Truyền thuyết về Đảng Phái Ngầm
Ngày xửa ngày xưa, trong lòng đất Việt, ngoài triều đình và chính quyền công khai, người ta còn truyền tai nhau về sự tồn tại của những đảng phái ngầm – những tổ chức bí mật tồn tại hàng trăm năm, chỉ hoạt động trong bóng tối.
Họ không xuất hiện trên giấy tờ, cũng không có cờ xí công khai. Thay vào đó, mỗi tổ chức đều có dấu hiệu riêng: một chiếc ấn khắc hình rồng, một tấm thẻ gỗ khắc mật mã, hoặc chỉ đơn giản là một câu hát dân gian khi truyền tin.
Ba phe bí ẩn
Theo truyền thuyết dân gian, có ba phe chính từng tồn tại:
- Phong Vân Hội – nổi tiếng với những thương nhân, họ kiểm soát các tuyến đường buôn bán, từ ngựa thồ ở vùng núi Tây Bắc đến thuyền bè dọc sông Cửu Long. Đêm đêm, họp kín trong các quán trà, chỉ cần nghe tiếng gõ ba nhịp lên bàn gỗ là biết “người cùng phe”.
- Hắc Liên Minh – được cho là tổ chức bí ẩn nhất, gồm toàn những cao thủ võ nghệ. Họ hoạt động trong những ngôi chùa cổ bỏ hoang, thường để lại ký hiệu hoa sen đen ở cổng làng mỗi khi đi qua. Người dân đồn rằng, chỉ cần nhìn thấy hoa sen đen, nghĩa là có biến lớn sắp xảy ra.
- Minh Đạo Đảng – tập hợp những nho sĩ và thầy đồ, dùng trí tuệ, sách vở và mật mã cổ để truyền tin. Họ thường giấu mật lệnh trong những bài thơ chữ Hán, khiến người ngoài đọc lên chỉ thấy văn chương, nhưng người trong phe sẽ hiểu đó là mệnh lệnh hành động.
Huyền thoại “Hội Ẩn Dưới Đèn Lồng Đỏ”
Tương truyền, vào một đêm trăng, cả ba phe từng ngồi lại trong một ngôi đình cổ ở Bắc Bộ. Ánh sáng từ hàng trăm chiếc đèn lồng đỏ soi rực cả mái đình.
Người ta gọi sự kiện ấy là “Hội Ẩn Dưới Đèn Lồng Đỏ” – nơi các phe ngầm cam kết không tranh giành quyền lực, mà cùng nhau giữ gìn bí mật để bảo vệ dân làng trước giặc ngoại xâm.
Từ đó về sau, “đảng phái ngầm” không còn chỉ mang tiếng tranh đoạt, mà trở thành huyền thoại về những người hùng thầm lặng.
✨ Và cho đến nay, trong nhiều làng quê Việt, mỗi khi nghe những câu chuyện ma mị về dấu hiệu lạ trên vách đá, hay một bài ca dao bỗng xuất hiện nơi chợ phiên, người ta lại thì thầm:
“Có lẽ… đảng phái ngầm xưa kia vẫn chưa biến mất.”