu chuẩn định cư Mỹ".

Cả bầu trời như sụp đổ dưới chân.....


Đúng là một ngày không thể buồn hơn trong cuộc đời này. Lúc đi taxi về, ông taxi chắc cũng thấu hiểu cho tâm trạng khách đi xe, nên bật cái bài hát có mấy câu như sau: "Nhiều năm và nhiều năm sau nữa, có buồn cũng không buồn như hôm nay".

UPDATE 1


UPDATE 2



phong-van-visa-du-lich-my-612023-1.jpg
M đang ở SG hay Cali.
 
Hôm nay là kỉ niệm đúng 20 năm ngày gd tao rớt...phỏng vấn đi Mỹ (lúc đó tao đang học cấp 3).

Sáng sớm, gd tao tới xếp hàng ở đsq Mỹ (giống hình minh họa), xếp hàng trước cả tiếng mới được vào trong đợi.
Lúc vào trong lãnh sự quán, trong phòng đợi cũng có khoảng 7-8 gđ. Tao nhớ lúc vào trong thấy phòng ốc sạch sẽ, cả phòng mát lạnh, giống như lạc vào thế giới khác vậy (do hồi đó VN mình còn nghèo).

Thường khi rớt thì họ sẽ tiễn ngay ra cửa, không cho nán lại, còn ai đậu thì họ sẽ giữ lại, chúc mừng và giải thích thêm về các thủ tục tiếp theo như khám sức khỏe, làm passport, etc.

Lúc vào pv, ông Mỹ trắng coi qua hồ sơ, hỏi gd tao rất nhiều câu. Sau cùng ổng gấp hồ sơ lại và nói một câu mà có lẽ suốt cuộc đời này tao không bao giờ quên: "Xin lỗi, rất tiếc hồ sơ của ông bà không đủ tiêu chuẩn định cư Mỹ".

Cả bầu trời như sụp đổ dưới chân.....


Đúng là một ngày không thể buồn hơn trong cuộc đời này. Lúc đi taxi về, ông taxi chắc cũng thấu hiểu cho tâm trạng khách đi xe, nên bật cái bài hát có mấy câu như sau: "Nhiều năm và nhiều năm sau nữa, có buồn cũng không buồn như hôm nay".

UPDATE 1


UPDATE 2



phong-van-visa-du-lich-my-612023-1.jpg
Buồn nhỉ, thấy bác này có cho công ty IT ở Mỹ mà ở Vn. Bữa thấy có topic muốn sang Nhật. Dạo này cv sao rồi bác?
 
Tao còn có nghe vụ dân tộc trên tây nguyên đi cũng đông lắm m, bọn này làm lính ăn lương mỹ chứ ko phải lương quốc gia nên hình như đi số lượng cũng khá
người thượng ở các vùng cao nguyên trung phần là xưa đi lính và phía mĩ trực tiếp chỉ đạo, ko có thông qua phía vnch
vì người thượng nó k thích vc và bất mãn với phía chính quyền sở tại
 
Tao pv rớt 2 lần, lần thứ 3 nộp chung hồ sơ với gia đình bà chị ( gđ ba chị truoc đây từng đậu visa Mỹ + hs mạnh) thế là tụi nó pass cho đi luôn, lúc ông nhân vien đưa tờ giấy xanh ra mừng hết lớn
 
Bây giờ sao rồi mày, còn giấc mơ mỹ ko
Vẫn còn, nhưng không còn quá mãnh liệt như hồi trẻ trâu năm 2003.
Một thằng bạn tao, đi sau đó một năm (2004), giờ nó về tìm gặp, mỗi lần tiếp nó là mỗi lần tao xót xa.
Nó qua đó cũng ko học hành gì, làm nail ở bển, chắc cũng khéo tay khéo miệng nên được khách típ nhiều, thu nhập (nghe nó khoe) là 6-7k net một tháng. Nhìn lại lương thằng shipper như tao, tao chỉ biết khẽ gạt nước mắt thở dài.

M đang ở SG hay Cali.
Ở SG, chứ qua được thì còn làm cái thớt này làm m gì?
 
Buồn nhỉ, thấy bác này có cho công ty IT ở Mỹ mà ở Vn. Bữa thấy có topic muốn sang Nhật. Dạo này cv sao rồi bác?

Giờ AI nó ra, cty ông anh họ bên đó bị cắt giảm nhân sự, ổng tuy không đuổi thẳng, nhưng than dữ quá nên tao tự hiểu ý mà xin nghỉ. Giờ đang chạy shipper sống qua ngày. Tuy cực chút nhưng nhẹ đầu, không bị stress do tao không có ông chủ nhất định, lâu lâu cũng gặp khách cà chớn nhưng chỉ 1 lần rồi thôi, sau đó mãi mãi không thấy nhau.
 
