hihihehe
Chịu khó la liếm
Tại sao người Bắc hay khệnh khạng, hay nói “Mày biết bố mày là ai không?”?
Mình là người Bắc, sống đủ lâu ở HN nơi tập trung đủ dân tứ xứ miền Bắc nên hiểu được thói hư, tật xấu cũng như những điều hay ho của người Bắc.
Nhân sự việc oắt con “tổng tài” ra lệnh cho đàn em đánh nhân viên quán khi bị nhắc nhở hút thuốc, mình muốn lý giải lý do vì sao người Bắc hay khệnh khạng.
Bài viết không có ý phân biệt vùng miền mà chỉ đưa ra kiến giải về một tật xấu phổ biến ở người Bắc cần sửa.
Đầu tiên, người Bắc chịu ảnh hưởng của Nho giáo nặng nề do vị trí địa lý gần Trung Hoa.
Thế nên thể diện với người Bắc rất quan trọng.
Chúng ta từng nghe nhiều về văn hoá “nhịn miệng đãi khách”, “lời mời cao hơn mâm cỗ”, “một miếng giữa làng bằng một sàng xó bếp”…
Tất cả chỉ cho thấy người Bắc quan trọng cái sĩ diện thế nào.
Dù đói khát nhưng có khách thì vẫn phải mâm cao cỗ đầy.
Nhưng mâm cao cỗ đầy thì cũng phải có lời mời cho phải phép. Bằng không, cũng chẳng ai ngó ngàng.
Và nếu có cỗ làng mà được mời một miếng mâm trên thì hệ trọng lắm.
Nghĩa là phép tắc, hình thức rất hệ trọng. Nó nhiều lúc còn hệ trọng hơn chính sự việc.
Người Bắc quan trọng việc người khác nghĩ gì về mình hơn chính bản thân mình.
Điều này khiến việc làm đỏm, ra vẻ ta đây của người Bắc được đẩy lên cao.
Họ sống chết cũng phải có manh áo đẹp cho bằng người.
Sống chết cũng phải có cái nhà đẹp, xe đẹp cho hơn người.
Họ thích khoe khoang và hãnh tiến.
Việc trở nên bề thế trong mắt người khác trở thành nỗi ám ảnh của người Bắc.
Không ai học đòi như người Bắc.
Trò gì thời thượng người Bắc cũng phải dẫn đầu.
Điều này lý giải người Bắc thích nhà to, xe đẹp, đồ hiệu.
BĐS hạng sang trên toàn quốc đều người Bắc mua cả.
Các khu đô thị cao cấp từ Nam chí Bắc phần lớn đều do người Bắc sở hữu.
Người Bắc mà ngừng mua hàng thì BĐS trên toàn quốc “đứng hình”.
Người Nam có thể ở một ngôi nhà qua vài thế hệ, không mấy khi có ý nghĩ mua nhà mới.
Người Bắc thì bé tý bố mẹ đã gí bìa đỏ vào mồm. Mỗi nhà có vài căn nhà, vài mảnh đất là bình thường.
Xe sang cũng thế. Từ xe máy hạng sang như SH, Vespa… đến ô tô hạng sang như Lexus, Range Rover…người Bắc mua gấp đôi gấp ba người Nam (những năm gần đây tỷ lệ này giảm xuống do người Bắc di cư vào Nam nhiều).
Học hành còn khủng khiếp hơn.
Tính cạnh tranh trong học tập của người Bắc cũng thật kinh khủng.
Văn hoá “con gà tức nhau tiếng gáy” vẫn thấm đẫm trong tâm hồn người Bắc.
Họ kèn cựa, cạnh tranh nhau khốc liệt trong học tập, sinh hoạt.
Nên bạn đừng ngạc nhiên khi thi học sinh giỏi toàn quốc, Đường lên đỉnh Olympia, người Bắc vơ hết trọi.
Ngay như ở ĐH RMIT, học sinh ngoài Bắc cũng đứng top đầu.
Họ quậy phá số 1, nhưng số khác học hành cũng số 1.
Người Bắc là sự tổng hoà của cả cái xấu lẫn cái tốt.
Ai tinh hoa ra tinh hoa, ai “mất dạy” ra mất dạy.
Dù làm gì thì họ vẫn muốn mình số 1.
(Bạn đừng ngạc nhiên khi tội phạm hàng đầu, các website lậu về phim ảnh, thể thao…cũng đều của người Bắc)
Nhưng hiện tại thì cái xấu của người Bắc thực sự nổi trội, cái tinh hoa mờ nhạt dần.
