Có Video Từ Anh hùng thành tội đồ: Cú ngã của thiếu tướng già ngay ngày 2/9

Thường thì khi ai đó bổ nhiệm là Quyền thì đóng vai trò dự phòng cho " Trưởng".

Có 2 chi tiết tao nghĩ đến, Thượng tướng Vũ Lập phong 3 sao vào năm 1984....với vị trí là tư lệnh quân khu mà phong 3 sao.....Tao thấy bất ngờ

Thứ hai là ông Vũ Lập mất năm 1987 ( tức là mất khi còn tại nhiệm tư lệnh quân khu 2).....Tao thấy hơi lạ.....Nên có thể là trong vài năm cuối đời, cụ Lập ốm nặng.....nên cụ Trình lên làm Quyền.


Tao không rõ mày đọc hồi ký cụ HUy như thế nào....nhưng tướng Đan trong thời kỳ chống Tàu có làm Tham mưu trưởng quân khu 2, Tư lệnh mặt trận Lạng Sơn....tức là có quần nhau với giặc vài năm ở biên giới phía Bắc

Sau đó tướng Đan chuyển về Hn làm công tác tham mưu......năm 84 điều về Vị Xuyên làm Tư lệnh tiền phương.

Nên tao không rõ mày đọc và hiểu chữ ' chưa lên" là lên ở đâu....chứ tướng Đan là tướng đánh trận với Tàu nhiều năm rồi.
Khả năng cao lúc đó cụ lập bị bệnh điều trị dài ngày ở Hà Nội nên ông Trình làm quyền tư lệnh quân khu 2
 
Lão này hài một cái là anh hùng chiến tranh nhưng đéo tiếp tục theo binh nghiệp thế mà lại bị cái bệnh kiêu binh.
chuẩn....t gặp mấy lão cựu bắn nhau mà ở quê việc gì mà trái ý các lão là phê phán thậm tệ, cùn quá không nói lại được thì thốt ra câu cuối "thời t cầm súng bọn m còn chưa chui ra, chúng m thì biết cái gì"
 
chuẩn....t gặp mấy lão cựu bắn nhau mà ở quê việc gì mà trái ý các lão là phê phán thậm tệ, cùn quá không nói lại được thì thốt ra câu cuối "thời t cầm súng bọn m còn chưa chui ra, chúng m thì biết cái gì"
Đéo phải mỗi mấy lão cựu chiến binh không đâu. Mà Nguyên-Cựu nào cũng vậy luôn, lúc đương chức thì câm như hến, tới lúc về hưu rồi thì lên tiếng phản đối chính những vấn đề mà ngày xưa đương chức đéo giải quyết.
 
Thường thì khi ai đó bổ nhiệm là Quyền thì đóng vai trò dự phòng cho " Trưởng".

Có 2 chi tiết tao nghĩ đến, Thượng tướng Vũ Lập phong 3 sao vào năm 1984....với vị trí là tư lệnh quân khu mà phong 3 sao.....Tao thấy bất ngờ

Thứ hai là ông Vũ Lập mất năm 1987 ( tức là mất khi còn tại nhiệm tư lệnh quân khu 2).....Tao thấy hơi lạ.....Nên có thể là trong vài năm cuối đời, cụ Lập ốm nặng.....nên cụ Trình lên làm Quyền.


Tao không rõ mày đọc hồi ký cụ HUy như thế nào....nhưng tướng Đan trong thời kỳ chống Tàu có làm Tham mưu trưởng quân khu 2, Tư lệnh mặt trận Lạng Sơn....tức là có quần nhau với giặc vài năm ở biên giới phía Bắc

Sau đó tướng Đan chuyển về Hn làm công tác tham mưu......năm 84 điều về Vị Xuyên làm Tư lệnh tiền phương.

Nên tao không rõ mày đọc và hiểu chữ ' chưa lên" là lên ở đâu....chứ tướng Đan là tướng đánh trận với Tàu nhiều năm rồi.
Chưa lên là ko tham gia trận 12/7/1984, chứ t ko nói là chưa quần nhau vs Tàu bao giờ!

