Cảnh báo lừa đảo‼️ Loser bế tắc trầm cảm

Qua thái làm với t
T cũng muốn cút mẹ nó đi cho xong, nhưng giờ vướng thằng con. Nó như cái file đính kèm, đã lỡ tải về rồi thì đéo gỡ ra được nữa. Mọi thứ trên đời có thể bỏ, chứ nó thì không.
Chuyện ăn học, chăm sóc, ông bà cũng chỉ đỡ được phần nào. Hồi mới thất nghiệp, bỏ quê đi thành phố t còn ko làm được. Đến bây giờ, ngay cả việc bỏ chính mình, tao cũng đéo bỏ nổi.
 
T cũng muốn cút mẹ nó đi cho xong, nhưng giờ vướng thằng con. Nó như cái file đính kèm, đã lỡ tải về rồi thì đéo gỡ ra được nữa. Mọi thứ trên đời có thể bỏ, chứ nó thì không.
Chuyện ăn học, chăm sóc, ông bà cũng chỉ đỡ được phần nào. Hồi mới thất nghiệp, bỏ quê đi thành phố t còn ko làm được. Đến bây giờ, ngay cả việc bỏ chính mình, tao cũng đéo bỏ nổi.


mầy đã loser còn thích chơi game chế độ hard mode nữa
nhất mày rồi, thôi thì gắng dạy thằng con lấy vợ giàu để thay đổi cuộc đời
 
Mày còn ông bà già để bám, là may mắn hơn nhiều người rồi
Ừ, tao còn ông bà già để bám thật. Nhưng mà bám kiểu này khác gì sống mòn. Ngày nào cũng xoay vòng trong cái bế tắc, nghĩ mãi chỉ mong thằng con sau này không phải lặp lại kiếp nghèo hèn, vợ bỏ như tao. Nhìn nó mà nghẹn. Xã hội thì quay cuồng, tao thì rệu rã, chỉ biết cúi mặt lầm lũi qua ngày.
 
Nhân sinh như mộng
Chế đụ Vịt Cộng
Đời như Lồn Rộng
Đón cơn gió lộng
Mồm chửi đậu phộng
Mình trần như nhộng
Chui hòm bất động

@Thích Vét Máng @Hoàng Tử DiNa

may-lam-lai-cuoc-doi-jpg.428521
 

mầy đã loser còn thích chơi game chế độ hard mode nữa
nhất mày rồi, thôi thì gắng dạy thằng con lấy vợ giàu để thay đổi cuộc đời
Ừ thì đúng, tao loser hard mode thật. Becky tha phương, tưởng cưới vợ miền Tây là đổi đời, ai dè nó lại đổi đời riêng nó. Thằng con vừa 1 tuổi thì vợ bỏ tao theo Green Card Nguyễn, nghĩ sang Mỹ định cư cho nhanh, mà 5-6 năm nay vẫn chôn chân. Tao thì chôn đời ở quê với ông bà già, chỉ còn mỗi thằng ku bám bên cạnh. Chuyện đàn bà, gia đình mới thì tao bỏ khỏi đầu lâu rồi, kiếp này chơi single mode cho hết game.
 
Ừ thì đúng, tao loser hard mode thật. Becky tha phương, tưởng cưới vợ miền Tây là đổi đời, ai dè nó lại đổi đời riêng nó. Thằng con vừa 1 tuổi thì vợ bỏ tao theo Green Card Nguyễn, nghĩ sang Mỹ định cư cho nhanh, mà 5-6 năm nay vẫn chôn chân. Tao thì chôn đời ở quê với ông bà già, chỉ còn mỗi thằng ku bám bên cạnh. Chuyện đàn bà, gia đình mới thì tao bỏ khỏi đầu lâu rồi, kiếp này chơi single mode cho hết game.


Quyết định sáng suốt nhất cho cuộc đời mày đấy
Dính vào sai con đàn bà thì đúng là nát đời
 
đúng là suốt ngày cứ ra rả lạm phát, vàng tăng, đất tăng, chứng khoán tăng, tuổi tác cũng tăng chỉ có năng lực lực bản thân là ko tăng nên tao vẫn chạy grab
 


Quyết định sáng suốt nhất cho cuộc đời mày đấy
Dính vào sai con đàn bà thì đúng là nát đời

Bởi vậy… tao cũng ngộ ra rồi. Nhưng học phí thì đắt vl, trả bằng cả tuổi trẻ với một gia đình tan nát. Giờ ráng sống lay lắt để thằng con sau này nó khỏi phải đóng lại cái học phí ngu như tao nữa thôi.
 