Sống trên đời có một lần. Hãy chọn lối ánh sáng, văn minh, trí tuệ mà sống.
Mình là người Bắc, sống đủ lâu ở HN nơi tập trung đủ dân tứ xứ miền Bắc nên hiểu được thói hư, tật xấu cũng như những điều hay ho của người Bắc.
Nhân sự việc oắt con “tổng tài” ra lệnh cho đàn em đánh nhân viên quán khi bị nhắc nhở hút thuốc, mình muốn lý giải lý do vì sao người Bắc hay khệnh khạng.
Bài viết không có ý phân biệt vùng miền mà chỉ đưa ra kiến giải về một tật xấu phổ biến ở người Bắc cần sửa.
Đầu tiên, người Bắc chịu ảnh hưởng của Nho giáo nặng nề do vị trí địa lý gần Trung Hoa.
Thế nên thể diện với người Bắc rất quan trọng.
Chúng ta từng nghe nhiều về văn hoá “nhịn miệng đãi khách”, “lời mời cao hơn mâm cỗ”, “một miếng giữa làng bằng một sàng xó bếp”…
Tất cả chỉ cho thấy người Bắc quan trọng cái sĩ diện thế nào.
Dù đói khát nhưng có khách thì vẫn phải mâm cao cỗ đầy.
Nhưng mâm cao cỗ đầy thì cũng phải có lời mời cho phải phép. Bằng không, cũng chẳng ai ngó ngàng.
Và nếu có cỗ làng mà được mời một miếng mâm trên thì hệ trọng lắm.
Nghĩa là phép tắc, hình thức rất hệ trọng. Nó nhiều lúc còn hệ trọng hơn chính sự việc.
Người Bắc quan trọng việc người khác nghĩ gì về mình hơn chính bản thân mình.
Điều này khiến việc làm đỏm, ra vẻ ta đây của người Bắc được đẩy lên cao.
Họ sống chết cũng phải có manh áo đẹp cho bằng người.
Sống chết cũng phải có cái nhà đẹp, xe đẹp cho hơn người.
Họ thích khoe khoang và hãnh tiến.
Việc trở nên bề thế trong mắt người khác trở thành nỗi ám ảnh của người Bắc.
Không ai học đòi như người Bắc.
Trò gì thời thượng người Bắc cũng phải dẫn đầu.
Điều này lý giải người Bắc thích nhà to, xe đẹp, đồ hiệu.
BĐS hạng sang trên toàn quốc đều người Bắc mua cả.
Các khu đô thị cao cấp từ Nam chí Bắc phần lớn đều do người Bắc sở hữu.
Người Bắc mà ngừng mua hàng thì BĐS trên toàn quốc “đứng hình”.
Người Nam có thể ở một ngôi nhà qua vài thế hệ, không mấy khi có ý nghĩ mua nhà mới.
Người Bắc thì bé tý bố mẹ đã gí bìa đỏ vào mồm. Mỗi nhà có vài căn nhà, vài mảnh đất là bình thường.
Xe sang cũng thế. Từ xe máy hạng sang như SH, Vespa… đến ô tô hạng sang như Lexus, Range Rover…người Bắc mua gấp đôi gấp ba người Nam (những năm gần đây tỷ lệ này giảm xuống do người Bắc di cư vào Nam nhiều).
Học hành còn khủng khiếp hơn.
Tính cạnh tranh trong học tập của người Bắc cũng thật kinh khủng.
Văn hoá “con gà tức nhau tiếng gáy” vẫn thấm đẫm trong tâm hồn người Bắc.
Họ kèn cựa, cạnh tranh nhau khốc liệt trong học tập, sinh hoạt.
Nên bạn đừng ngạc nhiên khi thi học sinh giỏi toàn quốc, Đường lên đỉnh Olympia, người Bắc vơ hết trọi.
Ngay như ở ĐH RMIT, học sinh ngoài Bắc cũng đứng top đầu.
Họ quậy phá số 1, nhưng số khác học hành cũng số 1.
Người Bắc là sự tổng hoà của cả cái xấu lẫn cái tốt.
Ai tinh hoa ra tinh hoa, ai “mất dạy” ra mất dạy.
Dù làm gì thì họ vẫn muốn mình số 1.
(Bạn đừng ngạc nhiên khi tội phạm hàng đầu, các website lậu về phim ảnh, thể thao…cũng đều của người Bắc)
Nhưng hiện tại thì cái xấu của người Bắc thực sự nổi trội, cái tinh hoa mờ nhạt dần.
Sống trên đời có một lần. Hãy chọn lối ánh sáng, văn minh, trí tuệ mà sống.