Còn tướng Lập thì tham gia chỉ huy trận 12/7, ko hề vắng mặt và ốm yếu!

Tướng Trình thời điểm 12/7/1984 giữ chức vụ gì, có tham gia trận đánh hay ko thì t ko rõ!

Nhiều báo và Tiến béo đều nói sau trận 12/7/1984 thì anh Đan mới lên, rồi đấm tay thế này thế kia…
Nhưng đại tá Minh, thư ký của cụ Lập 83-87 thì viết là có

Hội sư 356 còn cay anh Đan, và còn nói anh Đan ký quyết tâm trận 12/7/1984.

T nói là nói thời điểm đó anh Đan chưa lên hay đã lên Vị Xuyên, chứ ai chẳng biết anh Đan đánh biên giới từ trc rồi!

Trong đoạn con cụ Lập trích lại thì đúng tướng Hương phó chính uỷ kiêm phó tư lệnh chính trị qk2

Nếu cứ suy luận thì tướng Đan và tướng Lập bị chuyển, chứ ko phải tướng Hương và tướng Trình!

Còn tướng Trình thì làm Quyền tư lệnh qk2 vào thời gian 1983 thôi, sau đó ko thấy chép lại, tuy nhiên, theo bài này thì 1984 cụ Lập là Tư lệnh qk2, tướng Trình tuyệt nhiên ko có thông tin gì khoảng 83-84

 
Sửa lần cuối:
Chưa lên là ko tham gia trận 12/7/1984, chứ t ko nói là chưa quần nhau vs Tàu bao giờ!

Còn tướng Lập thì tham gia chỉ huy trận 12/7, ko hề vắng mặt và ốm yếu!

Tướng Trình thời điểm 12/7/1984 giữ chức vụ gì, có tham gia trận đánh hay ko thì t ko rõ!

Nhiều báo và Tiến béo đều nói sau trận 12/7/1984 thì anh Đan mới lên, rồi đấm tay thế này thế kia…
Nhưng đại tá Minh, thư ký của cụ Lập 83-87 thì viết là có

Hội sư 356 còn cay anh Đan, và còn nói anh Đan ký quyết tâm trận 12/7/1984.

T nói là nói thời điểm đó anh Đan chưa lên hay đã lên Vị Xuyên, chứ ai chẳng biết anh Đan đánh biên giới từ trc rồi!

Trong đoạn con cụ Lập trích lại thì đúng tướng Hương phó chính uỷ kiêm phó tư lệnh chính trị qk2

Nếu cứ suy luận thì tướng Đan và tướng Lập bị chuyển, chứ ko phải tướng Hương và tướng Trình!

Còn tướng Trình thì làm Quyền tư lệnh qk2 vào thời gian 1983 thôi, sau đó ko thấy chép lại, tuy nhiên, theo bài này thì 1984 cụ Lập là Tư lệnh qk2, tướng Trình tuyệt nhiên ko có thông tin gì khoảng 83-84

Đoạn này còn rõ hơn, tướng Lập và tướng Đan đều tham gia mb84, tức là chả có tướng Trinhg hay Hương “đầu sỏ” cả.

Hoàn toàn phù hợp lời kể của đại tá
 
Sửa lần cuối:
Nhiều quan chức lúc chết cứ muốn chôn nghĩa trang Mai Dịch, hoặc làm lăng mộ to như lâu đài. Họ có thể khôn về thủ đoạn chính trị, nhưng ngu về lịch sử:
- ko chế độ nào là vĩnh viễn, hình thái xã hội luôn thay đổi.
- chế độ sau luôn tìm cách phủ nhận chế độ trước nhiều hơn là ca ngợi để hợp lý hoá chính danh.
- mâu thuẫn xh giai cấp thường thể hiện mạnh trong thời kỳ chuyển đổi chế độ. Nơi ít văn minh thì càng cư xử man rợ.

