gần 100 năm m biết dài ntn ko

Kito giáo mà ko nhờ Constantine thì La Mã nó đàn áp cho thì ăn cứt cả lũ. Đây đọc đi rồi bảo sai ở đâu??? chứ chỉ biết mõm phủ nhận thì hài lắm
"Nếu không có Constantine, Kitô Giáo có thể đã bị tiêu diệt hoàn toàn vào đầu thế kỷ 4 vì trước đó Kitô Giáo đã bị bách hại suốt trên 150 năm do lệnh cấm đạo gay gắt của các hoàng đế tiền nhiệm. Nguyên nhân chính yếu dẫn đến sự cấm đạo này hoàn toàn có tính chất chính trị.
Nguyên là vào năm 160, đế quốc La Mã bị quân Hung Nô tấn công tại các vùng sông Danube và sông Rhin, các tín đồ Kitô Giáo đã tiếp tay cho quân Hung Nô chống La Mã. Hoàng đế La Mã Marcus Aurelius vô cùng tức giận bèn ra lệnh cấm đạo Kitô và giết rất nhiều tín đồ của đạo này. Việc cấm đạo kéo dài từ đó đến cuối thế kỷ III trong khắp lãnh thổ của Đế quốc La Mã.
Khoảng năm 250, hoàng đế Decius ra lệnh truy lùng và giết hết các tu sĩ Kitô Giáo tại Rome và Antioch.Phần đông các tín đồ Kitô tại Rome bị ném vào các đấu trường cho thú dữ ăn thịt, một số ít còn lại bỏ đạo thần phục nhà vua, một số khác bỏ trốn vào các hang bí mật.
Cuối thế kỷ III, hoàng đế Valerian ra lệnh triệt hạ mọi giáo đường lớn nhỏ của đạo Kitô trên toàn lãnh thổ đế quốc, tịch thu và đốt hết các sách kinh, các tài sản khác của giáo hội bị tịch thu. Kitô Giáo gần bị tiêu diệt hoàn toàn vào giai đoạn lịch sử này.
Vừa lúc đó thì Constantine lên ngôi hoàng đế.Tuy Constantine theo đạo của cha là Đa Thần Giáo La Mã nhưng lại rất tôn trọng mẹ là một tín đồ Kitô Giáo.
Ông ngạc nhiên khi nhận thấy nhiều tín đồ Kitô sẵn sàng chấp nhận cái chết chứ không chịu bỏ đạo. Constantine tuy không theo đạo Kitô nhưng có quyết tâm biến đạo này thành một công cụ hữu hiệu để chinh phục thế giới.
Đến cuối thế kỷ thứ III đầu thế kỷ IV, đế quốc La Mã suy yếu, quyền lợi của giai cấp quý tộc chủ nô bị thu hẹp thì họ đã tìm đến với đạo Kitô để làm chỗ dựa tinh thần, và dần dần những người này tham gia vào bộ máy của tôn giáo này. Nghĩa là quyền lãnh đạo giáo hội cũng chuyển dần sang tay những người thuộc tầng lớp trên. Những hình thức nhằm tăng thêm tình hữu ái trước kia như ăn tiệc chung, phân chia tài sản v.v…chấm dứt và được thay bằng việc bố thí từ thiện. Đồng thời đạo Kitô còn nêu ra nguyên tắc
“vương quốc thì trả cho vua, thiên quốc thì trả cho Chúa Trời”, tức là tôn giáo không dính dáng đến chính trị.
Sau khi tham gia, đi theo Kitô giáo, thì giai cấp quý tộc chủ nô phát hiện ra sức mạnh tinh thần của tôn giáo này và họ thấy cần phải sử dụng Kitô giáo như là một công cụ đắc lực để phục vụ cho mưu đồ cai trị của họ."