Tao nhớ hồi đầu năm tao thất nghiệp cũng vậy. Sáng vẫn ăn mặc bảnh tỏn xách cặp đem lap ra cf ngồi lướt xàm, đọc báo, nghĩ về viễn cảnh tươi đẹp về tương lai có việc làm. Trưa về má nấu cơm cho ăn xong ngủ trưa 1 giấc dạy ra cf ngồi rải cv, review vị trí, review công ty, học thêm ngoại ngữ hay rèn skill cho đỡ quên nghề. Công nhận giả vờ đi làm nó sướng hơn đi làm thật nhiều

Lúc đó tao cũng không có áp lực lắm về mặt tiền bạc do TCTN tao cao với một phần tao ở với OBG và chưa kết hôn nên thoải mái vãi. Giờ đi làm cứ nhớ lại đoạn đầu năm mà hoài liệm vc