Vì thế, mồ mả là nơi dễ bị trả thù nhất. Ví dụ vua Gia Long cho đào mộ vua Nguyễn Huệ lên theo sử:
"Lăng mộ nhà Tây Sơn như các lăng của vua Thái Đức và vua Quang Trung bị quật lên, hài cốt bị giã nát quăng đi đầu ba vua Tây Sơn (Thái Đức, Quang Trung và Cảnh Thịnh) và bài vị vợ chồng Nguyễn Huệ thì bị giam trong ngục tối."
Nguồn: https://baotanglichsu.vn/vi/Articles/3096/6900/an-xua-nguyen-anh-va-vu-tra-thu-tan-khoc.html

Thời sau này, chắc ko man rợ vậy nhưng lấy lý do quy hoạch cho san ủi phẳng nó cả khu Mai Dịch thì chỉ là một cú búng tay của vua mới.

Vậy, lãnh đạo muốn chôn cất mộ to đẹp hùng dũng sang trọng làm gì? Hãy về với cát bụi, rải tro vào núi rừng là khôn nhất.
Lãnh đạo thác rồi thì ý kiến ý cò gì nữa, đặt ở đâu là do tổ chức quyết định, làm cái tang lễ hoành tráng tý còn lên bài yêu nước, rồi thì lãnh đạo địa phương còn làm đường xá quy hoặch các kiểu. Trừ khi gia đình phải còn lực thì mới deal được với btc, còn không thì đặt đâu nằm đấy thôi mày, di chúc di nguyện hay nguyện vọng gia đình gì cũng xếp sau hết
 
Đéo phải mỗi mấy lão cựu chiến binh không đâu. Mà Nguyên-Cựu nào cũng vậy luôn, lúc đương chức thì câm như hến, tới lúc về hưu rồi thì lên tiếng phản đối chính những vấn đề mà ngày xưa đương chức đéo giải quyết.
Lúc đương chức dính những điều đảng viên không được phép làm.
Nói bậy là cấp ủy nó kỷ luật ngay
Về hưu rồi sinh hoạt đảng tại địa phương mấy lão đéo sợ nửa
 
Lúc đương chức dính những điều đảng viên không được phép làm.
Nói bậy là cấp ủy nó kỷ luật ngay
Về hưu rồi sinh hoạt đảng tại địa phương mấy lão đéo sợ nửa
Mày nói là tao nhớ ngay về lão Đặng Hùng Võ....dân Văn Giang vì một chữ ký vội của lão mà bao nhiêu nhà phải khổ.....Nhưng từ ngày về hưu, lão nổ không sót những cái gì về đất đai trên báo chí.
 
Lãnh đạo thác rồi thì ý kiến ý cò gì nữa, đặt ở đâu là do tổ chức quyết định, làm cái tang lễ hoành tráng tý còn lên bài yêu nước, rồi thì lãnh đạo địa phương còn làm đường xá quy hoặch các kiểu. Trừ khi gia đình phải còn lực thì mới deal được với btc, còn không thì đặt đâu nằm đấy thôi mày, di chúc di nguyện hay nguyện vọng gia đình gì cũng xếp sau hết
Tao biết chuyện đó! Nên bọn lãnh đạo khi còn sống nên tác động gia đình, cơ quan thay đổi suy nghĩ về chôn cất đi. Nhưng chúng nó ko chịu làm vì cứ nghĩ là "muôn năm".
 
Mày nói là tao nhớ ngay về lão Đặng Hùng Võ....dân Văn Giang vì một chữ ký vội của lão mà bao nhiêu nhà phải khổ.....Nhưng từ ngày về hưu, lão nổ không sót những cái gì về đất đai trên báo chí.
Chữ ký vụ gì á m.
 
để tao kể cho bọn mày chuyện này có thật.

Cách đây 3 năm tao với người yêu thuê nhà ở hà đông phía sau khu tập thể tổng cục 5. Thuê được một thời gian thì bọn tao chuyển qua Nguyễn Huy Tưởng ở. Hôm bọn tao chuyển đi thì trời mưa rét, người yêu tao ốm và cũng đéo có ai nhận chở đồ. Nên một mình tao đi tìm ba gác hơn 1 tiếng mới thuê được một ông già, cục tính. Lúc đấy tao định ngứa mồm chửi nhưng vì nhiều tuổi nên tao thôi.