Giờ AI nó ra, cty ông anh họ bên đó bị cắt giảm nhân sự, ổng tuy không đuổi thẳng, nhưng than dữ quá nên tao tự hiểu ý mà xin nghỉ. Giờ đang chạy shipper sống qua ngày. Tuy cực chút nhưng nhẹ đầu, không bị stress do tao không có ông chủ nhất định, lâu lâu cũng gặp khách cà chớn nhưng chỉ 1 lần rồi thôi, sau đó mãi mãi không thấy nhau.
mày vợ con gì chưa?
chạy shipper có vẻ bấp bênh
 
mày vợ con gì chưa?
chạy shipper có vẻ bấp bênh

Ly hôn lâu rồi, có 1 đứa con nhưng bên nhà vợ giữ rồi cạch mặt không cho tới thăm.
Đúng là hơi cực chút, nhưng được cái ung dung tiêu sái, thích làm thì làm, thích nghỉ thì nghỉ, ko cần xin phép ai. Hơn nữa, thu nhập mỗi tháng, tính ra cũng bằng hoặc cao hơn mấy khứa làm vp.
 
Giờ AI nó ra, cty ông anh họ bên đó bị cắt giảm nhân sự, ổng tuy không đuổi thẳng, nhưng than dữ quá nên tao tự hiểu ý mà xin nghỉ. Giờ đang chạy shipper sống qua ngày. Tuy cực chút nhưng nhẹ đầu, không bị stress do tao không có ông chủ nhất định, lâu lâu cũng gặp khách cà chớn nhưng chỉ 1 lần rồi thôi, sau đó mãi mãi không thấy nhau.
Có kiến thức IT không điếm được việc online hả bác. Thấy group này làm online, không biết kiếm được không?



Cộng Đồng Freelance Tester Việt Nam- Test IO & Utest platform
 
Vẫn còn, nhưng không còn quá mãnh liệt như hồi trẻ trâu năm 2003.
Một thằng bạn tao, đi sau đó một năm (2004), giờ nó về tìm gặp, mỗi lần tiếp nó là mỗi lần tao xót xa.
Nó qua đó cũng ko học hành gì, làm nail ở bển, chắc cũng khéo tay khéo miệng nên được khách típ nhiều, thu nhập (nghe nó khoe) là 6-7k net một tháng. Nhìn lại lương thằng shipper như tao, tao chỉ biết khẽ gạt nước mắt thở dài.


Ở SG, chứ qua được thì còn làm cái thớt này làm m gì?
Nhà m đã muốn đi mĩ từ những năm 2000 Tuy trượt một lần nhưng thiếu gì cách đâu nhỉ sao không tìm cách khác ,t có ng nhà làm hồ sơ giả qua mỹ du lịch cách đây tầm chục năm mà đến giờ đã có thẻ xanh sống bình thường rồi,giờ thì càng ngày càng khó rồi
 
Tau coi phim tài liệu the last days in Vietnam vẫn nhớ câu nói của ông Đại sứ tuy mị dân
Chỉ cần bên trong ĐSQ Mỹ là lãnh thổ của nước Mỹ và các bạn sẽ được bảo vệ
Ông đó dũng cảm mà. Ông bay sau cùng, bắt một người mỹ có vài người vn cùng lên máy bay. Làm vậy thì mấy người vn mới được đi sang lúc đó. Chứ người mỹ qua hết thì chắc không cứu người vn lúc ấy. Mà hình như con ông là lính cũng hi sinh.
 
Ông đó dũng cảm mà. Ông bay sau cùng, bắt một người mỹ có vài người vn cùng lên máy bay. Làm vậy thì mấy người vn mới được đi sang lúc đó. Chứ người mỹ qua hết thì chắc không cứu người vn lúc ấy. Mà hình như con ông là lính cũng hi sinh.
Đại sứ Martin có con nuôi người việt thôy zùa, trong quân đội và đã tạch
Ổng thừa biết Mẽo sẽ bỏ rơi Nam VN nhưng có lẽ vì nhân đạo nên cố đưa đc càng nhiều dân càng tốt
 
do bố nó bị án hình sự .
chứ đi cảo tạo bình thường chắt đã đi rồi
có 5tr $ hãy nghĩ đến chuyện đi mỹ. đi mỹ phải mua nhà khu dân trí cao đéo nigga tệ nạn mất cmn 2tr $ r. 3tr $ đóng bảo hiểm 500k $ nữa. mà có 5tr $ thì đi mỹ làm đ gì nữa
 
Vấn đề không biết trước. Biết trước thì mọi chuyện đã dễ dàng rồi, quay lại trại cải tạo, dúi tiền vào mõm ông trưởng trại là xong.
là án hình sự hay cải tạo, án hình sự nó xóa án tích rồi chứ hay hồi đó ko có cái này nhỉ.
còn cải tạo do đi lính thời anh Thiệu thì có vấn đề gì đâu

có 5tr $ hãy nghĩ đến chuyện đi mỹ. đi mỹ phải mua nhà khu dân trí cao đéo nigga tệ nạn mất cmn 2tr $ r. 3tr $ đóng bảo hiểm 500k $ nữa. mà có 5tr $ thì đi mỹ làm đ gì nữa
parky nó leo rào qua ào ào đó cần đéo gì 5tr, mày ko cập nhật ah
 
Top