thôi reset làm lại kiếp sau, biết đâu kiếp sau rơi vào con nhà trọc phú ở trong mấy cái biệt thự tân cổ điển trông đéo có tí thẩm mỹ nào thì sao?
 
thôi reset làm lại kiếp sau, biết đâu kiếp sau rơi vào con nhà trọc phú ở trong mấy cái biệt thự tân cổ điển trông đéo có tí thẩm mỹ nào thì sao?
Tao thì đéo tin kiếp trước kiếp sau gì đâu. Đời tao nát thì thôi, coi như bỏ. Giờ chỉ mong sao kiếp này lo được cho thằng con, để nó đỡ phải sống lại cảnh nghèo, cảnh bị vợ bỏ như tao. Chỉ cần cho nó một mái nhà đủ tử tế để đêm nào mưa to, tao khỏi phải nhường chỗ nằm khỏi bị dột cho nó là tao mãn nguyện rồi.
 
Ngày nào cũng vậy, tao mở mắt ra thấy mình là gánh nặng. Ăn cơm ông bà già, xài điện nhà ông bà già, con thì cũng nhờ ông bà phụ. Nhiều lúc nhìn thằng nhỏ cười vô tư mà tao nghẹn, vì biết nó đâu hiểu bố nó chỉ là một thằng thất bại.

U40, không nghề nghiệp ổn định, không tài sản, không danh phận. Bạn bè cùng trang lứa tụi nó có nhà, có xe, có công việc đàng hoàng. Tao thì chỉ có cái xe máy tuổi đời còn lớn hơn tuổi thằng con, mấy đồng bạc lẻ mua sữa rồi về lại cái nhà cũ kỹ, nép vào sau lưng cha mẹ.

Nhiều đêm tao nằm nghĩ: ‘Sống vậy để làm gì?’. Nhưng rồi nhìn thấy con ngủ cạnh, tao lại không dám nghĩ xa. Tao đâu còn quyền tự chọn. Tao phải kéo cái thân vô dụng này qua ngày, chỉ để đứa nhỏ có cơm ăn, có chỗ học.

Có lúc tao thấy mình đúng như mày nói – sống để thải phân, sống để tiêu hao tài nguyên. Nhưng số phận nó trói tao lại rồi. Tao chỉ biết gồng mà tồn tại thôi, chứ hy vọng với tương lai thì tao chẳng còn dám mơ nữa.
Mày vẫn hơn những đứa làm điều xấu.
 
Ngồi xàm ngày nào cũng thấy: nào là lạm phát, nào là vỡ nợ, nào là đổi tiền, nào là xã hội sắp sập… Ờ thì nghe quen tai rồi, đọc riết thành như mấy bản nhạc bolero tua đi tua lại.

Trong khi đó, tao thì U40, thất nghiệp, gà trống nuôi con, ăn bám ông bà già. Sáng mở mắt ra đã thấy mình vô dụng, tối nhắm mắt lại thì vẫn vô dụng. Đúng nghĩa sống để chiếm chỗ, thở để tốn oxy.

Ngoài kia, bọn người ta vẫn vay ngân hàng đầu tư, kinh doanh, sản xuất. Tụi nó vẫn xây nhà, mua đất, chạy xe hơi, còn tao thì xây dần cái nghĩa địa tinh thần trong đầu. Nhìn tụi nó chăm chỉ mà tao ước xã hội này sập cho nhanh, để khỏi phải thấy cảnh bất công mỗi ngày.

Nhiều lúc tự hỏi, mình cố gắng để làm gì? Cố gắng để mai mốt vẫn thất nghiệp, vẫn gà trống, vẫn ăn bám, vẫn đọc xàm và vẫn chờ xã hội cháy cho đỡ cay à? Hay cố gắng để biến thành một thằng loser có học vấn cao hơn, nhưng vẫn loser?

Thôi thì chắc kiếp này chỉ để làm khán giả, ngồi trong rạp đời, nhìn màn hình chiếu cảnh sập tiệm. Biết đâu lúc đó tao lại thấy vui – ít nhất thì cuối cùng xã hội cũng theo kịp tốc độ mục rữa trong tao.
@Olineasdf
 
Nó nên lấy con nó làm động lực
Ừ thì động cơ với động lực tao có cả rồi, thằng con chính là turbo tăng áp luôn. Nhưng mày nghĩ thử coi, xe mà không có xăng thì turbo cũng chỉ để trưng. Tao thì hết vốn, hết quan hệ, hết sức, giờ chỉ như cái máy nổ khô dầu. Cố lết được ngày nào thì lết, mà toàn ngồi nhìn kim xăng nó nằm ở vạch E đỏ chót. Động lực thì cháy phừng phừng, còn nhiên liệu thì đéo biết đào đâu ra.
 
Top