Lúc bắt đầu chuyển đồ thì tao để ý ông đi chân cà nhắc, đeo đồng hồ cũ. Gặp bà chủ nhà cũng là dân quân đội về hưu, trước là sĩ quan bên trường chính trị quân đội thì hai người nói chuyện rất xôm. Trên đường đi thì tao mới nhận ra là ông này lính cứng của quốc phòng vì ông kể chuyện từng đi lính đánh vị xuyên và chiến tranh biên giới phía bắc. Ông hỏi tao biết bế xuân trường ko, tao bảo có thì ông bảo thằng đấy ngày trước là cấp dưới của tao, tao ngày trước đi học kinh tế quốc dân ra rồi đi lính, đi về tao làm kinh tế một vài năm rồi xin nghỉ vì tàn tích của chiến tranh. Ông cho tao xem ảnh đi họp hội cựu chiến binh với ảnh của ông bế xuân trường chúc.

Lúc gần tới nơi tao nói với ông là nhà cháu cũng có người đi lính mất vì chiến tranh. Bà cố vì mất hai người con trai trong chiến tranh nên trầm cảm, gặp được người như ông cháu cũng cảm ơn ông nhiều. Ban đầu thái độ cháu ko tốt cháu xin lỗi. Rồi tao đưa thêm 200k.

Lúc chuyển xong đồ thì tầm 6h tối. Tao hỏi ông là nếu chọn lại ông có đi lính ko. Ông bảo có, vì bọn tao đéo bao giờ muốn bất cứ một thằng Trung Quốc nào được phép chà đạp lên dân Việt Nam. Tao hỏi ông là ông có nuối tiếc gì ko. Ông bảo ko vì cuộc đời tao tao chọn chết cho dân Việt Nam. Nhưng tao hỏi ông ông có tin vào lãnh đạo hiện tại ko thì ông im lặng. Tao cười mỉm rồi bảo ông là. Trước cháu tin, nhà cháu cũng có người làm nhà nước nhưng sau Covid thì cháu hết rồi vì với cháu họ ko đặt dân lên trên như thế hệ của ông ngày xưa.

Nói xong thì ông im lặng. Tao nhìn vào mắt của ông thì thấy ông buồn nhưng tao hiểu nên tạm biệt để ra về. Tao đưa thêm cho ông một đôi tất mới được tặng kèm khi mua giày rồi chào ông.

Người thế hệ cũ như ông Lương họ sống vì lý tưởng nên đừng bất ngờ nếu như những người như ông đấy bực mình trước thái độ hèn nhát với TQ. Ai chửi ông Lương thì chửi, tao thì ko.

Chuyện một ngày chiều mưa lạnh đầu tháng 12/2022. Xạo Lồn làm chó.
 
Trong ngày vui 2/9, cả dân tộc hòa mình vào không khí độc lập – tự do – hạnh phúc, người người nhà nhà đắm chìm trong niềm tự hào. Thế nhưng giữa khung cảnh ấy, tại concert A80, hình ảnh một cựu binh già, từng mang hàm thiếu tướng, lại nổi bật không phải bởi chiến công xưa, mà bởi tai tiếng và tranh cãi. Từ biểu tượng một thời, ông bất ngờ hóa thành “tội đồ trong mắt công chúng”, bị đem ra mổ xẻ, chửi rủa, dè bỉu. Hào quang ngày cũ vụt tắt, thay vào đó là sự ê chề và cay đắng. Một kết cục khiến người ta vừa tiếc nuối vừa phẫn nộ – khi lịch sử không còn gọi tên bằng chiến thắng, mà bằng vết nhơ khó gột.

Thiếu tướng Lê Mã Lương đã nhận được chỉ trích chủ yếu liên quan đến cuốn sách “Gạc Ma – Vòng tròn bất tử”, trong đó có các phát ngôn gây tranh cãi về “lệnh không được nổ súng trước” từ chỉ huy cấp cao khiến 64 quân nhân hy sinh tại đảo Gạc Ma.... dẫn đến phản ứng phản pháo từ cựu chiến binh, các tướng lĩnh quân đội lão thành, và dư luận xã hội.

Ông bị xem là đi ngược với quan điểm chính thống về lịch sử, tinh thần chiến đấu và hình ảnh Quân đội Nhân dân Việt Nam. Các luận điểm này đều được thể hiện rõ trong các nguồn công khai và báo chí phản biện liên quan.







nMMXhI.png
Vãi Lồn vtv phóng sự quay đến giây thứ 15 thì lại đổ cho các đối tượng phản động.
 
để tao kể cho bọn mày chuyện này có thật.

Cách đây 3 năm tao với người yêu thuê nhà ở hà đông phía sau khu tập thể tổng cục 5. Thuê được một thời gian thì bọn tao chuyển qua Nguyễn Huy Tưởng ở. Hôm bọn tao chuyển đi thì trời mưa rét, người yêu tao ốm và cũng đéo có ai nhận chở đồ. Nên một mình tao đi tìm ba gác hơn 1 tiếng mới thuê được một ông già, cục tính. Lúc đấy tao định ngứa mồm chửi nhưng vì nhiều tuổi nên tao thôi.

Lúc bắt đầu chuyển đồ thì tao để ý ông đi chân cà nhắc, đeo đồng hồ cũ. Gặp bà chủ nhà cũng là dân quân đội về hưu, trước là sĩ quan bên trường chính trị quân đội thì hai người nói chuyện rất xôm. Trên đường đi thì tao mới nhận ra là ông này lính cứng của quốc phòng vì ông kể chuyện từng đi lính đánh vị xuyên và chiến tranh biên giới phía bắc. Ông hỏi tao biết bế xuân trường ko, tao bảo có thì ông bảo thằng đấy ngày trước là cấp dưới của tao, tao ngày trước đi học kinh tế quốc dân ra rồi đi lính, đi về tao làm kinh tế một vài năm rồi xin nghỉ vì tàn tích của chiến tranh. Ông cho tao xem ảnh đi họp hội cựu chiến binh với ảnh của ông bế xuân trường chúc.

Lúc gần tới nơi tao nói với ông là nhà cháu cũng có người đi lính mất vì chiến tranh. Bà cố vì mất hai người con trai trong chiến tranh nên trầm cảm, gặp được người như ông cháu cũng cảm ơn ông nhiều. Ban đầu thái độ cháu ko tốt cháu xin lỗi. Rồi tao đưa thêm 200k.

Lúc chuyển xong đồ thì tầm 6h tối. Tao hỏi ông là nếu chọn lại ông có đi lính ko. Ông bảo có, vì bọn tao đéo bao giờ muốn bất cứ một thằng Trung Quốc nào được phép chà đạp lên dân Việt Nam. Tao hỏi ông là ông có nuối tiếc gì ko. Ông bảo ko vì cuộc đời tao tao chọn chết cho dân Việt Nam. Nhưng tao hỏi ông ông có tin vào lãnh đạo hiện tại ko thì ông im lặng. Tao cười mỉm rồi bảo ông là. Trước cháu tin, nhà cháu cũng có người làm nhà nước nhưng sau Covid thì cháu hết rồi vì với cháu họ ko đặt dân lên trên như thế hệ của ông ngày xưa.

Nói xong thì ông im lặng. Tao nhìn vào mắt của ông thì thấy ông buồn nhưng tao hiểu nên tạm biệt để ra về. Tao đưa thêm cho ông một đôi tất mới được tặng kèm khi mua giày rồi chào ông.

Người thế hệ cũ như ông Lương họ sống vì lý tưởng nên đừng bất ngờ nếu như những người như ông đấy bực mình trước thái độ hèn nhát với TQ. Ai chửi ông Lương thì chửi, tao thì ko.

Chuyện một ngày chiều mưa lạnh đầu tháng 12/2022. Xạo lồn làm chó.
m đỏ lè như vậy mà bây giờ nhìn đám súc vật bò đỏ do tuyên láo nó đào tạo ra có thấy ngao ngán ko?
 
để tao kể cho bọn mày chuyện này có thật.

Cách đây 3 năm tao với người yêu thuê nhà ở hà đông phía sau khu tập thể tổng cục 5. Thuê được một thời gian thì bọn tao chuyển qua Nguyễn Huy Tưởng ở. Hôm bọn tao chuyển đi thì trời mưa rét, người yêu tao ốm và cũng đéo có ai nhận chở đồ. Nên một mình tao đi tìm ba gác hơn 1 tiếng mới thuê được một ông già, cục tính. Lúc đấy tao định ngứa mồm chửi nhưng vì nhiều tuổi nên tao thôi.

Lúc bắt đầu chuyển đồ thì tao để ý ông đi chân cà nhắc, đeo đồng hồ cũ. Gặp bà chủ nhà cũng là dân quân đội về hưu, trước là sĩ quan bên trường chính trị quân đội thì hai người nói chuyện rất xôm. Trên đường đi thì tao mới nhận ra là ông này lính cứng của quốc phòng vì ông kể chuyện từng đi lính đánh vị xuyên và chiến tranh biên giới phía bắc. Ông hỏi tao biết bế xuân trường ko, tao bảo có thì ông bảo thằng đấy ngày trước là cấp dưới của tao, tao ngày trước đi học kinh tế quốc dân ra rồi đi lính, đi về tao làm kinh tế một vài năm rồi xin nghỉ vì tàn tích của chiến tranh. Ông cho tao xem ảnh đi họp hội cựu chiến binh với ảnh của ông bế xuân trường chúc.

Lúc gần tới nơi tao nói với ông là nhà cháu cũng có người đi lính mất vì chiến tranh. Bà cố vì mất hai người con trai trong chiến tranh nên trầm cảm, gặp được người như ông cháu cũng cảm ơn ông nhiều. Ban đầu thái độ cháu ko tốt cháu xin lỗi. Rồi tao đưa thêm 200k.

Lúc chuyển xong đồ thì tầm 6h tối. Tao hỏi ông là nếu chọn lại ông có đi lính ko. Ông bảo có, vì bọn tao đéo bao giờ muốn bất cứ một thằng Trung Quốc nào được phép chà đạp lên dân Việt Nam. Tao hỏi ông là ông có nuối tiếc gì ko. Ông bảo ko vì cuộc đời tao tao chọn chết cho dân Việt Nam. Nhưng tao hỏi ông ông có tin vào lãnh đạo hiện tại ko thì ông im lặng. Tao cười mỉm rồi bảo ông là. Trước cháu tin, nhà cháu cũng có người làm nhà nước nhưng sau Covid thì cháu hết rồi vì với cháu họ ko đặt dân lên trên như thế hệ của ông ngày xưa.

Nói xong thì ông im lặng. Tao nhìn vào mắt của ông thì thấy ông buồn nhưng tao hiểu nên tạm biệt để ra về. Tao đưa thêm cho ông một đôi tất mới được tặng kèm khi mua giày rồi chào ông.

Người thế hệ cũ như ông Lương họ sống vì lý tưởng nên đừng bất ngờ nếu như những người như ông đấy bực mình trước thái độ hèn nhát với TQ. Ai chửi ông Lương thì chửi, tao thì ko.

Chuyện một ngày chiều mưa lạnh đầu tháng 12/2022. Xạo lồn làm chó.
Lồn, văn như bò đỏ vậy
 
Đó là công sức và niềm tự hào của ông ấy mà. Xấu tốt gì thì ông ấy cũng là một phần của lịch sử và đã từng nắm giữ 1 cương vị quan trọng. Việc ông ấy xuất hiện với các huy chương ông ấy nhận đc trong ngày hôm nay là một sự tri ân với lịch sử và giai đoạn kháng chiến đã qua của Việt Nam, và là một niềm kiêu hãnh cá nhân của một người lính già. Dù sao họ cũng gần đất xa trời rồi. Công tội lịch sử và lương tâm họ sẽ phán xét. Mình người trẻ đc hưởng thành quả của các cha ông thì nên trân trọng hết thảy.
Đã là đánh đấm thì phải có thắng thua mà… bài học ở đây chỉ nên là làm sao ko có chiến tranh nữa thôi. Quá đau thương…
Ổng chỉ đang làu bàu chửi tiên sư bố đứa nào quay video tao đưa lên mạng, nhất là cái video tao chưa kịp cởi áo khoác nhìn đằng sau như ông trùm. Nghi hưu rồi đi xem diễu binh cũng ko yên thân :vozvn (3):
 
Hôm nọ Thread bảo ông này cầm quân ngu, tốn lính, tao mới bảo là biết là cầm quân ngu mà vẫn phong lên tới thiếu tướng thì phải gô cổ cả cái thằng phong tướng cho ông này
nói chung tướng thời chiến và tướng thời bình khác nhau. Cũng có thể trận Vị Xuyên không phải tướng nào cũng dám cầm quân chẳng hạn. Ông này thấy học vị tiến sỹ lịch sử, lại giám đốc bảo tàng quân đội nên chắc kiểu như các quan chép sử ngày sưa, phải đúng sự thật, mình thì méo biết sự thật thế nào
 
Lính chiến đéo chết đã là kì tích con mẹ rồi. Lên đến tướng thì cái tôi nó cao vãi Lồn ra. Không thế bảo thế cặc nào được quân. Nhiều trận chỉ huy nó biết là đi đéo có về mà mềm lòng thì đánh được lồn
 
Hôm xem diễu binh ngồi cạnh ông lâm là tướng trà và phạm tuân. Tướng Trà thì trang nghiêm còn mặt lão tuân nhìn gian manh, mắt la mày lém liếc ngang liếc dọc. Trông mặt lão + vụ đường trường chinh bị bẻ cong mềm mại vì qua nhà + vụ nói máy bay b52 dài bao nhiêu mét trong khi bản thân bắn máy bay thì tao nghĩ anh hùng thật sự đã chết, còn người cướp công thì sống..
Nhìn tướng thằng phạm tuân trông đúng loại lưu manh :))) m nói t mới nhớ đến vụ đường trường chinh

Hôm xem diễu binh ngồi cạnh ông lâm là tướng trà và phạm tuân. Tướng Trà thì trang nghiêm còn mặt lão tuân nhìn gian manh, mắt la mày lém liếc ngang liếc dọc. Trông mặt lão + vụ đường trường chinh bị bẻ cong mềm mại vì qua nhà + vụ nói máy bay b52 dài bao nhiêu mét trong khi bản thân bắn máy bay thì tao nghĩ anh hùng thật sự đã chết, còn người cướp công thì sống..
Nhìn tướng thằng phạm tuân trông đúng loại lưu manh :))) m nói t mới nhớ đến vụ đường trường chinh
 
Sư trưởng 356 thiệt hại nhiều nhất vị xuyên 1984 là tướng LDM . Bằng 1 cách thần kỳ nào đó lũ ranh con đi chửi LML là tội đồ nướng quân và Hoàng Đan phải lên thay ông , trong khi lúc đó ông mới chỉ là trung đoàn trưởng .
Tướng Honey có phải là vị tư lệnh MB84 ko được đề cập đến trong cuốn hồi ức vị xuyên ko mày?
 
Tướng mà trái ý nó còn bị phong sát. Tụi m còn đòi chống gì nữa.
Qua mẽo giũa neo với t nào.
 
Khi sống trong 1 giai đoạn nào đó ng ta cảm thấy những gì xung quanh là chuyện đời thường,nhưng sau này khi nhìn lại ta sẽ thấy nó là lịch sử,đm quần chúng thù phát rồ với cái danh yêu nước,chủ nghĩa dân tộc cực đoan,đấu tố bầy đàn,buốn bán lòng yêu nước,biết sai nhưng vì yêu nước bắt nó phải thành đúng,yêu nước làm lý do chính đáng cho mọi sự giả dối,bất công,trơ trẽn
 
Nhìn tướng thằng phạm tuân trông đúng loại lưu manh :))) m nói t mới nhớ đến vụ đường trường chinh


Nhìn tướng thằng phạm tuân trông đúng loại lưu manh :))) m nói t mới nhớ đến vụ đường trường chinh
Đường Trường Chinh nhiều nhà tướng lĩnh lắm nên mới có đường cong mềm mại, lão chú rể tao làm bảo vệ ngay bên cạnh chỗ làm là nhà Đào Đình Luyện.
 

Có thể bạn quan tâm

Top